Trang chủ » Nhất Niệm Vĩnh Hằng » Chương 1246: Bức Họa Và Trường Sinh (Hạ)

Chương 1246: Bức Họa Và Trường Sinh (Hạ)

Lúc vừa tiến vào tầng thứ hai, tu vi toàn thân Bạch Tiểu Thuần lập tức vận chuyển, thần thức cũng tản ra, bao trùm toàn bộ tầng thứ hai, nếu có chút biến cố nào hắn cũng có thể lập tức phát hiện, càng hạ quyết tâm sẽ không nhìn bất kỳ bức họa nào.

Nhưng mà tầng thứ hai này so với suy nghĩ của Bạch Tiểu Thuần lại cực kỳ khác biệt, nơi đây không có nguy cơ, hơn nữa phạm vi tầng thứ hai này so với tầng một lại nhỏ hơn một chút.

Trên vách tường xung quanh cũng không có bích họa, chỉ có ánh nến màu vàng, lờ mờ chiếu sáng tầng thứ hai này. Ở chính giữa khu vực có một cái xích đu. Cái xích đu này không hề nhúc nhích, mới nhìn thì không hề có chút thu hút nào. Ở phía trước cái xích đu có hai bộ hài cốt, huyết nhục đã tiêu tán hết chỉ còn lại hai cái khung xương!

Hai bộ hài cốt này quỳ ở đấy, có thể nhìn ra khi còn sống là hai nam tử, bọn hắn một người toàn thân màu vàng, một người toàn thân như thủy tinh. Tuy là quỳ ở đấy, nhưng lại dựa vào nhau rất gần, dường như khi còn sống đã cùng ôm nhau.

Cái này cũng không phải là thứ gì quá mức khủng bố, nhưng quỷ dị là.....đầu của hai bộ hài cốt đang ôm nhau này....đang dung hợp với nhau, tất nhiên là chưa có hoàn toàn dung hợp, chỉ mới dung hợp được có một nữa, nhưng như vậy lại càng đáng sợ, giống như là quái vật vậy!

Cái này làm cho nội tâm Bạch Tiểu Thuần rung động không thôi, lúc này hắn cũng đã thấy Tống Khuyết và Thần Toán Tử, phát hiện hai người bọn họ đều đang đứng bên cạnh hai bộ hài cốt không hề nhúc nhích.

- Bọn hắn chẳng lẽ muốn dung hợp?!

Bạch Tiểu Thuần còn chưa biết làm như thế nào, chỉ mới nghỉ đến đây thì trong đầu đã đầu ô...ô...n...g hết cả lên, chỉ cảm thấy việc này quá mức khủng bố và quỷ dị.

Nhưng lúc trái tim của hắn vừa giật lên, trong lòng hắn chợt giật mình cảm thấy có gì đó không đúng. Ánh mắt của hắn liền rời khỏi người Tống Khuyết và Thần Toán Tử, chuyển lên trên bộ hài cốt màu vàng.

Sau khi nhìn kỹ, sắc mắc của hắn đột biến một cách mãnh liệt mà trước giờ chưa từng có!

- Khí tức của Bất Tử Trường Sinh Công!

- Đây là....Bất Tử Quyển đại thành!

Yết hầu Bạch Tiểu Thuần rung lên vài cái, trong đầu của hắn đã nhấc lên sóng gió ngập trời. Hắn tuyệt đối không nhìn lầm, hắn tu luyện Bất Tử Quyển, dù là Huyết Tổ hay chính là bản thân hắn, kể cả bộ hài cốt màu vàng trước mắt đều tu luyện Bất Tử Trường Sinh Công - Bất Tử Quyển!

- Nếu như hài cốt màu vàng là Bất Tử Quyển đại thành, như vậy.....cái bộ hài cốt thủy tinh này chẳng phải là.....

Hô hấp Bạch Tiểu Thuần dồn dập hẳn lên, ánh mắt sau khi nhìn lại, cẩn thận cảm nhận một chút lập tức phát giác được, ở trong cái thủy tinh hài cốt này tồn tại sinh cơ nồng đậm, giống như có được Trường Sinh chi ý!

- Trường Sinh Quyển!

Bạch Tiểu Thuần lập tức hiểu ra, hắn sớm biết Bất Tử Trường Sinh Công chia làm Bất Tử Quyển và Trường Sinh Quyển, nhưng hắn vẫn không có được Trường Sinh Quyển, tu luyện chỉ là Bất Tử Quyển. Dù có nghĩ nát óc hắn cũng không thể nghĩ tới ở chỗ này có thể thấy được hài cốt của người tu luyện Trường Sinh Quyển!

Lúc này trong đầu của hắn nhấc lên sóng gió ngập trời, lôi đình cuồn cuộn. Điều này quá mức đột ngột, mà chính Bạch Tiểu Thuần cũng không rõ vì sao hai người tu luyện Bất Tử Quyển và Trường Sinh Quyển này sau khi chết xương cốt lại dung hợp vào một chỗ! Điều này làm cho đáy lòng của hắn lãnh lẽo và sợ hãi không thôi, nhưng trong lúc hắn đang sợ hãi, bỗng nhiên cái xích đu vẫn không nhúc nhích kia đột nhiên lại lay động!

Giống như có một thân ảnh đang ngồi trên đấy lắc tới lắc lui....

Tầng thứ hai bên dưới quỷ thuyền vốn tĩnh mịch, nhưng lúc này theo cái xích đu tự động đung đưa, lập tức một cảm giác âm u đáng sợ bỗng bạo phát như sét đánh trong đầu Bạch Tiểu Thuần.

Toàn thân hắn run lên, thiếu chút nữa đã hét ầm lên rồi. Đôi mắt của hắn trợn to, cái xích đu đang đung đưa này thật sự là quỷ dị vô cùng!

Bên trên không có ai thế nhưng từ đầu đến cuối dường như thực là có ai đó đang ngồi trên chiếc xích đu. Thậm chí Bạch Tiểu Thuần không biết có phải mình bị ảo giác không, hắn có mơ hồ nhìn thấy một bà lão sắc mặt trắng bệch, trên mặt nở một nụ cười lành lạnh, vừa nhìn hắn vừa ngồi trên ghế đung đưa.

- Có quỷ!

Bạch Tiểu Thuần kêu thảm một tiếng, tay phải nâng lên, cách không tóm lấy Tống Khuyết và Thần Toán Tử, rồi nhanh chóng lui về phía sau. Giờ phút này hắn đã bị dọa đến trái tim sắp nhảy ra ngoài rồi.

Tống Khuyết và Thần Toán Tử đã triệt để mất đi thần trí, ánh mắt mờ mịt, thân thể cũng đã cứng ngắc lại. Sau khi bị Bạch Tiểu Thuần bắt lấy cũng không hề phản kháng mặc cho hắn mang theo bản thân lui về phía sau.

Thế nhưng ngay khi Bạch Tiểu Thuần lui lại, đang định chạy khỏi nơi đây thì xích đu kia lại đong đưa càng thêm kịch liệt, giống như đang có người đẩy nó đi vậy.

Mà càng thêm kinh người là hai bộ hài cốt đang dung hợp với nhau vào lúc này bỗng rung lên, kim quang và thủy tinh chi mang từ trên đó lại càng sáng chói.

Bạch Tiểu Thuần thầm rên lên, nhìn thấy cái ghế kia càng lúc càng đu nhanh hơn mà da đầu hắn run lên. Sau khi tăng tốc độ đến cực hạn, chỉ trong nháy mắt hắn đã đem theo hai tên kia đi tới đầu bậc thang thông lên tầng trên, ném bọn họ vào túi trữ vật rồi cũng không chần chờ mà nhảy lên, bước vào nấc thang dưới chân, chạy khỏi nơi này.

Tốc độ của hắn cực nhanh, chỉ trong nháy mắt đã tới cuối bậc thang, thân thể hướng về tầng một của quỷ thuyền bên trên nhảy tới. Thế nhưng sau khi đã nhảy vào rồi, còn chưa kịp thở nhẹ ra, vừa nhìn xung quanh thì hắn lại lần nữa giật nảy mình giống như dẫm phải đuôi mèo vậy. Bạch Tiểu Thuần trợn to mắt, đầu óc nổ vang một tiếng, không ngừng hít sâu.

Trước mắt của hắn vẫn là hai bộ hài cốt cùng với xích đu kia. Nơi đây vẫn là tầng thứ hai!

Mà xích đu phía trước vào lúc này lại càng đong đưa kịch liệt, thậm chí còn mơ hồ có tiếng quỷ gầm nhẹ. Chứng kiến cảnh tượng này, Bạch Tiểu Thuần cảm thấy da đầu mình sắp nổ tung rồi.

- Tại sao lại có thể như vậy chứ!

Bạch Tiểu Thuần kêu thảm một tiếng, không kịp nghĩ nhiều, hắn lại lần nữa phóng tới cầu thang. Lúc này tốc độ càng nhanh hơn, thậm chí hắn còn bộc phát tu vi, vận chuyển lực lượng thân thể. Hắn lần nữa vọt khỏi cánh cửa, sau đó cũng là hoa mắt như lần trước, và trước mắt của hắn vẫn là hài cốt, vẫn là xích đu!

Vẫn là tầng thứ hai!

Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật