- Sủng vật thì sủng vật, nơi này là Man Hoang, cũng không có người nhận ra ta... Hừ, cho dù ta làm sủng vật cũng làm sủng vật cho Luyện Hồn Sư Địa phẩm, Bạch Tiểu Thuần hôm nay còn không có tư cách làm sủng vật.
Tống Khuyết tự an ủi mình, hắn hít sâu một hơi, thậm chí lúc Bạch Tiểu Thuần sờ đầu còn chủ động đưa tới để Bạch Tiểu Thuần sờ dễ dàng hơn...
Bạch Tiểu Thuần cũng nhìn ra tâm tư của hắn.
- Gia hỏa này chắc chắn nghĩ tới việc phải áp chế ta nha.
Bạch Tiểu Thuần nháy mắt mấy cái, cảm giác chơi rất tốt, suy nghĩ về sau Tống Khuyết biết rõ mình chính là Bạch Tiểu Thuần... Không biết sẽ là cái gì biểu lộ.
Nghĩ tới đây Bạch Tiểu Thuần cảm giác mình tà ác.
- Bỏ đi bỏ đi, dù sao ta cũng là dượng của hắn, lại tâm địa thuần lương, hiện tại ta không nói cho hắn biết chân tướng tàn khốc.
Trong cảm giác của Bạch Tiểu Thuần, hắn cảm giác mình là người tốt, nhất là đối với Tống Quân Uyển trung trinh không thay đổi, đúng là yêu ai yêu cả đường về.
- Đi, về sau ngươi ở lại đây tu luyện cho tốt.
Bạch Tiểu Thuần bàn giao một câu, lại bảo Chu Nhất Tinh an bài cho Tống Khuyết tiếp tục làm linh bộc.
Tống Khuyết thở sâu, hắn cung kính ôm quyền, đáy lòng rất cảm khái, suy nghĩ chính mình ôm chân Bạch Hạo thì Bạch Tiểu Thuần tính là cái rắm gì.
Vì vậy mặc dù cảm thấy trận doanh khác nhau nhưng với hắn có thể nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, đều vì sống sót, nghĩ như vậy nên hắn cảm thán.
Sau khi đuổi Tống Khuyết đi, Bạch Tiểu Thuần lại đi xem khắp nơi, lúc này đêm khuya hàng lâm, chân trời vừa tối tăm, Minh Hà sắp xuất hiện.
Thường ngày trong thành Khôi Hoàng đã quen náo nhiệt, cho dù trong phủ giám sát yên tĩnh nhưng cũng có thể nghe được tiếng huyên náo bên ngoài vọng vào.
Ở nơi này, cho dù là trong ra ngoài đều yên tĩnh, việc này làm Bạch Tiểu Thuần không thích ứng, vì vậy vỗ túi trữ vật cầm hồn tháp ra, hồn Bạch Hạo theo bay tới bên người Bạch Tiểu Thuần.
- Sư tôn, nơi này Minh Hà cấm địa, ta cảm thấy có chút tương tự như trong Luyện Hồn Hồ... Khí tức nơi này giống như sinh giống như tử, rất là kỳ dị, nó có tác dụng tẩm bổ hồn.
Sau khi xuất hiện, Bạch Hạo giác hiện nơi này đặc thù, sau khi nhìn bốn phía liền thấp giọng nói với Bạch Tiểu Thuần.
- Có thể tẩm bổ sao?
Bạch Tiểu Thuần nghe Bạch Hạo nói thế, hắn phát hiện hồn thể Bạch Hạo ngưng thực hơn thường ngày liền cao hứng..
Bạch Hạo cũng kinh hỉ, sau khi gật đầu liền ngồi xuống, hắn thở sâu, Bạch Tiểu Thuần cảm ứng liền phát hiện có khí tức chung quanh dung nhập vào trong cơ thể Bạch Hạo.
Bạch Tiểu Thuần càng vui sướng, suy nghĩ nơi này nhàm chán nhưng nó lại có trợ giúp với Hạo nhi, như vậy mình có thể ở nơi này thêm vài ngày.
Vào lúc Bạch Hạo tu hành, Bạch Tiểu Thuần cũng tản thần thức bao trùm Minh Hà cấm địa, trên thực tế phạm vi nơi này không lớn, cả Minh Hà cấm địa trên thực tế là điểm cao, là một trong những khu vực cao nhất của quân doanh, ở đường dốc có thể nhìn thấy đường sông xa xa.
Mỗi khi hoàng hôn thì Minh Hà sẽ xuất hiện tại đường sông này, Bạch Tiểu Thuần nhìn ra xa và thu hồi ánh mắt, hắn cũng khoanh chân ngồi xuống thủ hộ đệ tử, trong đầu suy diễn trình tự luyện chế hỏa diễm mười tám màu, hắn phải nhanh chóng gia tăng xác xuất luyện chế hỏa diễm mười tám màu của bản thân.
Thời gian trôi qua, hoàng hôn cũng đến, Chu Nhất Tinh đã an bài Tống Khuyết xong, hắn ra ngoài câu thông với Vũ Đạo về phòng hộ nơi đây, khi trở về liền nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần cùng Bạch Hạo đang đả tọa, vì vậy hắn ngồi bên cạnh thủ vệ.
Dần dần sắc trời dần tới, ánh sáng bị thôn phệ hoàn toàn, chỉ còn lại ánh trăng và ánh sao, đúng lúc này trong sân nhỏ có tiếng đập cửa, Bạch Tiểu Thuần mở mắt ra, hắn nhìn thấy Chu Nhất Tinh bước nhanh ra ngoài mở cửa, Vũ Đạo đi tới, hắn ôm quyền và nói với Bạch Tiểu Thuần.
- Bạch đại sư, lát nữa Minh Hà sẽ xuất hiện, với người thô kệch như chúng ta mà nói, mỗi ngày có thể thấy được nhưng đại sư mới tới lần đầu cho nên sẽ thích xem.
- Đúng là chưa gặp qua, Vũ đạo hữu, lưu lại xem với Bạch mỗ chứ?
Bạch Tiểu Thuần mời, Vũ Đạo nghe xong liền vui vẻ, ngồi bên cạnh Bạch Tiểu Thuần và giới thêệu.
- Vào lúc Minh Hà xuất hiện, năm đó Vũ mỗ mới gặp lần đầu nên vô cùng rung động, dường như nó là trung tâm của cả thiên địa.
Trong mắt Vũ Đạo mang theo si mê, vào lúc nói chuyện, bầu trời tối đen, trong giây lát đã có tiếng nổ mạnh vang lên.
Tiếng nổ không khác gì tiếng sấm sét truyền khắp tám phương, Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu nhìn lên, Chu Nhất Tinh cũng kinh hãi, chỉ có Vũ Đạo vẫn như thường, hắn nói nhanh:
- Đến hoàng hôn Minh Hà sẽ xuất hiện.
Hắn vừa nói xong, chỉ thấy bầu trời đen kịt, tiếng nổ mạnh như sấm sét vang vọng, phiến thiên địa này vặn vẹo, phạm vi lớn tới mấy vạn trượng, từ nơi này nhìn sang không thấy ban ngày.
Ào ào, ào ào...
Ngay sau đó hư vô vặn vẹo, nước trên cao đổ xuống càng ngày càng mãnh liệt, càng ngày càng rõ ràng, chỉ trong nháy mắt Minh Hà cấm địa xuất hiện sương mù... Trong sương mù ẩn chứa tử khí nồng đậm, những nơi đụng chạm mặt đất sẽ biến thành sương lạnh..
Thậm chí nhiệt độ lạnh như băng, mọi người hít thở phun trọc khí ra ngoài liền hóa thành sương trắng.
Bạch Tiểu Thuần có thể cảm giác tử khí ở nơi này bành trướng, nếu đổi lại nơi khác có nhiều tử khí như thế sẽ hấp dẫn oan hồn xuất hiện.
Hôm nay trừ Bạch Hạo ra lại không xuất hiện oan hồn nào, trong sương mù càng như thế.
Vào lúc Bạch Tiểu Thuần ngạc nhiên chính là hư vô vặn vẹo, tiếng nước chảy càng mạnh hơn trước, dường như cả phiến thời không vặn vẹo, không gian biến hóa và kết nối với đường sông, ngay sau đó nước sông xuất hiện...
Âm thanh rầm rầm rẩm quanh quẩn thiên địa, nước sông từ trên trời giáng xuống càng ngày càng nhiều, trong nháy mắt tạo thành con sông bàng bạc, nước chảy qua con sông héo tàn, cả đường sông hẻo bị nước sông bao bọc.
Nước sông không trong xanh, mà là màu đen kịt, tử khí bên trong nồng đậm tới tận cùng, phạm vi sương mù cũng khuếch tán nhưng không bao phủ quân doanh, nó chỉ lượn lờ quanh con sông, đám người Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy nước sông như ẩn như hiện.
Càng kinh người chính là trong nước sông có vô số oan hồn hoặc gào rú, hoặc là ngủ say, hoặc là dữ tợn, hoặc là cười giả tạo, cho dù thế nào cũng không thể thoát khỏi dòng sông, chúng chảy xuôi theo con sông về phía trước.
Tâm thần Bạch Tiểu Thuần chấn động rất mạnh, Bạch Hạo đã mở mắt từ khi nào, sau khi nhìn thấy cảnh này liền há hốc mồm.
Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật