Hắn nghĩ, cho dù thôi diễn phương pháp luyện chế hỏa diễm mười bảy màu hay mười tám màu đều là sáng tạo độc đáo, gia tăng màu sắc lúc ở trạng thái biển lửa cứ không cần ngưng hỏa, sau đó lại ngưng tụ thành hỏa diễm mười tám mười, Bạch Hạo tiêu hao tâm thần không nhỏ, sau đó hắn nhiều lần thương nghị với Bạch Tiểu Thuần.
Những việc này, nếu do Bạch Tiểu Thuần tự mình làm sẽ rất khó khăn, cho dù có thể hoàn thành cũng mất rất nhiều thời gian cũng không cách nào tưởng tượng nổi.
Ngay vào lúc Bạch Tiểu Thuần đang chìm vào trong luyện hỏa, các nghị luận về hắn ở bên ngoài truyền ra như gió, đám người Lang Thần đang lựa chọn bàn bạc kỹ hơn nhưng vẫn có hai người dùng ánh mắt âm lãnh quan sát từ xa, bọn họ nhìn về hướng cửa hàng của Bạch Tiểu Thuần ở khu tám mươi chín.
- Đám người Tiểu Lang Thần là một đám phế vật, chỉ là một Bạch Hạo, bọn chúng cố kỵ quá nhiều, chân tay co cóng!
Trong khu vực thứ ba thành Khôi Hoàng, tại một lầu các cao cao, sắc mặt thế tử Chu Hoành thành Cửu U âm trầm nhìn về hướng đó.
Hắn vốn đang ở thành Cửu U, sau khi biết tin tức Bạch Tiểu Thuần đi vào thành Khôi Hoàng, lại không nuốt trôi ác khí trong Luyện Hồn Hồ nên chạy tới, lúc chạy tới lại nghe chuyện thê thảm của Trần Hùng.
- Chu huynh nói đúng, Bạch Hạo chỉ ỷ vao Cự Quỷ Vương mà thôi, cho dù bản thân hắn có chiến lực không tầm thường, hắn cũng chỉ có một mình mà thôi, hơn nữa không phải con nối dõi của Cự Quỷ Vương, Chu Tử Mạch lại chán ghét hắn, loại người này... Muốn đối phó không khó khăn.
Bên cạnh Chu Hoành là một nam tử trung niên, nam tử trung niên tướng mạo tuấn lãng, quần áo xa hoa, nhìn tướng mạo có chút giống Hứa San, sau khi nghe vậy liền cười nói.
- Hứa huynh, ta nghe nói Hứa San có hảo cảm với Bạch Hạo, dường như rất có ý thì phải?
Chu Hoành quay đầu nhìn sang nam tử trung niên.
- Muôi muội của ta không hiểu chuyện, sau khi về nhà liền nói lời hữu ích thay Bạch Hạo, từ đó phụ thân tức giận biến mất không ít, nàng không hiểu chuyện, ta là huynh trưởng của nàng, thành Linh Lâm hiện tại ăn thiệt thòi không có khả năng không đáp trả, cho nên lần này Chu huynh mời, ta buông mọi việc tới đây tương kiến.
Nam tử trung niên nói ra, hắn là thế tử thành Lâm Minh, Hứa Bằng.
- Không biết Chu huynh có biện pháp gì đối phó Bạch Hạo này?
Ánh mắt Hứa bằng tỏa sáng, hắn chậm rãi lên tiếng, trên thực tế hắn không có thù hận gì với Bạch Tiểu Thuần, nhưng vương vị trong Man Hoang không phải loại truyền nam không truyền nữ, Linh Lâm Vương có nhiều con nối dõi cả Man Hoang đều biết, cho nên trong thành Linh Lâm, hắn có rất nhiều đệ đệ muội muội nhưng người cực kỳ uy hiếp lại là Hứa San.
Hắn cũng thăm dò và biết Hứa San có tâm tư với Bạch Tiểu Thuần, cho nên mới đáp ứng Chu Hoành mời, tuy hắn còn chưa gặp qua Bạch Tiểu Thuần nhưng đã sinh ra mâu thuẫn trực tiếp trong đầu, hắn ý định biết thời biết thế, dựa thế mà làm, đương nhiên nếu kế hoạch của Chu Hoành là mạo hiểm, hắn sẽ không do dự cự tuyệt.
Chu Hoành nhìn Hứa Bằng, hắn cũng hiểu tâm tư của Hứa Bằng, bởi vì hắn hiểu nên không đi cải biến, mà hắn chẳng những mời Hứa Bằng tới đây, còn mời Tiểu Thắng Vương Công Tôn Dịch.
Đáng tiếc Công Tôn Dịch không những không tới, thậm chí còn lạnh lùng mỉa mai, hắn khinh thường dùng âm mưu quỷ kế tính toán đối thủ, hắn có ý định dựa vào chiến lực bản thân tìm mặt mũi.
Chuyện này làm Chu Hoành rất không vui, hắn càng cố kỵ Tiểu Thắng Vương cho nên nhịn xuống, không để ý tới làm gì, lúc này tới gặp mặt Hứa Bằng.
- Hứa huynh yên tâm, Bạch Hạo đã ra hồn, muốn động thủ giết hắn là ít có khả năng, Chu mỗ muốn không phải hiệu quả này, ta chỉ nhìn kẻ này không thoải mái, không muốn hắn ở lại thành Khôi Hoàng, ý định đá hắn chạy về thành Cự Quỷ mà thôi.
Chu Hoành mở miệng, đây cũng là suy nghĩ thật của hắn, dù sao co đầu rút cổ tại thành Cự Quỷ và phong sinh khởi thủy tại thành Khôi Hoàng là hai khái niệm khác nhau, người phía trước chăng khác gì bị hạn chế, người phía sau là đi lên lôi đài khiêu chiến, tương lai có thể đi rất xa.
Chu Hoành rất lo lắng, nếu Bạch Tiểu Thuần chính thức đứng vững trong thành Khôi Hoàng, thậm chí còn ngưng tụ thế lực bên cạnh, như vậy sẽ khó thu thập hắn.
- Ah? Xin lắng tai nghe.
Hứa Bằng cười cười, hắn làm ra bộ dạng lắng nghe.
- Chu mỗ còn chưa nghĩ ra biện pháp chu toàn, cũng không thể để hắn được tự tại, không phải cửa hàng kia rất náo nhiệt sao, Chu mỗ ý định mời một vị luyện hồn đại sư trong thành Cửu U tới mở một cửa hàng bên cạnh cửa hàng của Bạch Hạo.
- Đấu chiến lực, Bạch Hạo thật sự lợi hại, nhưng đây là chuyện sinh ý, ta không tin hắn còn có thể sắc bén như thế, đoạn tài lộ của hắn, như vậy hắn sẽ chủ động sai lầm, hắn sai càng nhiều, chúng ta càng chủ động.
Chu Hoành bình tĩnh lên tiếng, thật ra trong lòng hắn đã có kế sách vô cùng nguyên vẹn nhưng không nói, trong nội tâm cũng phẫn uất, nếu thật sự có thể đánh thắng Bạch Tiểu Thuần thì hắn đã sớm ra tay, bởi vì đánh không lại, nếu muốn báo thù cũng chỉ có thể dùng tâm cơ thủ đoạn.
Hứa Bằng như có điều suy nghĩ, trầm ngâm một lát như cười mà không cười nhìn sang Chu Hoành, suy nghĩ Chu Hoành nhất định còn có kế hoạch khác, bản thân mình cũng không cần tìm hiểu cụ thể làm gì, hắn chỉ biết thời biết thế mà thôi, mở cửa hàng, không ai có thể nói mình sai lầm, bản thân mình cũng đạt mục đích, hắn gật đầu.
- Cũng tốt, Hứa mỗ cũng mời một vị luyện hồn đại sư trong thành Linh Lâm cùng mở một cửa hàng với Chu huynh tại khu tám mươi chín.
Hai người nhìn nhau cười cười, cũng không nói nhiều, bắt đầu an bài.
Thời gian qua đi, qua nửa tháng, Bạch Tiểu Thuần vẫn nghiên cứu cách điều chế hỏa diễm mười bảy màu, Bạch Hạo luôn cải tiến hoàn thiện phương pháp luyện chế mười bảy màu, cho dù muốn quen thuộc một ít cũng cần thời gian và kiểm tra thực tế mới có thể tìm ra vấn đề và giải quyết.
Sinh ý luyện linh càng ngày càng tốt, người lui tới không ít, cùng lúc đó cửa hàng hai bên trái phải của Bạch Tiểu Thuần bị người khác dùng cái giá xa xỉ thu mua cũng không phải cửa hàng luyện linh của Bạch Tiểu Thuần, mà là người khác mua.
Sau khi sửa sang một phen, hai cửa hàng này cùng khai trương với nhau, quy mô của nó xem như rất lớn, trình độ xa hoa cũng như thế, về phần sinh ý trong đó cũng là bán hồn dược và luyện linh!
Kinh người nhất là trên biển hiệu cửa hàng viết hai cái tên.
Một là Tư Mã Đào, một người là Tôn Bất Phàm!
Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật