Chung Nhạc mượn thuần dương lôi đình tôi luyện, cũng muốn thử lấy thêm thuần dương chi khí trong lôi đình luyện vào nguyên đan. Chỉ là thu hoạch quá nhỏ, cảnh giới tăng tiến chậm chạp.
Nhưng bất tử chi thân của hắn dựa vào dược lực của thánh dược đã được tăng cường rất nhiều, có thể nói là tiến bộ thần tốc. Nhục thân và nguyên thần của hắn chứa đầy sinh mệnh lực và sinh cơ dồi dào, luyện vào mọi ngóc ngách trong cơ thể.
Thể phách và hồn phách của nhân tộc sinh ra đã không mạnh, kém xa các chủng tộc khác, không bằng yêu tộc cũng không bằng thần tộc, ma tộc. Nhưng cây thánh dược hoa sen kia lại khiến thể phách và hồn phách của hắn được bổ sung, thậm chí còn vượt qua cả thần tộc, ma tộc phổ thông, có thể sánh ngang với trình độ của Bàn Long thần tộc!
Không lâu sau, Lục Mục Yêu Thiềm chi linh được dược lực của thánh dược nâng lên Linh Thể Cảnh viên mãn, Chung Nhạc lập tức bắt đầu thử cho Yêu Thiềm luyện nguyên đan.
Chỉ cần Yêu Thiềm luyện thành nguyên đan là hắn có thể dựa vào sinh mệnh lực và sinh cơ khủng bố của bất tử chi thân, dùng máu thịt, xương cốt của bản thân luyện ra một cỗ nhục thân khác, để Yêu Thiềm làm chủ, tách hồn phách, tu thành hóa thân thứ hai, biến thành Long Nhạc!
Trên không trung, lần bế quan này của Chung Nhạc lâu tới hai tháng, thánh dược hoa sen dần trở nên mơ hồ, ảm đậm. Vô vàn sợi rễ của nó cũng biến mất, dược lực toàn bộ vào trong cơ thể Chung Nhạc.
Trên đỉnh đầu hắn là một viên nguyên đan to bằng viên trân châu, ánh sáng tỏa vạn trượng, chiếu rọi lôi vân. Vẫn liên tiếp có thuần dương lôi đình đánh xuống, viên nguyên đan lúc to lúc nhỏ, đánh bay thuần dương lôi đình, mượn lôi đình tôi luyện.
Trong viên nguyên đan này có khí huyết của Phục Hy đầu người mình rắn ba mắt, vô cùng thần thánh.
Còn phía sau Chung Nhạc, nguyên thần Toại Hoàng cao hai mươi tám trượng đứng sừng sững ở đó, đầu rồng, thân người, đuôi rắn, hai mắt một âm một dương như mặt trăng mặt trời, vô cùng hoành tráng.
Nguyên thần này hơn xa những nguyên thần trước kia, thậm chí còn được thuần dương chi lôi luyện ra một sợi thuần dương chi khí, nhưng không rõ ràng.
Thuần dương lôi đình đánh xuống đỉnh đầu nguyên thần, để lại một viết thương sâu hoắm, chỉ là, không thể đánh tan được nguyên thần của hắn. vết thương toác ra rồi khép lại, nhanh chóng lành lại.
Nhục thân Chung Nhạc tắm mình trong lôi đình, thuần dương lôi đình giống như kiếm sắc chém xuống, chỉ để lại những vết thương lớn nhỏ trên người hắn chứ không nguy hiểm tới tính mạng.
Bất tử chi thân của hắn cũng đã có thành tựu nho nhỏ, vết thương nhanh chóng liền lại, không thấy có bất cứ vết sẹo nào.
Phía trước hắn còn có một thiếu niên đầu rồng thân người, sau lưng đeo một thanh cốt đao trượng bảy, khí độ phi phàm.
Lôi đình đánh lên người hắn, nhục thân của thiếu niên đầu rồng này cũng chịu uy lực của lôi đình nhưng kém hơn Chung Nhạc một chút.
Nếu Thủy Tử An hoặc Cô Hồng Tử ở đây thì chắc chắn sẽ kêu lên thất thanh. Thiếu niên này chính là Long Nhạc, Đông Hải Long Nhạc, quan môn đệ tử của Sư Bất Dịch!
Lúc này Long Nhạc mở miệng nhả ra một viên nguyên đan. Nguyên đan khí huyết vạn trượng, bên trong nguyên đan có hình long tượng uốn lượn.
Tu vi thực lực của Long Nhạc cũng rất đáng sợ, có khoảng ba bốn phần thực lực của Chung Nhạc.
Chung Nhạc quan sát thiếu niên đầu rồng trước mặt mình, trong lòng cảm thán luôn hồi, cười:
- Nếu không có thánh dược thì có lẽ ta phải mất một hai chục năm mới luyện thành hóa thân thứ hai. Thánh dược đúng là huyền diệu phi phàm, chỉ là bên trong có oán niệm và lời nguyền của thần ma, đúng là có phần ác độc.
- Sư huynh, lời nguyên cũng không phải chuyện xấu.
Long Nhạc cười:
- Dựa vào thuần dương lôi đình tôi luyện lời nguyền của chư thần chư ma, cũng giúp huynh có lợi không nhỏ. Nguyên thần, nhục thân và đan nguyên đều có thuần dương khí.
Chung Nhạc gật đầu, cười:
- Sư đệ cũng bất phàm, cũng có thuần dương chi khí.
- Không bằng được sư huynh.
Tân Hỏa ngồi trên vai Chung Nhạc, cái đuôi tiểu ác ma sau mông vòng ra trước mặt ngoáy ngoáy mũi, hừ hừ nói:
- Một mình lẩm bẩm có gì thú vị sao? Nếu không phải đại lão gia Tân Hỏa ta anh minh thần vũ thì ngươi tu luyện được tới mức này không? Tân Hỏa đại lão gia công lao lớn nhất…
Chung Nhạc và Long Nhạc cùng quay lại nhìn hắn, tức giận nói:
- Tân Hỏa, ngươi lại không đáng tin lần nữa. Lời nguyền và oán niệm trong hoa sen thánh dược chắc chắn không ít như ngươi nói!
Tân Hỏa cũng có chút chột dạ, vội ngậm mồm lại.
Chung Nhạc đứng dậy, cung tay nói:
- Long nhạc sư huynh tới Cô Hà Thành trước, chưa biết chừng ngày nào đó ta và huynh lại giao đấu một trận.
Long Nhạc đứng dậy đáp lễ, đột nhiên thân hóa một dải hào quang, phá không bay về hướng Cô Hà Thành, tiếng từ xa vọng lại:
- Cảnh tượng đó nhất định sẽ rất thú vị!
- Mình chơi với mình, còn chơi vui như vậy được…
Tân Hỏa lẩm bẩm trong miệng.
Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật