Trong gian phòng nghỉ, các môn hạ đệ tử Đình Lam Nguyệt, Hà Thừa Xuyên
của Bồ lão tiên sinh đều đổ dồn lên. Đình Lam Nguyệt thương thế khá
nặng, vẫn phải cắn răng để lại gần xem. Những đệ tử bọn họ đa phần đều
có hồn binh, nhưng đẳng cấp thì không cao, đều rất tò mò về hồn binh mà
Bồ lão tiên sinh mất hai mươi ngày mới tạo ra.
- Một cái hộp gỗ?
Mấy người Đình Lam Nguyệt khựng người, nhìn cái hộp gỗ cao khoảng sáu
thước. Chung Nhạc cũng có phần chán nản, hồn binh mà Bồ lão tiên sinh
cho hắn lại là cái hộp gỗ. Hộp này được tạo ra từ một loại gỗ màu đỏ
thẫm, để dựng đứng vừa tới ngực hắn.
Trên bề mặt hộp gỗ khắc rất nhiều hoa văn hình rồng, chắc là đồ đằng
văn, nhưng nhìn không giống là được khắc sau này mà giống như hoa văn
vốn có của gỗ.
- Đây là… Long Huyết Mộc!
Đình Lam Nguyệt kinh ngạc, thất thanh kêu lên:
- Đúng là Long Huyết Mộc! Ta nghe các luyện khí sĩ đời trước của Đại
Đình thị nói, trên Kiếm Môn Sơn có Long Huyết Lâm, truyền thuyết nói vạn năm trước trong Đại Hoang có Chân Long bị thương chảy máu chảy xuống
rừng nhuộm đỏ cả khu rừng trên Kiếm Môn Sơn. Long Huyết Mộc vì ngấm long huyết nên sinh ra đã có đường vân hình rồng. Chỉ là, Long Huyết Mộc
sinh trưởng chậm, mấy trăm năm cũng chưa chắc lấy làm nguyên liệu được.
Cho dù là trưởng lão cũng không nỡ dùng Long Huyết Mộc luyện chế hồn
binh!
- Ngay cả trưởng lão Kiếm Môn cũng không nỡ dùng?
Chung Nhạc chấn kinh, lập tức cảm thấy cái hộp gỗ này vô cùng nặng nề.
Hắn không phải đệ tử của Bồ lão tiên sinh, vậy mà lão tiên sinh lại dùng thứ nguyên liệu quý giá như vậy làm hồn binh cho hắn. Món đại lễ này
thực sự quá lớn rồi!
Bồ lão tiên sinh vuốt ve hộp gỗ, cười:
- Khúc Long Huyết Mộc này là năm xưa ta lập công cho Kiếm Môn, môn chủ
thưởng cho ta, có tác dụng ôn dưỡng hồn phách, hồn binh và kiếm khí. Chỉ là, với ta không có tác dụng mấy nên trước giờ vẫn chưa dùng luyện chế
hồn binh. Ta vốn định để lại cho đệ tử, nhưng sau không tìm được đệ tử
như ý nên cứ để phí vậy.
Lão lộ vẻ được an ủi, cười:
- Chung Nhạc, tuy ngươi không phải đệ tử của ta nhưng chúng ta có duyên, ngươi lại tu luyện giao long đồ đằng, vừa hay có thể kết hợp với Long
Huyết Mộc. Vì thế ta dùng nó luyện cho ngươi cái hộp kiếm này.
Chung Nhạc vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ, lại có chút bất an:
- Bồ lão, cái này quá quý giá…
Bồ lão tiên sinh cười ha hả:
- Quý giá? Chẳng quý chút nào cả. Nếu không phải ngươi chăm sóc đám
người Lam Nguyệt, e là đệ tử ta chết hết ở Ma Khư rồi. Đệ tử các luyện
khí sĩ khác đều chết ở Ma Khư, hàng nghìn người chết sạch, chỉ có hơn
chục đệ tử của ta đều sống sót. Công lao này, một Long Huyết Mộc thì có
là gì? Cái hộp kiếm Long Huyết Mộc này, ngươi xứng đáng! Chung Nhạc,
ngươi mở ra xem đi!
Chung Nhạc định thần, mở hộp kiếm ra. Nghe cạch một tiếng, hộp kiếm mở ra, lộ một cái chuôi kiếm có vân gỗ.
Hắn nhẹ nhàng lấy món hồn binh đó ra. Thanh kiếm dài năm thước, sống
kiếm có hoa văn cổ quái, chắc là đồ đằng văn, nặng khoảng hơn trăm cân,
cầm rất chắc tay!
Thân kiếm tuyền một màu đen, trong ánh đen lại có màu ám kim, có lẽ là
hắc kim được luyện từ huyền thiết và huyền kim, nâng cao độ cứng và sắc
bén của hồn binh.
Bề mặt món hồn binh này phủ đầy đồ đằng văn, có vết giống như sét đánh
xuống kiếm, rõ ràng là Bồ lão dùng lôi văn thuần túy để luyện chế món
thần binh này!
Còn hoa văn hình vảy rồng chính là giao long đồ đằng, khiến món hồn binh này như mọc đầy vảy rồng, hàn khí bức người. Vào khoảnh khắc lấy kiếm
ra khỏi hộp, thậm chí Chung Nhạc còn mơ hồ nghe được tiếng long huyết
chảy trong thân kiếm.
Hắn cho hồn phách vào trong kiếm, không gặp phải bất cứ trở ngại nào, tế hồn vào kiếm không những không có bất cứ sự bất tiện nào mà còn vô cùng dễ chịu!
Đây chính là sự khác biệt giữa hồn binh chất lượng cao và hồn binh phổ
thông. Hồn phách ko thể rời khỏi thân thể quá lâu, nếu không sẽ bị tổn
hại.
Hồn binh tốt giống như một thân xác khác, tế hồn vào sẽ không có bất cứ
sự khó chịu nào, thời gian lâu hồn phách cũng không bị tổn hại.
Còn hồn binh kém hơn thì không bảo vệ hồn phách tốt được như vậy, chỉ
cần lâu một chút là hồn phách sẽ bị tổn thương, buộc phải thu về cơ thể.
Chung Nhạc tế hồn vào trong kiếm giống như vào một thân xác khác. Có thể thấy chất lượng của thanh kiếm này thực sự là thượng phẩm của hồn binh!
- Long Huyết Mộc ôn dưỡng cho Long Lân Kiếm, thích hợp nhất với ngươi!
Bồ lão chậm rãi nói:
- Hai thứ đó bổ trợ lẫn nhau, cũng có thể bổ trợ cho bản thân ngươi, có
thể trợ giúp ngươi tu luyện. Hồn binh cần phải thường xuyên ôn dưỡng.
Hồn phách tinh thần và hồn binh kết hợp càng mật thiết thì sẽ phát huy
được uy lực càng lớn, tốc độ càng nhanh. Chung Nhạc, hai món hồn binh
này ngươi hài lòng chứ?
Chung Nhạc thu hồn phách về, không có gì vui mừng hơn, vuốt ve Long Lân Kiếm và Long Huyết Kiếm Hạp, gật đầu lia lịa:
- Hài lòng, hài lòng!
- Long Huyết Kiếm Hạp có thể cất chứa chín thanh Long Lân Kiếm. Giờ chỉ
có một thanh, các thanh Long Lân Kiếm khác ngươi tự nghĩ cách.
Bồ lão cười:
- Nhưng sau khi ngươi tu thành luyện khí sĩ, luyện thành kiếm khí, trong hộp kiếm có thể chứa đầy kiếm khí, động tâm niệm là có thể có hàng trăm nghìn đạo kiếm khí bắn ra, hơn gấp nhiều lần so với hồn binh!
Đình Lam Nguyệt, Hà Thừa Xuyên mấy người đều vô cùng ngưỡng mộ, Chung Nhạc nghe vậy cũng rất mong chờ:
- Kiếm khí?
- Dùng huyền kim huyền thiết luyện chế hồn binh chỉ là chuyện nhỏ, kiếm khí mới là thứ có thể phá vỡ mọi thứ!
Bồ lão tiên sinh sắc mặt ngưng trọng:
- Luyện khí sĩ luyện khí, Kiếm Môn chúng ta luyện kiếm khí. Khi ngươi tu thành linh là có thể dựa vào linh thu thập các loại tinh khí luyện
thành kiếm khí. Như vậy có thể không cần tới những thứ bằng kim loại. Ví như chiếc hộp kiếm này, chỉ có thể chứa chín thanh hồn binh, nhưng nếu
là kiếm khí, đừng nói chín thanh, dù là trăm thanh nghìn thanh cũng có
thể cất trữ!
Chung Nhạc chấn kinh:
- Trăm nghìn thanh kiếm khí?
Cảnh tượng chỉ một ngón tay mà hàng trăm hàng nghìn đạo kiếm khí bay ra từ hộp kiếm sẽ khủng khiếp tới mức nào?
- Hôm nay ta không truyền thụ cho các ngươi công pháp gì nữa, ăn nhiều
không tiêu hóa hết được. Các ngươi cứ tiếp tục tu luyện các pháp môn ta
truyền cho trước đây. Như vậy mới có được thứ hạng cao trong vô cấm kỵ
đối quyết sắp tới.
Bồ lão tiên sinh dặn dò mọi người rồi nói với Chung Nhạc:
- Ngươi nhập môn quá muộn, công pháp tu luyện quá ít, giờ truyền thụ cho ngươi pháp môn khác chỉ sợ ngươi không kịp lĩnh hội. Giờ ngươi vẫn cần
làm quen với Long Huyết Kiếm Hạp và Long Lân Kiếm, nếu dùng quá nhiều
tinh lực cho công pháp mới thì thực lực của ngươi cũng chẳng cao lên
được bao nhiêu. Trong vô cấm kỵ đối quyết, phần lớn là đệ tử nòng cốt
của thập đại thị tộc, toàn thân đều là hồn binh, tỉ lệ dùng công pháp
giành chiến thắng rất nhỏ. Nhưng tác dụng của hồn binh tốt rất lớn, mấy
ngày này ngươi tế luyện hai món hồn binh này là được, củng cố giao long
đồ đằng và Bôn Lôi Kiếm Quyết, nâng cao uy lực của hai môn pháp môn này.
Chung Nhạc có chút thất vọng, hắn vốn muốn tranh thủ Truyền Kinh Các mở
lần này học một vài thuật phi hành. Nhưng Bồ lão nói cũng không sai, chỉ còn hai tháng nữa là tới vô cấm kỵ đối quyết, tu luyện các công pháp
khác đúng là có phần gấp gáp.
Hơn nữa tế luyện hồn binh cũng cần thời gian, không bằng dùng thời gian
đó nâng cao uy lực cho Bôn Lôi Kiếm Quyết và giao long đồ đằng, ngược
lại sẽ khả năng thắng sẽ cao hơn.
- Ngươi cũng cần phải cẩn thận một chút.
Bồ lão tiên sinh nói nhỏ:
- Ngươi đấu với Thủy Thanh Hà của Thủy Đồ thị, người khác đã thấy thực
lực của ngươi, ta sợ có kẻ hạ thủ với ngươi. Nếu chúng hạ thủ với ngươi
trước vô cấm kỵ đối quyết để ngươi không thể thi triển hết sức lực thì
tỉ lệ người khác vào Linh Không Điện sẽ cao hơn.
Chung Nhạc trong bụng căng thẳng, Bồ lão nói tiếp:
- Thực lực hiện giờ của ngươi, chưa thể nói có thể lọt tốp mười nhưng đã có khả năng uy hiếp tốp mười rồi. Vì thế ngươi phải cẩn thận kẻ khác
chơi xấu. Cho dù không chơi xấu thì e là cũng sẽ có cao thủ lấy ngươi ra tập luyện!
- Lấy ta tập luyện?
Chung Nhạc cảm ơn rồi cười nói:
- Bồ lão yên tâm, ta cũng muốn dùng họ để tập luyện, khởi động cho vô cấm kỵ đối quyết.
Bồ lão nhìn bóng lưng hắn rời đi, trong bụng cảm khái:
- Thiếu niên nổi trội như vậy thật khiến người ta càng nhìn càng thích.
Nếu là trước kia không biết có bao nhiêu người tranh nhận làm môn hạ
rồi. Đáng tiếc là hắn lại đắc tội Điền Phong thị… Đắc tội Điền Phong thị đã đành, lại còn đắc tội cả Thủy Đồ thị, đã đắc tội liền hai trong thập đại thị tộc… Có lẽ hắn sẽ nhanh đắc tội với thị tộc thứ ba thứ tư thôi…
Trong thượng viện, đệ tử nòng cốt của các đại thị tộc cũng xuống khỏi
Kiếm Môn Sơn, chuẩn bị cho vô cấm kỵ đối quyết vào cuối năm. Các đại thị tộc đều có những đệ tử bồi dưỡng trọng điểm, cũng có không ít người
không hề thua kém Thủy Thanh Hà.
Gần như mỗi thị tộc đều có đệ tử tu luyện tinh thần lực tới trình độ biến hư thành thực!
- Thủy Thanh Hà vẫn chưa thi triển toàn lực, thật muốn thấy hắn dùng hết sức quá!
Trong phòng nghỉ của Lê Sơn thị, một thiếu nữ đằng sau tinh thần lực
ngưng tụ biến hư thành thực, tạo thành một bông hoa to ba trượng sáu.
Trong bông hoa là một yêu thần ba mặt, bốn tay, đứng bằng một chân,
khiến các đệ tử Lê Sơn thị xung quanh đều tránh ra sau.
Đồ đằng của Lê Sơn thị là Lê Sơn Yêu Thần Hoa. Khi Chung Nhạc ở Bích
Không Đường sát hạch, nhìn xuống khí tượng Đại Hoang đã từng thấy một
bông yêu liên. Bông hoa sen đó bao trùm hàng trăm dặm, đó chính là đồ
linh mà lão tổ tông Lê Sơn thị để lại.
Còn thiếu nữ Lê Sơn thị này đã tu luyện tới trình độ tái hiện Lê Sơn đồ
linh, tinh thần lực hiển hóa Yêu Thần Hoa, trong hoa tạo ra yêu thần,
không hề thua kém Thủy Thanh Hà, thậm chí còn hơn hắn về mức độ tinh
diệu!
- Lê Tú Nương, ngoài Thủy Thanh Hà ra, tên Chung Sơn thị kia thế nào?
Luyện khí sĩ Lê Sơn thị hỏi:
- Có đáng để tâm không?
Lê Tú Nương bước đi, mỗi bước là một bông yêu liên nở, cười yêu mị:
- Chưa tới mức khiến ta phải quá chú ý. Thực lực của hắn có thể tạo
thành uy hiếp tới ta, nhưng không lớn. Người thật sự khiến ta hứng thú
là các cao thủ của thập đại thị tộc như Hữu Ngu thị, Đào Lâm thị, Quân
Sơn thị, Lôi Hồ thị. Nhưng có thể chọn Chung Sơn thị để luyện tập trước, tạo khí thế khi tham gia đối quyết.
Còn trong phòng nghỉ của Lôi Hồ thị, một vị hán tử cao to, phía sau hiện một vị thần nắm giữ lôi đình, cũng cười nói:
- Chung Sơn thị có thể dùng để luyện tập, tích lũy khí thế, như hổ đói
xuống núi, tốc độ càng ngày càng nhanh. Khi đối mặt với cao thủ như Thủy Thanh Hà, dựa vào khí thế vô địch của ta, liền có thể đánh bại những kẻ đó.
Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật