Trang chủ » Nhân Đạo Chí Tôn » Chương 221: Chỉ nhổ một sợi lông

Chương 221: Chỉ nhổ một sợi lông

Bên trong Thần điện bố trí chằng chịt đủ các loại phong ấn, cộng thêm uy năng của bản thân Thần điện, cho dù là tồn tại cấp Cự bá có muốn tiếp cận tòa Thần điện này, sợ rằng cũng khó khăn vạn phần. Nơi này nhất định là trọng địa trong trọng địa của Long Tộc.

Ngao Long An cầm trong tay tấm lệnh bài do Lão Tộc trưởng giao cho hắn, giơ cao về phía trước. Nhất thời, các loại văn lộ Đồ đằng trong Thần điện liền không thể tiếp cận bọn họ, đám phong ấn cũng hoàn toàn mất đi tác dụng. Hắn dẫn theo Chung Nhạc đi tới trước cửa điện. Cánh cửa Thần điện vô thanh vô tức mở ra, nhất thời châu quang bảo khí đập mặt mà tới. Ngao Long An dắt theo Chung Nhạc tiến vào tòa Vạn Bảo Các này, thản nhiên nói:

– Tòa Vạn Bảo Các này là toàn bộ tài phú do Ngao Tộc ta trải qua không biết bao nhiêu đời mới tích lũy được, cho tới bây giờ vẫn là lần đầu tiên mở ra cho ngoại tộc. Tiểu hữu, mời xem!

Chung Nhạc nhìn về phía trước, toàn thân không khỏi chấn động một cái. Chỉ thấy một đạo đại hà xuất hiện trước mặt, nước sông cuồn cuộn lưu động giữa không trung, giống như một con trường long vậy, không ngừng du chuyển biến hóa, phát ra Thủy khí ngập trời.

– Con sông này thoạt nhìn chỉ dài có mấy dặm, nhưng trên thực tế dài tới ngàn dặm, là thu thập toàn bộ Thủy khí của một con sông dài ngàn dặm luyện chế thành. Trọng lượng của nó so với hơn mười tòa đại sơn còn nặng hơn!

Ngao Long An cười híp mắt, nói:

– Nếu như ngươi có thể tế khởi con sông này, nhẹ nhàng đảo qua một cái, sẽ có thể đánh nát núi non. Có muốn tuyển chọn kiện bảo vật này hay không?

Chung Nhạc lắc đầu, ánh mắt lướt qua con sông lớn này, nhìn về phía bên trong Thần điện. Chỉ thấy vô số các loại Hồn binh số lượng lên tới mấy ngàn phiêu phù giữa không trung. Bất luận một kiện bảo vật nào, so với con sông dài này cũng không chút thua kém, thậm chí chỉ có hơn chứ không kém.

Nơi này có đại ấn hình dáng như núi cao, trầm trọng như núi, tràn ngập Thổ khí nặng nề. Có kim trụ khí thế nguy nga, toàn thân mạ vàng, phát ra kim quang xán lạn, Long văn vờn quanh. Có kim thuyền sáng ngời, có cự cổ chấn thiên, có thương vân ngập trời, cung điện, Thần tọa, Tế đàn… còn có các loại binh đao kiếm kích… nhiều đếm không xuể.

Thậm chí, hắn còn nhìn thấy mấy kiện Thần binh khủng bố, là một thanh Thần kiếm, một thanh quái kiếm trên thân có một con Cự long vờn quanh. Thánh khí của Ngao thị Long Tộc, Bàn Long Kiếm!

– Nếu Ngao thị cho phép ta chọn một thanh Thần binh, ta khẳng định sẽ chọn cây kiếm này!

Trong lòng Chung Nhạc thầm than một tiếng, cất bước tiến về phía trước. Hắn nhìn về phía kiện Thần binh thứ hai. Ở trong Vạn Bảo Các, Thần binh chính là chói mắt dị thường, được đám Hồn binh khác vây quanh, giống như rất nhiều ngôi sao vây quanh mặt trăng vậy.

– Đám Hồn binh này chính là mượn Thần uy để thối luyện đề thăng chính mình!

Trong lòng Chung Nhạc thầm nghĩ.

Uy lực của mỗi một kiện Hồn binh trong Vạn Bảo Các đều phi thường đáng sợ, có thể được Long Tộc trân tàng ở nơi này đều không phải tầm thường. Đại đa số đều là Hồn binh do Cự bá luyện thành. Mặc dù đại bộ phận cũng không bằng Thập Đại Hung Binh của Kiếm Môn, nhưng mỗi một kiện lấy ra đều có thể xưng hùng một phương.

Hồn binh bởi vì được Luyện Khí Sĩ dùng linh hồn để tế luyện, cho nên có thể thông linh, bay lượn xung quanh Thần binh đối với bản thân Hồn binh cũng vô cùng hữu ích.

Cũng may, Thần uy của Thần binh ở nơi này đã bị áp chế, bằng không, cho dù là cường giả cấp Trưởng lão, sợ rằng cũng khó có thể chịu nổi Thần uy của đám Thần binh này. Nếu Hồn binh tiếp cận quá gần Thần binh, như vậy sẽ không phải là thối luyện nữa, mà sẽ là bị Thần uy của Thần binh đập nát.

Chung Nhạc đảo mắt quan sát khắp nơi. Hắn còn nhìn thấy một kiện Thần cốt, khung xương của Thần Ma, cũng được Long Tộc xem như trọng bảo cất giữ, hơn nữa còn có không ít bộ khung xương Thần Ma cất giữ ở nơi này.

Hắn thậm chí còn nhìn thấy một cỗ nhục thân Thần Ma hoàn hảo không chút hao tổn. Làn da là lân phiến, trên trán mọc sừng, toàn thân đỏ bừng, xung quanh thân thể toát ra liệt hỏa hừng hực. Bàn tay và bàn chân hắn đều là móng nhọn, sau lưng còn mọc ra một cặp cánh đen ngòm. Đây là thi thể của một tôn Ma Thần, toàn thân vẫn còn lan tỏa ra ma uy hừng hực, ma tính cực mạnh. So với mấy tôn Thần cốt và Thần binh vừa rồi Chung Nhạc đã nhìn thấy kia còn cường hoành đáng sợ hơn.

Xung quanh nhục thân tôn Ma Thần này không ngờ lại không có bất kỳ một kiện Hồn binh nào vờn quanh. Hiển nhiên là ma tính của nó quá nặng, xâm nhiễm vào đám Hồn binh, khiến cho Hồn binh tiêu thất uy năng, thậm chí là vỡ nát, cho nên đám Hồn binh thông linh cũng sẽ không dám tiếp cận nó.

Ánh mắt Chung Nhạc sáng ngời, mỉm cười hỏi:

– Trưởng lão Long An, có thể cấp cho ta cỗ nhục thân Ma Thần này không?

Ngao Long An cười lạnh, nói:

– Mơ mộng hão huyền! Tôn Ma Thần này khi còn sống chính là Thần của Ma Tộc hải ngoại Đại Hoang. Năm xưa, Ma Tộc hải ngoại Đại Hoang phát sinh đại chiến với Long Tộc ta, Long Tộc ta đã xuất động chín vị Cự bá, mỗi vị Cự bá đều tay cầm Thần binh, tốn hao thời gian nửa năm mới luyện chết linh hồn hắn, bảo trụ được thân thể hắn. Giá trị của cỗ nhục thân tôn Ma Thần này không thua kém gì một kiện Thần binh. Long Tộc ta cũng muốn giữ lại để luyện chế Hồn binh, làm sao có thể cấp cho ngươi được?

– Hẹp hòi!

Chung Nhạc nhấp nháy mắt, hỏi:

– Hiện tại hải ngoại Đại Hoang còn có Ma Tộc tồn tại không?

Ngao Long An tức giận nói:

– Ngươi nói ta hẹp hòi, ta mới không nói cho ngươi biết!

Chung Nhạc nhún vai một cái, tiếp tục tiến về phía trước. Hắn nhìn thấy một khối ngọc bội, không khỏi dừng bước lại. Khối ngọc bội này đã được tế luyện tới mức không có nửa điểm tạp chất, vô cùng tinh thuần, phảng phất như không phải là thực chất nữa, mà là do vô số văn lộ Đồ đằng cấu tạo thành vậy. Trên bề mặt khối ngọc bội điêu khắc Đồ đằng Thần Long số lượng lên tới mấy ngàn, đủ các loại hình thái khác nhau, không ngừng lưu động khắp nơi trên ngọc bội. Mà kích thước khối ngọc bội này lại lúc lớn lúc nhỏ. Lúc lớn cao tới hơn ngàn trượng, chiều rộng tới trăm trượng, quần long du động khắp nơi. Lúc nhỏ thì chỉ lớn cỡ lòng bàn tay, có thể đeo ở bên hông.

– Khối ngọc bội này tên là Thiên Long Bội!

Thần sắc Ngao Long An lộ ra vẻ đau xót, nói:

– Khối ngọc bội này chính là Tộc trưởng đời trước của Ngao Tộc ta luyện thành, trên đó chạm khắc Đồ đằng Thiên Long, ôn dưỡng cả đời. Khối ngọc bội này cũng là một kiện bảo vật công phòng nhất thể. Thời điểm tế khởi, nó không phải là hình dáng ngọc bội, mà là hóa thành Thiên Long xuất kích. Thực lực mỗi một con Thiên Long đều có thể đạt tới đẳng cấp Pháp Thiên Cảnh. Nếu ngươi tuyển chọn khối ngọc bội này, khi thực lực đạt tới Pháp Thiên Cảnh, sẽ có thể tế khởi.

– Cần thực lực đạt tới Pháp Thiên Cảnh mới có thể tế khởi sao?

Chung Nhạc lắc đầu, cất bước tiến về phía trước, nói:

– Còn không bằng Liêu Nhận của ta! Hiện tại ta đã có thể tế khởi Liêu Nhận giết địch. Cũng không bằng Thập Đại Hung Binh của Kiếm Môn ta. Thập Đại Hung Binh cũng không có yêu cầu quá cao đối với tu vi của Luyện Khí Sĩ. Có thể thấy được, yêu cầu quá cao sẽ không phải là Hồn binh tốt!

Ngao Long An có chút mất hứng, nhưng cũng không nói lời nào. Chung Nhạc lại đi tới trước một kiện Hồn binh. Đây là một cái bình ngọc, có thể nhìn thấy trên thân bình có bốn đầu Ngư Long không ngừng du động, kiểu dáng vô cùng xinh đẹp.

– Đây là Tứ Hải Bình, một kiện bảo vật của Ngọc thị! Cái bình này được xưng là có thể chứa được nước của tứ hải, là bảo bối mà Ngao thị ta thắng được từ chỗ của Ngọc thị trong một trận đánh cược năm xưa!

Ngữ khí Ngao Long An không khỏi đắc ý, nói:

– Mặc dù Tứ Hải Bình không thật sự có khả năng chứa được nước của tứ hải, nhưng bất luận một cái hồ lớn nào trên thế gian, cái bình ngọc này cũng có thể chứa được. Dùng cái bình ngọc này để thu người thu vật phẩm chính là thuận buồm xuôi gió. Cho dù là tồn tại cấp Trưởng lão, cũng khó có thể chạy thoát được Tứ Hải Bình này!

Chung Nhạc vui vẻ hỏi:

– Hiện tại ta có thể tế khởi được Tứ Hải Bình này không?

Nụ cười trên mặt Ngao Long An nhất thời cứng đờ:

– Vẫn chưa được!

– Vậy cũng không bằng Thập Đại Hung Binh!

Chung Nhạc lắc đầu, tiếp tục tiến về phía trước.

Ngao Long An gần như phát điên, nhưng vẫn như cũ kiên trì đuổi theo hắn. Chỉ thấy Chung Nhạc đi tới trước một cái hỏa lò. Cái hỏa lò này có tới chín cái chuôi lò, toàn bộ đều là hình dạng Hỏa Long, mà tai lô cũng có tới chín cái, là chín cái đầu Hỏa Long. Từ trong miệng chín cái đầu Hỏa Long không ngừng phun lửa, rót vào trong miệng lò.

Ánh mắt Ngao Long An sáng ngời, mỉm cười nói:

– Chung Sơn thị, mặc dù bản lĩnh tiểu tử ngươi không lớn, nhưng ánh mắt ngược lại cay độc vô cùng. Đây là Cửu Long Thần Hỏa Lô, chính là…

Chung Nhạc không đợi hắn giới thiệu, lập tức hỏi:

– Hiện tại ta có thể tế khởi không?

Ngao Long An nhất thời ngẩn ngơ, nhịn xuống sự giận dữ trong lòng, nói:

– Không thể!

– Cũng không bằng Thập Đại Hung Binh!

Chung Nhạc tiếp tục tiến về phía trước, Ngao Long An nghiến răng nghiến lợi, hận không thể kéo tiểu tử này sang một bên, đặt lên trên đầu gối, cuồng đánh cái mông hắn một trận.

Rốt cuộc, Chung Nhạc đi tới trước một tấm lệnh bài, trong lòng Ngao Long An nhất thời nhảy lên một cái, miễn cưỡng nói:

– Đây là Thần Hỏa Lệnh! Hiện tại ngươi quả thật có thể tế khởi. Tấm Thần Hỏa Lệnh này chính là tại thời điểm thái dương hắc tử bùng phát, một khối Thái Dương Diệu Thạch từ trung tâm Thái Dương văng ra, rơi xuống Đông Hải, bị Long Tộc ta đạt được, luyện chế thành Hồn binh. Uy năng của Thần Hỏa Lệnh này tuyệt đối không thua kém Thập Đại Hung Binh của Kiếm Môn!

Chung Nhạc gật đầu, trên dưới quan sát, lộ ra thần sắc tâm động, nhưng cuối cùng cũng không lựa chọn Thần Hỏa Lệnh, mà tiếp tục tiến về phía trước, đi xem những kiện Hồn binh khác.

Ngao Long An cũng chỉ đành cùng hắn tiếp tục tiến về phía trước. Chỉ thấy Chung Nhạc lại dừng lại trước một kiện Hồn binh, nhìn tới mức khiến cho trong lòng hắn khẽ động:

– Ánh mắt tiểu tử này càng lúc càng độc ác rồi! Không ngờ lại lựa chọn một kiện bảo vật không thua kém gì Thập Đại Hung Binh!

Hắn lại tiến lên giới thiệu một phen, nhưng Chung Nhạc cũng không lựa chọn kiện bảo vật này, mà tiếp tục đi lại khắp nơi trong Vạn Bảo Các. Cũng không lâu lắm, hắn lại đi tới trước một kiện trọng bảo uy lực không thua kém gì Thập Đại Hung Binh. Ngao Long An rốt cuộc cũng lộ ra thần sắc kinh ngạc. Lần đầu tiên, lần thứ hai có khả năng là vận khí, nhưng liên tục ba lần đều có thể chọn được trọng bảo, đây cũng không phải là vận khí nữa, mà là nhãn lực cùng với thực lực rồi.

Trải qua một lúc lâu, Chung Nhạc ở trong Vạn Bảo Các tìm được mười một kiện trọng bảo uy lực không thua kém gì Thập Đại Hung Binh. Trong lòng hắn cũng không khỏi thầm giật mình:

– Chỉ là một cái Ngao thị trong Long Tộc, đã có được mười một kiện bảo vật cấp bậc Thập Đại Hung Binh rồi, so với Kiếm Môn ta còn nhiều hơn, còn mạnh hơn. Nội tình của toàn thể Long Tộc chẳng phải càng thêm đáng sợ sao?

Hắn tiếp tục tìm kiếm các nơi, nghĩ muốn xem qua một lần toàn bộ các bảo vật trong Vạn Bảo Các này, sau đó mới tiến hành lựa chọn. Nếu Ngao thị Long Tộc đã không cho hắn lựa chọn bảo vật cấp Thần binh, vậy hắn đương nhiên sẽ chọn một kiện Hồn binh mạnh nhất dưới cấp Thần binh.

Một ngày sau, Chung Nhạc mới miễn cưỡng xem lướt qua một lần tất cả các Hồn binh trong Vạn Bảo Các, tìm ra những kiện Hồn binh mạnh nhất trong rất nhiều các Hồn binh, sau đó chuẩn bị từ trong đám Hồn binh này chọn lựa ra một cái mạnh nhất.

Đột nhiên, ánh mắt của hắn chợt nhìn sang một góc khuất gần đó. Chỉ thấy ở nơi đó là một sợi lông vũ. Sợi lông vũ này dài tới hơn một trượng, toàn thân một màu kim sắc, không có bất kỳ một tia tạp sắc nào, giống như một thanh kim kiếm vậy. Chỉ là toàn thân sợi lông vũ đã sớm rách nát tàn tạ rồi. Bốn phía sợi lông vũ này cũng không có những Hồn binh khác vờn quanh, lẻ loi trơ trọi phiêu phù ở nơi đó. Trên sợi lông vũ còn mơ hồ toát ra một tia Thần tính nhàn nhạt.

– Sợi lông vũ này…

Chung Nhạc thoáng ngẩn ra, thấp giọng nói:

– Nhìn thật quen mắt a!

– Đây là một sợi lông vũ trên Thần Dực Đao!

Ngao Long An nhìn thoáng qua sợi lông vũ một cái, nói:

– Năm xưa, Lão tổ của Ngao Tộc ta từng quyết đấu với Lão tổ Côn Bằng Tộc, Lão tổ Côn Bằng Tộc chiến bại, Thần Dực Đao bị chém rơi một sợi lông vũ, ngay cả Thần Dực Đao cũng rơi vào trong tay Lão tổ Ngao thị ta, bị phong ấn trấn áp. Sợi lông vũ này chính là bị Bàn Long Kiếm chém rơi, Thần tính trong đó đã bị xói mòn hơn bảy tám phần, toàn bộ văn lộ Đồ đằng Côn Bằng trên đó cũng bị đánh gãy, đã không còn Thần uy nữa. Bất quá, nó dù sao cũng là do Thần Vũ luyện thành, cũng tính là tài liệu luyện khí không tệ, cho nên mới đặt ở trong này!

Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, mỉm cười hỏi:

– Ta muốn chọn sợi lông vũ này, không biết có được không?

Ngao Long An nhất thời ngẩn ngơ, thất thanh hỏi lại:

– Ngươi xác định ngươi chọn sợi lông vũ này?

Chung Nhạc gật đầu một cái.

– Vừa rồi ngươi nghe không rõ sao? Thần tính trên sợi lông vũ này đã gần như xói mòn hết, toàn bộ văn lộ Đồ đằng Côn Bằng cũng bị chấn đứt, đã không còn Thần uy nữa, cũng không còn lại bao nhiêu uy năng. Ngươi xác định ngươi chọn nó?

Chung Nhạc lại một lần nữa gật đầu.

Ngao Long An khẽ thở phào nhẹ nhõm, triệt triệt để để thở phào nhẹ nhõm, giơ ngón tay cái lên, hư tình giả ý nói:

– Ánh mắt tốt! Quả nhiên là ánh mắt tốt! Mặc dù sợi lông vũ này cũng không phải là Thần binh, nhưng nó dù sao cũng là Thần Vũ, tiến hành tế luyện cũng là một kiện bảo bối không tệ lắm. Ngươi quả nhiên là ánh mắt rất tốt! Được! Nếu ngươi đã lựa chọn xong, vậy thì thu hồi sợi lông vũ này đi!

Hắn sợ Chung Nhạc sẽ đổi ý, vội vàng vươn tay cầm sợi bằng vũ kia lên. Chỉ thấy sợi bằng vũ bất cứ lúc nào cũng có khả năng gãy nát. Ngao Long An vội vã nhét nó vào trong tay Chung Nhạc, gấp gáp nói:

– Đi thôi! Đi thôi! Mau rời khỏi Vạn Bảo Các! Nếu ngươi đã lựa chọn sợi bằng vũ này, vậy những bảo bối khác cũng không liên quan gì tới ngươi nữa rồi!

Chung Nhạc quan sát sợi bằng vũ hình dạng kim kiếm này. Chỉ thấy đám văn lộ Đồ đằng trên sợi bằng vũ này trên cơ bản đều đã đứt gãy, Thần tính cũng là như có như không. Hơn nữa trên sợi bằng vũ phủ đầy vết rách, nếu lại gặp phải cự lực công kích, bất cứ lúc nào cũng có khả năng vỡ nát, đã không thích hợp để luyện chế Hồn binh nữa. Nếu thật sự muốn luyện chế Hồn binh, nhất định phải dùng văn lộ Đồ đằng Côn Bằng nối lại những văn lộ Đồ đằng đứt gãy, không ngừng tiến hành ôn dưỡng, mới có khả năng khiến cho sợi bằng vũ này hồi phục. Nhưng cái này cần thời gian cực kỳ lâu dài, không phải là một chuyện đơn giản.

– Nhạc tiểu tử, sao ngươi lại chọn sợi lông vũ này?

Trong Thức hải Chung Nhạc, ngữ khí Tân Hỏa có chút buồn bực hỏi.

Chung Nhạc cũng không trả lời, mà hỏi ngược lại hắn:

– Tân Hỏa, ngươi xác định gã cường giả Côn Bằng Tộc kia hẳn phải chết không thể nghi ngờ chứ?​

Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật