Tiếng nổ vang ầm ầm long trời lở đất, ngắn ngủn một lần tiếp xúc. Song phương lập tức xuất hiện tử vong trên phạm vi lớn, đến từ việc Ô Thần ngũ bộ tự bạo. Cũng tại thời khắc này, một lần nữa khiến Ngũ Độc đại bộ cảm nhận được điên cuồng năm đó.
Nhưng lúc này đây, bọn họ cũng điên cuồng như vậy. Năm đó chiến tranh là để xâm lược, nhưng chiến tranh lúc này lại là vì sinh tồn của bộ lạc, tiếng tự bạo cũng đột nhiên nổ vang ở bên trong Ngũ Độc đại bộ.
Tu sĩ Nguyên Anh của Ô Thần ngũ bộ chỉ có bảy người, so với Ngũ Độc đại bộ lạc lúc này xuất động hơn mười vị tế tự thì số lượng ít hơn rất nhiều. Nhưng ưu thế của Ô Thần ngũ bộ, không phải là người, mà là dị yêu.
Dị yêu hùng mạnh, số lượng 80 ngàn, trong đó còn có dị yêu bậc cao có thể so với Nguyên Anh, lập tức đem chênh lệch giữa hai bộ lạc, nháy mắt san bằng.
Tộc công của Ô Thần ngũ bộ một mình đối mặt với đại tế tự của Ngũ Độc đại bộ, cuộc chiến của hai người long trời lở đất. Tu vi của ông vốn không phải là đối thủ của đối phương, nhưng trên thực tế trong chớp mắt khi xuất thủ, ông đã lựa chọn thiêu đốt tu vi, thiêu đốt sinh mạng, thiêu đốt hết thảy, cưỡng ép đổi lấy tu vi bùng nổ trong thời gian ngắn. Lúc này mới có thể miễn cưỡng cùng đại tế tự của Ngũ Độc đại bộ chiến một trận.
Trên thực tế, đây không tính là một trận chiến, mà là cuốn lấy, không cho đại tế tự của Ngũ Độc đại bộ ra tay với người khác.
Về phần đồ đằng Thánh Tổ của Ngũ Độc đại bộ thì thiếu mất Chu Thánh và Độc Hạt nhưng Độc Xà, Độc Thiềm (cóc độc) cùng Độc Ngô (rết độc) cũng đã huyễn hóa ra thân ảnh trên thiên không, ba đồ đằng Thánh Tổ, uy áp ngập trời.
Nếu đổi lại là trước đại họa thì sự xuất hiện của bọn nó, nhất định khiến trời long đất lở, nhưng hiện giờ… Trong mấy năm mưa tím buông xuống, hơn nữa lúc trước bị đồ đằng của Ô Thần ngũ bộ phong ấn, khiến cho thực lực của bọn nó bị suy yếu trên phạm vi lớn.
Nhưng dù là như thế cũng đã vượt qua Nguyên Anh, vẫn cường hãn như thế, cùng xuất thủ với chúng là Thiên Phương, là chim anh vũ, là miếng mỡ, trận chiến tranh này, vừa mới bắt đầu, Ô Thần ngũ bộ đã bị vây ở thế hạ phong. Bất kể là chiến đấu giữa chiến lực đỉnh cao hay là tộc nhân tầm thường, đều là trạng thái hạ phong, tuy nói không phải là bị nghiền ép, nhưng cũng không khác bao nhiêu. Cũng may có 80 ngàn yêu đàn của Mạnh Hạo, khiến cho trận chiến tranh này, có thể miễn cưỡng duy trì.
Nhưng hiển nhiên, không thể kiên trì lâu lắm!
Trên chiến trường này, giữa không trung có một khu vực, quỷ dị không có bất kỳ người nào tới gần, khu vực này chừng trăm trượng, là nơi trống trải duy nhất trong chiến trường.
Trong vòng trăm trượng, có một huyết đoàn thật lớn, trôi nổi mấp máy, trong đó chốc chốc lại truyền ra tiếng nổ vang, giống như có người ở bên trong không ngừng mà giãy dụa, ý đồ muốn phá vỡ huyết đoàn này mà ra.
Huyết đoàn này chính là giọt huyết Quý gia kia biến thành, do lực lượng Kỳ nam xuất hiện, đã xảy ra biến hóa kỳ dị, không còn là sát khí tùy ý, mà là trở thành phong ấn, vây chặt Mạnh Hạo ở bên trong.
– Giết!!
– Kiên trì, Thánh Tổ đại nhân chắc chắn sẽ thoát khốn!
Tiếng gầm nhẹ của tộc nhân Ô Thần ngũ bộ truyền khắp bốn phía, đối với bọn họ mà nói, Mạnh Hạo là Thánh Tổ của bọn họ, càng như thần linh của bọn họ!
Có Mạnh Hạo thì hết thảy hung hiểm, hết thảy đại họa, đều có thể hóa giải!
Đối với Mạnh Hạo, bọn họ cũng có tự tin mãnh liệt, bọn họ tin tưởng chỉ cần kiên trì, Thánh Tổ của bọn họ nhất định sẽ phá tan huyết đoàn quỷ dị kia, xuất hiện ở trong đất trời, mang theo bọn họ, chiến thắng cái gọi là Ngũ Độc đại bộ này!
Tộc công của Ngũ Độc đại bộ chợt lóe hai mắt, tu vi của lão là Nguyên Anh hậu kỳ, giờ phút này hừ lạnh, bước thẳng, một đường đi qua, giết chóc vô số. Nhưng phàm là tộc nhân của Ô Thần ngũ bộ ngăn cản trước mặt lão, toàn bộ đều chỉ chớp mắt, thân thể sụp đổ mà chết.
Mà thân thể lão lại là hóa thành một đạo cầu vồng, từ một phương hướng khác của chiến trường, lao thẳng đến mảnh khu vực trăm trượng trống trải kia, không người nào có thể ngăn cản. Sau khi nháy mắt tới gần, hai tay lão bấm niệm thần chú, đánh về phía huyết đoàn kia.
Lấy phương pháp đặc thù này, thần thông gào thét, xuyên thấu qua huyết đoàn, muốn đánh chết Mạnh Hạo, từ đó thu hoạch được yêu linh!
Tiếng nổ vang quanh quẩn, trong quang đoàn huyết sắc, Mạnh Hạo sắc mặt âm trầm, ánh mắt đảo qua bốn phía. Nơi đây là một mảnh huyết quang tràn ngập, bốn phía tồn tại vách tường huyết sắc ngăn cách, giống như một phong ấn thật lớn, phong kín hắn ở trong nơi này, không thể ra ngoài.
Mạnh Hạo nhấc hai tay lên, từng trận thuật pháp thần thông khuếch tán, không ngừng đánh tới vách tường huyết sắc ngăn cách ở bốn phía. Tiếng nổ vang đinh tai nhức óc, nhưng vách tường huyết sắc này, lại không hư hao chút nào.
Mọi chuyện bên ngoài, hắn không thể cảm thụ, nhưng trong chớp mắt trước khi bị phong ấn, hắn nhìn thấy Ngũ Độc đại bộ từ nơi chân trời xa xa gào thét mà đến. Khoảnh khắc khi nhìn thấy Ngũ Độc đại bộ, Mạnh Hạo đã hoàn toàn hiểu được, một trận chiến này… đối với Ô Thần ngũ bộ mà nói, là một hồi cướp bóc!
Đáy lòng Mạnh Hạo gấp gáp, mình bị phong ở chỗ này, bên ngoài Ô Thần ngũ bộ đang cùng Ngũ Độc đại bộ đại chiến, có thể tưởng tượng được, trong khoảng thời gian ngắn có lẽ không ngại, nhưng nếu kéo dài, như vậy Ô Thần ngũ bộ nhất định không địch lại.
Hơn nữa lúc này đây, kế hoạch của Ngũ Độc đại bộ rất là chu đáo chặt chẽ, mục đích cũng cực kỳ rõ ràng. Giết chết Ô Thần ngũ bộ, cướp đoạt yêu linh. Có thể nói trong các trận chiến hai năm qua, không có một lần nào hung hiểm như hiện tại.
Ngay tại khoảnh khắc Mạnh Hạo đang còn nhíu mày, bỗng nhiên, vách tường huyết sắc ở bốn phía Mạnh Hạo chợt co rụt lại, sau đó là giãn ra, hiện ra một cái lỗ nhỏ, lập tức có ba sợi tơ mảnh chui vào. Ba sợi tơ vừa mới đi vào, lập tức bành trướng, hóa thành một cự mãng, còn có một con rết cùng một con cóc, ba trong số ngũ độc, ảo hóa ra xong, phát ra tiếng Xi …. Xiiii …. chói tai, lao thẳng đến Mạnh Hạo.
Trên thân ba độc vật này, Mạnh Hạo mơ hồ thấy được ảo ảnh một lão già.
Lão già này, chính là tộc công của Ngũ Độc đại bộ, giờ phút này đang ở bên ngoài phong ấn huyết sắc.
Hai mắt Mạnh Hạo lóe lên, tay phải vung mạnh lên, tu vi lập tức khuếch tán, bốn trong ngũ hành, khoảnh khắc bùng nổ, khiến cho ba độc vật kia hơi dừng lại, như bị cuồng phong quét ngang, con Độc Xà kia là kẻ đầu tiên trong đó, trực tiếp sụp đổ tiêu tan.
Cùng lúc đó Mạnh Hạo hừ lạnh một tiếng, trong cơ thể truyền ra tiếng nổ bang bang, cất bước đi, cả người giống như một hung thần, nháy mắt mà đến. Tay phải nâng lên, một quyền hạ xuống, tiếng nổ vang quanh quẩn, con Độc Thiềm kia rên lên thê lương, thân thể sụp đổ nổ bung.
Cùng lúc đó, thân mình độc ngô kia vặn vẹo, như thiểm điện phi thẳng đến trước mặt Mạnh Hạo, hai mắt Mạnh Hạo chợt lóe, khoảnh khắc khi con rết độc kia tới gần, mở miệng trực tiếp phun ra một ngụm tửu khí.
Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật