Trang chủ » Ngã Dục Phong Thiên » Chương 1142: Người kia từng nói

Chương 1142: Người kia từng nói

Mà trên bầu trời cũng nguy hiểm như nhau!

Tống lão quái phun ra máu tươi, con mắt còn lại của lão bị tộc trưởng Đế tộc móc ra, nếu như không có bản tôn thứ hai của Mạnh Hạo dùng Tuế Nguyệt Kiếm cản trở, Tống lão quái nhất định sẽ chết.

Tống lão quái mất đi hai con mắt cười thảm trong bộ dáng chật vật, mi tâm nứt ra, phát ra ánh sáng chói mắt, đó là nguyên thần của lão, không có hai mắt nên lão lấy nguyên thần làm mắt để tiếp tục chiến đấu.

Lão không thể tự bạo, bởi vì thời khắc này là lúc Nam Vực nguy cấp nhất, nếu lão tự bạo, cho dù là kéo theo một người của đối phương nhưng còn dư lại chỉ có Đan Quỷ cùng bản tôn thứ hai của Mạnh Hạo, không những làm cho thất bại tới nhanh hơn mà quan trọng nhất nó sẽ là đả kích mạng tính hủy diệt đối với sĩ khĩ của tu sĩ Nam Vực.

- Chiến đến chết mà thôi! Tống lão quái cười to, tiếp tục xuất thủ.

Đan Quỷ bên đó cũng phun ra máu tươi, một mình lão giao thủ với hai người, sự cường hãn của tộc trưởng Đế tộc khiến cho Đan Quỷ không cách nào chống đỡ, cũng may là bản tôn thứ hai của Mạnh Hạo đã lập tức tới ngăn cản, bao phủ tộc trưởng Đế tộc vào bên trong cùng với hắn, còn có nữ tử mập mạp kia, tất cả cùng nhau ra tay.

- Bản tôn của ngươi cũng bị lão phu trấn áp, phân thân nhỏ nhoi, cút cho ra! Tộc trưởng Đế tộc cười lạnh, nói xong liền phất tay, Thái Cổ Lôi Long biến ảo ra gầm thét xông thẳng tới bản tôn thứ hai của Mạnh Hạo.

Sắc mặt bản tôn thứ hai của Mạnh Hạo âm trầm, khi bản tôn bị phong ấn, hắn đã mất đi liên hệ cùng với bản tôn, lúc này dù cho có lo lắng cũng không có cách nào, chỉ có thể cố hết sức cầm chân đối phương.

Mặt đất chấn động, trong tiếng "rắc rắc", đệ cửu sơn xuất hiện một cái khe nứt, người bị trấn áp bên trong đó dường như rất nhanh sẽ thoát ra. Đồng thời, mặt đất nồ ầm ầm, trận pháp cuối cùng của Nam Vực sụp đổ.

Công kích lan ra làm cho tu sĩ Bắc Địa bị cuốn ngược về sau, nhưng rất nhanh những tu sĩ Bắc Địa đó liền đỏ hết cả mắt, mang theo sự hung tàn cùng tàn nhẫn giết tới lần nữa.

- Giết! Tu sĩ Nam Vực bị ép đến cực hạn, hai trăm ngàn người, hiện giờ chỉ còn lại một nửa, mọi người sớm đã bất chấp tất cả mà xông tới chém giết.

Trong lúc nhất thời, mặt đất run rẩy, máu chảy thành sông, giết chóc khắp nơi.

Ánh đỏ của máu phản chiếu bầu trời thành màu đỏ, trận chém giết ở Nam Vực, nơi quyết chiến cuối cùng, chấn động bát phương.

Mà lúc này, Mạnh Hạo bị nhốt ở bên trong cũng đang trải nghiệm sinh tử đại kiếp của hắn, thân thể hắn run rẩy, bị trấn áp đến phun ra máu tươi, Nam Vực... dường như không thể tránh khỏi... phải đại bại rồi!

Sự thảm trọng của tu sĩ, sự thê lương của Vấn Đạo, sự hung tàn của tộc trưởng Đế tộc, mắt thấy trận chiến này sắp được định đoạt.

Nhưng ngay lúc này...

- Đoạn Nam! Một thanh âm thương tang bỗng nhiên vang vọng giữa trời đất, thanh âm đó vừa mới xuất hiện thì giống như gió lốc quét ngang khắp nơi, ầm ầm khuếch tán ra.

- Đoạn Nam! Thanh âm thứ hai xuất hiện, lời nói như nhau, thương tang như nhau, cũng quét ngang bầu trời mặt đất.

- Đoạn Nam!

- Đoạn Nam! Thanh âm như vậy xuất hiện một lần rồi một lần, đến cuối cùng đã không thể nào nhận ra nó đã xuất hiện bao nhiêu lần, long trời lở đất, khiến cho bầu trời biến sắc, khiến cho mặt đất run rẩy, thần sắc của từng người trong tu sĩ Bắc Địa đều khiếp sợ, tu sĩ Nam Vực thì mờ mịt.

Trên bầu trời, Tống lão quái cùng Đan Quỷ cũng sững sờ, đám người Vấn Đạo của Bắc Địa lập tức xoay người, đồng loạt nhìn về phía xa.

Tộc trưởng Đế tộc thì biến đổi sắc mặt.

- Đoạn Nam! Trong tiếng nổ ầm ầm, ở phía xa có mười ngàn thân ảnh bước từng bước lớn đi tới, trên thân những người đó mặc áo giáp màu xanh, trên khôi giáp đầy vẻ thương tang, không biết đã tồn tại được bao nhiêu năm tháng, thậm chí có không ít đã bị rách nát.

Bên trong khôi giáp là những khuôn mặt không có biểu tình, giống như người chết, đó là khôi lỗi, là yêu vệ màu xanh!

Mỗi một yêu vệ màu xanh đều có tu vi Kết Đan, lúc này bọn họ bước đi, long trời lở đất, sau lưng bọn họ lại có hơn chín mươi thân ảnh mặc áo giáp màu đen.

Một mảnh đen nhánh, yêu khí tản ra ngoài, đó là... yêu vệ giáp đen.

Mỗi một con đều có tu vi Nguyên Anh, thực lực kinh người, khi bước đi thì sau lưng bọn họ bỗng nhiên xuất hiện sáu thân ảnh mặc áo giáp màu tím.

Sáu thân ảnh này đều tản ra khí tức Trảm Linh, khí thế kinh người, vừa xuất hiện thì mặt đất nổ ầm ầm, bầu trời thất sắc.

Phía sau sáu thân ảnh đó còn có ba lão già mặc chiến giáp đồng thau, đầu tóc trắng của ba lão già phiêu diêu, gương mặt thương tang, không biết đã tồn tại bao nhiêu năm tháng, bọn họ cũng là thân thể khôi lỗi, không còn là tu sĩ, nhưng khí tức trên thân lại là Vấn Đạo đỉnh phong.

Hơn mười ngàn người này vừa xuất hiện, mỗi người đều mở miệng ra.

- Đoạn Nam!

Thanh âm phát ra rung trời, lập tức khiến cho người Nam Vực nghĩ đến một truyền thuyết xa xưa.

Trong truyền thuyết, giữa Nam Vực cùng Tây Mạc vốn không phải là một bình nguyên, hai bên hoàn toàn giáp giới với nhau, mà chiến tranh giữa Nam Vực cùng Tây Mạc cũng đã phát sinh qua vài lần.

Cho đến một lần, lúc Tây Mạc yếu thế, Nam Vực đang cường hãn, giết vào Tây Mạc, tất cả bộ lạc ở Tây Mạc liên hợp lại thành lập nên Đoạn Nam Vệ, tất cả Vấn Đạo đỉnh phong trong đó tự nguyện từ bỏ hết thảy trở thành khôi lỗi, tạo thành dãy núi Đoạn Nam, hoàn toàn ngăn ra Tây Mạc cùng Nam Vực.

Từ đó, dãy núi kéo dài ngang dọc đó được gọi là... Đoạn Nam Sơn!

Trên ngọn núi đó luôn luôn tồn tại người thủ hộ của Tây Mạc, từng là một nhóm... Đoạn Nam thủ vệ!

Tây Mạc trở nên xuống dốc từ lúc đó, thêm vào Tử Hải, dần dần đã không còn xuất hiện qua Vấn Đạo, và mối quan hệ với Nam Vực cũng từ từ hòa hoãn xuống.

- Đoạn Nam thủ vệ!

- Là Đoạn Nam thủ vệ của Tây Mạc! Tâm thần của tu sĩ Nam Vực chấn động, Đoạn Nam thủ vệ của Tây Mạc xuất hiện khiến cho mọi người đều kinh hãi, trong nhất thời cũng không rõ đối phương là địch hay bạn!

Tu sĩ Bắc Địa cũng giống như vậy, cũng lập tức kinh hãi đối với sự xuất hiện đột ngột của bên thứ ba.

Chính vào lúc này, ở phía sau của Đoạn Nam thủ vệ bỗng nhiện xông ra vài chục ngàn thân ảnh ăn mặc đơn giản, thậm chí có chút thô thiển, những thân ảnh đó đều tạo ra cảm giác dã man, tóc tai thì rối bời, giống y như dã nhân.

Trên thân của bọn họ có dấu vết cổ xưa, tựa như huyết mạch đã truyền thừa rất là lâu, trong đó... có Kim Ô tộc, có Man Viêm Đại Bộ, có Yêu Điệp Đại Bộ, còn có Vân Thiên Đại Bộ!

Tây Mạc thành Từ Hải, phần lớn di dời tới Mặc Thổ, mà những người tới đây lúc này chính là chiến sĩ của tất cả bộ lạc trong Mặc Thổ.

- Đan Quỷ đạo hữu, nhờ có đại ân của người năm đó, còn có Mạnh Hạo đạo hữu, chúng ta đến giúp các ngươi đánh một trận!

- Mạnh Hạo lão tổ, chúng ta đến rồi!

- Tuy chúng ta cùng Nam Vực có thù cũ nhưng đó là chuyện xưa giữa Tây Mạc ta cùng Nam Vực. Tây Mạc gặp nạn Tử Hải, Nam Vực cho phép chúng ta chiếm cứ Mặc Thổ, không có đến ngăn trở quấy nhiễu, càng không có lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, ân tình này... Tu sĩ Tây Mạc chúng ta hôm nay tới báo đáp!

- Chuyện này đã xin chỉ thị của Đoạn Nam quan, ý của lão tổ, trợ giúp Nam Vực, xua đuổi Bắc Địa! Từng tiếng rống lớn truyền ra khắp nơi, truyền vào tai của tu sĩ Nam Vực, truyền vào trong tâm thần của tu sĩ Bắc Địa.

Tu sĩ Nam Vực run rẩy, bọn họ chưa từng nghĩ tới vào thời điểm cuối cùng, Tây Mạc... lại xuất binh cứu giúp!

Tu sĩ Bắc Địa chấn động tâm thần, chiến cục vốn đã định sẵn vào lúc này đã xảy ra sự nghịch chuyển.

Cùng lúc đó, ở phía sau vài chục ngàn tu sĩ Tây Mạc là vài trăm ngàn... hung thú!

Có lẽ những hung thú này không mạnh nhưng số lượng rất nhiều, che phủ trời đất, do không ít Tư Long điều khiển chạy thẳng đến chiến trường, cùng tu sĩ Nam Vực tiền hậu giáp kích, đánh chết Bắc Địa.

Nam Vực phấn chấn, chém giết ngập trời.

Thân thể Tống lão quái run rẩy, ngửa mặt lên trời cười to, Đan Quỷ ở một bên cũng lộ ra thần sắc kích động, lão đối xử Tây Mạc rất tốt, ầm thầm tương trợ nhiều lần, là do Tử Đông chân nhân năm đó từng có tình bạn cố tri với Tây Mạc.

Hiện giờ tu sĩ Tây Mạc đến khiến cho Nam Vực đang rơi vào tình thế nguy cấp lập tức tỏa sáng tân sinh!

Nhất là Đoạn Nam thủ vệ, chớp mắt liền giết vào trong chiến trường, ba lão già mặc áo giáp đồng thau thì trực tiếp giết vào trong chiến cục, chiến một trận với Vấn Đạo đỉnh phong của Bắc Địa.

- Chết tiệt! Tây Mạc man di, các ngươi tìm chết! Sắc mặt tộc trưởng Đế tộc biến hóa, hét to một tiếng, không ngờ hắn lại một người chiến với ba Vấn Đạo đỉnh phong, trong lúc nhất thời, bầu trời nổ ầm ầm, long trời lở đất.

Đây là giao chiến của tam đại địa vực, Tây Mạc, Nam Vực, Bắc Địa!

Tam phương xuất thủ, đánh đến trời đất trở nên hôn ám, mặt đất nứt thành từng khối từng khối, hư vô trên không trung bị xé ra, bầu trời bị nứt lộ ra tinh không, thậm chí lúc này, sự vận chuyển của toàn bộ Nam Thiên Đại Địa dường như xuất hiện sự nghiêng ngả.

Vốn dĩ những trận chiến tam vực như vậy thì Quý gia nhất định sẽ ra mặt ngăn cản, vì cái này đã có thể rung chuyển được căn bản của Nam Thiên Đại Địa, nhưng hiện giờ... Quý gia giống như là không nhìn thấy, không có một người nào xuất hiện.

Tiếng nổ ầm ầm của chiến tranh, cuộc chém giết giữa hung thú cùng tu sĩ, sự điên cuồng của Nam Vực, Tây Vực cùng Bắc Địa đã khiến cho sự thắng bại của chiến cuộc trở nên khó bề phân biệt.

Không người nào có thể nắm chắc thắng lợi, Tây Mạc và Nam Vực không có, Bắc Địa cũng không có.

Dưới mặt đất, máu chảy thành sông, giết chóc khắp nơi, tiếng gào thét thê lương, vô số thi thể ngã xuống, máu tươi nhuộm đỏ hết tất cả, trời đất u ám, mỗi một người đều giống như đi vào bên trong sa trường máu thịt to lớn, ngoài giết ra, chỉ có thể giết!

Trên bầu trời, Bắc Địa năm người, Nam Vực ba người, Tây Mạc ba người, tổng cộng mười một Vấn Đạo đỉnh phong, bọn họ dường như muốn đánh vỡ bầu trời này, khiến chó bầu trời của Quý gia biến mất từ đây, làm cho viễn cổ tinh không phủ xuống mặt đất.

Nếu như đổi lại thời gian khác thì bọn họ nhất định sẽ không thành công, nhưng hiện giờ... Quý Thiên của Nam Thiên Đại Địa đã bị chém, mất đi sự bảo vệ, khiến cho bầu trời ở chỗ này cuồn cuộn khuếch tán ra, hình thành một cái lốc xoáy to lớn.

Lốc xoáy ầm ầm chuyển động, giống như một con mắt, có thể thấy bên trong con mắt lốc xoáy đó là tinh không!

Tử Hải cuồn cuộn, Thiên Hà Hải gầm thét, bởi vì mặt đất chấn động nên nơi tiếp giáp với nhau xuất hiện sự giao hội, khiến cho Tử Hải chảy vào Thiên Hà Hải, cả mặt biển lập tức xảy ra biến hóa trời long đất lở.

Biến hóa này vốn dĩ rất kinh người, nhưng kinh người nhất là... trên chiến trường, nơi xảy ra giao chiến giữa Nam Vực cùng Vấn Đạo, máu tươi của vài trăm ngàn gần triệu người trải qua từng trận chiến đấu chảy xuống, nhìn như thấm vào mặt đất nhưng trên thực tế, trong chỗ u mình lại chảy về phía Thiên Hà Hải.

Bao gồm máu tươi trong trận chiến của bốn phương thế lực ở Huyết Yêu Tông cũng giống như vậy, đã sớm vô hình chảy vào trong Thiên Hà Hải, theo sự sát nhập của Tử Hải, Thiên Hà Hải... bạo phát.

- Năm đó người kia từng nói... ngày tuyền nhãn, liên hoa biến, giữa tiên ma, thanh liên có thể hiện... hiện giờ...

- Thấy tinh trần, máu triệu tu sĩ, xuất hiện ngày tuyền nhãn.

- Tây Mạc kiếp, vô tận Tử Hải, ẩn giấu liên hoa biến.

- Ngày trời xám, oan hồn mười đấu, ta có... thanh liên hiện!

- Ta lấy máu của triệu người hóa thành nước bùn, lấy mười đấu oan hồn hóa thành vết bẩn, ta nguyện... đi ra bùn đất bằng máu của triệu người mà không nhiễm một chút vết bẩn, ta nguyện... thoát khỏi thân Bỉ Ngạn Hoa thành Thanh Liên Thiên!

Thanh âm u ám từ trong Thiên Hà Hải truyền ra.

----------oOo----------

Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật