Hồ Uy nhanh chóng bước ra sau Dung Quỷ Trụ thì thấy Trương Tiểu Nhụy đang gẩy mấy sợi tơ hồng như gẩy đàn.
Mấy sợi tơ hồng nối với Dung Quỷ Trụ rung lên liên tục, Trương Tiểu Nhụy còn nói: "Mấy sợi dây này co dãn rất tốt, chơi vui lắm."
Tiểu thư này lại còn coi mấy sợi dây này như dây đàn khiến Hồ Uy chết lặng, vội vàng khuyên nhủ: "Trương tiểu thư, mấy thứ này không thể nghịch bừa được."
Hắn đi tới xem xét, lập tức trợn tròn mắt.
Chín sợi tơ hồng thì hai sợi đã bị đứt.
Tơ hồng chỉ là sợi bông bình thường, không có thứ gia cố thêm, lại chỉ được buộc qua loa.
Hiển nhiên là đã bị Trương Tiểu Nhụy làm đứt.
Hắn nào biết đâu rằng Diệp Thiếu Dương đang thấy hắn quan tâm tới mấy con tiểu quỷ nên trong lòng nghĩ ra một kế, dẫn Trương Tiểu Nhụy lẩn ra sau Dung Quỷ Trụ, trình diễn một màn kịch.
"Cửu Cung thất thủ, trận pháp bất ổn rồi."
Hồ Uy thở dài, cũng may nguyên thần của Bạch Y Nhân cũng sắp hồi phục, trận pháp bất ổn thì cũng không ảnh hưởng nhiều lắm.
Hắn định bảo mọi người đi ra ngoài thì nhận ra hai đường chỉ đỏ bị đứt chính là Sinh Tử Môn trong Cửu Cung.
Lập tức trong lòng hắn khẽ động, cái gọi là "Sinh Tử đối trọng, Âm Dương tương thông" chính là khi Sinh môn và Tử môn một khi mở ra khiến sinh khí tràn vào trong trận pháp, sau đó trận pháp dần sụp đổ.
Hồ Uy cảm thấy một luồng sinh khí, từ phía cổng vòm mãnh liệt tràn vào, quỷ khí dần tan đi.
Ý niệm trong lòng hắn cấp tốc xoay chuyển, hắn ngẩng đầu nhìn Diệp Thiếu Dương, vừa định mở miệng thì đột nhiên cảm thấy không đúng.
Hồ Uy vội vàng quay người thì đã thấy sau lưng có hai người cao thấp khác nhau.
Đúng là Âm Khôi Tướng Quân và Quỷ Quân Sư, Hồ Uy cũng chưa từng gặp qua chúng, nhất thời nhíu mày, nói: "Hai vị là..."
"Muốn vào trận pháp của ngươi quả thật không dễ."
Quỷ Quân Sư hừ lạnh một tiếng: "Ngươi chính là thủ lĩnh của bọn hắn đúng không?" "Bọn hắn?" Hồ Uy sửng sốt.
"Đừng giả bộ nữa" Quỷ Quân Sư không có tâm tình nói chuyện tào lao với hắn, lập tức vung vẩy dây câu hồn, quát: "Giao tiểu quỷ ra đây."
Hồ Uy càng nghe càng mơ hồ, đúng lúc này thì Tứ Bảo tiến tới nói thầm vào tai hắn: "Đây chính là hai tên tới từ quỷ vực mà Diệp Thiếu Dương mời tới, trước đó đã từng chạm trán với Nứt Đầu, cho nên..."
Hồ Uy giật mình, trách không được Diệp Thiếu Dương hôm nay không tới, hắn còn tưởng rằng Diệp Thiếu Dương đang ủ mưu nên hết sức cẩn thận đề phòng, không hề nghĩ tới sự tình lại diễn ra như vậy.
Hồ Uy lập tức hướng về phía Quỷ Quân Sư, mỉm cười, nói: "Hai vị từ đâu tới?" Quỷ Quân Sư lạnh nhạt nói: "Thái Âm Sơn."
Cái gì, từ Thái Âm Sơn tới! Hồ Uy ngây người, Diệp Thiếu Dương xuất thân từ Mao Sơn, làm sao có thể có quan hệ với người của Thái Âm Sơn, lập tức nói: "Hai vị, trong này chắc chắn có hiểu lầm..."
"Sư huynh đừng nói nữa, người ta đánh cũng đã đánh tới rồi.
Đánh đi!" Tứ Bảo sợ nói thêm sẽ lộ nên phi thân tới.
Một chuỗi tràng hạt vung lên, đánh về phía Quỷ Quân Sư.
Quỷ Quân Sư cũng không nói nhiều, dùng Sinh Sát Lệnh phản kích, sau mấy chiêu lập tức chiếm được thượng phong.
Tứ Bảo lui bước về sau lưng Hồ Uy, năn nỉ nói: "Sư huynh lên đi...!" Hồ Uy còn muốn hỏi thêm, Sinh Sát Lệnh trong tay Quỷ Quân Sư đã đánh tới.
Hắn rơi vào đường cùng, đành phải niệm pháp quyết nghênh đón, lập tức triển khai chiến đấu.
"Oa, tên mập này dùng chính là Phán Quan lệnh!" Trương Tiểu Nhụy quên hết mọi thứ, hưng phấn kêu lên: "Đây chính là tuyệt kỹ võ công đã thất truyền mấy trăm năm rồi! Ta muốn động chân động tay quá đi mất!" Nàng nói xong, muốn xông tới thì Diệp Thiếu Dương kéo lại: "Đàng hoàng một chút đi, người ta chỉ cần dùng một chiêu là ngươi nằm rồi.
Đợi chút nữa khắc đến lượt ngươi, cố gắng nghỉ ngơi dưỡng sức chờ tới lúc đó thì bộc phát!" Diệp Thiếu Dương nói xong, xông tới hô: "Hồ sư huynh, đệ cũng tới giúp huynh."
Vốn định tìm cơ hội ra tay, nhưng Hồ Uy đưa mắt nhìn hắn, lạnh lùng nói: "Là ngươi thả cho chúng vào.
Ngươi là đồng lõa với Diệp Thiếu Dương."
Diệp Thiếu Dương khẽ giật mình, tên này đầu óc quả thực thông minh, nhưng vẫn chỉ là suy nghĩ đơn giản mà thôi.
Diệp Thiếu Dương lập tức giả vờ, trưng ra một bộ mặt vô tội, nhích tới gần: "Sư huynh, huynh hiểu lầm rồi, ta đâu thể là phản đồ được."
Hồ Uy còn muốn nói điều gì thì dây câu hồn trong tay Quỷ Quân Sư đã vung lên, lực lượng không thuộc về nhân gian khủng bố quật tới.
Hồ Uy đành phải tiếp chiêu, hai tay hắn kết ấn, bắn ra một lá linh phù ra ngoài, chặn phía trước nơi dây câu hồn đánh tới.
Một tiếng ầm vang lên, dây câu hồn vẫn tiếp tục bay về phía Hồ Uy, hắn lập tức bị đánh bay ra ngoài.
Đối thủ quá mạnh mẽ, Hồ Uy cảm thấy mình không phải là đối thủ nên quay người chạy về phía trận pháp.
Tứ Bảo vội vàng đuổi theo Quỷ Quân Sư quét mắt nhìn mấy người Diệp Thiếu Dương, với chỉ số thông minh của nó thì không biết mình đã trúng kế.
Diệp Thiếu Dương vội vàng chắp tay nói: "Sai gia, mục tiêu của chúng ta cũng là đối phó với hắn, hắc hắc, xem như chúng ta cùng hội cùng thuyền rồi."
"Ai cùng hội với ngươi? Cút ngay!" Quỷ Quân Sư dù nói như vậy, nhưng hắn cũng chẳng quan tâm tới mấy người này.
Hắn nhìn qua Âm Khôi Tướng Quân, cả hai gật đầu với nhau, cùng đuổi theo Hồ Uy.
"Chúng ta cũng lên, cẩn thận một chút."
Diệp Thiếu Dương nói xong, mang theo Mã Thừa cùng Trương Tiểu Nhụy theo sau.
Tất cả đi thẳng một mạch tới gần giếng mỏ, phía trên giếng lúc này có một luồng khí trắng đang bay là là như mây, nó không ngừng xoay tròn.
Càng nhìn sâu thì càng thấy luồng khí trắng dày đặc, chính giữa đó mơ hồ có một bóng người, kẻ này đang dang hai tay, luồng khí trắng không ngừng xoay tròn.
Một luồng âm khí bắt đầu tập trung lại, tới gần bóng người lại bị chuyển thành bạch khí, càng ngày càng đậm...
Bạch Y Nhân! Năng lượng trên người nó chẳng lẽ chính là Hỗn Độn lực trong truyền thuyết? Âm Khôi Tướng Quân đứng bên cạnh như có điều suy nghĩ, nhìn qua thân ảnh của Bạch Y Nhân.
Ở bên cạnh, Hồ Uy cùng Tứ Bảo đang chống lại sự tiến công của Quỷ Quân Sư, thế công của Tứ Bảo có vẻ rất mạnh, nhưng chỉ có Diệp Thiếu Dương nhìn ra căn bản hắn chẳng dùng mấy phần khí lực.
Quỷ Quân Sư cũng không để ý, chủ yếu tấn công Hồ Uy, Dây câu hồn cùng Sinh Sát Lệnh cùng đánh khiến hắn khó có thể chống đỡ, thỉnh thoảng trúng chiêu.
Chỉ sau một hồi qua lại thì Hồ Uy đã phun ra một búng máu.
Hồ Uy ngay từ đầu đã muốn tìm cơ hội giải thích, nhưng tên Quỷ Quân Sư này lại ngang ngược bá đạo.
Chẳng nói thêm một lời, lập tức đánh luôn.
Sau khi bị thương, trong lòng Hồ Uy dâng lên một luồng lửa nóng, đã không nghe ta giải thích còn đánh đến mức này nữa.
Hồ Uy mượn cơ hội đỡ chiêu, thối lui đến gần tường, hừ lạnh một tiếng: "Con giun xéo lắm cũng quằn, ngươi đừng khinh người quá đáng!" Quỷ Quân Sư phóng đãng cười ha hả: "Pháp sư nhân gian ta muốn giết liền giết, đừng có nói nhảm nữa."
Trong lòng Hồ Uy càng phẫn nộ, nói: "Ngươi quả là cuồng vọng, hôm nay ta cho ngươi thấy thực lực của pháp sư nhân gian!" Diệp Thiếu Dương lập tức hưng phấn kêu lên: "Hồ sư huynh uy vũ, thay mặt nhân gian pháp sư đánh bại hắn! Đánh bại hắn!" Hồ Uy khẽ hừ một tiếng, hắn cảm thấy mình quả thực đại diện cho pháp sư nhân gian nên không chút do dự.
Lập tức chuẩn bị, bắt đầu thỉnh Tà Thần phụ thể...
Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật