Trang chủ » Ma Thiên Ký » Chương 1160: Bí cảnh Vạn Tượng

Chương 1160: Bí cảnh Vạn Tượng

Dịch giả: lizziehuongnguyen

Một lát sau, mây mù lượn quanh ngọn núi chính sơn mạch Vạn Linh, một đạo độn quang màu đen từ đằng xa bay đến, lóe lên rồi dừng lại tại quảng trường ngọn chủ phong. Độn quang thu lại hiện ra thân hình Liễu Minh với một thân quần áo và trang sức Bí Truyền đệ tử. Lúc này bên ngoài đại điện ngọn chủ phong ngoại trừ hai thủ vệ đệ tử thì không còn ai khác.

"Ta muốn bái kiến Thiên Qua Chưởng Môn.". Liễu Minh lấy ra lệnh bài thân phận, trực tiếp nói ra ý muốn của mình.

Hai tên đệ tử thủ vệ đã gặp Liễu Minh vài lần, sau khi thi lễ, một người trong đó mới lên tiếng giải thích:

"Bẩm báo Liễu sư huynh, Thiên Qua Chưởng Môn ngày hôm trước có việc gấp rời khỏi tông môn, lúc này đây do Kim Liệt Dương trưởng lão tạm thay ngài tọa trấn chủ điện, không biết Liễu sư huynh có muốn gặp người hay không?"

Liễu Minh trầm tư một chút rồi nhẹ gật đầu.

"Kính xin Liễu sư huynh ở ngoài điện chờ một chút." Thủ vệ đệ tử nói ra rồi quay người đi vào thông báo, một gã thủ vệ đệ tử khác thì bày ra vẻ mặt cung kính.

Một lát sau, thủ vệ đệ tử vừa rồi đi vào thông báo quay trở lại mời vào, Liễu Minh mới cất bước tiến vào. Trong đại điện, Kim Liệt Dương đang ngồi ở ghế chủ tọa, trước mặt có một gã nam tử tóc tím mặc quần áo và trang sức Bí Truyền Đệ Tử đang cung kính hướng bẩm báo gì đó.

Thấy Liễu Minh xuất hiện ở của đại điện, Kim Liệt Dương đứng dậy khỏi chỗ ngồi, trên mặt lộ vẻ vui mừng, bước ra đón chào. Nam tử tóc tím thấy vậy, liếc Liễu Minh đang đứng tại cửa vào, còn muốn mở miệng nói gì đó, thanh âm Kim Liệt Dương nhàn nhạt vang lên bên tai:

“ Việc này ta đã biết, ta sẽ đích thân liên lạc với Lý trưởng lão của Thiên Công Tông để thương lượng việc này, ngươi lui xuống trước đi.”

“Vâng.” Sau khi cung kính chắp tay, nam tử tóc tím liền rời khỏi đại điện.

Lúc đi tới cửa điện y còn tò mò nhìn thoáng qua Liễu Minh.

Liễu Minh mặc dù không biết đối phương, nhưng vẫn lịch sự gật đầu.

“Liễu sư đệ, trước đây vài ngày Chưởng môn sư huynh có nói về việc chuẩn bị bế quan của người. Vốn tưởng sư đệ phải chuẩn bị một ít thời gian, nhìn ngươi bây giờ thần khí sung túc, chẳng lẽ là muốn đàm luận với Thiên Qua chưởng môn về việc trùng kích cảnh giới hậu kì?” Nam tử tóc tím đi rồi, Liễu Minh chưa kịp mở miệng, Kim Liệt Dương vẻ mặt vui mừng tiến lên vài bước nói.

“Sư huynh quả nhiên mắt sáng như đuốc, hôm nay Liễu Minh tới đây là muốn xin một chỗ linh khí dồi dào bắt đầu bế quan.” Liễu Minh cũng không khách khí, mỉm cười nói.

“Sư đệ hôm nay đã là đệ tử Bí truyền của bổn môn, tu vi tăng lên đóng góp cho thực lực tông môn, ta sẽ làm chủ, tìm cho người một địa điểm tuyệt hảo.” Kim Liệt Dương dường như đã sớm có chuẩn bị, nghe vậy thì cười khẽ.

"Vậy phải làm phiền Kim sư huynh rồi." Liễu Minh trong mắt hiện lên vẻ vui mừng, chắp tay thi lễ.

"Việc này không thể chậm trễ, sư đệ hiện tại theo ta đi một chuyến!" Kim Liệt Dương cười ha ha, hướng về phía cửa điện đi ra ngoài.

Tầm nửa ngày sau.

Tại khu vực hẻo lánh tràn đầy kì hoa dị thảo mọc tươi tốt trên một ngọn núi kì dị gần biên giới sơn mạch Vạn Linh, bên trên một vách đá có một thác nước màu xanh như dây lụa phản chiếu ánh sáng mặt trời vô cùng chói mắt. Liễu Minh theo sự dẫn dắt của Kim Liệt Dương lúc này đang kề vai sát cánh đứng ở trên đỉnh núi. Chỉ thấy Kim Liệt Dương trong tay xuất hiện một cái Kim sắc lệnh bài hướng về một chỗ thạch bích trên đỉnh núi đánh tới một hồi ánh sang vàng hiện lên liền biến mất vào phía bên trong thạch bích.

Mấy tiếng nổ UỲNH UỲNH RẦM RẦM vang lên.

Thạch bích sau một hồi run rẩy lộ ra một cái huyệt động cao hơn mười trượng.

Kim Liệt Dương quen thuộc cất bước đi vào, Liễu Minh thấy thế cũng đồng dạng đi vào theo.

Trong động là một cái đại sảnh hình tròn lớn nhỏ hơn mười trượng, ánh sáng cũng không sáng tỏ mười phần nhưng cũng có thể đơn giản thấy được hai cây cột ngọc thô to kết nối đỉnh động tới mặt đất, mặt ngoài trụ ngọc tản ra từng trận ánh sáng nhu hòa. Đại sảnh bố trí thập phần đơn giản, còn có một hành lang u ám thông dưới mặt đất.

"Ồ, Liệt Dương ngươi không phải sớm đã đột phá đến Thiên Tượng, tới đây làm gì?... Người đằng sau lưng ngươi tuổi còn trẻ tu vi đã tới Chân Đan trung kì, xem ra lần này đến đây là vì người này phải không?" Một hồi ánh sáng trong hư không hiện ra một lão già râu tóc bạc trắng phủ xuống lông mày.

Người này gọi thẳng tên Kim Liệt Dương, dùng thần thức đảo qua cũng không cảm giác được khí tức của đối phương nhưng có lẽ cũng là một gã cường giả Thiên Tượng cảnh.

“ Hắc hắc, con mắt Phí Uy trưởng lão thật tốt, người này tên là Liễu Minh, hôm nay cũng đã tiến vào Phù Đồ cung rồi, tin rằng mục đích tới đây không cần ta nói thì Vương trưởng lão ngươi cũng hiểu rõ a.” Kim Liệt Dương cười hắc hắc, liền đem Liễu Minh dẫn tới trước mặt.

“ Liễu Minh… Hắn là tên Bí Truyền đệ tử trước kia chém giết Minh tộc Thiên Tượng cảnh? Nếu là như vậy thì cũng có tư cách đến đây rồi.” Lão già lông mi rũ xuống hơi ngẩn ra rồi cần thận dò xét Liễu Minh.

"Đã như vậy, Kim mỗ sẽ không quấy rầy lâu. Liễu Minh, Phí Uy trưởng lão là người chủ trì bí cảnh Vạn Tượng này, nếu cần chuẩn bị gì trước khi bế quan thì trực tiếp nói với y là tốt rồi, y sẽ giúp người chuẩn bị hết thảy.” Kim Liệt Dương sau khi nói xong, thâm ý liếc nhìn Liễu Minh rồi lập tức hóa thành một đạo kim quang lướt đi.

Liễu Minh nghe được bốn chữ 'bí cảnh Vạn Tượng' liền không khỏi giật mình, lập tức hướng lão già lông mày rủ xuống trước mặt thi lễ một cái rồi nói:

"Liễu Minh, bái kiến Phí trưởng Lão."

"Không cần đa lễ, ngươi đã đến chỗ này, ắt hẳn đối với trùng kích cảnh giới hậu kỳ có lẽ cũng có vài phần nắm chắc, đi theo ta." Phí trưởng lão vẫy tay với Liễu Minh rồi quay người đi về phía lối đi phía trước.

Rẽ trái phải vài lần, lượn trước sau vài chỗ, Liễu Minh liền theo lão giả lông mày rủ xuống đi tới một gian thạch thất bên trong. Bên trong thạch thất chỉ có một cái Truyền tống trận hình vuông màu lam tầm hơn một trượng nhưng mà trên vách tường bốn phía lại khảm nạm rất nhiều tinh thạch sáng chói.

“Không biết Kim trưởng lão đã nói với ngươi hay chưa, bí cảnh Vạn Tượng chính là nơi đệ tử Bí Truyền tông môn ta tìm hiểu Thiên Địa Pháp Tướng, bình thường sẽ không mở ra. Nhưng dựa vào công lao ngươi chém giết Thiên tượng cảnh Minh tộc, lại thêm Kim trưởng lão ra mặt, việc ngươi sử dụng nơi này sẽ không có người dám có ý kiến gì.” Phí trưởng lão dường như đối với Liễu Minh có chút xem trọng, liền trực tiếp nói với Liễu Minh toàn bộ lợi hại bên trong.

“Đa tạ Phí trưởng lão, không biết bên trong có điều gì cấm kỵ?” Nội tâm Liễu Minh khẽ động, liền vội vàng cung kính hỏi thăm.

Đối với Vạn Tượng bí cảnh này, hắn ở trong tông môn cũng có nghe nói qua, nghe đồn mấy vạn năm trước, do mấy vị Thông Huyền Thái thượng trưởng lão đồng thời liên thủ, thúc giục bảo vật trấn phái, phá vỡ Hư Không, từ khe hở thượng giới thu lấy một ít thiên địa linh khí không thuộc về Nhân giới mới có thể tạo ra thánh địa tu luyện như vậy.

Đây cũng là câu trả lời hợp lý nhất được lưu truyền trong tông, trừ điều đó thì hắn cái gì cũng không biết.

"Dùng thiên địa nguyên khí nồng đậm bên trong, lại dùng thêm bí thuật phụ trợ, có thể ngưng tụ ra không ít Thiên Địa Pháp Tướng, nhưng người hiện tại chỉ mới là Chân Đan trung kì, còn chưa biết rõ quá nhiều, chỉ cần mượn nhờ thiên địa nguyên khí dị thường nồng đậm trong đó để đột phá bình cảnh.” Phí trưởng lão giải thích tùy ý vài câu, tựa hồ không muốn nói nhiều.

Liễu Minh nghe vậy, tự nhiên liên tục đồng ý.

"Tốt rồi, đây là một khối Vạn Tượng Thạch, nếu muốn rời khỏi đây ngươi chỉ cần bóp nát nó là được.” Phí trưởng lã nói qua rồi lấy ra một khối tinh thạch nhỏ màu sắc rực rỡ lớn chừng nắm đấm đưa cho Liễu Minh.

Liễu Minh tiếp nhận tinh thạch thì nhẹ gật đầu, thân hình lập tức đi vào giữa pháp trận màu lam.

Phí trường lão hai tay luân chuyển, lập tức giữa hai lòng bàn tay hiện ra hai quang cầu màu lam đánh về phía hai bên thạch bích.

Liễu Minh chỉ cảm thấy trước mặt lóe lên ánh sáng màu lam, thời điểm mở hai mắt đã thấy mình ở trên một cái đảo nhỏ bốn phía toàn là nước biển.

Đảo nhỏ diện tích không lớn, bộ dạng ước chừng mấy trăm mẫu lớn nhỏ, bờ biển ba mặt đều là núi non liền thành một chỗ hợp thành một các bình chướng hình bán nguyệt, mặt khác lại là một mảng lớn rừng cây rậm rạp. Xa xa nhìn lại có thể thấy tại biên giới hòn đảo có cấm chế hầu như không cách nào thấy rõ, phong tỏa linh khí trên đảo thoát ra, khiến cho linh khí trên đảo nồng đậm vượt xa Phù Đồ Sơn.

Nội tình Thái Thanh môn quả nhiên thập phần phong phú, thậm chí còn có bí cảnh thần kì như vậy làm cho nội tâm Liễu Minh không khỏi vui mừng.

Hắn đưa tầm mắt nhìn qua phía dưới phát hiện tại mỗi đỉnh núi có một động phủ nhỏ. Nội tâm khẽ động liền hóa thành một đạo hắc quang, trong nháy mắt rơi xuống bên ngoài một cái động phủ. Trong động phủ chỉ lớn nhỏ hơn mười trượng, bốn phía lại không có cấm chế gì, vừa vặn ở vị trí linh khí hội tụ làm cho Liễu Minh cảm thất rất là thỏa mãn. Vì ở trong bí cảnh, không cần quá lo lắng có người xông nhầm vào nơi này nên Liễu Minh bố trí một cái cấm chế đơn giản, liền đem Tu Di giới nhẹ nhàng phất lên một cái, hơn mười khối lưu quang tràn ngập các loại màu sắc lập tức rơi ra. Những đan dược này là những đan dược phụ trợ đột phá bình cảnh mà Liễu Minh những năm gần đây thập phần vất vả mới sưu tập được.

Khoanh chân ngồi xướng, tay phải hướng một trảo về phía hư không, một kim hoàn to như ngón cái hóa thành một đạo lưu quang rơi vào trong tay, Liễu Minh khóe miệng khẽ mở, mang đan dược cho vào miệng, trong động phủ lập tức tràn ngập mùi thuốc cực kì nồng đậm. Sau đó hắn ngồi xếp bằng, vận chuyển Minh Cốt Quyết, bắt đầu cẩn thận quan sát tình huống thân thể mình.

Một ngày sau, Liễu Minh tinh thần sung mãn xác nhận thân thể đang ở đỉnh phong mới nhắm chặt hai mắt, hai tay bắt pháp quyết, chậm rãi cảm thụ thân thể mình cùng ngoại giới biến hóa, toàn bộ thân thể dường như lâm vào trạng thái ngủ say.

“La Hầu tiền bối, tại hạ có việc muốn nhờ, mời đi ra gặp nhau." Liễu Minh thình lình xuất hiện ở bên trong không gian thần bí, nhìn về bốn phía.

Không gian tù ngục đã sớm rộng rãi vô cùng, thanh âm truyền ở trong đó lộ ra thập phần xa xôi.

Liễu Minh vừa dứt lời, liền thấy trước mặt xuất hiện một bóng dáng gầy yếu, lóe lên một cái, La Hầu đã đứng ở trước mặt.

"Ân, xem bộ dáng là chuẩn bị bắt đầu đột phá Chân Đan hậu kỳ, ngươi quả nhiên không để cho ta thất vọng." La Hầu sau khi cẩn thận đánh giá Liễu Minh một phen, thản nhiên nói.

"Đúng vậy, tại hạ tới gặp La Hầu tiền bối là hi vọng tiền bối có thể vận dụng lồng giam chi lực..." Liễu Minh mỉm cười, ngữ khí bình tĩnh nói.

"Không sao, đến lúc đó ta thì sẽ xem thời cơ khởi động một tia lồng giam uy lực, giúp ngươi giúp một tay đấy." La Hầu ngoài dự đoán sảng khoái trả lời.

"Đa tạ La Hầu tiền bối tương trợ.” Liễu Minh biểu lộ sắc mặt cung kính, chắp tay nói cám ơn, sau đó liền khép hai mắt, biến mất khỏi không gian tù ngục.

Trong động phủ đặt tại bí cảnh Vạn Tượng, Liễu Minh khoanh chân ngồi yên, khóe miệng không khỏi lộ vẻ tươi cười…

Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật