Dịch giả: KaTuLaThời gian trôi qua rất nhanh, thấm thoát đã năm năm từ khi Liễu Minh đi vào ác quỷ đạo.
Cách hắc sơn về phương bắc hơn 100 dặm có một vùng đồng bằng rộng lớn. Một tòa thành thị khổng lồ được xây dựng tại đây, diện tích khoảng gấp hai lần Kim Quang Thành. Tường thành màu xanh mang phong cách cổ xưa kéo dài và cao vút, tản ra luồng khí tức dày đặc. Bên trên có không ít dấu vết chiến đấu tạo vết lõm to nhỏ khác nhau. Giống như cho mọi người biết rằng, cứ điểm này đã từng trải qua nhiều lần đấu tranh tàn khốc.
Trên tường thành xếp đặt từng cái cung nỏ, máy ném đá to lớn..., các vũ khí cỡ bự. Bốn phía của thành trên có mấy chục tòa tháp hình trụ cao lớn, mỗi tòa cỡ chừng cao vài chục trượng. Bên trên khắc vô số phù văn, tất cả lập lòe ánh sáng.
Nơi đây chính là bên trong ác quỷ đạo, một trong bốn cứ điểm lớn nhất của nhân tộc thuộc tứ đại tông môn. Đây chính là Thái Thiên cứ điểm.
Lúc này trong thành trì, đôi lúc bắt gặp vài đội tu sĩ mặc áo giáp quân đội đi ngang. Sắc mặt xem ra đều rất âm trầm, toàn bộ cứ điểm mang một bầu không khí khẩn trương.
Bỗng nhiên có vài tiếng xé gió bất chợt bay đến từ phía bắc tường thành, làm cho các tu sĩ canh giữ cổng thành đều nhìn chăm chú.
"Không có việc gì, chỉ là đội số năm đi tuần tra trở về thôi!" Thanh âm của gã nam tử trung niên ăn mặc quần áo màu trắng và trang sức dành cho đội trưởng vang lên, tất cả mọi người mới nhẹ nhàng thở ra.
Trong nháy mắt độn quang trong tiếng xé gió đã đến gần đó. Một đội tu sĩ hơn 10 người hạ xuống nhanh chóng trên tường thành phía bắc.
Dẫn đầu đội là gã nam tử trung niên mặc áo bào màu vàng, nhìn có vẻ khoảng hơn ba mươi tuổi. Sắc mặt mang vẻ tang thương, bất ngờ tu vi đã đạt đến cảnh giới Chân Đan hậu kỳ.
Tiểu đội phía sau hắn có hơn mười người, mặc quần áo màu xanh, vàng, trắng, đen của tứ đại quân đoàn cùng với trang sức. Mỗi tên đều là Giả Đan kỳ, pháp lực trên người dao động mạnh mẽ dị thường, nhìn không chút kém cỏi nào so với tu sĩ Chân Đan kỳ bình thường.
"Được rồi, mọi người đều cực khổ nhiều, từng người đi về nghỉ ngơi đi, nhưng mà cũng không nên thư giãn quá mức. Ai cũng không đoán được quân đoàn ác quỷ tập kích nơi đây hay không." Trung niên mặc áo bào màu vàng nói ra với giọng trầm ổn.
"Tuân lệnh!" Mười tên tu sĩ Giả Đan kỳ gật đầu đồng ý.
Trung niên mặc áo bào màu vàng vung tay liền quay người bay vào trong nội thành, những người khác cũng nhanh chóng rời đi. Trên tường thành chỉ còn lại 1 thanh niên mặc giáp xanh.
Nhân vật này không ai khác chính là Liễu Minh!
Ánh mắt của hắn nhìn về phương trời ngoài cứ điểm, sắc mặt có vẻ chăm chú. Sau một lát, hắn thả lỏng người rồi bay khỏi tường thành rồi phóng vào nội thành. Không bao lâu, tại khu nhà bằng đá có một khuôn viên vây quanh phía trước cách tường thành phía bắc không xa.
Hắn phất tay đánh ra một đạo pháp quyết rồi nhanh chóng đi vào nhà đá.
Nơi đây chỉ là chỗ ở đơn sơ tạm thời, tuy diện tích không lớn nhưng vẫn đầy đủ giường chiếu cùng chỗ ngồi. Còn có một ít cấm chế ngăn cách, giống như ngũ tạng đủ loại trong động phủ.
Liễu Minh nhẹ nhàng thở ra một hơi, đi đến giường liền khoanh chân ngồi xuống, rất nhanh đi vào bộ dạng trầm tư.
Trong năm năm này, tứ đại quân đoàn cùng quân đoàn ác quỷ chiến đấu ngày càng tàn khốc. Lúc đầu khu vực giao chiến vẫn ở bên ngoài. Tứ đại quân đoàn nhờ vào ưu thế về thành lũy, cùng nhau phòng ngự coi như vững chắc.
Không ngờ theo thời gian trôi, quân đoàn ác quỷ tấn công ngày càng mãnh liệt. Từ khi chúng bắt đầu đứng lên chính thức công thành, phạm vi thế lực tứ đại quân đoàn không ngừng bị đè áp. Lúc này Kim Quang quân có mười chín thành lũy thì đã có bảy, tám tòa đổ xuống, tình huống của ba quân đoàn kia cũng không khác biệt lắm.
Đối mặt với thế công hùng hổ của quân đoàn ác quỷ, Kim Quang quân Thái Thanh Môn đã phái hai tốp viện quân hỗ trợ mới có thể miễn cưỡng chặn thế công của quân đoàn ác quỷ.
Tình hình chiến đấu gần đây càng kịch liệt, quân đoàn ác quỷ ngoại trừ tiếp tục đánh các nơi bên ngoài thành lũy. Đồng thời tại Kim Quang thành, Chính Khí thành, Phục Ma thành, Khôi Lỗi thành tập trung lực lượng tại bên ngoài bố trí trạng thái hùng hổ dọa người.
Dựa theo trước đến giờ, cách khoảng một trăm năm thì quân đoàn ác quỷ đều tập trung phát động thế công to lớn. Bây giờ thời gian không chênh lệch nhiều nhưng thế công cùng quy mô lại vượt qua các trận trước kia rất nhiều
Cũng nói thêm, những quân đoàn ác quỷ này lai lịch bí ẩn, trải qua nhiều năm tiếp xúc như vậy, thực lực tỏ ra bên ngoài dù sao nhân tộc cũng hiểu rõ một ít. Nhưng có bao nhiêu át chủ bài, chỉ sợ tứ Đại tông môn cũng không thể đoán được
Đối mặt với loại tình huống này, tứ đại quân đoàn rơi vào bế tắc. Cách duy nhất là cùng nhau liên kết lại một lần nữa, cùng đưa ra kế sách đối phó với quân đoàn ác quỷ đang chuẩn bị phát động tiến công với quy mô lớn.
Thái Thiên cứ điểm là một trong những chủ thành của tứ đại quân đoàn nhân tộc, là vị trí quan trọng nên tuyệt đối không thể thất thủ. Cho dù thành này nằm ở khu vực phía sau nhưng tứ đại quân đoàn đã lựa chọn 1 đám quân tinh nhuệ để bảo vệ. Vốn là để trong coi trấn thủ thành cùng với chuẩn bị phòng khi quân đoàn ác quỷ tập kích.
Liễu Minh trong tư thế trầm tư bất ngờ có tiếng đập cửa vang lên.
Sắc mặt hắn khẽ động liền đứng dậy mở cửa phòng ra, nhìn thấy đứng trước cửa là một cô gái tóc ngắn mang áo giáp màu xanh. Chính là Hiểu Ngũ.
Trên người nàng tỏa ra linh áp nhàn nhạt, bất ngờ nàng đã đột phá Chân Đan Cảnh.
Từ một năm trước trải qua trắc trở sinh tử kia đã khiến cho nàng có được cơ hội đột phá. Bế quan tiềm tu trong một thời gian ngắn, cuối cùng đã thành công kết đan không lâu trước đây.
Đúng là nàng đã hoàn thành được mục đích liền muốn trở về Vạn Linh sơn mạch. Nhưng chiến sự ác quỷ đạo đang nguy cấp, cần gấp nhân thủ cùng với ma khí nồng đậm ở ác quỷ đạo. Đối với tu sĩ quỷ đạo như Hiểu Ngũ đối với việc củng cố Chân Đan có tác dụng không ít. Vậy nên sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, nàng liền ở lại với tư cách đệ tử tinh anh được phái đến Thái Thiên cứ điểm.
"Hiểu Ngũ sư tỷ." Liễu Minh cười cười mở miệng chào hỏi.
"Liễu sư đệ, ta nghĩ tiểu đội các ngươi đi tuần tra lúc này cũng đã trở về nên tới đây." Hiểu Ngũ cười nói.
Hai người là sư tỷ đệ đồng môn, cộng thêm với sự kiện ở núi Linh Thứu nên khiến cho quan hệ của hai người càng thêm thân cận không ít. Thậm chí vào những ngày thường còn cùng nhau nghiên cứu thảo luận về tâm đắc tu luyện.
"Sư tỷ nằm trong tiểu đội phụ trách tại khu vực cứ điểm Tây Bắc à?" Liễu Minh mời Hiểu Ngũ vào phòng rồi đi pha Linh Hải trà.
"Ân, ta cũng mới trở về thành hôm qua, nơi ấy coi như yên bình, bây giờ vẫn chưa thấy manh mối nào của quỷ quân." Hiểu Ngũ nhìn Liễu Minh đang pha trà, tùy ý nói.
Tuy Thái Thiên cứ điểm không có hình bóng của quân đoàn ác quỷ ở xung quanh, nhưng ở đây vẫn có vài tên tu sĩ Thiên Tượng để phòng ngừa. Đôi khi vẫn đem Liễu Minh cùng với tu sĩ khác hợp thành tiểu đội thay nhau dò xét xung quanh cứ điểm.
Hương trà lượn lờ quanh phòng, hai người ngồi xuống hai cái ghế đối diện.
"Cũng không biết tình huống tứ đại chủ thành như thế nào... Không thể tưởng tượng được vừa tới ác quỷ đạo vài năm lại đụng phải loại chiến tranh với quy mô lớn này." Liễu Minh thở dài có chút bất đắc dĩ nói.
Tuy hắn tới ác quỷ đạo này để nhờ việc chiếm giết sinh tử với ác quỷ, không ngừng ma luyện bản thân đột phá giới hạn, tìm kiếm cơ hội tiến giai. Nhưng lại không ngờ rằng lại phải tham gia hỗn chiến quy mô lớn như thế này.
Dù sao trong chiến tranh có quy mô lớn như thế này, bản thân tu sĩ cho dù có tu vi cao hơn, thực lực mạnh mẽ hơn nữa thì vẫn không giữ được tính mạng, vẫn có thể hồ đồ mà mất mạng.
"Liễu sư đệ không cần lo lắng quá, cứ điểm bình yên này vẫn tương đối an toàn, tứ đại quân đoàn đều có hai gã Thái Thượng trưởng lão tu vi Thiên Tượng tọa trấn lâu dài. Còn có vài chục tên Chấp sự Trưởng lão Chân Đan cảnh hỗ trợ, vài tòa đại trận của tông môn, cấm chế bảo vệ vô số. Một khi thể hiện ra toàn lực, ta nghĩ cho dù Huyền quỷ đến cũng khó công phá trong thời gian ngắn, cũng đủ thời gian cho quân viện trợ đến đây." Hiểu Ngũ tựa hồ đã nhìn ra lo lắng của Liễu Minh, từ từ mà nói.
"Ân, hi vọng là như thế." Theo như lời Hiểu Ngũ nói, Liễu Minh cũng không biết làm thế nào, chẳng qua là trong lúc chiến tranh bùng nổ, tình huống gì phát sinh ra thì cũng không ai nói chính xác được.
"Lại nói tiếp, trong quân đưa chúng ta cùng một đám tu sĩ tập trung ở đây, một mặt là tăng cường lực lượng bảo vệ cứ điểm bình yên này. Về mặt khác, ước chừng cũng là muốn đưa chúng ta ở chỗ khu vực an toàn này. Với tư cách là lực lượng chủ yếu dùng để đánh úp." Ánh mắt Hiểu Ngũ lóe lên, tiếp tục nói.
"Nếu chỉ có vậy thì ít nhất an toàn của chúng ta tạm thời không có vấn đề gì." Liễu Minh cười cười nói.
Tu sĩ trong chiến tranh quy mô lớn này, chiến đấu ở đợt đầu là tàn khốc nhất, tu sĩ vẫn lạc chiếm đa số. Mỗi khi vượt qua đợt ấy, hai bên giằng co với nhau, tu sĩ vẫn lạc liền không nhiều như lúc bắt đầu như vậy. Bởi vậy hơn mười ngày trước, nghe tin được phái đi phòng thủ ở Thái Thiên cứ điểm mà không phải trực tiếp đối đầu với quân đoàn ác quỷ đang tiến công, cũng khiến cho Liễu Minh thở ra nhẹ nhàng.
Ngay lúc Liễu Minh cùng Hiểu Ngũ đang uống trà nói chuyện, "Ô... ô... n... g" "Ô... ô... n... g" tiếng chuông cực lớn truyền đến từ tứ phía.
"Cái âm thanh này là?"Liễu Minh cùng Hiểu Ngũ nhìn nhau, đồng thời hai người liền biến sắc lập tức đi ra khỏi phòng.
Cái âm thanh này đúng là tiếng của "Trấn Hồn chuông" được đặt ở trung tâm của cứ điểm bình yên này, chỉ khi phát sinh chuyện cực lớn mới gõ chuông.
Bên ngoài không ít người giống như hai người Liễu Minh, nghe được tiếng chuông liền nhao nhao lao ra, trên mặt tràn đầy nét kinh hãi nhìn về phía tiếng chuông.
Trấn Hồn chuông vang lên một lúc rồi dần dần ngừng hẳn.
"Tất cả đệ tử trong tông đến trung tâm quảng trường dụng cụ, tập hợp ở điện lớn!" Âm thanh hùng vĩ vang lên ngay sau tiếng chuông, truyền vào tai mỗi người vô cùng rõ ràng.
Liễu Minh cùng Hiểu Ngũ nhìn nhau, không nói gì, cùng nhau nhanh chóng đến Quảng Trường Lộ Thiên trong thành.
Trên đường đi, không ít tu sĩ mặc áo giáp của tứ đại tông môn. Lúc này đều bay về một hướng duy nhất, trên mặt mỗi người đều tỏ ra nghiêm trọng.
Không lâu sau, hai người Liễu Minh đã hạ xuống một chỗ rất lớn của Quảng Trường Lộ Thiên trong thành, toàn cung điện bằng đá xanh được đặt ở chỗ này.
Lúc Liễu Minh tới thành này cũng đã đến đây một lần. Rất nhanh hắn cùng với Hiểu Ngũ, một người song song đi vào đại điện, bên trong số lượng tu sĩ tập trung ước chừng trên ngàn người.
Ánh mắt hắn thoáng lướt nhìn xung quanh một cái, bất ngờ phát hiện nơi đây phần lớn là đệ tử canh giữ thành. Tu vi không cao, đa số là tu vi Ngưng Dịch cảnh cùng với Hóa Tinh kỳ cũng không ít, nguyên một đám có chút bất ngờ cùng nhau xì xào bàn tán vấn đề gì đó.
Một khi chiến tranh bắt đầu, những người như bọn hắn rất có khả năng bị sử dụng thành pháo hôi đi làm tiên phong.
Đây cũng chính là điều những đệ tử ngoại môn cùng đệ tử bị phạt lo lắng nhất, việc này cũng không thể tránh khỏi.
Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật