- Lò luyện đan có thể vận hành bảy vạn năm, có lẽ có quan hệ với trận pháp trong mộ địa, trận pháp có thể hấp thu năng lượng Thiên địa, cung cấp động lực, nhưng miếng thủy tinh này đã luyện hóa được bảy vạn năm, rõ ràng còn không tiêu tán?
Trực giác nói cho Diệp Trần biết, thanh sắc thủy tinh này không đơn giản, ít nhất là bán cực phẩm thủy tinh, rất có thể là cực phẩm thủy tinh, giá trị vô lượng.
Liếc mắt đánh giá thanh sắc thủy tinh, Diệp Trần thò tay ra lấy.
- Thật nặng!
Thanh sắc thủy tinh lớn chừng nắm tay so với tưởng tượng của Diệp Trần còn nặng hơn trăm ngàn lần, lấy khí lực vượt quá mấy mươi vạn cân của hắn, cầm lên cũng không thoải mái, phỏng chừng sơ bộ thì nó không dưới mười vạn cân, loại mật độ này, vượt qua bất luận kim loại nào đã từng biết, nói như vậy, cực phẩm Bảo Khí cũng không có nặng như vậy.
- Thanh sắc thủy tinh và lò luyện đan đều rất hoàn hảo, có thể tiếp tục dùng, vừa vặn dùng để bồi dưỡng Thực Mộng Lang, nói không chừng có thể khiến hắn trở thành Bán bộ Yêu Vương thậm chí Yêu Vương cũng nên.
Thực lực càng cao, càng cần giúp đỡ, thế giới quá lớn, có rất nhiều hiểm địa không biết, về sau có lẽ sẽ có bằng hữu sinh tử chi giao, nhưng bằng hữu cũng sẽ từng người tách ra, luôn luôn sẽ có lúc cô đơn một người, cho nên, bồi dưỡng yêu thú là con đường tốt nhất, bọn hắn sẽ không phản bội, càng sẽ không sinh ra mâu thuẫn với lợi ích bản thân, thời khắc mấu chốt, còn có thể cùng ngươi kề vai chiến đấu nữa.
Mà thời gian bồi dưỡng yêu thú càng ngày càng tốt, thời gian dài, thì có cảm tình, cam tâm tình nguyện hi sinh vì ngươi, thời gian ngắn, tuy rằng không đến mức phản bội, nhưng từ đáy lòng chưa chắc sẽ chấp nhận ngươi,
- Cực phẩm yêu lực thủy tinh!
Một thanh âm đột nhiên truyền tới.
Diệp Trần quay đầu nhìn lại, con mắt dần dần nheo lại, người đến là Khương Thiên, đối phương có mối liên hệ mờ mịt với Thiên địa, công phu che dấu khí tức là nhất lưu, hơn nữa Diệp Trần cũng không thời khắc đều phóng linh hồn lực ra ngoài, cho nên bị đối phương xâm nhập đến vài trăm mét cũng không cảm giác được.
- Ha ha, vận khí của ta không tệ, rõ ràng có thể thấy được cực phẩm yêu lực thủy tinh lớn chừng nắm tay, dưới tình huống bình thường, một khối lớn chừng đầu ngón tay là đã có thể khiến Bán bộ Yêu Vương tranh giành đến người chết ta sống rồi, một khối lớn như vậy, ngay cả Yêu Vương cũng sẽ động tâm.
Khương Thiên mặt mỉm cười, bước tới từng bước.
Thu hồi thanh sắc thủy tinh, Diệp Trần nói:
- Phải là vận khí của ta không tệ mới đúng!
- Ngươi chỉ là người phát hiện thôi, cuối cùng đạt được nó đấy, sẽ là ta.
Khương Thiên lộ ra rất tự tin.
- Cái này cũng không nhất định.
Diệp Trần thu luôn lò luyện đan vào Linh giới trữ vật, lò luyện đan này hẳn không phải là vật phàm, cho nên giá trị cũng rất lớn, không kém sắc bán cực phẩm Bảo Khí, không có lò luyện đan này, Diệp Trần dù có thanh sắc thủy tinh, nhưng không cách nào luyện hóa nó.
- Nhất định hay không nhất định, ngươi rất nhanh sẽ biết, chẳng qua nếu như ta là ngươi, sẽ chủ động giao ra hai đồ vật này, chỉ có như vậy, ngươi mới có cơ hội còn mạng thôi.
Khương Thiên chặn trước cửa đá, dù bận nhưng vẫn ung dung nhìn Diệp Trần, phù văn nơi mi tâm dần lóe lên, đó là dấu hiệu muốn động thủ.
- Ngươi rất tự tin, nhưng tiếc là tự tin cũng không giúp ngươi chiến thắng ta được.
Diệp Trần thừa nhận Khương Thiên rất mạnh, dựa theo lời của Tần Liễu, có lẽ thuộc cùng loại với hắn, là loại hình không hề có nhược điểm, nhưng việc này cũng không có nghĩa là đối phương có cơ hội chiến thắng hắn.
Nghe vậy, Khương Thiên nở nụ cười.
- Nếu ta đoán không sai thì ngươi hắn là Kiếm Tông của Chân Linh đại lục, Diệp Trần a! Thật sự đáng tiếc, đây có lẽ là cơ hội lộ mặt cuối cùng của người, về sau, trên đời này, sẽ không còn Kiếm Tông Diệp Trần nữa, ngươi sẽ triệt để vẫn lạc tại đây.
- Ngươi cuồng vọng quá sớm.
Sửa sang quần áo lại một chút, Diệp Trần đứng thẳng lưng, một cổ kiếm khí vô hình đột nhiên phát ra, Lôi Kiếp kiếm boong boong vang lên.
Ngay lúc hai người muốn động thủ, bên ngoài thạch thất bỗng truyền đến tiếng bước chân nhàn nhạt, chủ nhân của tiếng bước chân tựa hồ không có ý định che dấu động tĩnh.
Sau một khắc, một đạo hồng sắc thân ảnh xuất hiện bên ngoài cửa đá.
Là Đạm Đài Minh Nguyệt!
- Hai người này muốn động thủ sao?
Mắt đẹp của Đạm Đài Minh Nguyệt dựng lên, hai người trong tầm mắt không phải là thế hệ bình thường, một là Kiếm Tông của Chân Linh đại lục, như mặt trời ban trưa, một người là thanh niên cao thủ thần bí, uy hiếp hắn mang đến cho nàng không hề dưới Diệp Trần, so với Độc Cô Tuyệt thậm chí Liễu Vô Kiếm đều nguy hiểm hơn, tuyệt đối là loại nhân vật bất thế.
Ngay lúc hai người muốn động thủ, nàng đến vô cùng không đúng lúc.
- Nữ nhân này không đơn giản.
Con mắt Khương Thiên nhìn liếc qua Đạm Đài Minh Nguyệt, âm thầm cho ra kết luận, nói với Diệp Trần:
- Xem ra ngươi coi như có chút vận khí, sẽ không chết không ai biết đến ở chỗ này.
Tuy nói Đạm Đài Minh Nguyệt không phải nhân vật đơn giản, nhưng Khương Thiên tự tin, chỉ cần trả một cái giá lớn, là có thể đánh chết Diệp Trần, mà cái giá lớn đó, cũng không phải Đạm Đài Minh Nguyệt có thể đối phó được, cho nên, một trận chiến này, là thế phải làm rồi.
- Ngươi nói nhãm nhiều quá, động thủ đi!
Diệp Trần sẽ không xem nhẹ Đạm Đài Minh Nguyệt, đối phương thập phần thần bí, xuất đầu thần bí, nhưng là ý nghĩ của hắn cũng giống với Khương Thiên, một trận chiến này, là thế phải làm, nguyên nhân ngoại trừ có cực phẩm yêu lực thủy tinh cũng chứa quyết tâm một núi không thể có hai hổ, đã trốn không thoát, không bằng cứ toàn lực đánh một trận. Nguồn truyện: Truyện FULL
- Nếu ngươi đã không định giao đồ ra, vậy thì phải trả giá bằng tánh mạng a! Ngũ Phù Chưởng!
Phù văn nơi mi tâm đột nhiên sáng lớn, Khương Thiên duỗi tay phải ra, trên năm đầu ngón tay của tay phải, phân biệt hiện ra một đạo phù văn vặn vẹo, theo hắn đánh ra một chưởng, năm đạo phù văn đuổi giết về phía Diệp Trần.
- Phù văn chưởng lực!
Diệp Trần hơi kinh ngạc, lúc thúc dục bán cực phẩm phòng ngự Bảo Khí, cũng sẽ có phù văn dán lên trên hổ thể Chân Nguyên, phù văn chưởng lực của Khương Thiên này có chút cùng loại với phòng ngự phù văn, chỉ có điều nó bày ra không phải là lực phòng ngự mà là lực tiến công thôi.
BOANG...!
Lôi Kiếp kiếm ra khỏi vỏ, Diệp Trần chém ra một gợn sóng ám kim sắc, chuẩn bị thăm dò lực phá hoại của phù văn chưởng lực
Phốc phốc!
Gợn sóng ám kim sắc chứa hủy diệt kiếm ý, tiếp xúc với phù văn chương lực, lập tức bộc phát ra tiếng nổ vang không ngớt.
Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật