Trang chủ » Kiếm Đạo Độc Tôn » Chương 672: Khoái (nhanh)

Chương 672: Khoái (nhanh)

Tác dụng lớn nhất của Ngự kiếm thuật là giết chết một số võ học cường đại không đủ nhanh từ trong trứng nước, căn bản không kịp thi triển.

- Chính xác, phải nhanh mới được, vậy thì nhanh hơn!

Trong nháy mắt, kiếm tốc của Diệp Trần gia tăng, toàn bộ xung quanh là kiếm phong nhu hoà, kiếm phong vô hình vô tướng, không thể tìm ra.

Phi kiếm bị kiếm phong ảnh hưởng, hoả tinh bốc lên từ thân kiếm, mỗi đợt kiếm phong, kì thực là một lần công kích, keng một tiếng, kiếm tốc Diệp Trần vượt qua tốc độ công kích của phi kiếm, đột ngột trảm kích khu vực kiếm khí mỏng, đánh bay phi kiếm ra ngoài.

Khoảnh khắc này, Linh tê nhất kiếm đã gần chạm đến một cảnh giới mới, không còn là linh tê nhất kiếm của nửa năm trước.

Phi kiếm và Tư Đồ Hạo tâm ý tương liên, phi kiếm bị đánh trúng, Tư Đồ Hạo đột nhiên sắc mặt tái nhợt, mắt xuất hiện một tia hoảng hốt.

Hô!

Một kiếm chém bay phi kiếm, Diệp Trần thân hình bất động, tay phải vung xuống, Hoàng kim kiếm như độn nhập hư không, kiếm phong nhu hoà đột nhiên trở nên cương mãnh, từ hư chuyển thực.

Phốc!

Keng!

Chân nguyên hộ thể của Tư Đồ Hạo lập tức vỡ tan, từ trên khải giáp phòng ngự bùng lên hoả tinh hừng hực, cả người như bị sét đánh, thất khổng chảy máu, Linh tê nhất kiếm nhìn thì có vẻ nhẹ nhàng, nhưng không có nghĩa uy lực của nó cũng nhẹ nhàng như vậy, một kiếm này, lực đạo thu liễm cực độ, lực phá hoại tương đối kinh nhân, kiếm kình ngưng luyện cho dù có khải giáp phòng ngự tiêu trừ cũng có một bộ phận xâm nhập vào trong cơ thể Tư Đồ Hạo.

Oa!

Kiếm kình tuỳ ý phá hoại, Tư Đồ Hạo không thể chịu thêm được nữa, phun ta một ngụm máu tươi ẩn hàm kiếm khí tinh mịn, sắc mặt nhợt nhạt, khí tức ủ rũ.

- Ngự kiếm thuật bị phá hoại trong tay ngươi.

Diệp Trần có chút hứng thú với Ngự kiếm thuật, môn kiếm thuật này, đại khái cần phối hợp bốn phương diện, một là chân nguyên, hai là áo nghĩa, ba là kiếm ý, bốn là linh hồn lực, chân nguyên dùng để đảm bảo lực công kích cơ bản của phi kiếm, áo nghĩa tăng cường công kích lực, linh hồn lực là thứ quan trọng nhất, linh hồn lực càng mạnh, tốc độ phi kiếm càng nhanh, năng lực không chế càng cường, dù gặp phải cường địch cũng có thể đối kháng.

Ví dụ, lúc nãy người điều khiển phi kiếm nếu như là Diệp Trần, hăn sẽ không vì phi kiếm bị chém bay mà ảnh hưởng lực khống chế.

Đương nhiên, nếu như người điều khiển phi kiếm là Diệp Trần, vậy thì phi kiếm sẽ rất đáng sợ, phải biết linh hồn lực của Diệp Trần mạnh gấp năm lần người thường, mặc dù nói tốc độ phi kiếm không thể tăng lên năm lần nhưng hai lần không thành vấn đề.

Tốc độ phi kiếm tăng lên hai lần là khái niệm gì, bản thân Diệp Trần cũng không thể đỡ nổi, chỉ có thể toàn lực phòng ngự, tìm cơ hội phản kích, trong quá trình phản kích, rất có thể bị phi kiếm chém chết, dù sao phi kiếm trong tay Tư Đồ Hạo đã tương đương sát chiêu lợi hại, vào tay Diệp Trần lực công kích tuyệt đối mạnh đến đáng sợ, giết địch bằng một suy nghĩ.

- Còn nhanh hơn phi kiếm của mình?

Hồi lại thần, Tư Đồ Hạo mặt đầu vẻ sợ hãi, lại nghe Diệp Trần nói Ngự phi kiếm bị huỷ dưới tay hắn, sắc mặt lập tức sắt lại.

Diệp Trần cười cười.

- Ngự kiếm thuật yêu cầu phải có linh hồn lực tương đối cao, linh hồn lực của ngươi bình thường, không có thiên phú quá lớn, rơi vào tay ngươi có thể giúp ngươi gia tăng thực lực, nhưng rất có hạn, tỷ lệ thăng cấp cũng không quá lớn, đợi ngươi tham ngộ ra võ học áo nghĩa cường đại hơn, Ngự kiếm thuật không còn là đòn sát chiêu duy nhất của ngươi nữa, hơn nữa ngươi cũng nhìn ra được, ưu thế sẽ càng lúc càng ít. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Thiên phú linh hồn lực không chỉ một mình Diệp Trần, một bộ phận rất ít người cùng có thiên phú linh hồn lực, đương nhiên, không được biến thái như Diệp Trần, trên thực tế, chỉ cần ngộ tính cao, linh hồn thiên phú cũng cao, cao hơn người thường rất nhiều.

Đương nhiên, không bài trừ một số cao nhân linh hồn thiên phú bình thường nhưng ngộ tính vẫn cao.

- Vậy thì sao?

Tư Đồ Hạo biết những gì Diệp Trần nói đều là sự thật, yêu cầu của ngự phi kiếm đối với linh hồn lực tương đối khắc khổ, nhưng muốn linh hồn lực trưởng thành quá khó khăn, chỉ có lúc tấn thăng cảnh giới, mới tăng trưởng, tiểu cảnh giới thăng cấp không có tăng trưởng, hắn một ngày không thể tấn nhập Sinh Tử Cảnh, giá trị của Ngự kiếm thuật thì giảm sút từng ngày, đợi hắn tấn nhập Sinh Tử Cảnh, Ngự kiếm thuật mặc dù nói lại biến cường, nhưng trên cơ bản Sinh Tử Cảnh là cảnh giới đỉnh phong của Chân Linh đại lục, càng về sau, giá trị càng xuống dốc.

- Chúng ta trao đổi đi, ta dùng một cái giá xứng đáng, đổi lấy ngự kiếm thuật của ngươi, thế nào?

Diệp Trần không có quá nhiều ân oán với Tư Đồ Hạo, kịch chiến trong đa bảo thánh tháp là chuyện hết sức bình thường, đối diện bảo vậy, chẳng ai lựa chọn từ bỏ.

Tư Đồ Hạo cười mỉa, tâm ý hơi động, xa xa, phi kiếm tự động bay đến,

- Bán cực phẩm phòng ngự khải giáp, ta vẫn còn cơ hội tìm kiếm, bán cực phẩm công kích bảo khí, ta cũng không thiếu, một số linh thảo linh dược, ta cũng chẳng coi ra gì, ngoài chúng, ngươi có thể trả gì cho ta, không lẽ chỉ dựa vào những gì ngươi nói mà đòi bắt ta Ngự kiếm thuật.

- Bảo khí ta không có, linh thảo linh dược có lẽ ngươi cũng chẳng quan tâm, nhưng ta có thể nhìn ra, trong áo nghĩa mà ngươi tham ngộ, mộc chi áo nghĩa chiếm tỷ lệ tương đối, thế này đi, ta dùng Linh tê nhất kiếm đổi Ngự kiếm thuật của ngươi, ngoài ra tặng thêm bốn gốc Long huyết thảo.

Diệp Trần quyết định, chỉ cần không vượt quá giới hạn, hắn đều có thể đổi, về phần cướp đoạt, hắn chưa từng nghĩ qua, bây giờ toàn thiên hạ đều biết Tư Đồ Hạo có trong tay Ngự kiếm thuật thất truyền, cho dù trong Linh giới trữ vật của đối phương có lưu bản phụ, hắn cướp được cũng không dám dùng, hắn không định gây chiến với vị vương giả sau lưng Tư Đồ Hạo, đó là hành động không mấy thông minh.

- Bốn gốc Long huyết thảo?

Tư Đồ Hạo giật mình, Long huyết thảo là một loại linh thảo tăng cường thân thể và khí phách, một gốc Long huyết thảo chí ít giúp hắn tăng gia mấy vạn cân khí lực, nếu phải chiến đấu cận thân, có thể nâng cao khá nhiều thực lực, bốn gốc, ý nghĩa càng đặc biệt hơn, đủ để biến hắn thành một cao thủ luyện thể.

Hít một hơi thật sâu, suy nghĩ trong đầu Tư Đồ Hạo có chút buông lỏng, trầm giọng nói:

- Linh tê nhất kiếm mà ngươi nói, có phải kiếm pháp vừa rồi?

- Không sai.

Diệp Trần gật gật đầu.

- Linh tê nhất kiềm ngoài ẩn hàm mộc chi áo nghĩa, còn ẩn hàm áo nghĩa gì nữa?

Tư Đồ Hạo không liên tưởng đến khoái chi áo nghĩa mà tưởng là nguyên tố khác khiến kiếm tốc nhanh hơn, dù sao áo nghĩa trong thiên hạ đều có liên hệ, một khi tổ hợp lại, rất nhiều hiệu quả bản thân cũng không thể dự đoán.

Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật