- Không có nguyên khí, tràn ngập bảo khí?
Diệp Trần có thể nhận ra, khí lưu lấp lánh chính là bảo khí hiếm có, trước đây ở Bảo Hà Đảo, hắn từng thu một chút bảo khí trữ tồn trong linh giới trữ vật, dùng chăm sóc Lôi kiếp kiếm và Hoàng kim kiếm, dù bảo khí cũng có tính bền, nhưng nếu để quá lâu, hoặc va chạm quá kịch liệt, vẫn bị tổn hại, một số tổn hại nhỏ mắt thường không thể nhìn thấy, chỉ có dùng bảo khí mới có thể phục hồi, ngoài ra, bảo khí trên một trình độ nhất định có thể nâng cao chất lượng bảo khí, ví dụ chăm sóc thượng phẩm bảo khí phổ thông trong một thời gian dài, nói không chừng sẽ nâng nó thành trung đẳng hoặc đỉnh tiêm thượng phẩm bảo khí.
Mộ Dung Khuynh Thành bay thêm vài dặm, sau đó vòng lại, nhíu mày nói:
- Tốc độ đại khái chỉ bằng năm phần ngoại giới.
- Tầng ba đã lợi hại như vậy, hoàn cảnh ở tầng bốn e rằng còn ác liệt hơn.
Mặc dù nói tầng ba đối với đỉnh tiêm tông sư mà nói, không nguy hiểm tính mạng, nhưng đỉnh tiêm tông sư cũng phải toàn lực ứng phó mới không nguy hiểm tính mạng, nếu như sơ sẩy, tỷ lệ tử vong vẫn là không nhỏ.
- Ừm!
Bay thật thấp, Diệp Trần ngẩng đầu nhìn, Hoàng kim kiếm bản rộng nơi thắt lưng đột nhiên xuất vỏ.
Đang!
Hoàng kim kiếm chặn đứng sự tấn công bất ngờ của bảo quang, thân hình Diệp Trần hơi rung, hắn buộc phải đáp xuống, cuối cùng thì đứng vững trên đại địa.
- Công kích mạnh quá, một đòn này, cho dù không đạt đến cấp bậc đỉnh tiêm tông sư, thì cũng có sáu bảy phần công kích lực, còn mình, trong lúc vội vàng phòng ngự, đến năm phần thực lực cũng không kịp thi triển.
Thế giới bảo khí chỉ có một điểm nguy hiểm nhất, đó chính là bảo quang tập kích có thể xuất hiện bất cứ lúc nào, những bảo quang này do bảo khí áp súc cao độ mà thành, xung quanh toàn là bảo khí công kích vô thanh vô tức, đến linh hồn lực cũng khó phán đoán, may mà bảo quang tập kích không dày, đây là lần đầu tiên hai người nhìn thấy cảnh này.
- Chàng không sao chứ!
Bảo quang tập kích quá đột ngột, Mộ Dung Khuynh Thành nghiêng đầu, thì phát hiện không thấy Diệp Trần đâu, cảm tri của nàng, vẫn thua Diệp Trần một bậc.
Diệp Trần nói:
- Không sao, bảo khí trên không quá đặc, ảnh hưởng đến cảm tri của ta, tốt nhất chúng ta nên bay thấp hơn một chút, như vậy chắc sẽ bớt nguy hiểm.
Thế giới bảo khí càng lên cao, bảo khí càng đặc, ảnh hưởng lên linh hồn lực càng lớn, còn bên dưới, bảo khí thập phần mỏng, lực cản cũng nhỏ.
Đúng như Diệp Trần đoán, bay sát mặt đất nguy hiểm giảm đi một nửa, khi bảo quang trùng kích, hai người cũng có thể cảm nhận trước, hoặc là né tránh, hoặc là chém vỡ, hoặc là trực tiếp gia tốc, phương pháp để đối phó rất nhiều, không còn như lần đầu tiên.
- Bay lên lối vào tầng thứ tư...
Khoảng một canh giờ sau, hai người tìm thấy lối vào tầng thứ tư, là một cánh cửa do bảo khí ngưng kết, thập phần hoa lệ.
Ong!
Đúng lúc hai người tiếp cận lối vào, bảo khí hai bên cửa đột nhiên ngưng tụ lại, hình thành hai sinh mệnh bảo khí, sinh mệnh bảo khí là nhân hình, cao gần ba mét, hai con ngươi như hai viên kim cương, tán phát quang mang sắc nhọn.
Ầm!
Sinh mệnh bảo khí bên trái thân thể hơi loé, một quyền đánh về phía Diệp Trần, quyền phong sắc như dao róc thịt, thập phần ngưng luyện.
- Kim chi liên y!
Diệp Trần không rảnh dây dưa với đối phương, trực tiếp sử dụng sát chiêu, hoàng kim kiếm vừa vung, gợn sóng kim sắc lập tức khuếch tán, lộng lẫy tráng lệ.
Thịch thịch thịch thịch thịch thịch....
Sinh mệnh bảo khí sao có thể chịu được sự tấn công của kim chi liên y, lập tức nổ tung, tiêu tán thành bảo khí lấp lánh.
Bên kia, Mộ Dung Khuynh Thành cũng đang chiến đấu với sinh mệnh bảo khí.
- Phi thiên ám sát trảm!
Đôi cánh dơi màu đen xoè rộng, Mộ Dung Khuynh Thành nâng cao tốc độ, trong nháy mắt biến từ chục lên trăm, tấn công sinh mệnh bảo khí từ bốn phương tám hướng, cứ ba lần lại tạo thành một vết thương trên người đối phương, khiến sinh mệnh bảo khí không ngừng run rẩy.
Sinh mệnh bảo khí mặc dù chưa có thực lực đỉnh tiêm tông sư, nhưng cũng rất gần, phi thiên ám sát trảm hiệu suất nhìn có vẻ rất cao, uy lực lại không đủ, không thể làm trọng thương sinh mệnh bảo khí.
Xích!
- Để ta giải quyết nó.
Diệp Trần nhận ra Mộ Dung Khuynh Thành muốn giải quyết sinh mệnh bảo khí, cần rất nhiều thời gian, thân hình hơi loé, Hoàng kim kiếm vén mây rơi xuống.
Xì xì!
Một kiếm này Diệp Trần dùng Linh tê nhất kiếm, sinh mệnh bảo khí căn bản không kịp phản ứng, đã bị một kiếm chém bay đầu.
Khiến Diệp Trần kinh ngạc là, sinh mệnh bảo khí không tan, đầu liền lại như cũ, tiếp tục lao vào tấn công Mộ Dung Khuynh Thành, mặc kệ Diệp Trần.
- Không lẽ đây là khảo nghiệm? Nhất định một giải quyết sinh mệnh bảo khí một mình.
Diệp Trần mặt ánh lên vẻ nghi hoặc, không công kích nữa.
Mộ Dung Khuynh Thành thấy công kích của Diệp Trần vô hiệu, biết mình phải đích thân giải quyết.
Để không lãng phí thời gian, Mộ Dung Khuynh Thành thi triển Hắc ám vô mạc che mắt sinh mệnh bảo khí, sau đó mở rộng đôi cánh dơi màu đen sau lưng đến cực hạn, từng đường lưu quang hắc sắc thuận theo kinh lạc trên cánh dơi truyền vào người, cuối cùng ngưng tụ ở đầu ngón tay.
- Thiên ma chỉ!
Một chỉ điểm xuất, chỉ lực hắc sắc nặng nề đánh lên ngực sinh mệnh bảo khí, một vầng thái dương màu đen nổi lên, sinh mệnh bảo khí trực tiếp tan thành hư vô.
Thở khẽ mấy tiếng, Mộ Dung Khuynh Thành nói:
- Chúng ta vào thôi!
Thiên ma chỉ là năng lực thiên phú mà nàng kế thừa từ võ học ma tộc, cần động dụng năng lượng đặc thù từ đôi cánh dơi sau lưng, dùng một lần, tiêu hao một lần, bất đắc dĩ lắm nàng mới thi triển, gánh nặng không nhỏ. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Ba! Ba!
Hai người đi vào cánh cửa dẫn lên tầng thứ tư.
Đợi hai người rời đi, gần đó mới chui ra mấy bóng người.
- Diệp Trần lợi hại quá, sinh mệnh bảo khí ta đến một chiêu cũng không đỡ được vậy mà bị hắn giết chết trong vòng một giây, hơn nữa chiêu thứ nhất thập phần bá đạo, chiêu thứ hai nhanh đến vô hình, cả hai chiêu đều là sát chiêu đáng sợ, thật sự là quá lợi hại!
- Ừm, chúng ta đứng ở đây quan sát nãy giờ, rất nhiều thanh niên cao thủ tiến nhập tầng thứ tư đều sử dụng sát chiêu, thanh niên ngũ cự đầu không nói làm gì, Bắc Minh Huy và Độc Cô Tuyệt cũng thập phần đáng sợ, căn bản chẳng cần nhìn, sau khi một đòn miểu sát sinh mệnh bảo khí, lập tức tiến nhập tấng thế giới thứ tư. Yến Phượng Phượng thực lực cũng bị mọi người coi nhẹ, đến bản thể còn chưa biến hoá, đôi cánh hoả diễm sau lưng vừa mở, sinh mệnh bảo khí đã bị cháy thành hư vô.
Mấy người này nấp ở đây nãy giờ, đối với họ mà nói, nhìn thanh niên đỉnh tiêm cao thủ thi triển sát chiêu, nói không chừng trong lòng có cảm ngộ, sáng tạo ra chiêu thức lợi hại của riêng mình, không cần so sánh với bọn Diệp Trần, chỉ cần có thể áp chế thanh niên cao thủ đồng cấp là đủ.
Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật