- Chỉ thiên họa địa!
Hạ Hầu Tôn cười nhạt, ngón trỏ quay một vòng, không gian xung quanh như bị bóp méo, hình thành một phòng ngự tráo, phòng ngự tráo thừa nhận một chưởng của Bạch Vô Tuyết, nhất thời tan rã, không chút tổn thương tới Hạ Hầu Tôn.
- Hư hoàng chỉ!
Dùng phòng ngự tráo ngăn một chưởng của Bạch Vô Tuyết, Hạ Hầu Tôn phản kích sắc bén, một chỉ điểm ra, phía sau xuất hiện hư ảnh hoàng giả, cũng giơ một ngón tay điểm tới Bạch vô Tuyết.
- Khí Lãng Bách Trọng Thiên!
Bạch Vô Tuyết phi thân ra mặt hồ, cước đạp mặt hồ đang cô đọng, tay trải khẽ giơ, năm ngón tay khẽ xòe ra, nghênh tiếp môt chỉ của Hạ Hầu Tôn.
Ầm ào....
Chừng hơn mười dặm nước Cửu Long hồ, theo hai người giao phong, mặt hồ nổi lên bọt sóng, cuối cùng bắn lên ngàn vạn cột nước, mỗi cột nước đều to mấy chục thước, cao hơn một nghìn thước, nước trong Cửu Long Hồ trong nháy mắt giảm xuống hai trăm thước.
- Quá nghịch thiên rồi, một chiêu này khó có thể ngăn,
- Thanh niên cự đầu đúng là một đám quái vật.
Mọi người ngừng thở, khuôn mặt đỏ bừng.
- Lợi hại, thực sự quá lơi hại.
Hải Vô Nhai liên tiếp nói mấy câu lợi hại, hắn dám cam đoan, bản thân giao phong với bọn họ, ngay cả khí thế cũng không chịu nổi, đây là thực lực của thanh niên cự đầu, đều là cấp bậc khiến kẻ khác ngưỡng vọng.
Hít sâu một hơi, Diệp Trần thản nhiên nói:
- Hiện nay bọn họ còn đang thử chiêu, chưa dùng đến áo nghĩa võ học.
Áo nghĩa võ học là bản thân sáng tạo ra, bởi vì chính mình sáng tạo ra mới có thể phát huy uy lực tới cực hạn.
- Đúng là không nhìn không biết, vừa nhìn đã giật mình.
Thân là tam đại đao đạo tông sư Lâm Triêu Cam đúng là hoảng sợ, thực lực của hắn tuy xếp trong hàng ngũ ba đại đao đạo tông sư, cao hơn Trầm Thiên Lãng, hai năm nay lại có tiến bộ nhảy vọt, nhưng giao chiến với hai người kia, hắn một thành nắm chắc cũng không có.
Tạ Bách Đình gật đầu:
- Chỉ cần thấy thực lực hiện tại, đã không thể coi thường, chờ bọn họ toàn lực đánh một trận, chỉ sợ lão phu cũng phải coi trọng.
Có thể khiến Tạ Bách Đình nói coi trọng, thiên hạ hiếm có, phải biết rằng Tạ Bách Đình chiếm lấy vị trí đứng đầu ba đại tam đạo tông sư đã mười năm, không ai có thể lật đổ vị trí của hắn.
- Thanh niên cự đầu.
Độc Cô Tuyệt ngồi xếp bằng trên tảng đá, hai mắt sáng chói, không chút biểu hiện bị thương, có thể thấy hắn kích thích cỡ nào.
Trong hồ Bạch Vô Tuyết và Hạ Hầu Tôn giao tranh mấy trăm hiệp, ai cũng không làm gì được đối phương, bởi vì mỗi chiêu của bọn họ đều cực nhanh, lực lường và kỹ xảo đều đạt tới cực hạn, chiêu thức bình thường trên tay bọn họ cũng tạo thành sát thương cực lớn.
- Tám trăm chiêu!
- Chín trăm chiêu!
Một nghìn chiêu!
- Quả nhiên không liều mạng không thể thắng được ngươi.
Hạ Hầu Tôn trên người bốc lên vụ khí hoàng kim, vụ khí vận chuyển kịch liệt tạo thành một vầng mây vàng.
Bên ngoài cơ thể Bạch Vô Tuyết không gian cô đọng, lạnh nhạt nói:
- Toàn lực phân thắng bại đi!
Chẳng phân biệt thắng bại, lần này ước chiến với họ không còn ý nghĩa, nếu đã lựa chọn ước chiến, như vậy nhất định phải phân thắng bại.
- Phải toàn lực ứng phó rồi!
Đám người quan chiên nghe lời nói của hai bên trái tim không nhịn được nhảy lên kịch liệt, không biết hai người ra tay toàn lực, tràng diện sẽ đạt tới mức kinh khủng cỡ nào.
Đông!
Hồ nước bị ép xuống, Bạch Vô Tuyết và Hạ Hầu Tôn lần nữa chiến đấu, khác với lúc trước, lần này hai người phát huy công lực tới cực hạn, đã không để ý tới tổn hao chân nguyên nữa, hai người đã nói trước, quyết chiến không được dùng đan dược bổ dung chân nguyên.
- Bạch Vô Tuyết, tiếp Lưu Tinh chỉ của ta!
Hạ Hầu Tôn bay thẳng lên, ngũ chỉ liên tục rung động, một quả sao băng cực lớn vọt tới như ánh chớp. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
- Di Hoa Tiếp Mộc!
Bạch Vô Tuyết không lùi không tránh, chân nguyên vận chuyển tới cực hạn, cuối cùng bên ngoài cơ thể ngưng kết một gốc đại thụ cực lớn, cổ thụ trong suốt giống như chế tạo bằng hột xoàn, một cành cây kéo dài ra ngoài, giống như một cái ô, ba ba, Lưu Tinh chỉ của Hạ Hầu tôn vừa tiếp xúc với cổ thụ chân nguyên, đã bị hấp thụ, trở thành lực lượng của cổ thụ, trong nháy mắt, cổ thụ lớn mạnh, rậm rạp vô cùng.
Hít hà!
Hít một ngụm khí lạnh, mọi người lần đầu nhìn thấy áo nghĩa vo học hấp thu công kích của người khác, lúc này Bạch Vô Tuyết trong mắt họ càng thêm bí ẩn, một vài nhân vật tông sư thế hệ trước không khỏi động dung.
- Ngâm!
Bảo đao, bảo kiếm trên lưng Lục Thiếu Du và Tiêu Sở Hà chợt rung lên, phát ra tiếng ngâm thanh thúy, đây là chiến ý của bọn họ không khống chế được, chỉ có thể dùng bảo đao, bảo kiếm phát tiết ra ngoài, không muốn ảnh hưởng tới trận chiến của Bạch Vô Tuyết và Hạ Hầu Tôn.
- Bạch Vô Tuyết, ngươi quả nhiên không tầm thường.
Tiêu Sở Hà hai mắt lấp lánh như sao, nhìn chằm chằm Bạch Vô Tuyết trong lòng hồ, Hạ Hầu Tôn tuy lợi hại nhưng từ khi cuộc chiến bắt đầu đã bị Bạch Vô Tuyết chiếm thượng phong.
- Có tư cách là đối thủ sau của ta.
Lục Thiếu Du phun ra một hơi thản nhiên nói.
Trên đồi nhỏ, đám Diệp Trần thần tình ngưng trọng, kiếm trên vai chấn động.
- Lợi hại, không ngờ vận dụng mộc chi áo nghĩa tới cảnh giới bực này.
Diệp Trần không tinh thông mộc chi áo nghĩa, nhưng hiển nhiên không đạt tới mức này, tại phương diện này Bạch Vô Tuyết hơn xa hắn.
Thấy Lưu Tinh chỉ không tạo thành sát thương thực chất cho cổ thụ, Hạ Hầu Tôn không nhịn được có điểm thất thần, hắn phải thừa nhận, thực lực của Bạch Vô Tuyết còn trên đánh giá của hắn, muốn chiến thắng đối phương phải trả giá lớn.
- Đại Lưu Tinh Chỉ!
Thân trong cổ thụ, Bạch Vô Tuyết vung bàn tay lên, chạc cây thò ra hóa thành Lưu Tinh chỉ bắn tới, phản công Hạ Hầu Tôn.
Khinh khủng hớn chính là, Lưu Tinh Chỉ do Bạch Vô Tuyết phản lại còn mạnh hơn Hạ Hầu Tôn bắn ra, nhanh hơn, phảng phất như được cộng dồn chúc phúc cho chiến lực.
Một màn này thực sự khiến mọi người chấn kinh rồi.
- Ha ha!
Hạ Hầu Tôn giận dữ cười, một chiêu của Bạch Vô Tuyết như hung hăng tát hắn một cái, khiến hắn phẫn nộ trước nay chưa từng có.
- Bạch Vô Tuyết, ngươi thực sự mạnh, nhưng còn chưa đủ.
- Chỉ thiên họa địa.
Ngón tay xoay tròn một vòng, hai vòng, ba vòng, đủ ba vòng sinh ra phòng ngự tráo Hạ Hầu Tôn dường như bị cách ly khỏi thế giới, liên hệ cực thấp với thế giới hiện tại, vô số Lưu Tinh chỉ bắn ra phá vỡ tầng thứ nhất phòng ngự, tầng thứ hai, đến tầng thứ ba thì dần tan rã, không tạo thành uy hiếp với Hạ Hầu Tôn.
- Lần này xem ngươi hấp thụ thế nào, Tuệ Tinh chỉ!
Nổi giận gầm lên một tiếng, Hạ Hầu Tôn tích tụ chân nguyên, một chỉ điểm ra.
Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật