- Kiện vật phẩm bán đấu giá đầu tiên là Trung phẩm phòng ngự bảo khí Thanh Lang Khải. Trải qua bản phòng đấu giá giám định, là phẩm chất thượng đẳng trong Trung phẩm phòng ngự bảo khí, giá bán ban đầu là hai vạn năm nghìn khối Trung phẩm linh thạch, mỗi lần tăng giá không dưới một nghìn khối Trung phẩm linh thạch, đấu giá bắt đầu.
- Vừa đưa lên chính là Trung phẩm phòng ngự bảo khí, không hổ là đại hình phòng đấu giá của Tam Âm Thành.
Tuy rằng Diệp Trần không thích Thanh Lang Khải, nhưng không có nghĩa là Thanh Lang Khải rất kém cỏi. Chủ yếu là bảo vật trên người hắn vượt lên trước hầu hết cường giả Tinh Cực Cảnh. Chỉ một kiện Thượng phẩm phòng ngự bảo khí Kim Lưu Giáp đã có thể khiến Linh Hải Cảnh đại năng động tâm. Huống hồ, Trung phẩm bảo khí trên người hắn số lượng không ít.
Hắn không thích, không có nghĩa là những người khác cũng không thích, có nhiều cường giả Tinh Cực Cảnh bị vây trong nước sôi lửa bỏng. Có người thậm chí ngay cả Trung phẩm công kích bảo khí cũng không có, càng không nói tới Trung phẩm phòng ngự bảo khí sang khí hơn. Nếu là có một kiện Trung phẩm phòng ngự bảo khí phòng thân, khi quyết chiến, vậy phòng ngự không dễ dàng bị phá vỡ như vậy, hơn nữa thời khắc mấu chốt có cơ hội bảo mệnh.
- Hai vạn bảy.
- Hai vạn tám!
- Ba vạn năm!
- Bốn vạn.
Công phu vài lần chớp mắt, giá bán Thanh Lang Khải từ hai vạn năm nghìn khối Trung phẩm linh thạch đã tăng lên tới bốn vạn, hơn nữa vẫn đang tiếp tục tăng thêm.
Cuối cùng, một vị cường giả Tinh Cực Cảnh giàu có dùng bốn vạn tám nghìn khối Trung phẩm linh thạch chụp được Thanh Lang Khải.
- Mộ Dung, ngươi muốn bán đấu giá vật phẩm gì?
Bán đấu giá giai đoạn đầu không có gì đáng chú ý, Diệp Trần nghiêng đầu hỏi Mộ Dung Khuynh Thành.
Mộ Dung Khuynh Thành nói:
- Vật phẩm ta cần, ngươi cũng cần, đó là rèn luyện ý chí.
Diệp Trần gật đầu, vật phẩm rèn luyện ý chí hắn xác thực cần. Hình thức ban đầu của Kiếm Hồn có chứa bất hủ chi ý, muốn cô đọng thành Kiếm Hồn, cần ý chí so với thường nhân nhiều hơn. Đổi thành một người đã sớm ngưng luyện thành Kiếm Hồn. Nhìn ra được Mộ Dung Khuynh Thành chỉ ngưng luyện được hình thức ban đầu của Võ Hồn. Năm đó tại Huyết Ma chiến trường, đối phương hẳn là có chỗ thu hoạch.
- Hình thức ban đầu của Võ Hồn rất khó ngưng luyện. Về phần ngưng luyện Võ Hồn còn cần có đủ cảnh giới và ngộ tính. Nếu như có đủ vật phẩm rèn luyện ý chí cũng đã vui mừng lớn rồi.
Diệp Trần thầm nghĩ để hình thức ban đầu của Kiếm Hồn đề thăng tới điểm tới hạn. Khi đó sẽ không quá cần vật phẩm rèn luyện ý chí, dù sao Kiếm Hồn không phải nói ngưng luyện thì ngưng luyện.
Theo thời gian trôi qua, bảo vật xuất hiện trên đài bán đấu giá càng phát ra hiếm thấy. Một ít bảo vật nhìn như bình thường, thậm chí khiến cho mọi người trang nhau tăng giá, có thể khiến bầu không khí sôi nổi vô cùng. Rất nhiều người đều hưởng thụ cảm giác vui sướng tiêu tiền như nước.
- Kiện vật phẩm bán đấu giá thứ hai mươi bảy, ba khối Ma Sát Thạch. Ma Sát Thạch là kết tinh ở sâu dưới lòng đất của nơi cực âm, có công hiệu rèn luyện ý chí. Bằng hữu không có ngưng luyện Võ Hồn nên chú ý. Loại đồ vật này bản phòng đấu giá cũng không nhìn thấy nhiều, bắt đầu đấu giá, giá khởi điểm năm vạn Trung phẩm linh thạch.
Nghe vậy, con mắt Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành phát sáng, Ma Sát Thạch luận công hiệu có thể kém Huyết Sát Thạch một bậc, nhưng thịt có ít cũng là thịt, sẽ không vì vậy mà thay đổi.
- Năm vạn năm nghìn khối Trung phẩm linh thạch.
- Sáu vạn!
- Sáu vạn ba!
Cường giả Tinh Cực Cảnh đỉnh tiêm và Tinh Cực Cảnh cực hạn nãy giờ vẫn không có động tĩnh, tranh nhau báo giá. Về phần những cường giả Tinh Cực Cảnh bình thường không có tư cách ra giá. Huống hồ, bọn họ còn cách ngưng luyện hình thức ban đầu của Võ Hồn rất xa. Không cần phải tốn hao toàn bộ gia tài đi tranh đoạt đồ vật chưa cần dùng đến.
- Bảy vạn!
Tầng năm, phòng khách quý, Đoàn Lăng Vân cũng gia nhập báo giá tranh đoạt vật phẩm.
Diệp Trần cười cười, tạm thời không có dự định báo giá.
- Bảy vạn năm!
Mộ Dung Khuynh Thành ở bên cạnh giơ tay lên.
- Là Khuynh Thành, chờ ta mua được, sẽ tặng nàng một hai khối.
Đoàn Lăng Vân nhướng mày, tiếp tục báo giá:
- Tám vạn.
- Mẹ nó, tám vạn năm.
Trong phòng đấu giá long xà hỗn tạp, gia tài hùng hậu không chỉ có Đoàn Lăng Vân và Mộ Dung Khuynh Thành. Do đó, mặc dù giá đưa ra đã tăng lên tới tám vạn khối Trung phẩm linh thạch, vẫn không ít người tăng giá.
Mộ Dung Khuynh Thành mặt không đổi sắc:
- Chín vạn!
- Chín vạn năm!
- Mười hai vạn!
Đoàn Lăng Vân quyết tâm đoạt được, một phát tăng giá lên ba vạn, cái này đã tiếp cận giá trị cực hạn của ba khối Ma Sát Thạch.
Mộ Dung Khuynh Thành hiển nhiên có chuẩn bị mà đến, lại báo giá tăng lên một vạn.
- Lăng Vân, vượt lên trước mười lăm vạn thì để lại đi, đấu giá hội vừa mới bắt đầu thôi.
Quỷ Nguyệt Linh Giả nhắc nhở Đoàn Lăng Vân.
- Ta biết. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Đoàn Lăng Vân gật đầu thầm nghĩ:
- Khuynh Thành, không có ý tứ, Ma Sát Thạch, ta nhất định phải có, chờ ta ngưng luyện hình thức ban đầu của Võ Hồn, lại đem ra tặng ngươi.
Nghĩ đến đây, hắn vươn tay:
- Mười lăm vạn Trung phẩm linh thạch.
Giá mười lăm vạn vừa báo ra, thanh âm khắp nơi nhất thời biến mất, một khối Ma Sát Thạch giá trị cực hạn khoảng bốn năm vạn. Ba khối là khoảng giữa mười hai vạn đến mười lăm vạn, vượt lên trên giá này, cần cẩn thận cân nhắc. Dù sao đối với cường giả Tinh Cực Cảnh đỉnh tiêm và Tinh Cực Cảnh cực hạn mà nói, mười lăm vạn khối Trung phẩm linh thạch tương đương với toàn bộ gia tài của bọn họ. Mà đấu giá hội mới tiến hành chưa được phân nửa.
Lần này Mộ Dung Khuynh Thành không có tiếp tục báo giá, nàng nhìn Diệp Trần, biết đối phương tài lực hùng hậu, về phần hùng hậu tới mức nào, còn chưa rõ ràng lắm.
- Không sai biệt lắm nên xuất thủ.
Diệp Trần giơ tay lên, báo giá mười sáu vạn.
Xôn xao!
Diệp Trần vừa lên tiếng, trong phòng đấu giá xuất hiện tiếng xao động không nhỏ. Ma Sát Thạch tuy rằng hiếm thấy, nhưng chỉ hữu hiệu đối với cường giả Tinh Cực Cảnh chưa có ngưng luyện Võ Hồn, đến trình tự Linh Hải Cảnh, Võ Hồn ngưng luyện thành công, mấy khối Ma Sát Thạch căn bản không có bao nhiêu tác dụng. Do đó, tham gia đấu giá tất nhiên là cường giả Tinh Cực Cảnh. Nhưng trình tự Tinh Cực Cảnh có thể ra mười sáu vạn khối Trung phẩm linh thạch đã ít lại càng ít. Phải biết rằng tại nơi cực âm, đấu giá hội rất nhiều, không ít người tài lực hùng hậu đã sớm tiêu sài không ít rồi.
Diệp Trần lên tiếng báo giá để Đoàn Lăng Vân giật mình một chút, hắn nghiến răng nghiến lợi, không để ý Quỷ Nguyệt Linh Giả nhắc nhở, báo giá mười tám vạn.
- Hừ, so đấu tài lực, ta có thể ép chết ngươi.
Đoàn Lăng Vân làm đại đệ tử Liệt Hồn Tông, tài lực không thể không hùng hậu. Lúc này hắn không có ý nghĩ gì khác, ngoài muốn đè ép Diệp Trần.
Chỉ bốn lần báo giá đã khiến không ít người động dung, cái gì là tài đại khí thô, là đây. Tăng thêm từng vạn một, tựa như cùng chơi đùa. Mà càng nhiều cường giả Tinh Cực Cảnh trong lòng co rút. Người so với người thật tức chết, đối phương mỗi lần tăng giá đều tương đương với toàn bộ tài phú của bọn họ. Nếu có thể hỗn đến loại tình trạng này coi như là trở nên nổi bật, đồ tốt gì đều không có.
- Hai mươi vạn.
Đáng tiếc, tiếng báo giá của Đoàn Lăng Vân vừa dứt, Diệp Trần lại để giá cả tăng lên hai vạn, đạt tới hai con số hai mươi vạn. Người nghe ai nấy đều hết hồn. Tiếng báo giá bình thản tựa như căn bản không để hai mươi vạn Trung phẩm linh thạch vào mắt.
- Tài phú của hắn ít nhất là ngoài năm mươi vạn đi sao!
Mộ Dung Khuynh Thành ở bên âm thầm suy đoán.
Diệp Trần yên lặng ngồi trên ghế da, hắn không dự định buông tha Ma Sát Thạch. Có Ma Sát Thạch chiến lực của hắn mới tiếp tục đề thăng, về phần Trung phẩm linh thạch, chỉ cần đủ là được, không cần giữ tài phú quá lớn.
- Đủ rồi, thời khắc đều bảo trì lý trí mới có thể trở thành cường giả, ý chí chi tranh không có chỗ gì tốt với ngươi.
Quỷ Nguyệt Linh Giả dù sao cũng sống trên trăm năm, so với Đoàn Lăng Vân thấu triệt hơn nhiều, ngăn cản hắn tiếp tục đấu giá.
- Ghê tởm!
Nghe vậy Đoàn Lăng Vân phải buông tha tăng giá, nhưng không có nghĩa là tâm tình đã bình tĩnh trở lại, Ma Sát Thạch là chuyện nhỏ, mặt mũi mới là chuyện lớn.
- Hai mươi vạn Trung phẩm linh thạch lần một, hai mươi vạn lần hai, hai mươi vạn lần ba, thành giao!
Lão giả hô lên vài lần, một búa gõ lên đài đấu giá.
Rất nhanh, liền có thiếu nữ xinh đẹp mang ba khối Ma Sát Thạch đưa đến phòng khách quý của Diệp Trần. Giao ra đủ Trung phẩm linh thạch, Diệp Trần quan sát đến Ma Sát Thạch.
Ma Sát Thạch là một khối khoáng thạch bất quy tắc kết tinh, hình dạng tựa như than đá, trong ngân sắc có hắc sắc, phát sáng lập lòe, tay cầm Ma Sát Thạch, có thể cảm thụ được một cổ sát khí âm trầm xuyên thấu qua cánh tay, xâm nhập đến mi tâm hồn hải.
- Công hiệu so với Huyết Sát Thạch bình thường kém hai thành.
Diệp Trần nhanh chóng nhận ra chênh lệch giữa Ma Sát Thạch và Huyết Sát Thạch.
Đấu giá hội tiếp tục tiến hành, trong thời gian này, Mộ Dung Khuynh Thành bỏ ra bốn vạn năm nghìn khối Trung phẩm linh thạch chụp được một đôi Kim Ti Thủ Sáo phát ra thất thải quang mang. Loại Trung phẩm bảo khí thủ sáo này luôn luôn hiếm thấy. Dù sao người tu luyện công phu trên tay không ít, dưới tình huống tăng nhiều thịt thiếu, giá bán rõ ràng sẽ rất cao, nói chung, Trung phẩm công kích bảo khí giá cả sẽ không vượt hơn bốn vạn.
- Kiện vật phẩm bán đấu giá thứ ba mươi bốn, một viên Bồ Đề Châu. Tin tưởng có rất nhiều người không biết Bồ Đề Châu có công hiệu gì, ở chỗ này, ta sẽ thay mọi người giải thích một chút. Bồ Đề Châu là do thiên địa tự nhiên hình thành, không chỉ có tác dụng trữ tâm tĩnh thần, còn có thể đề thăng ngộ tính của bản thân. Đương nhiên, ngộ tính này không phải vĩnh cửu, chỉ có cầm Bồ Đề Châu, ngộ tính mới có thể đề cao.
Trên đài bán đấu giá, lão giả vừa giải thích, vừa quan sát thần tình của mọi người.
Không ngoài dự liệu của hắn, cả phòng đấu giá bầu không khí lặng yên sôi nổi. Tạm thời đề cao ngộ tính, có bao nhiêu người bị kẹt tại bình cảnh, không thể đột phá, nếu là có Bồ Đề Châu, nói không chừng trong khoảng thời gian ngắn có thể nâng cao một bước. Bất quá, động tâm vẫn là cường giả Tinh Cực Cảnh, Linh Hải Cảnh đại năng đã nghe nói qua Bồ Đề Châu. Kỳ thực công hiệu của Bồ Đề Châu là Tinh Cực Cảnh linh hồn lực của cường giả Tinh Cực Cảnh kích phát ra. Linh hồn lực vừa ra, ngộ tính tự nhiên theo đó mà đề thăng. Nhưng Linh Hải Cảnh đại năng đã có thể ngoại phóng linh hồn lực, đấu giá mua Bồ Đề Châu để làm gì, không có bất kỳ ý nghĩa gì cả.
- Bồ Đề Châu, đối với ta vô dụng.
Diệp Trần lắc đầu, Chiến Vương đã từng đạt được một viên Bồ Đề Châu. Do đó hắn biết được bí mật của Bồ Đề Châu ở đâu. Linh hồn lực của hắn tương đương với Linh Hải Cảnh đại năng lợi hại, căn bản không cần Bồ Đề Châu đến tăng phúc ngộ tính.
- Hừ, chính là Bồ Đề Châu mà thôi, Liệt Hồn Tông ta có một cây Cổ Trà Thụ vạn năm, đồng dạng có thể tăng phúc ngộ tính, hơn nữa ta tu luyện Liệt Hồn Thần Nhãn có thể kích phát linh hồn lực, ngộ tính so với thường nhân cao hơn rất nhiều.
Đoàn Lăng Vân đối với Bồ Đề Châu khinh thường.
- Bồ Đề Châu giá khởi điểm bảy vạn Trung phẩm linh thạch, mỗi lần tăng giá không dưới một nghìn khối Trung phẩm linh thạch, đấu giá bắt đầu.
Lão giả để thần tình bức thiết của mọi người thu vào trong mắt, trên mặt lộ ra tiếu ý nhàn nhạt.
- Tám vạn.
- Chín vạn.
- Mười vạn!
Mọi người lười tăng giá mỗi lần một nghìn, trực tiếp tăng giá mỗi lần một vạn, loại đồ tốt này, bình thường chưa từng nghe nói qua.
- Mười lăm vạn.
Thanh âm của Mộ Dung Khuynh Thành lại truyền ra.
- Bồ Đề Châu này, bất quá người khác coi trọng không ít, giá cả sẽ không đến mức quá cao.
Diệp Trần nói rằng
- Ngươi không cần?
Mộ Dung Khuynh Thành vẻ mặt vô cùng kinh ngạc, nàng lo lắng nhất vẫn là Diệp Trần. Tài phú của hắn chí it đã ngoài năm mươi vạn. Không phải nàng có thể so sánh, nào ngờ đối phương không có ý tứ cạnh tranh. Trong lòng không khỏi thở phào một hơi, may mắn lúc trước không có chụp được Ma Sát Thạch, nếu là chụp được Ma Sát Thạch, linh thạch của nàng sẽ không đủ sung túc, mà Bồ Đề Châu này không thể nghi ngờ sẽ làm người điên cuồng. Hai ba mươi vạn đều rất nguy hiểm.
- Kháo, có còn để cho người ta sống nữa không? Thoáng cái tăng giá năm vạn.
Bồ Đề Châu đúng là tốt, nhưng không có đủ linh thạch, thì chỉ uổng công. Điều này làm cho một ít hận Tinh Cực Cảnh Tinh Cực Cảnh hận đến nghiến răng nghiến lợi.
- Mười sáu vạn.
Sự thực chứng minh, cường giả Tinh Cực Cảnh có tài phú hùng hậu vẫn là có một ít thủ lĩnh hắc thế lực. Tài phú của bọn họ, toàn bộ là cướp bóc đoạt được.
- Hai mươi vạn.
Báo giá vẫn là Mộ Dung Khuynh Thành, không có Diệp Trần cạnh tranh, nàng không có gì phải lo lắng, Bồ Đề Châu xu thế tất được.
- Hai mươi mốt vạn.
Trong phòng quý khách, một gã trung niên hùng tráng bị bao phủ trong hắc bào báo giá.
- Hai mươi lăm vạn.
Mộ Dung Khuynh Thành lại giơ tay lên.
Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật