Hải Kiếm
"Toàn
lực ra tay đi!"
Diệp Trần cũng không rút Đồ Ma Kiếm ra, chẳng qua là hướng Lam Tiên Nhi đang
đứng đã bị một cổ kiếm thế như có như không của Diệp Trần khóa chặt lại, đạo kiếm
thế này của Diệp Trần hoàn toàn bất đồng với những người khác, trong cương có
nhu, trong nhu lại có cương, bị cổ kiếm thế này phủ xuống, Lam Tiên Nhi lần đầu
sinh ra một cảm giác kinh hãi tột cùng, sởn cả gai óc.
"Đây là thứ cấp bậc kiếm thế gì a...!"
Lam Tiên Nhi biết mình sẽ không xuất thủ, mà cũng không có dũng khí để xuất
thủ, sự cường đại của Diệp Trần đã vượt qua tưởng tượng của nàng quá lớn, Diệp
Trần mà muội muội Lam Hân Nhi đã nói đến căn bản không cường đại như Diệp Trần đang
đứng trước mắt nàng, bất quá, liền một nửa cũng đều không bì kịp nổi, đối mặt với
Diệp Trần, nàng cảm giác được khắp nơi trên người mình đều là sơ hở, tràn ngập
cảm giác nguy cơ.
"Phong Thần Lạc Diệp!"
Một chủy đến, Lam Tiên Nhi liền thi triển ra tuyệt chiêu, thân hình nàng lóe
lên tạo ra một đạo ánh sáng màu đỏ rừng rực cắt ngang ra, đạo ánh sáng màu đỏ này
nhìn như bá đạo nhưng trên thực tế lại linh động mờ ảo đến cực điểm, tựa như
gió thu vậy, bất luận là thứ gì thì một tia gió nhẹ kia đều có thể cải biến quỹ
tích của nó, khiến cho đối thủ khó có thể phòng bị.
"Tốt chiêu."
Đinh một tiếng, Hoả Tinh văng khắp nơi, Diệp Trần đẩy một kiếm này ra.
"Cụ Phong Thần Hỏa!"
Mượn một kiếm chi lực của Diệp Trần, Lam Tiên Nhi phóng thân thể lên trời, sau
một khắc, nàng lại dùng một tư thái cuồng mãnh hơn lao xuống, bảo kiếm màu đỏ huy
vũ tung ra một vòi rồng hồng sắc mãnh liệt như tung hoành thiên địa, thanh thế vô
cùng to lớn, bất quá nếu kẻ nào đó thật cho rằng một chiêu này quá điên cuồng bá
đạo, vậy thì đã sai rồi, Diệp Trần rõ ràng cảm ứng được, bên trong quỹ tích của
vòi rồng kiếm khí nóng rực kia có ẩn chứa vô số vòng xoáy không ngừng sinh sôi,
cái trước vừa mất thì cái sau đã tiến đến, một khi lâm vào bên trong cái vòi
rồng kiếm khí này, địch nhân chỉ có thể bị động né tránh mà thôi, sẽ bị sa lầy
trong sự vây hãm.
"Đánh tốt lắm."
Diệp Trần không lùi mà tiến tới, thân hình lóe lên, trực tiếp cắt vào bên trong
vòi rồng kiếm khí, bất quá điều khiến cho Lam Tiên Nhi hoảng sợ chính là, thân
hình Diệp Trần phiêu phù hệt như ma quỷ không giống với người thường, không, phải
nói là chỉ cần có bất kỳ một khe hở nào dù là khăng khít nhất đi nữa thì hắn
vẫn có thể cứng rắn vượt qua, mà khi hắn vừa đi xuyên qua thì vòi rồng kiếm khí
phảng phất giống như một cơn sóng biển bị cắt ra, phun về hai bên vậy.
Đinh!
Kim thiết giao kích, bảo kiếm màu đỏ trong tay Lam Tiên Nhi bay rời khỏi tay, đồng
thời, mũi kiếm của Diệp Trần đã chỉ điểm ngay tại trên mi tâm của nàng, gọn
gàng mà linh hoạt, không chút nào dây dưa dài dòng.
Lam Hân Nhi đứng ở một bên xem cuộc chiến mà trợn mắt há mồm, tỷ tỷ của nàng cứ
như vậy mà thất bại, không có bất kỳ sự kháng cự nào, so với kiếm pháp của tỷ
tỷ, Diệp Trần căn bản không hề thi triển bất kỳ thứ kiếm pháp lợi hại gì, hắn
tựa hồ đã triệt để nhìn thấu sơ hở kiếm pháp tỷ tỷ, sau đó đem cái sơ hở này phóng
đại đến cực hạn.
Bảo kiếm bị đánh bay, mi tâm rét lạnh một mảnh, sắc mặt Lam Tiên Nhi biến ảo
mấy lần.
BOANG...!
Đồ Ma Kiếm tra vào vỏ, Diệp Trần nói: "Kiếm pháp của ngươi kỳ thật cũng
không có gì sơ hở, nhưng bất quá đến cuối cùng, vạn sự vật trên đời này đều có
thể chuyển hóa từ trạng thái phức tạp về đơn giản, ngươi có lẽ nên phát triển theo
phương hướng đơn giản, không nên câu nệ quá nhiều vào hình thức, một khi ngươi nắm
bắt được phương thức chuyển hóa sự phức tạp trở thành đơn giản thì dù cho mọi
thứ trước mặt có phức tạp thế nào, ngươi vẫn có thể cảm ngộ ra chân lý dễ dàng.”
“Phức tạp” và “đơn giản” cùng quy về một điểm, không còn phân chia cao thấp,
một cái là Hậu Thiên, một cái là Tiên Thiên, chúng được dùng để xác minh lẫn
nhau, kiếm pháp của ngươi có thể đang ở trạng thái vô cùng đơn giản, lập tức
trở nên vô cùng phức tạp, đầy biến hóa. Cho nên, một khi đang ở trạng thái phức
tạp đến mức tận cùng mà có thể biến hóa thành đơn giản, thì sau đó việc biến
hóa từ đơn giản sang phức tạp sẽ dễ dàng hơn nhiều, từ đó tạo ra một vòng tuần
hoàn vô hạn, hầu như không có chừng mực. Đương nhiên, càng đi về cảnh giới phía
sau thì độ khó càng cao, uy năng cũng càng lớn hơn, “hủy diệt và sáng tạo thế
giới”, bất quá chỉ cách nhau bởi một ranh giới mỏng manh.
"Xin ngươi hãy chỉ điểm kiếm pháp cho ta."
Vượt quá dự kiến của Diệp Trần cùng Lam Hân Nhi, Lam Tiên Nhi đột nhiên cúi
người, khẩn cầu Diệp Trần chỉ điểm.
Nàng không giống như muội muội Lam Hân Nhi, sâu thẩm trong đáy lòng, nàng biết
rõ Diệp Trần khủng bố đến mức nào, nàng chỉ vừa ra chiêu một lần mà đối phương đã
nắm rõ hết mọi sơ hở. Cụ Phong Thần Hỏa tại trong mắt nàng là sát chiêu không
chê vào đâu được, cho dù là Kinh Hồng công tử cũng đều phải dựa vào lực lượng
tuyệt đối cùng tốc độ mới đánh bại được chiêu này, thế nhưng trước mặt Diệp
Trần lại không thể chịu nổi một kích, vừa lóe lên đã bị phá tan tành.
Kiếm Khách thần bí đang đứng ở trước mặt này đã triệt để chinh phục tâm linh Lam
Tiên Nhi, nàng biết rõ, hôm nay nếu như không cầu giáo Diệp Trần thì nàng sẽ
hối hận cả đời.
"Tỷ tỷ!"
Lam Hân Nhi trong lúc khiếp sợ vừa khôi phục lại thì biểu lộ lập tức như hóa
đá, tỷ tỷ tại trong ấn tượng của nàng vẫn là một người ngoài cứng trong mềm,
làm việc thường quyết định nhanh chóng, có đôi khi thập phần quật cường, thập
phần có chủ ý riêng, thế nhưng nàng cũng không nghĩ qua, tỷ tỷ sẽ dứt bỏ mặt
mũi mà hướng đến việc thỉnh giáo Diệp Trần công tử.
Diệp Trần cười khổ, hành động này của đối phương lại để cho hắn sửng sốt một
chút.
“Được rồi, thêm hay thiếu một chút cũng không có quan hệ gì.”
"Lam Diệp gia tộc các vị có địa phương Chú Kiếm nào không?" Diệp Trần
không có trực tiếp đáp lại, hỏi.
"Có, Lam Diệp gia tộc ta là kiếm Đạo gia tộc nên Chú Kiếm đình viện có đến
vài chục tòa đấy, ta sẽ an bài một tòa Chú Kiếm đình viện tốt nhất cho Diệp
công tử." Lam Hân Nhi nói.
"Vậy đa tạ nàng rồi, trong thời gian này, nếu như ta có thời gian nhàn
rỗi, nhất định sẽ tới nơi đây chỉ điểm các vị thoáng một lúc." Diệp Trần
không có khả năng đem thời gian lãng phí ở trên hai người họ, tuy không cự
tuyệt việc chỉ điểm nhưng nếu nói rằng thỉnh thoảng rãnh rỗi lại đến giúp thì
coi như cũng được.
"Công tử đã đáp ứng?"
Lam Tiên Nhi trên mặt lộ ra sắc mặt vui mừng.
Chú Kiếm đình viện mà Lam Hân Nhi an bài cho Diệp Trần chính là Địa Hỏa đình
viện, một trong Tam đại Chú Kiếm đình viện của Lam Diệp gia tộc, đương nhiên,
đình viện chủ yếu vẫn là dùng để nghỉ ngơi, còn địa phương Chú Kiếm tại đình
viện lại nằm ở chỗ sâu ngàn mét trong lòng đất.
Hỏa Điểu Tinh vốn chính là một khỏa Hỏa tinh có thuộc tính tinh thần, độ nóng của
Địa Hỏa cùng độ tinh khiết tương đối cao, lại được dẫn qua các trận pháp như: Hỏa
Diễm Hội Tụ trận pháp, Hỏa Diễm Biên Độ Sóng trận pháp, Hỏa Diễm Chiết Xuất
trận pháp, Hỏa Diễm Ngưng Tụ trận pháp. Tứ đại trận pháp này làm cho hỏa diễm
đỏ bừng như máu, hầu như có thể hòa tan bất luận thứ cực phẩm tài liệu kim loại
gì mà không có một tia cố sức.
Đinh đinh đang đang!
Đã có được nơi rèn kiếm thích hợp, Diệp Trần không còn biết đến ngày đêm nữa, không
ngơi nghỉ vùi đầu vào việc chế tạo bảo kiếm.
Bất quá, Diệp Trần cũng không chế tạo cực phẩm bảo kiếm một cách tùy tiện, hắn
chuẩn bị chế tạo Kim thuộc tính cùng Thủy thuộc tính cực phẩm bảo kiếm trước,
bởi vì Kim Chi Áo Nghĩa cùng Thủy Chi Áo Nghĩa, hắn đã viên mãn, nên xác xuất chế
tạo thành công có lẽ lớn hơn rất nhiều, mà một khi thành công thì thành phẩm
tạo ra sẽ giúp hắn kiếm được lợi nhuận càng nhiều.
Trong nháy mắt, nửa tháng đã trôi qua.
Vật vờ từ dưới nền đất nóng bức đi ra, vừa lên đến hắn đã há hốc mồm khi thấy
Lam Tiên Nhi cùng Lam Hân Nhi ngay ngắn xếp bằng ở trên bãi cỏ của đình viện,
nhìn tư thế này, tựa hồ các nàng đã ở đó thật nhiều ngày rồi.
"Các ngươi làm cái gì vậy?"
Diệp Trần bất đắc dĩ nói.
Lam Tiên Nhi chân thành nói: "Đợi Diệp công tử xuất quan."
"Lúc ta xuất hiện sẽ thông báo cho các ngươi hay, không có nhất định phải
ở chỗ này lãng phí đại lượng thời gian như vậy đâu."
Lam Tiên Nhi nói: "Nếu như một điểm kiên nhẫn ấy mà cũng không có được thì
chúng ta cũng không xứng đáng để tiếp nhận sự chỉ điểm của Diệp công tử rồi, về
phần lãng phí thời gian, ta không cho là như vậy, việc chờ đợi sẽ để cho lòng
của chúng ta càng thêm yên tĩnh, cũng không phải là không có một điểm thu hoạch
nào."
"Được rồi, như vậy bắt đầu đi! Hân Nhi tiểu thư, bắt đầu trước từ ngươi.”
Diệp Trần đáp ứng cải tạo ảo mộng giúp cho Lam Hân Nhi.
"Tốt quá."
Lam Hân Nhi hưng phấn gật đầu.
Thay đổi cải tạo chiêu này cần khoảng ba ngày thời gian, việc cải tạo ảo mộng cũng
không phải thập phần khó, mà là Lam Hân Nhi không thể giải thích vì sao Diệp
Trần lại cải tạo như vậy, như lọt vào trong sương mù vậy, may mà có Lam Tiên Nhi
một mực ở bên cạnh bồi luyện nên ba ngày sau, Lam Hân Nhi dần dần nắm giữ được ảo
mộng mới, thực lực tiến bộ rõ rệt.
Đến lúc chỉ điểm cho Lam Tiên Nhi, Diệp Trần cũng không giúp nàng cải tạo kiếm
chiêu vì kiếm chiêu của nàng cuối cùng là do tự nghĩ ra được, tuy nhiên không bì
kịp với Kiếm pháp cổ mà Lam Hân Nhi lấy được từ trong thần bí Bí Cảnh. Cho dù
có cải tạo tốt thế nào cũng chỉ là trị được phần ngọn mà không trị được phần
gốc, một khi cải tạo quá mức thì nó liền biến thành Diệp Trần kiếm chiêu chứ không
còn là Lam Tiên Nhi kiếm chiêu nữa rồi.
Cho nên, Diệp Trần gần kề nhằm vào những địa phương còn yếu của Lam Tiên Nhi để
tiến hành chỉ điểm.
Ví dụ như trụ cột căn bản của kiếm thuật.
Không nên xem thường trụ cột kiếm thuật, bất luận thứ kiếm thuật cường đại gì
cũng đều được tạo thành từ trụ cột kiếm thuật, thật giống như toàn bộ thế giới
là do từng hạt nguyên khí giống nhau cấu thành, trụ cột kiếm thuật càng vững
mạnh thì nội tình cũng liền thăng tiến theo, tựu giống như một tòa thành cao
chọc trời mà có nền tảng không chặt chẽ, sẽ dễ dàng gặp phải tai hoạ ngầm không
an toàn, càng lên cao chừng nào thì nguy cơ gặp phải càng cao.
Trước khi xông vào Kiếm Giới, Diệp Trần thực sự đã dày công tôi luyện trụ cột
kiếm thuật, tại Chân Linh thế giới, không có người nào sau khi xông qua kiếm giới
mà có thểm đem về vô số loại kiến thức kiếm thuật như vậy, trụ cột kiếm thuật của
Diệp Trần sau đó đã đạt đến trình độ “trời cao biển rộng” rồi. Không khoa
trương mà nói, giờ đây, cho dù là kiếm pháp của đám người Tuyết Kiếm Vương,
Tinh Kiếm Vương, thì tại trong mắt Diệp Trần cũng đều thập phần non nớt.
Ngay từ đầu, Lam Tiên Nhi đối với chỉ điểm của Diệp Trần còn có chút lơ đễnh,
cho rằng đối phương xem thường mình, thế nhưng chỉ một ngày sau, Lam Tiên Nhi đã
hoàn toàn thay đổi thái độ, trụ cột kiếm thuật bình thường tại trong tay Diệp
Trần quả thực quá mức thần kỳ, ví dụ như dưới tình huống không thể sử dụng bất
luận thứ chân nguyên ý chí cùng với kiếm thế nào, chỉ đơn giản đâm thẳng, thế
nhưng uy lực đâm thẳng của đối phương liền so với nàng lớn hơn gấp 10 lần, đây
hoàn toàn là đang nói trong trường hợp đồng dạng lực lượng.
"Trụ cột kiếm thuật có thể làm cho ngươi chính thức lý giải ra kiếm đạo, thấu
hiểu và khống chế được Kiếm kình, đừng tưởng rằng, tìm hiểu áo nghĩa chính là tất
cả, kỳ thật, áo nghĩa thực ra cũng chỉ là một loại thủ pháp vận dụng lực lượng
mà thôi."
Trước khi tiếp tục đi rèn kiếm, Diệp Trần đối với Lam Tiên Nhi nói ra một câu thật
dễ hiểu..., thế nhưng về phần đối phương chỉ có thể hiểu được vài phần trong đó
thì cũng không phải là điều nằm trong tầm tay của hắn nữa rồi.
"Tỷ tỷ, tỷ nói Diệp công tử đến cùng có lai lịch ra sao, muội như thế nào cũng
cảm giác hắn có thể thấu hiểu mọi thứ vậy, bất kỳ vật gì trong mắt hắn cũng đều
không có bí mật."
Nhìn qua bóng lưng Diệp Trần, Lam Hân Nhi ghé tai Tiên Nhi nói.
Lam Tiên Nhi nói: "Vũ trụ tinh không, thiên tài vô số tựa như các vì sao
vậy, thiên tài kiếm đạo cũng có số lượng không ít, nhưng luôn luôn có một ít
thiên tài như vậy đi ở phía trước mọi người, hiểu rõ hết mọi huyền bí của người
khác, Diệp công tử chính là một trong số đó."
Thời gian như dòng nước trôi qua, một đi không trở lại.
Đây đã là mấy ngày cuối cùng của tháng thứ ba.
Sâu trong lòng đất của Địa Hỏa đình viện.
"Trong thời gian ba tháng mà đã hỏng mất bốn chuôi kiếm, luyện chế ra hai
thanh ngụy cực phẩm, nhưng bất quá cũng thành công được hai thanh ah."
Tại trước người Diệp Trần có hai thanh kiếm đang lơ lửng, một thanh là Kim
Trung Đái Lam, tràn ngập dương cương kim khí, một thanh là Lam Trung Đái Mặc,
thân kiếm phảng phất ẩn chứa trùng trùng điệp điệp sóng biển.
Luyện chế cực phẩm bảo kiếm, cho dù là cực phẩm Chú Kiếm Sư đi nữa thì xác xuất
thành công cũng không tính là rất cao, có thể đạt tới năm thành trở lên thì đã
là đỉnh cấp cực phẩm Chú Kiếm Sư rồi, ba thành trở lên sẽ có danh tiếng là cực
phẩm Chú Kiếm Sư, còn Diệp Trần mặc dù vừa Chú Kiếm vừa đưa vào đó thiên phú kiếm
đạo của mình, nhưng dù sao nội tình vẫn còn thấp nên xác xuất thành công chỉ khoảng
chừng một thành trở lên mà thôi.
Kim Trung Đái Lam bảo kiếm là một thanh bảo kiếm có thuộc tính Kim, phẩm cấp là
cực phẩm cấp thấp, Diệp Trần đặt tên cho nó là Trảm Tinh, ý là đánh đâu thắng
đó, bá đạo tuyệt luân.
Lam Trung Đái Mặc bảo kiếm, là một thanh bảo kiếm có thuộc tính Thủy, phẩm cấp
đạt đến cực phẩm trung đẳng, có tên gọi là Thương Hải, kiếm đúng như kỳ danh,
Thương Hải Kiếm có lực lượng mạnh mẽ trùng trùng điệp điệp, vô cùng vô tận.
Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật