Trang chủ » Kẻ Thủ Hộ Vũ Trụ (Bản Mới) » Chương 76: Nhậu nhẹt

Chương 76: Nhậu nhẹt

Phi xe ra đến chợ hắn liền dừng xe vứt ở ven đường, rồi kéo Naccy đi vào chợ.

Hắn cùng Naccy đi đến đâu, những ánh mắt tò mò dõi theo đến đó, những bà tám bắt đầu chỉ chỏ bàn tán các kiểu.

Những lời khen có chê có về hắn và Naccy lọt vào tai hắn, hắn chỉ nhếch miệng không thèm để ý đến mấy cái lời tào lao, liền dẫn Naccy đến một shop quần áo xem như là sang chảnh nhất vùng quê.

“ Chị Hoa ơi, cho em lấy mấy bộ quần áo cái.”

Không thấy chủ shop đâu hắn há mồm gọi, một lúc từ sau nhà chị Hoa chủ shop mới đi ra vừa nhìn thấy hắn liền cười toe toét nói.

“ Thằng Hưng hả? Thích cái nào cứ lấy đi rồi chị thanh toán, ơ mà ai đây bạn gái mày à? Ghê bay người nước ngoài luôn.”

Hắn chỉ cười nhạt không nói gì, rồi kéo Naccy đi sâu vào shop quần áo.

“ Này công chúa, ở đây không có đồ xịn đâu mà lựa.”

Hắn thấy Naccy nhíu mày lựa chọn quần áo liền cười nhạt nói, ở vùng quê nhỏ nhà hắn thì lấy đâu ra đồ hiệu cho Naccy chọn.

Naccy chỉ lắc lắc đầu chọn đại mấy bộ quần áo đơn giản rồi ra thanh toán, hắn cũng chẳng để ý liền chả tiền. Xác túi quần áo hắn quay qua hỏi.

“ Cậu có cần mua gì nữa không?”

Naccy lắc lắc đầu, hắn liền gật gù rồi đi đến một shop tạp hoá mua 2 két bia taiger, làm thêm đôi ba con mực khô.

Đang tính tiền thì một giọng nói vang lên làm hắn giật mình.

“ À thằng Hưng, mày giỏi, mày làm gì mà con Hằng nó cứ chốn trong phòng khóc từ trưa đi học về hả?”

Hắn cười gượng quay lại nhìn cô Chinh mẹ Hằng, gãi gãi đầu nói.

“ Con…con…”

Cô Chinh gõ một cái lên đầu hắn mặt hiện lên nghiêm túc nói.

“ Hừ… về nói với mẹ cuối tuần tao đêm lễ qua hỏi cưới mày cho con Hằng nhà tao, chứ để mày lêu lổng tao không yên tâm.”

Hắn xấu hổ gãi đầu không dám nói gì, từ nhỏ qua nhà Hằng ăn chực không ít lần, hắn còn nhận mẹ Hằng làm mẹ vợ từ nhỏ, bây giờ hắn lại có Naccy sống chung nhà, cái chuyện này nó rất đau đầu.

Naccy ở bên cạnh cứ cười khúc khích, cô Chinh sau một hồi trợn mắt nhìn hắn rồi cũng quay người bỏ đi, chỉ để lại một câu.

“ Mày làm sao thì làm đó chứ con Hằng mà có chuyện gì, cô đem mày băm ra cho cá ăn.”

Nhìn theo bóng lưng cô Chinh, chân hắn run lên, cô Chinh nói ra cũng quá doạ người đi.

“ Còn cười, về thôi.”

Hắn trợn mắt nhìn Naccy đang cười trên nỗi đau khổ của người khác, đi trên đường chợ Naccy quay qua hỏi hắn.

“ HIM, cậu có bạn gái rồi hả?”

Hắn gật gù xem như là thế, Naccy bĩu môi nói tiếp.

“ Vậy còn tớ, cậu tính sao dù sao cậu cũng cướp đi lần đầu của tớ.”

Hắn bĩu môi, hắn còn chưa có làm gì mà.

“ Cậu làm vợ bé.”



Hắn cười cười nói, Naccy lườm hắn một cái hừ lạnh.

“ Hừ, con gái của gia tộc bậc nhất thế giới như tớ mà lại làm vợ bé, tớ không thèm vào, có khối kẻ xếp hàng cho tớ chọn.”

Hắn nhún nhún vai, hắn cũng không có ý định gì với Naccy, bởi lão cha của Naccy hắn không muốn tiếp xúc quá nhiều, mấy kẻ có tiền đó rất nguy hiểm.

Naccy mặt ỉu dìu dùng đôi mắt long lanh nhìn hắn hỏi.

“ HIM, cậu không có tình cảm với tớ sao?”

Trần Quốc Hưng lập tức khựng lại, nói không thì không phải, dù gì Naccy cũng là một cô gái xinh đẹp, hắn là đàn ông bình thường yêu thích là chuyện đương nhiên, hắn không biết phải trả lời ra sao nữa.

“ Này HIM cậu nói đi sao cứ đần mặt ra vậy.”

Hắn nghiêm túc nhìn Naccy nói.

“ Tớ cũng không biết nữa.”

Naccy bĩu bĩu môi, sau đó cả hai im lặng ra về. Về đến nhà đã thấy mấy anh em tụ tập nhóm lửa ở cổng nhà ông ngoại.

Có mấy ông anh họ của hắn lông bông làm việc ở nhà, cũng bị thằng Đạt gọi xuống. Thấy Naccy mấy ông anh của hắn mắt sáng lên.

“ Tiểu đệ giới thiệu người đẹp cho đại ca được không?”

Anh Sơn con nhà bá cả chị gái mẹ hắn vẻ mặt hiện lên sự ti tiện nói.

Hắn liếc cái ánh mắt khinh bỉ nhìn ông anh họ, bĩu bĩu môi nói.

“ Cận thận không em mách chị Ly anh vớ vẩn, không khéo anh lại bị chị cắt!”

Anh Trường vẻ mặt hiện một nét sợ sệt, sau đó cười hề hề xua xua tay nói.

“ Thằng em nói gì thế, mày tính phá hoại hạnh phúc của anh hả?”

Hắn bĩu môi, rồi ném 2 thùng bia xuống, hất mặt sai thằng Đạt về lấy đá lạnh.

4 5 người quây bên bếp lửa nhìn mấy xiên cá đang nướng mà chảy hết nước nhãi, Naccy cũng ngồi cạnh hắn hai tay xoa xoa vào nhau nhìn vào mấy xiên cá nói.

“ HIM, mùi cá thơm quá.”

Hắn gật gù, đây là món hắn thích, thời trẻ trâu kiếp trước những thứ này luôn được đám trẻ trâu yêu thích.

“ Ờ, chờ lát nữa cá chín.”

“ Ê này, bới mấy củ khoai ra nhanh không cháy mẹ mất.”

Thằng Chung thò thò cái que gỗ nhỏ vào bếp lửa gẩy gẩy ra mấy củ khoai lúc trước vừa đi ăn trộm bên vườn nhà bà Quỳnh.

Thằng Chung đang hì hục chọc thì anh Trường táng cho thằng Chung một cái.

“ Thằng đầu đất này, nhẹ nhẹ tay thôi bụi hết cá tao ném mày vào nướng luôn bây giờ.”

Vừa lấy mấy củ khoai ra, 3 4 ông đã thò tay tìm mục tiêu, hắn thì nhanh nhất thò tay vơ lấy 2 củ to nhất, mấy ông kia cũng chôm mấy củ to chỉ để lại có 1 củ bé nhất, thằng Chung chậm tay liền ngẩn ra nhìn củ khoai còn sót lại, vẻ mặt hiện lên đau khổ nói.

“ Vãi cả mấy ông anh, phần thằng em củ to nhất, mẹ nó mấy ông làm anh như shit.”

Cả đám cười ha ha vì thằng Chung chậm tay, anh Trường vẻ mặt hiện lên sự ti tiện nhìn thằng Chung rồi nói.



“ Á à thằng chó giám làm phản hả, làm em thì phải biết điều, cầm lấy ăn đi.”

Ông Trường cầm củ khoai bé tí nhét vào tay thằng Chung, mồm cười toe toét.

Hắn nhếch miệng cười, trò cướp củ to này hắn đã quá quen thuộc, chỉ tội thằng Chung vất vả lấy khoai ra khỏi bếp lửa cuối cùng chậm tay thì còn đúng cái nịt.

Mặc kệ thằng Chung đau khổ cả đám bóc vỏ ăn ngon lành, hắn đưa củ khoai đã bóc vỏ đưa cho Naccy nói.

“ Nè Cậu ăn đi.”

Naccy cười ngọt ngào cầm lấy bắt đầu ăn. Anh Trường quay sang thằng Đạt cũng đưa củ khoai đã ăn gần hết ra, giọng óng ẹo nói.

“ Nè em ăn điiiiiiiii…”

Thằng Đạt vẻ mặt hiện lên e thẹn cầm lấy củ khoai đã ăn gần hết của anh Trường, lí nhí nói.

“ Yêu anh quá cơ.”

Rồi mấy ông cười hô hố với nhau, hắn thì mắt cay cay biết là mấy ông khịa hắn với Naccy, nhưng cũng chỉ biết mặc kệ.

Naccy cười vui vẻ nói nhỏ vào tai hắn.

“ Mọi người ở đây vui vẻ thật, tớ lần đầu thấy vui như vậy.”

Hắn chỉ cười cười, Naccy sinh ra trong một gia tộc giàu có dĩ nhiên không cảm nhận được tuổi thơ nghèo khổ nhưng đầy vui vẻ được, giàu có là tốt nhưng cái tình người đơn giản ấm áp lại không bằng những người nghèo khó.

Sau khi cá chín liền gỡ ra bỏ vào đám lá chuối sạch sẽ ở một bên, với mấy gói muối mì tôm hảo hảo được thằng Chung mang ra. Cá suối nướng chấm muối mì tôm hảo hảo nó phải gọi là tuyệt cú mèo.

Đem bia đã ướp lạnh trong xô đá ra cả lũ bật bia, hắn đưa cho Naccy một lon nói.

“ Công chúa đừng có chê cười.”

Naccy vui vẻ cầm lấy lon bia, sau đó cả đám cụng ly dô.

“ Một…Hai…Ba…Zô…”

Làm một hơi hết sạch lon bia ném vỏ qua một bên, hắn hà một hơi, cảm giác này đã lâu rồi chưa được cảm nhận, sảng khoái.

Sau đó là màn ăn như sói đói của lũ tham ăn.

“ Này…này… mày dám lấy con đó, tao chặt tay.”

“ Xí…anh ăn tham vừa thôi…”

“ Con đó cũng của tao…”

Mấy ông kia chí choé vừa ăn vừa cười, hắn với Naccy thì điềm đạm thưởng thức hương vị của cá nướng.

Naccy hai mắt lập lánh vừa ăn vừa nói “ HIM cá nướng này ngon thật, tớ thấy còn ngon hơn mấy món mà mấy đầu bếp nhà tớ nấu.”

Ờ hắn gật gù, hắn nào được ăn những món sơn hào hải vị như Naccy bao giờ đâu. Ngồi đến 6h tối, đánh tan hai két bia tất cả mới lảo đảo giải tán ai về nhà nấy, hắn chào ông bà rồi cùng Naccy phi xe về nhà.

Hắn dẫn Naccy ra sau nhà mở cửa phòng luyện tập ra, trong phòng có đủ dụng cụ tập luyện, từ tạ, máy chạy bộ…vv

Dạy cho Naccy các bài luyện tập từ cơ bản, thấm thoát đã đến 8h tối, sau đó thì liền dừng lại, nghỉ ngơi ăn cơm.

Nói với mẹ một tiếng hắn qua nhà Hằng rồi đi, còn Naccy hắn nói mãi mới cắt được đuôi không để Naccy đi theo.

Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật