Trang chủ » Kẻ Thủ Hộ Vũ Trụ (Bản Mới) » Chương 396: 396: Cửu Sơn Phong

Chương 396: 396: Cửu Sơn Phong


Trần Quốc Hưng từ từ đi lại phía đứa bé, rồi cúi xuống xem xét vết thương, lông mày hơi nhíu lại, cánh tay phải bị cắt đứt từ bả vai, cũng chẳng còn đã bị Ma Trư ăn sạch, nếu muốn làm cho cánh tay mọc lại nhưng cũng không phải không có cách, một là tự thân cường đại thân thể có thể thông qua năng lực cường đại mọc lại cơ thể, hai là dùng ngoại vật, Trần Quốc Hưng hơi nhăn mặt quyết định nếu đã là ý trời hắn cũng không nhúng tay quá nhiều.

“ Gọi tiểu tử ngươi là Dương Quá đi.


Trần Quốc Hưng vừa trị thương cho đứa bé trai vừa nói, ai bảo hắn ngày xưa mê phim kiếm hiệp Kim Dung cơ chứ, Dương Quá chính là Thần Điêu Đại Hiệp cụt tay trong lòng hắn, hồi bé vẫn cay Doãn Chí Bình, đến bây giờ cũng vẫn có ác cảm với loại người như vậy.

Đứa bé không hiểu Trần Quốc Hưng nói gì, chỉ đau đến mức nhe răng nhe lợi, tuyệt nhiên cố chịu đựng, nhìn những giọt mồ hôi to như hạt đậu trên gương mặt trắng xám của đứa bé, Trần Quốc Hưng cũng phải cảm thán độ chịu đựng của đứa bé, phải hắn thì khóc ra tiếng mán rồi.

Sau khi trị thương thế đã ổn cho hai đứa bé, lúc này đứa bé gái mới bình tĩnh, lúc này cả hai đứa bé nhìn cảnh hoang tàn máu me vương khắp đất, đều mang theo vẻ mặt thống khổ vì những cái chết của thân nhân, đôi mắt của đứa bé tràn ngập cừu hận đi tới xác một con Ma Trư vung chân đá liên tục, Trần Quốc Hưng chỉ đứng ở một bên quan sát, một lúc lâu sau đứa bé trai kéo theo đứa bé gái đang khóc lóc như mưa tới trước mắt Trần Quốc Hưng rồi quỳ xuống dập đầu với hắn liên tục, Trần Quốc Hưng chỉ nhìn không có phản ứng.

“ Bốp bốp bốp.


Đứa bé trai dập đầu đến mức cái chán đã chảy ra những dòng máu đỏ xuống gương mặt non nớt, Trần Quốc Hưng vẫn bất động không có phản ứng, ánh mắt chỉ chăm chú nhìn, trong lòng thì thở dài.


“ Được rồi đi thôi.


Trần Quốc Hưng quay lưng rời đi, đứa bé trai vội đứng dậy, tay trái còn lại kéo theo đứa bé gái chạy theo Trần Quốc Hưng, máu đỏ trên gương mặt cũng không có lau đi, hai đứa bé ngoảng lại nhìn nơi mà bọn chúng sinh ra và lớn lên, cả hai quỳ xuống quỳ bái vài cái tiễn những người thân của mình lần cuối rồi chạy theo Trần Quốc Hưng, vận mệnh của hai đứa bé chính thức thay đổi từ cái ngày Ma Trư tàn sát hết người thân của mình, bước lên một con đường đầy sát tinh, tu chân giới hạo kiếp ma đầu Dương Quá bắt đầu từ đây.

Ba tháng thời gian Trần Quốc Hưng vừa đi vừa nghỉ, đem chữ viết dạy cho hai đứa bé, đứa bé trai với thiên tư hơn người chỉ ba tháng thời gian đã hoàn toàn thông thạo ngôn ngữ, còn đứa bé gái vẫn ấp úng nhiều chỗ quên lên quên xuống, Trần Quốc Hưng đặt tên luôn cho đứa bé gái là Tiểu Long Nữ, cho nó hợp đôi với Dương Quá.

Trần Quốc Hưng nhìn một vòng những ngọn núi xám xịt, đây là sâu bên trong Ma Vực, ma khí nồng đậm đến mức khiến cho bầu trời lúc nào cũng như ban đêm vậy, lại nhìn qua Dương Quá và Tiểu Long Nữ ở đằng sau lông mày hơi cau lại, hắn cũng đã kiểm tra tư chất của cả hai đứa, Dương Quá là kẻ được thiên đạo lựa chọn thiên tư thuộc loại kinh khủng, còn Tiểu Long Nữ tư chất tu luyện hoàn toàn không có, chuyện này cũng làm Trần Quốc Hưng một trận đau đầu, cuối cùng quyết định dạy Tiểu Long Nữ Thái Âm Quyết, còn về phần Dương Quá hắn không có dạy bất cứ công pháp tu luyên nào, vì sao ư? Vì hắn cảm thấy bản thân Dương Qua sẽ có cơ duyên của mình, còn hắn chỉ là một kẻ dẫn đạo mà thôi, hắn chỉ nói về kiến thức tu luyện cho Dương Quá nghe.

||||| Truyện đề cử: Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu |||||
“ Sư phụ vậy người ở cảnh giới gì?”
“ Sau này ngươi sẽ biết, không cần hỏi nhiều đi thôi.


Đi sâu vào bên trong chín ngọn núi cao ngất nơi này được gọi là Cửu Sơn Phong nơi hung hiểm nhất Ma Vực, nơi này không có bóng dáng của môt Ma Nhân Yêu nào, có lẽ nơi này có thứ gì đó khiến cho Ma Nhân Yêu sợ hãi cực kì nên chúng mới không dám tới gần, còn Trần Quốc Hưng tại sao đi tới nơi này thì là chính vì Dương Quá, hắn cảm giác được cơ duyên của Dương Quá chính là ở bên trong Cửu Sơn Phong.

Hai đứa bé được bao phủ bên trong một lớp kết giới do Trần Quốc Hưng tạo ra đi vào bên trong Cửu Sơn Phong, mất ba ngày sau Trần Quốc Hưng cùng hai đứa bé mới đứng ở dưới chân ngọn núi thứ chín, đây là ngọn núi sâu nhất cũng chính là ngọn núi cuối cùng, Trần Quốc Hưng lông mày hơi cau lại nhìn một cửa hang động ở đằng trước, rồi sau đó tiếp tục dẫn hai đứa bé đi vào bên trong, nơi này có một lối đi xuống bên dưới, có cả những bậc thang không biết đã được tạo nên từ bao giờ, Trần Quốc Hưng đánh ra hai hỏa cầu bay lơ lửng đằng trước soi đường, chủ yếu là cho hai đứa trẻ thấy ánh sáng còn hắn thì không cần thiết.

Càng đi xuống bên dưới Trần Quốc Hưng càng cảm nhận được ma khí nồng đậm phát ra, lông mày hắn nhăn lại chặt hơn, quả nhiên nơi này ẩn chứa một thứ gì đó tràn ngập ma khí đang không ngừng tỏa ra biến cả một vùng rộng lớn trở thành Ma Vực, suốt trên đoạn đường đi chẳng hề có bất kì nguy hiểm nào, chuyện này lại càng làm cho Trần Quốc Hưng cảm thán không thôi, quả nhiên là con trời có khác, không biết vận khí của thằng nhóc Dương Quá này sẽ như thế nào, Trần Quốc Hưng cũng có chút chờ mong.

Đi chậm quá Trần Quốc Hưng kẹp nách hai đứa bé thi triển Lôi Phong Bạo Bộ loáng một cái đã xuất hiện ở một hang lớn, nơi này có một chiếc quan tài đen đặt ở trung tâm, xung quanh là chín cái trụ lớn có những sợi xích sắt quấn lấy quan tài nối với một đầu trụ, Trần Quốc Hưng nhìn một vòng cũng chẳng hiểu mấy cái thứ này dốt cuộc là cái quái gì nữa.

“ Sư phụ ta cảm giác được có thứ gì đó đang kêu gọi mình.


Dương Quá ánh mắt chăm chú nhìn chiếc quan tài đen rồi nói với Trần Quốc Hưng, hắn cũng chăn chú nhìn chiếc quan tài đen, Thiên Nhãn mở lên những cũng không thể xuyên qua chiếc quan tài, Trần Quốc Hưng không tiếp lời Dương Quá mà tự mình đi lên, hắn tự tin với thân thể hiện tại hẳn chẳng có mấy thứ có thể tổn thương tới bản thân.


Vừa đi tới mép chín cái trụ đá, Trần Quốc Hưng bị một loại lực lượng kinh khủng đánh văng ra phía sau, trước ngực quần áo rách toạc, trên ngực xuất hiện một dấu bàn tay đen sì đang tỏa ra ma khí.

“ Mẹ ơi, có ma thật.


Trần Quốc Hưng đau tới mức tí nữa khóc luôn, hắn còn chẳng kịp nhìn thấy thứ gì đã đánh mình, cũng đã có chuẩn bị kĩ lưỡng nhưng cũng chẳng thể tránh né, ánh mắt hắn nhìn về phía quan tài đen đầy kiêng kị.

“ Sư phụ người có sao không?”
“ Ta không sao.


Trần Quốc Hưng lắc đầu, tuy là nói vậy nhưng mà hắn đang đau muốn chết, nhưng vẫn phải cố tỏ ra mạnh mẽ, nhưng sâu bên trong nước mắt là biển rộng, Dương Quá sau một lúc cũng nói.

“ Sư phụ, con cảm giác được bản thân đi tới sẽ không sao.


Trần Quốc Hưng khẽ gật đầu, để cho Dương Quá đi tới, có lẽ đây chính là cơ duyên của nó, hoặc cũng chính là thứ mà thiên đạo thế giới này đã sắp xếp.


“ Đi đi.


Dướng Quá đi lên Tiểu Long Nữ ở bên cạnh Trần Quốc Hưng lo lắng.

“ Trần bá bá, Dương Quá sẽ không gặp nguy hiểm chứ?”
Trần Quốc Hưng nhẹ lắc đầu nói.

“ Sẽ không, yên tâm đi nha đầu.


Dương Quá quả nhiên là kẻ được chọn, đi một mạch tới bên chiếc quan tài đen, rồi bàn tay trái khẽ dơ lên chạm nhẹ vào chiếc quan tài, bàn tay chạm lên quan tài dường như cả thế giới đột nhiên thay đổi, Trần Quốc Hưng tự nhiên phát lạnh một cái, hắn sợ hãi trong lòng vì cảm giác vừa rồi, ánh mắt nhìn Dương Quá pha tạp rất nhiều cảm xúc.

.


Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật