Vũ trụ mênh mông bao la vô tận ẩn chứa nhiều điều huyền bí mà con người chưa biết đến. Ở bên rìa của một vũ trụ đang xảy ra một cảnh tưởng mà người bình thường tuyệt đối không thể nào biết đến, một lố hổng không gian đang từ từ nứt ra, chúng phá vỡ vách ngăn vũ trụ với hư vô mờ mịt bên ngoài.
Một bàn tay khô gầy nhăn nheo xuất hiện giữa hư không lúc bàn tay xuất hiện thế giới này giường như không chịu nổi sức mạnh từ bàn tay nọ cả thế giới đang bắt đầu rung lắc. Cùng lúc đó một bóng người xuất hiện bên cạnh vết nứt người nọ quát to một ngôn ngữ kì là nào đó.
“ Cút ngay kẻ ngoại lai.”
Người nọ kết thủ ấn thi triển một loại thần thông ngưng tụ vô số ý chí tinh thần của vũ trụ đánh về bàn tay của kẻ ngoại lại kia, bàn tay đang ở giữa hư không kia chịu vô số ý chí tinh thần công kích lại mảy may k chịu một chút thương tổn nào. Bỗng từ bên ngoài vũ trụ vọng vào một giọng nói lạnh lùng trầm thấp.
“ Con kiến hôi.”
Giứt lời từ lòng bàn tay khô gầy kia phát ra một đạo u quang lập loè bay cực nhanh về phía người vừa đến. Chỉ một chớp mắt đã đánh tới nơi người kia đang đứng, người nọ thấy vậy sắc mặt đại biến trong lòng thầm kêu không ổn, vội vàng kết ấn quyết tạo ra một vòng sáng thủ hộ quanh người, vòng bảo hộ vừa thành thì đòn công kích từ cách tay kia va chạm lên, hai bên va chạm kịch liệt tạo ra một vụ chấn động mạnh lan tỏa ra toàn bộ vũ trụ mọi tinh tú tinh cầu ở gần đó đều hoá thành hư vô.
Rắc...rắc…càng ngày càng nhiều vết nứt trên vòng bảo hộ, người kia thấy vậy vội cắn đầu lưới phun ra một ngụm tinh khí lên trên vòng sáng bảo hộ, vòng sáng hấp thu tinh khí chỉ thấy những vết nứt dần lành lại cuối cùng cũng ngăn cản được đòn công kích từ bàn tay kia phát ra. Người nọ thấy vậy liền thở một hơi dài rồi lấy tay lau đi máu còn đọng trên khoé miệng, cùng lúc đó một tràng cười quái dị truyền từ bên kia vách ngăn vũ trụ truyền tới. Truyện Bách Hợp
“Hắc...hắc.. hắc…không ngờ ở một thế giới nhỏ bé này lại tồn tại một kẻ như ngươi, được chọn làm kẻ thủ hộ tu vi của người cũng không kém, chỉ tiếc chưa đạt đến cảnh giới Hồng Mông nếu không ta cũng chỉ có nước bỏ chạy.”
Người nọ nghe thấy vậy liền cả kinh thầm nhủ trong lòng kẻ ngoại lai lại biết rõ hắn là Người Thủ Hộ,thì chắc chắn đã xâm chiếm luyện hoá vũ trụ khác. Trong vô tận hư vô tồn tại vô số các vũ trụ thế giới lớn nhỏ khác nhau, khi một vũ trụ bị hủy diệt hoặc luyện hoá thì chắc chắn Người Thủ Hộ của vũ trụ đã hình thần câu diệt, khi vũ trụ được sinh ra trong hỗn độn luôn tồn tại một người thủ hộ, thiên đạo từ lúc sinh ra trong vũ trụ đã hình thành nên các quy tắc quy luật, cũng tạo ra cho vũ trụ đó một người để bảo vệ những sự xâm lược từ bên ngoài đến, kẻ thủ hộ là đại diện cho thiên đạo có được sức mạnh, bất tử bất diệt.
Chỉ một chiêu công kích từ bàn tay kia mà người thủ hộ như hắn mà sít nữa không chống lại được, trong lòng người nọ vô cùng lo lắng thầm nhủ trong lòng.
“ Phải dùng đến nó rồi.”
Người nọ thở một hơi dài hắn cũng đã sống quá lâu rồi trải qua mấy trăm vạn năm thủ hộ phiến thiên địa này hắn coi như cũng hoàn thành trách nhiệm nặng nề, đúng hắn là Người Thủ Hộ của vũ trụ này, trước hắn cũng đã có vài người thủ hộ đến lượt hắn là kẻ thứ tám trước hắn là Hồng Quân, Đế Tuấn, Đế Thích Thiên, Vượng Hùng, Lạc Long, Kim Ngưu, Cửu Đế. Khi truyền giao lại truyền thừa những người trước kia đã bước ra bên ngoài để truy tìm đại đạo nhưng đến lượt hắn có lẽ hắn sẽ phải hi sinh để đẩy lui kẻ thù trước mắt. Chỉ thấy hắn kết thủ ấn lầm nhẩm thần chú
“Thiên địa vô cực, càn khôn vạn pháp, Tru Diệt.”
Từ lòng bàn tay người nọ hiện lên một pháp ấn dần dần ngưng tụ thành hình một đại ấn to lớn khí thế từ nó phát ra khiến toàn bộ vũ trụ rung động, nó đang hút tất cả mọi năng lượng xung quanh của toàn bộ vũ trụ,cùng lúc bên cạnh người thủ hộ suất hiện một đoàn mờ ảo không rõ hình thái nhất định đó chính là Thiên Đạo nó chỉ hướng về phía bàn tay khô gầy kia rồi nhìn về phía người thủ hộ một lúc xong bay vụt thẳng về phía đại ấn to lớn.
Người Thủ Hộ khẽ cười lớn rồi hét lớn.
“Kẻ ngoại lai đừng mơ tưởng dày xéo lên thế giới, lên quê hương của chúng ta bắt bọn ta phải làm nô lệ cho các ngươi...hừ...Mơ Tưởng.”
Rồi thân hình người thủ hộ tan biến thành vô số điểm sáng lao vụt về phía đại ấn. Đại ấn hấp thu năng lượng sinh mệnh, tinh thần, càng ngày càng lớn.
Bàn tay khô gầy bên kia giường như có mắt nhìn thấy một màn này cũng không khỏi kinh hãi hét lên một tiếng đầy khó tin.
“Thiên Địa Tinh Thần Ấn làm sao có thể... “
Thiên Địa Tinh Thần Ấn là một trong chín chí bảo hỗn độn,chúng đãng lẽ chỉ tồn tại trong truyền thuyết của đại thiên vũ trụ mới đúng, trong một bản điển tịch cổ xưa hắn vô tình đọc được 9 loại chí bảo, không ngờ lại nhìn thấy một trong số chúng và đang đối mặt, sau một lát khiếp sợ hắn lại hừ lạnh.
“Hừ, ta hôm nay thử xem sức mạnh của chí bảo trong truyền thuyết có thực sự có như lời đồn.”
Sau đó từ bàn tay tràn ra một làn khói đen mờ rồi từ từ sau đó càng ngày càng nhiều chúng kết thành một thế giới hắc ám tối tăm bao phủ bàn tay trong đó, cả một mảng vũ trụ bị nuốt chửng.
Đại ấn hấp thu đủ năng lượng rồi bay vụt thẳng tới thế giới hắc ám tăm tối kia với một tốc độ kinh khủng, hai bên va trạm vào nhau kịch liệt xung động lan tỏa toàn bộ vũ trụ, các tinh cầu tinh tú ở gần nơi va chạm trực tiếp nát vụn biến mất không một vết tích, các nơi ở xa đều bị lệch khỏi quỹ đạo vận hành ban đầu vô số chủng tộc sinh sống trong vũ trụ bị tuyệt diệt, ánh sáng màu trắng của đại thủ ấn dần dần hủy hoại phá tan thế giới hắc ám kia hai loại năng lượng đang triệt tiêu nhau dần qua một lát đại ấn dần chiếm thượng phong rồi phá tan sông thẳng vào bàn tay khô gầy kia.
Chỉ thấy bàn tay dần dần nứt vỡ tuôn ra vô số khí đen rồi đại ấn công kích thẳng qua vách ngăn vũ trụ, ở bên kia một lão giả khô gầy ăn mặc mái dị tóc để dài tung bay, quần áo lão không gió mà bay phần phật, đang đứng giữa một mảnh hỗn loạn tối tăm vẻ mặt lúc này đang điên cuồng vặn vẹo thống khổ bàn tay của lão đang cố xé mở một trái bong bóng to bằng cái đầu của lão, rồi từ trong đó một đại ấn bay vụt ra đập thẳng vào ngực lão.
Lão già hét thảm một tiếng phụt máu bay thẳng về phía sau bàn tay phải của lão bây giờ chỉ còn lại phần cổ tay đang toát ra luồng khí đen, bản thân lão có tu vi cường đại Hồng Mông Cảnh, nhưng chỉ một bước nữa là bước chân vào cánh cửa của Hỗn Độn đứng lên đỉnh cao, lão giả đã bị thương nặng và bị truy sát từ trung tâm đại thiên vũ trụ ra đến tận rìa bên ngoài bởi mấy đại năng liên thủ tiêu diệt gã bởi gã đạt truyền thừa của Hỗn Độn Cảnh Ma Đế chuyền thừa lại, nếu để gã đạt cảnh giới Hỗn Độn vậy Đại Thiên vũ trụ xẽ xảy ra một hồi hạo kiếp.
Nhớ năm đó Hỗn Độn Ma Đế đã tạo ra một tràng hạo kiếp sinh linh đồ thán vạn giới hủy diệt, hắn muốn thống trị tất cả muốn máu chảy khắp nơi hủy diệt mọi thứ cản trở để hắn đi lên cảnh giới trong truyền thuyết một cảnh giới vạn cổ chưa ai đạt được bên trên cả Hỗn Độn.
Ma Đế năm đó bị các Hỗn Độn cảnh khác vây giết, hơn mười cường giả vây giết hắn mà hắn vẫn thong dong tiêu diệt 3 người, mấy người còn lại đều bị thương nặng, đến phút cuối mọi người nghĩ hắn sẽ giết hết tất cả bỗng xuất hiện một vị lão giả già nua xuất hiện, hắn chính là kẻ đầu tiên trong vạn ức sinh linh lĩnh ngộ Hỗn Độn Cảnh, với tư cách là người đi đầu lão giả kia mạnh đến kinh khủng, đánh cho Ma Đế thê thảm, trong thời gian giao chiến với lão giả kia ma đế lại diễn hoá ra tầng cuối cùng của ma điển phải nói hắn là tuyệt thế thiên tài.
Sau khi diễn hoá ra ma điển Ma Đế đã bước một chân vào cảnh giới mờ mịt kia, hắn đại chiến với lão giả kia không phân thắng bại,xung kích do trận kia khiến vạn giới bị hủy diệt ức ức sinh linh bị diệt đến cuối lão giả thấy sinh linh đồ thán phải hi sinh thân mình thiêu đốt đại đạo đồng quy vu tận cùng Ma Đế, nhưng ai mà ngờ được rằng truyền thừa của Ma Đế ma điển lại được lưu lại và lão già khô gầy lại vô tình đạt được, không hiểu vì sao lại bị người ta phát hiện và lão già bị truy sát trốn đến đây.
Lão già lại vô tình phát hiện ra một thế giới vũ trụ vừa hình thành được vài tỉ năm( đối với nhiều người là nhiều nhưng đại thiên vũ trụ đã hình thành được hàng ngàn tỉ năm) lão giả mừng rỡ định luyện hoá vũ trụ đó hấp thu để khôi phục tu vi biết đâu lại có được cơ duyên bước chân lên Hỗn Độn Cảnh.
Ai mà ngờ được lão mất cả chì lẫn chài, lão căm tức không phải lão bị thương thì một vũ trụ nhỏ bé này sao làm khó được lão, càng không ngờ là trong đó là tồn tại một trong chín chí bảo hỗn độn ngay cả Ma Đế khi xưa cũng không có được một kiện, nếu không ai có thể cản được, lão giả bị thương nặng càng thêm nhiêm trọng, lão đang bị luồng khí hỗn độn trong người tàn phá ngay cả nguyên thần của lão cũng bị ăn mòn, lão biết mình không còn tồn tại được lâu, lão khẽ nhìn về phía quả bong bóng vũ trụ kia cười gằn.
“Ma điển ma đế truyền thừa...haha...khụ..khụ…”
Lão giả thi triển thủ ấn bắn một đạo hắc quang vào bên trong quả bong bóng vũ trụ kia làm xong thì nguyên thần và thân xác của lão cũng tan biến thành một đống dịch đen.
Đạo ấn kia cũng bay về quả bong bóng kia lao vụt đuổi theo đạo khí màu đen kia hòng bắt lại, vừa vào bên trong không gian rộng lớn mênh mông thiên đạo lại bị hỗn loạn lâm vào ngủ say. Sau trận chiến thiên đạo lâm vào ngủ say người thủ hộ thiêu đốt sinh mệnh một kích tiêu diệt kẻ ngoại lai, để lại truyền thừa trên Thiên Địa Tinh Thần Ấn trôi nổi đi chuyển bất định trong hư không vũ trụ.
Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật