Trang chủ » Hoành Tảo Hoang Vũ » Chương 663: Song hổ (1)

Chương 663: Song hổ (1)

Ai nói vô dụng, đây chính là cứu mạng đó!

Lâm Lạc co rụt lại, để cho Đường Điềm chụp một cái không. Tuy tỷ lệ đạt được Tử Huyết cũng không cao lắm, nhưng luôn luôn có một đường hi vọng như vậy.

- Huyết mạch của các ngươi tăng lên hiệu quả nào có bằng được người ta !

Đường Điềm nói thầm một tiếng, lại đi cầu chúng nữ Lăng Kinh Hồng, Tô Mị, hảo tỷ tỷ một trận gọi bậy. Lại để cho chúng nữ đều là thập phần khó xử.

Cho Đường Điềm a, cái này không khỏi có chút trò đùa, Thần huyết dược tề cường đại là mọi người đều biết! Nhưng không để cho tiểu ma nữ a, xem biểu lộ nàng doanh doanh rơi lệ lại thập phần đáng thương! Các nàng cũng không nguyện làm người ác, đành phải toàn bộ lấy ánh mắt nhìn về phía Lâm Lạc.

Lâm Lạc nghĩ nghĩ nói:

- Luyện hóa Thần huyết dược tề cũng không phải sự tình nhất thời bán hội, như vậy đi, trước phóng ở chỗ của ta, nhìn ngươi về sau biểu hiện thế nào, lại quyết định có nên cho ngươi hay không!

- Người ta nhất định sẽ làm cô nương tốt điềm đạm, nho nhã, người gặp người thích, hoa gặp hoa nở!

Đường Điềm vỗ ngực cam đoan nói.

Tiểu ma nữ này thật đúng là dám nói ah! Lâm Lạc chỉ cầu nàng không suốt ngày phá hủy quấy rối liền cảm thấy mỹ mãn, nào còn trông cậy vào nàng "điềm đạm nho nhã" ?

Bởi vì không cần luyện hóa linh đan, bọn hắn liền có một đoạn thời gian nghỉ ngơi, không có gì bất ngờ xảy ra, sóng khảo nghiệm thứ năm sẽ ở mười hai canh giờ sau hàng lâm. Lữ Nguyệt Đồng cũng thừa cơ thích ứng lực lượng mới của mình thoáng một phát, đừng đến lúc đó ngược lại chiến lực giảm xuống.

Nương theo lấy cảm xúc khẩn trương, một ngày thời gian thoáng cái tức qua, theo hai tiếng hổ gầm, hai đầu mãnh hổ một đỏ một xanh từ đằng sau lưới sắt bắn ra, toàn thân dài khắp gai nhọn hoắt, cùng hắn nói là mãnh hổ, gọi là con nhím sẽ chính xác hơn!

Huyền Linh cảnh sơ kỳ, Huyền Linh cảnh hậu kỳ!

Hồng Hổ thực lực hơi yếu một chút, nhưng tinh khiết dùng cảnh giới mà nói, Thanh Hổ lại là hoàn toàn nghiền áp bọn người Lâm Lạc!

Bất quá, dù cho không có Ngũ Hành tiểu thế giới cùng giai vô địch, dù chỉ là một hệ công pháp phá vỡ mà vào Huyền Linh cảnh, dựa vào Chiến Thiên Quyết tăng phúc lực lượng cùng ba thức kỹ pháp huyền ảo, Lâm Lạc y nguyên có tự tin cường đại chiến thắng hết thảy võ giả hoặc là hung thú cùng cảnh giới.

- Lớn giao cho ta, nhỏ giao cho ngươi!

Lâm Lạc đối với Lữ Nguyệt Đồng nói ra, ở đây mọi người cũng chỉ có hắn và Lữ Nguyệt Đồng đạt đến Huyền Linh cảnh, chúng nữ khác thậm chí ngay cả Huyễn Linh cảnh cũng không có đột phá, tự nhiên không có khả năng ra trận.

Đây cũng là nguyên nhân lúc trước những đan dược kia cơ hồ toàn bộ hướng Lâm Lạc nghiêng qua, nếu không chư nữ không sai biệt lắm chỉ có thể tăng lên một đại cảnh giới.

Lữ Nguyệt Đồng vừa mới đột phá, đúng là rất kích động, hơn nữa bản thân lại là hiếu chiến thành tánh, nào có nghe lấy Lâm Lạc phân phó, nũng nịu một tiếng đã chụp đi ra ngoài, hơn nữa mục tiêu là đầu Thanh Hổ kia!

Nữ Bạo Long này thật đúng là to gan lớn mật rồi!

Bất quá, sau khi Lữ Nguyệt Đồng tiến vào Huyền Linh cảnh, cũng có thể hoàn toàn phát huy ra uy lực của thanh Đại Khảm Đao Huyền Linh cấp kia, khí linh lập tức kích hoạt, phóng xuất ra uy năng Huyền Linh cảnh đỉnh phong to lớn, thậm chí áp đã qua Thanh Hổ.

NGAO!

Thanh Hổ mở ra lĩnh vực của nó, một mảnh thế giới đen kịt, đưa tay không thấy được năm ngón, càng có hiệu quả ngăn cách thần thức, mà nó thì đem gai nhọn trên người bắn ra!

Nếu ở trong lĩnh vực của nó bị gai nhọn đâm vào thân thể mà nói, căn bản không có khả năng đạt được trị liệu, sẽ lập tức nứt vỡ!

Lữ Nguyệt Đồng hét lớn một tiếng, Đại Khảm Đao trong tay phát ra quang mang mãnh liệt. Linh khí vốn là có lĩnh vực bản thân, hơn nữa sau khi Đại Khảm Đao bị kích hoạt hoàn toàn, càng là tồn tại Huyền Linh cảnh đỉnh phong khủng bố, so với Thanh Hổ chỉ mạnh không yếu, lập tức chiếm được thượng phong.

Mà lực lượng của Lữ Nguyệt Đồng cũng không thể bỏ qua, tuy tu vi hơi yếu, lại cùng tồn tại ở một đại cảnh giới, cũng tạo thành phiền toái không nhỏ cho Thanh Hổ. Bản thân nàng tinh thông chiến đấu, hơn nữa cũng là cấp bậc thiên tài, chỉ là thụ cách cục Lữ gia hạn chế mới không có thanh danh.

Lâm Lạc nhìn mấy lần liền yên lòng, đem con mắt nhìn chằm chằm Hồng Hổ đã đến kia.

Hồng Hổ này ẩn ẩn cảm ứng được khí tức trên thân Lâm Lạc, rõ ràng trong đoạn thời gian này không dám nhúc nhích thoáng một phát, trong mắt hổ toát ra kiêng kị mãnh liệt, phát ra từng tiếng gào thét, tựa hồ như một tiểu cô nương gặp được người xấu, đang cảnh cáo nói:

- Đừng tới đây! Đừng tới đây!

Linh thú đã sớm khai hóa linh trí, nhưng cũng không phải mỗi Linh Cảnh hung thú đều đi học tiếng người, Hồng Hổ này rõ ràng là không có. Nhưng hung thú kỳ danh là hung, tự nhiên không có khả năng chỉ dựa vào gầm rú, dĩ nhiên mở ra lĩnh vực đồng dạng thôn phệ hết thảy ánh sáng, ở trong bóng tối tàng hình, tùy thời có khả năng nhảy ra phát động đánh lén!

Lâm Lạc mở ra Ngũ Hành lĩnh vực, tiểu thế giới hoàn toàn bao khỏa đi qua, lập tức vỡ tung hắc ám lĩnh vực của Hồng Hổ, khiến nó như dưới ánh mặt trời không chỗ che dấu!

Một ngón tay điểm ra, nhưng ở trong Ngũ Hành Thế Giới lại phóng đại thành một cây trụ thông thiên, đối với Hồng Hổ trấn áp đi qua!

Không thể trốn, không thể trốn!

Hồng Hổ hét giận dữ một tiếng, phát khởi phản kích mãnh liệt nhất. Nhưng ở trong Ngũ Hành tiểu thế giới, cái phản kháng này lại có vẻ yếu ớt như vậy! Bành, xương cốt toàn thân Hồng Hổ bị nổ nát lập tức, ý thức đã bị lập tức xóa đi, ở trong lĩnh vực của Lâm Lạc, thân thể nó muốn khép lại là hoàn toàn không có khả năng!

Thuấn sát!

Nhìn lại bên Lữ Nguyệt Đồng kia, nữ Bạo Long đang cùng Thanh Hổ chiến đấu đến lửa nóng, không ngừng oa oa kêu to, quát tháo lấy đầu hung thú kia ngoan ngoãn chớ né, để cho nàng bổ thống khoái.

Trận chiến đấu này hiển nhiên là thắng dễ dàng rồi, tâm tình của các nàng Tô Mị cũng buông lỏng, cùng Lữ Nguyệt Đồng mở lên vui đùa, bảo nàng hi sinh chút nhan sắc hấp dẫn đầu Thanh Hổ kia, nói không chừng đầu hung thú này thực sự ngoan ngoãn bị nàng chém.

Lữ Nguyệt Đồng cũng rất bưu hãn, một bên cuồng chém không thôi, một bên khinh thường nói:

- Nếu lão nương cởi quần áo mà nói, không phải tiện nghi nam nhân nhà các ngươi sao!

Tô Mị cười khanh khách:

- Nguyệt Đồng ngươi sớm muộn cũng sẽ là người của Lâm gia, bị ngốc tử trước thời gian xem vài lần lại có quan hệ gì!

Lời này làm Lữ Nguyệt Đồng lảo đảo thiếu chút nữa ngã sấp xuống, nữ Bạo Long cũng không biết là bị vạch trần tâm sự hay là bị chán ghét, lập tức oa oa kêu to, đem Đại Khảm Đao múa đến càng gấp:

- Cái thân thể này của lão nương cũng sẽ không tiện nghi bất luận nam nhân nào!

Lâm Lạc không khỏi cảm khái nữ nhân lưu manh lúc thức dậy so với nam nhân còn điên, mà Lữ Nguyệt Đồng đánh lâu về sau cũng một mực chiếm cứ thượng phong. Dù sao nàng có linh khí trợ giúp, tương đương với hai đánh một, cái này không chiếm thượng phong mới gọi không có thiên lý.

Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật