- Ở đây ngoại trừ Viêm Diễm tháp, còn có địa phương được xưng là tam cổng tò vò!
Phạm Trác Hy nhìn Lâm Lạc.
Lâm lạc cũng không giải thích được, lý giải của hắn đối với nơi này toàn bộ đến từ Tô Mị. Mà Tô Mị lại bị Lăng Kinh Hồng trói đi, hắn cũng chỉ có thể đưa mắt nhìn Phạm Trác Hy chờ hắn giải thích.
- Tam cổng tò vò, hẳn là cũng là di tích từ thời kì Thượng cổ lưu truyền tới nay, có tất cả ba chỗ, nhưng mỗi một huyệt động đều có hạn chế tiến nhập, phân biệt tiền môn, trung môn và hạ môn, hạ môn chỉ có thể vào võ giả dưới Giác Vi cảnh, trung môn thì chỉ có võ giả Thông Minh cảnh tới Thiên Hợp cảnh mới có thể đi qua, tiền môn chỉ có Thích Biến cảnh cường giả mới có thể tiến nhập!
Khó có đại hán nào còn có thể nói chuyện trật tự rõ ràng như vậy. Làm Lâm Lạc không khỏi nhìn hắn với cặp mắt khác xưa.
- Uy uy, không nên dùng loại ánh mắt này nhìn ta!
Phạm Trác Hy lắc đầu:
- Ta tuy rằng lớn lên cao to thô kệch, nhưng học phú ngũ xa, thật muốn vào triều mà nói, làm tể tướng cũng dư dả!
Người này không chỉ thể chất mạnh mẽ, da mặt dầy xem ra cũng là đao chém không rách!
Lâm lạc không khỏi cười to:
- Vậy tam cổng tò vò thì làm sao?
- Tam cổng tò vò nếu là thượng cổ di tích, trong đó tự nhiên là có bảo vật! Viêm Diễm tháp chỉ có chút ít danh ngạch như vậy, ở đây đã có trên ngàn người, ngươi cho là tất cả mọi người là tới đùa sao?
Phạm Trác Hy cư nhiên dùng một loại ánh mắt khinh bỉ trừng hướng Lâm Lạc.
Lâm Lạc theo ý hắn nói:
- Vậy ngươi là tới rủ ta đi tam cổng tò vò gì kia?
- Không sai!
Phạm Trác Hy thành thật không khách khí gật đầu.
- Tam cổng tò vò hàng năm chỉ mở ra một lần, thời gian còn lại tiến vào trong đó không được, ngay cả lão tổ của tứ đại gia tộc chúng ta cũng không thể tránh được, có thể thấy được võ giả thượng cổ có bao nhiêu bất khả tư nghị!
- Nói trọng điểm.
Trước cùng hắn đánh nhau thật không có phát hiện người này kỳ thực rất dài dòng.
- Vài chục năm trước, chúng ta ở bên trong cổng tò vò phát hiện một động phủ, bất quá động phủ chi môn quá nặng, chúng ta chỉ có thể hơi động, nhưng vô lực mở ra!
Phạm Trác Hy xua tay chỉ chỉ, huơ huơ ngón tay xù xì như củ cải ở trước mặt Lâm Lạc nói:
- Tuy rằng mấy người chúng ta mấy năm nay tu vi đều tiến rất xa, nhưng thủy chung kém một đường như vậy, hơn nữa, cửa đá cũng không lớn, chỉ có thể dung ba người song song dùng lực, nhiều người hơn nữa cũng không có tác dụng!
Hắn cười ha ha nói:
- Nguyên lai chúng ta cho rằng cùng bảo vật trong động phủ vô duyên, không nghĩ tới có người như ngươi giết đi ra, một thân lực lượng so với ta còn muốn mạnh mẽ! Chỉ cần ngươi, ta còn có Thiết Ngưu, ba người đi tới, nhất định có thể đi vào trong đó!
Lâm Lạc không khỏi có chút động tâm, thời kì thượng cổ xác thực võ đạo phồn vinh viễn siêu lúc này, mà càng làm cho hắn quan tâm chính là động phủ nọ có lưu lại đoạn lịch sử biến mất kia hay không.
- Hảo, đến lúc đó cùng nhau đi!
Hắn cũng không sợ Phạm Trác Hy chơi xỏ hắn, dù sao địa phương thần kỳ như tam cổng tò vò khẳng định mọi người đều nhân biết, hạn chế đặc thù tự nhiên sẽ không là bí mật gì, thoáng hỏi thăm một chút liền biết.
Về phần nhiều người vây công? Vậy Lâm Lạc lại càng không sợ, chỉ cần tồn tại hạn chế cảnh giới đi vào, hắn chỉ cần tế ra tử đỉnh, dưới Giác Vi cảnh lại có thể làm gì được hắn?
Phạm Trác Hy đạt được ý đồ đến, tự nhiên thoả mãn rời đi, Lâm Lạc cũng cố ý giao hảo vài người điều tra một chút tin tức về tam cổng tò vò, chứng minh Phạm Trác Hy xác thực nói không giả. Kỳ thực cho dù Phạm Trác Hy không tới, trong cốc cũng sắp tuyên bố tin tức tam cổng tò vò lần này gần mở ra.
Trong Tam cổng tò vò có cơ duyên, đến lúc đó cho dù Thích Biến cảnh cường giả cũng phải động tâm, có thể thấy được cơ duyên trong đó lớn cỡ nào!
Mà tam cổng tò vò đều là tháng sáu hàng năm mở ra, duy trì liên tục mười ngày, nếu như không thể ở mười ngày kỳ hạn đi ra, cũng chỉ có chờ một năm sau! Theo lý mà nói, đây thị cơ duyên mới đúng, chỉ cần mang theo đủ thực vật, ở bên trong đợi một đoạn thời gian không phải sẽ tìm được càng nhiều bảo vật sao?
Trên thực tế, xác thực có người làm như vậy, mà người làm như thế toàn bộ đều đã chết! Một lần thử một lần chết, sau này liền không người nào dám làm như thế, thẳng đến có một vị tổ tiên của Dịch gia không tin tà, lần thứ hai lưu lại trong đó, tuy một năm sau hắn cũng đã chết, nhưng lưu lại vài tờ nhật ký trân quý, ghi lại chuyện đã xảy ra lúc đó.
Nguyên lai, lúc tam cổng tò vò đóng lại sẽ có một tuyệt thế hung vật xuất hiện! Mười ngày kia dường như là ngày tuyệt thế hung vật ngủ đông, bỏ qua khoảng thời gian này, hung vật kai sẽ tác ngược!
Về phần đầu tuyệt thế hung vật kia là cái gì, người nọ cũng không rõ ràng lắm, chỉ nói hung vật kia toàn thân đen thui, hình thể to lớn. Hắn ở bên trong tránh né bảy ngày thì bị hung vật đánh chết, bởi vậy nhật ký chỉ có ghi lại trong bảy ngày.
Lúc sau lại có một vị Thích Biến cảnh đích cường giả mang theo cấm khí lưu lại bên trong, mà một năm sau, hắn vẫn như cũ khó thoát khỏi cái chết!
Tuy rằng không có chứng cứ, nhưng tất cả mọi người nhận thức trong ba cổng tò vò đều có mãnh thú cường đại như thế. Vì thế từ nay về sau, không có người dám qua mười ngày lưu ở trong đó, kia chính là muốn chết!
Ngày Tam cổng tò vò mở ra này rất nhanh đã đến, không chỉ Tứ Phong cốc tới đại bộ phận người, mà ngay cả mọi người như Cửu hoàng tử, Điền Uyên Long, Dịch Hưng Ba cũng nhất tề xuất hiện, đội hình có thể nói hoa lệ, mặt khác, có người nói Thích Biến cảnh cường giả cũng tới vài vị, chỉ là không có lộ diện mà thôi!
Tam cổng tò vò kỳ thật là có chút xứng đáng cái tên, là ba cái động khẩu liền nhau, nhưng thời gian chưa tới, phía trước sẽ có một tầng bình chướng vô hình ngăn cản, muốn vào cũng vào không được.
Cửu hoàng tử nhìn thấy Lâm Lạc, đối với hắn gật đầu ý bảo làm cho Tam hoàng tử cùng Ngũ hoàng tử chú ý, ánh mắt nhìn về phía Lâm Lạc có chút thâm ý.
Lăng Kinh Hồng cùng Tô Mị cũng không có trình diện. Các nàng đều có đủ Không Linh thạch nhũ, ở trong Viêm Diễm tháp có thể gia tốc luyện hóa gấp mười lần, kia đã là cơ duyên siêu cấp nghịch thiên, căn bản không cần phải vào tam cổng tò vò.
Lúc chính ngọ, tam cổng tò vò song song mở ra, mọi người nối đuôi nhau đi vào.
Lâm Lạc đi theo phía sau Phạm Phạm Trác Hy tiến vào hạ môn.
Bên trong động đường gồ ghề đưa tay không chổ bám, người thường tiến đến chỉ đi lên hai bước cũng sẽ có mấy cái bổ nhào, nhưng ở đây thực lực thấp nhất cũng là Minh dương cảnh, liền như giẫm trên đất bằng.
Sơn động không dài, rất nhanh đã hiện ra một mảnh sơn cốc lục sắc như thế ngoại đào nguyên.
Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật