Trang chủ » Già Thiên » Chương 346: Chấn động Thần Thành (hạ)

Chương 346: Chấn động Thần Thành (hạ)

Bên cạnh, Yêu Nguyệt Không cũng cười lớn nói:

- Ta cũng muốn mời hai huynh đệ này nữa, trưa hôm nay chúng ta cùng nhau đối ẩm, không say không về.

- Vậy cung kính không bằng tuân mệnh đi!

Diệp Phàm và Lý Hắc Thủy cũng cười phá lên.

Chỉ có tiểu ni cô áo trắng là hơi chu miệng, lẩm bẩm một câu, vô cùng xem thường Diệp Phàm và Lý Hắc Thủy.

- Vài vị còn tuyển thạch nữa không?

Lúc này, lão đạo cô bên cạnh mở miệng nói.

Nơi đây là thạch viên hiệu chữ Thiên, đều trưng bày trân thạch, không cho phép người nào dừng lại lâu.

Diệp Phàm nói:

- Ta CŨNG muốn tiếp tục tuyển thạch nhưng đáng tiếc là trong túi hết tiền, thạch liêu nơi này quá đắt!

Những người bên ngoài không ai nói gì, nhất là đám người Ngô Tử Minh và Lý Trọng Thiên vô cùng căm hận. Thắng nhiều Nguyên như vậy không ngờ còn phải thua cuộc, thật sự như thiên lôi bổ xuống.

- Nghĩ rằng vị công tử này có thể nhận ra thiên giới kỳ thạch đi! Nếu nhất thời không đủ Nguyên CŨNG không sao, thoải mái chọn thạch, tuy nhiên phải dùng gốc thần dược kia để làm đặt cọc!

Lão đạo cô nói.

- Nhưng ta đã cấp nó cho Thiên Yêu Bảo Khuyết rồi!

Diệp Phàm đáp.

- Có thể dùng Nguyên đấu giá được để khấu trừ hôm nay!

Lão đạo cô nói.

- Được!

Diệp Phàm gật đầu.

- Hôm nay còn không thu tay sao?! Đừng lập tức đổ không khiến Đạo Nhất Thánh địa lại được gốc thần dược kia đó!

Lý Hắc Thủy âm thầm truyền âm nhắc nhở.

Diệp Phàm lắc lắc đầu nói:

- Ta chính là đang muốn đổ một hồi ở Thần Thành, hôm nay là cơ hội hiếm có, sao có thể dễ dàng thu tay được?!

Yêu Nguyệt Không đi tới bên cạnh nói:

- Hai vị huynh đệ vẫn còn muốn tuyển thạch sao?! Quả nhiên có khí phách!

Hoàng tử Đại Hạ cũng cười lớn nói:

- Được, ta muốn quan sát một chút, học hỏi đôi chiêu!

- Thiếu niên này vẫn còn muốn đổ thạch?

Đám lão nhân bên ngoài ai CŨNG kinh ngạc, sau đó lại tiến tới, ánh mắt vô cùng nóng bỏng.

- Khi vận khí đến thì cũng không ngăn cản được. Đây là lời tuyên bố của rất nhiều người có kinh nghiệm đổ thạch, nếu cắt ra được thứ tốt nữa thì nhất định phải bán cho đám lão nhân chúng ta trước đó!

- Đúng vậy! Chúc ngươi vận khí tốt!

Ánh mắt đám lão nhân này vô cùng nóng bỏng, đi theo vào cả đoàn, ngay cả lão đạo cô CŨNG không tiện ngăn cản, bởi vì có không ít người là khách quen nơi này.

- Thần dược, ai cắt được thần dược? Để lão nhân ta xem chút coi!

Ngoài thạch viện đột nhiên truyền tới âm thanh ầm ĩ, lại có lão nhân tới đây.

- Ở nơi nào, ta muốn xuất mười tám vạn cân Nguyên mua lấy!

Một đám lão nhân khác cũng tới, người cầm đầu là một lão nhân tóc còn rất ít, gần như đã rụng hết. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn

Những người nơi này đều vô cùng giật mình, không ngừng xuất hiện những lão nhân rất có lai lịch, tuổi tác lại nhiều tới dọa người.

Thái cổ thần dược hiện tại không thể tìm ra, thật sự có hấp dẫn kinh người, thu hút rất nhiều lão nhân, gồm cả những Thái thượng trưởng lão của các Thánh địa và không ít các đại nhân vật.

Có thể nói, Diệp Phàm khi cắt ra thần dược hình người ở Đạo Nhất thạch phường đã kinh động cả tòa Thần Thành, khiến người người chấn động.

Rất nhiều người nghe tin đều chạy tới xem, muốn thấy bộ dáng của thần dược như thế nào, còn rầm rộ hơn cả khi cắt ra được Thần Nguyên.

- Tới, cấp lão nhân ta chút địa phương!

Trong thạch viên hiệu chữ Thiên này xuất hiện một mảnh đầu bạc trắng, có người thậm chí bắt đầu tuyển chọn thạch liêu.

Đây vốn là một mảnh u tĩnh nhưng hôm nay lại vô cùng náo nhiệt.

Bên trong thạch viên có mười mấy gốc cây đường kính tới mười thước nằm ngang như Thương Long, Diệp Phàm đi tới đi lui nơi này, vỗ vỗ vào từng khối kỳ thạch một rồi đặt xuống.

- Ngươi ngàn vạn lần phải chọn cho chuẩn, bằng không chúng ta sẽ không còn gốc thần dược kia nữa đâu! Ngươi không nghe nói vừa rồi có người đã báo giá lên mười tám vạn cân Nguyên sao?

Lý Hắc Thủy nhắc nhở.

- Không cần lo lắng được mất, cùng lắm chúng ta làm lại từ đâu!

Diệp Phàm rất bình tĩnh. Hắn nghiên cứu Nguyên Thiên Thư, biết được khi chọn thạch thì quan trọng nhất là phải cực kỳ bình tĩnh.

- Quả nhiên tâm thái rất tốt!

Yêu Nguyệt Không tán thưởng.

Hoàng tử Đại Hạ cũng muốn gật đầu nhưng lúc này Diệp Phàm lại cười cười để tiểu ni cô hỗ trợ chọn mấy khối đá khiến hắn không biết nói gì.

- Thiếu niên này công phu hàm dưỡng thật tốt, chúng ta đều rất coi trọng ngươi. Đổ thạch thì bảy phần dựa vào vận khí, hy vọng ngươi có thể cắt ra được một thứ trân hi nữa.

Một đám lão nhân đi theo phía sau, có người mở miệng cười lớn. Hắn nói cũng rất đúng, có người trong khoảng thời gian ngắn rất may mắn, đổ cái liền chuẩn, điều này cũng từng phát sinh trong thực tế.

Diệp Phàm đi tới đi lui, không ngừng chọn thạch, dọc theo con đường bằng đá cuội, đi sâu vào trong rừng trúc u tĩnh.

Hắn dừng chân trước một đám kỳ thạch mà mỗi khối có giá hơn mười vạn cân Nguyên. Loại đá này có một loại đạo vận lưu chuyển, rất đặc biệt. Trước đây Lý Hắc Thủy cũng từng nhắc tới loại kỳ thạch này.

- Rốt cục có người muốn động vào khối đá này, nhiều năm như vậy mà ta vẫn chưa thấy có người dám xuống tay.

Đám lão nhân phía sau rất kinh ngạc.

Diệp Phàm ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng vỗ vỗ, không ngừng vuốt phẳng, cũng quan sát tỉ mỉ nhưng cuối cùng đành đứng lên, cảm thấy những đá này khó có thể xác định, hoặc như ẩn chứa thứ gì đó, hắn thật sự đắn đo khó quyết.

Hắn vừa nâng khối đá lên liền phát hiện cô gái đạo sĩ của Đạo Nhất Thánh địa đứng yên ở xa xa, như tiên ba sơ trán, giao hòa với cảnh sắc, không linh mà tự nhiên.

Vẫn như cũ, hắn không nhận ra được bóng dáng của nàng ta, không có sương mù, không có thần quang ngăn cản nhưng lại có một loại đạo vận mơ hồ che phủ khuôn mặt nàng.

Diệp Phàm đi về phía khác, tiếp tục chọn đá, Lý Hắc Thủy luôn đi bên cạnh, Yêu Nguyệt Không, hoàng tử Đại Hạ và tiểu ni cô cũng đi theo bên cạnh.

Không lâu sau, bọn họ đi ra khỏi rừng trúc, đi vào một mảnh ánh mặt trời chói chang, Diệp Phàm nhìn về phía Cửu Khiếu Thạch Nhân đang được ánh nắng chiếu rọi.

- Các ngươi sao lại đặt đám đá kia nơi này?

Diệp Phàm hỏi.

Nguyên sư phó đáp:

- Đây là kỳ thạch trời sinh hình người, truyền thuyết nếu có thể hấp thu đủ tinh hoa nhật nguyệt thì sớm muộn gì cũng biến thành thánh linh!

Khối đá này rất có lực hấp dẫn đối với Diệp Phàm, trời sinh hình người, có cửu khiếu, cực kỳ đặc biệt. Hắn đi vòng quanh, kỳ thật tâm thần vẫn chú ý nơi này.

Cố lão tương truyền trên thế gian có tiên thạch, trời sinh cửu khiếu, có thể lột xác thành thánh linh, là tồn tại rất gần với tiên, nhưng tảng đá này quá nhỏ, chỉ cao một thước.

Diệp Phàm trầm tư, cuối cùng vẫn động thủ, ôm lấy khối đá này, cẩn thận quan sát.

- Cửu Khiếu Thạch Nhân này có rất nhiều người với trình độ Nguyên thuật thâm sâu nhìn qua nhưng nhiều năm qua vẫn không ai động thủ!

- Thiếu niên này, ngươi thật muốn động tảng đá này?

Một đám lão nhân đều rất giật mình, bọn họ đều từng cân nhắc tảng đá này nhưng vẫn không có ai ra tay cả.

Khối đá này dù chỉ cao một thước nhưng lại có giá chín vạn cân Nguyên, quá đắt đỏ, rất nhiều người vẫn đắn đo không xác định.

- Có người muốn động Cửu Khiếu Thạch Nhân sao?! Lão nhân ta tới thật đúng lúc, phải nhìn kỹ mới được!

Có một số lão nhân nghe thấy mà tới.

- Lần trước, mấy tên cao thủ thế gia Nguyên thuật tới nghiên cứu cả nửa ngày mà vẫn lắc đầu từ bỏ, hôm nay thật có người muốn cắt tảng đá này sao?

Hôm nay, Diệp Phàm đã cắt ra thần dược thái cổ, ảnh hưởng còn lớn hơn so với tưởng tượng của hắn nên không ngừng có người tới xem, quả thực chấn động cả Thần Thành!

Diệp Phàm nâng khối kỳ thạch này lên, nhắm ngay Thái Dương, phân tích cẩn thận, lặng lẽ suy nghĩ.

Hắn vẫn cảm giác được khối đá này huyền diệu mà lại không huyền diệu, có chút không kìm được. Trong chốc lát, hắn có cảm giác như lâm vào giấc mộng, chốc lát lại cảm thấy nặng trịch, ảo giác như bên trong ẩn chứa thứ gì đó đặc biệt quý hiếm.

Bên cạnh, những lão nhân khác CŨNG đang bàn luận.

- Thần dược đã được đưa đi rồi, hôm nay ta không thấy được, không lâu nữa sẽ được bán đấu giá ở Thiên Cung Bảo Khuyết. Tuy nhiên, chuyến đi hôm nay cũng không tệ nếu có thể biết được rốt cục trong Cửu Khiếu Thạch Nhân có thứ gì. Coi như CŨNG giải quyết được một phần tâm nguyện.

- Không sai, ta vẫn muốn biết rốt cục nó ẩn chứa thứ gì?! Đáng tiếc những Nguyên thuật sư cao thâm kia cuối cùng CŨNG buông tha, không thể được đại khai nhãn giới!

Một đám lão nhân vô cùng hưng phấn vây quanh nơi này, đều chờ đợi Diệp Phàm mở Cửu Khiếu Thạch Nhân ra, giải đi tâm nguyện nhiều năm.

- Có nắm chắc không?

Lý Hắc Thủy truyền âm.

- Không nắm chắc, tuy nhiên đáng giá thử sức!

Diệp Phàm giơ kỳ thạch lên, quan sát kỹ từng chút một.

Hắn tập trung một lúc lâu, khi quay đầu lại không khỏi kinh ngạc, bên ngoài thạch viên này đã bị vây chặt, rất nhiều tu sĩ đang chờ mong nhưng không ai quá lớn tiếng làm ồn ào, tất cả đang lẳng lặng chờ đợi.

Trong đó còn có Khương Dật Phi, kỳ tài của Khương gia, một thân áo trắng như tuyết, hết sức xuất chúng.

Mà một nơi khác cũng có một bạch y nhân, là một nữ nhân với đôi mắt thánh thiện, thân mình hoàn mỹ không tì vết, cơ thể trong suốt, dĩ nhiên là An Diệu Y. Nàng không ngờ CŨNG đi tới đây.

Mãi cho tới lúc này, Diệp Phàm mới biết được hắn cắt ra thần dược đã chấn động Thần Thành, rất nhiều nhân vật đã tìm tới nơi này.

Giờ phút này, chỉ có một đám lão nhân là không cố kỵ gì, liên tục bàn luận, mà những người khác lại chỉ lẳng lặng quan sát.

Diệp Phàm lắc lắc đầu, không ngờ bị nhiều người như vậy chú ý. Hắn rất nhanh tĩnh tâm, lại tiếp tục nghiên cứu khối đá.

-o0o-

Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật