Trang chủ » Dị Thế Tà Quân » Chương 1038: Đợt chữa bệnh đầy hương diễm!

Chương 1038: Đợt chữa bệnh đầy hương diễm!

Dịch Giả: killerkk

Miêu Hoàn Vũ cưỡng ép lôi kéo tay thê tử, không để ý Miêu phu nhân cẩn thận mỗi bước đi đều nhìn quanh, đi xuống lầu.

Mà Tiểu Đậu Nhi trong nội tâm tuy nhiên không cam lòng nhưng mà cũng nghe lời lui ra ngoài, đem cửa phòng đóng thật chặt, mà chính mình tựu đứng ở cửa ra vào, hai tai dựng đứng, e sợ không nghe được tiếng kêu cứu bên trong, nàng cũng biết tình huống của tiểu thư hiện tại rất là không tốt, cái tên Mặc công tử bại hoại cùng tiểu thư đúng là một sinh cơ cuối cùng rồi…

Quân Mạc Tà thở dài một tiếng, hai tay dang ra, tay phải nhẹ nhàng đặt lên trái tim Miêu Tiểu Miêu.

Ngón tay chỉ cảm thấy một mảnh mềm mại khó tả, mười phần co dãn. Tại hai nơi cao ngất như ngọc như son, chăm chú dán bàn tay của hắn dĩ nhiên là cảm giác thực hồn tiêu cốt, cơ hồ khiến Quân Mạc Tà toàn thân đều run rẩy.

(DG: Sướng cả linh hồn! ta chém)

Tuy biết rõ phải kiềm chế, nhưng Quân đại thiếu vẫn cảm giác chính mình có chút không khống chế được… Hắn hít thật sâu vài hơi khí, trong miệng niệm thanh tâm chú, liên tục mấy lần, mới miễn cưỡng đem ngọn lửa trong long đè ép xuống dưới…

Nhìn Miêu Tiểu Miêu, Quân Mạc Tà trong nội tâm cười khổ một hồi:

"Bất kể thế nào đều là ta chiếm quá nhiều tiện nghi của ngươi… Sau ngày hôm nay, chỉ sợ…Sự tình thật sự quá phức tạp rồi, việc này bề ngoài giống như đã không phải là nhất thời khổ sở có thể giải quyết được…"

Thần niệm khẽ di chuyển kết nối với ý thúc hải Hồng Quân Tháp, trong không gian có một khoả Sinh mênh chi thụ lai lịch dị thường thần bí. Dùng thân thể của mình, linh lực làm vật dẫn trộn lẫn một chút Mộc Chi Lực trong kinh mạch nhanh chóng vận chuyển.

Cái cây nhỏ thần bí kia loé lên một chút lục sắc quang hoa có một phần nhỏ nhao nhao chệch hướng. Vốn là toàn bộ linh lực tự do theo kinh mạch của hắn một đường chậm rãi đi về phía trước, cuối cùng xuyên qua tay phải Quân Mạc Tà đi vào bộ ngực sữa rồi đánh sâu vào tim của Miêu Tiểu Miêu

(DG: máu mũi…

NBV: Ta hiểu cảm giác của Dịch giả, khổ quá may mà có cái khăn mặt)

Thân thể Miêu Tiểu Miêu tràn ngập hào quang tính mạng cuả lục sắc quang điểm. Thân thể Miêu Tiểu Miêu bởi vì đau lòng mà tạo thành thương thế, lại lấy mắt thường có thể thấy tốc độ phục hồi kinh người…

Ngũ tạng bị hao tổn, tâm mạch trọng thương, nguyên thần phiêu tán. Những thứ này đã đủ làm tổn thương trí mạng, nhưng Sinh Mệnh Chi thụ đều hoàn toàn có thể trị liệu. Duy nhất Song trọng hôn mê mới thực sụ là khó giải quyết nhất.

Sinh Mệnh chi thụ nhiều nhất chỉ có thể cam đoan Miêu Tiểu Miêu kéo daì sinh cơ thậm chí trước lúc nàng hôn mê thân thể có khoẻ mạnh hơn. Nhưng lại không thể làm cho nàng tỉnh lại…

Nếu muốn để Miêu Tiểu Miêu tỉnh lại nhất định phải áp dụng phương pháp triệu hoán không giống như bình thường.

Nếu quả thật sử dụng… Chỉ sợ Miêu Tiểu Miêu cả đời hôn mê kéo dài không có phương pháp cứu tỉnh…

Bất quá giờ đây Quân Mạc Tà hạ quyết tâm dù có long trời lở đất… Vậy cũng theo hắn đi thôi!

Đi một bước tính toán một bước!

Hiện tại …Cũng thật là bất chấp tất cả…

Quân Mạc Tà chuyên tâm trị liệu, hoàn toàn không có phát giác, ngay lúc hắn khởi động tính mạng chi thụ vì Miêu Tiểu Miêu chữa thương. Mặc dù chỉ thông qua kinh mạch cũng không có khả năng bị người phát giác nhưng tại trong lòng đất Miêu gia có một làn sóng tinh thần thập phần mỏng manh chuyển động…

Đồng thời ở dưới mặ đất Huyễn Phủ Phủ chủ Miêu Kinh Vân trong lỗ tai truyền đến một thanh âm tinh tế:

-" Trên đó đang có chuyện gì xảy ra?"

Thanh âm không lớn nhưng có chút nghiêm khắc!

Miêu Kinh Vân sắc mặt đại biến, vội vàng dung mật ngữ truyền âm đem toàn bộ chuyện đã xảy ra kỹ càng kể lại một lần.

Sau khi hắn nói xong, thanh âm kia trầm mặc hồi lâu mới chậm rãi nói:

-" Đợi chữa thương xong, để cho người kia đến gặp ta. Nhớ kỹ nhất định đem người nọ đến gặp ta!"

Miêu Kinh Vân vội vàng liên thanh đáp ứng, đợi hồi lâu thanh âm kia không còn vang lên. Nhưng trên mặt Miêu Kinh Vân không biết từ lúc nào có một tầng mồ hôi lạnh.

Thật lâu sau Quân Mạc Tà rốt cục dừng tay, nhìn trên giường người ấy giờ phút này Miêu Tiểu Miêu sắc mặt đã khôi phục hồng nhuận phơn phớt, hô hấp cũng vững vàng hữu lực…

Quân Mạc Tà đang định gọi Tiểu Đậu Nha đến, đã thấy trên giường khuôn mặt đột nhiên thống khổ của Miêu Tiểu Miêu. Hàng mi khẽ nhăm hai hàng nước mắt không ngừng chảy ra từ khoé mắt…

Chẳng lẽ cứ như vậy tỉnh? Nếu tỉnh dậy như vậy tất nhiên là tốt nhất, không thì thật quá nhiều phiền phức phía sau rồi!

Quân Mạc Tà vui vẻ, vội tiến đến lại nghe thấy Miêu Tiểu Miêu thống khổ cầu khẩn nói:

-"…Quân… Chẳng lẽ ngươi thật sự không quan tâm ta sao?"

Quân Mạc Tà trong nội tâm chấn động, ngơ ngác nhìn lên khuôn mặt nhan sắc kiều mị, không khỏi tâm loạn như ma.

- "Quân … Ngươi đã có thê tử…Ngươi đã có thê tử …Ô ô… Ta đây … Ta đây có thể làm thiếp của ngươi được không? Chỉ xin ngươi đừng từ chối nữa. Ta … thật sự không muốn trở thành một cái "Công cụ".

Trong hôn mê, Miêu Tiểu Miêu thống khổ cầu khẩn, đôi mi thanh tú có chút nhíu lại, nước mắt không ngừng chảy xuống. Dù muốn nói nhưng trong thâm tâm không dám nói, cũng mâu thuẫn hồi lâu, trong tâm khảm vùng vẫy cào xé…

(DG: đoạn này ta chém thêm cho xuôi)

Đối mặt với thâm tình như vậy ngay cả ý chí sắt đá lại có ai có thể thật sự thờ ơ?

Quân Mạc Tà rốt cục nhịn không được, nhẹ nhàng nâng bàn tay xinh xắn trắng như ngọc của Miêu Tiểu Miêu lên, chăm chú dán lên mặt mình thâm trầm mà nói:

-"
Chỉ cần ngươi tỉnh lại, ta muốn có ngươi mà! Nhất định muốn có ngươi bên ta …Cả đời!"

Giờ khắc này, Quân Mạc Tà trong nội tâm có tất cả băn khoăn rốt cục tan thành mây khói!

"
Con mẹ nó, trên đời này chẳng lẽ thật sự có chuyện làm khó Quân Mạc Tà ta sao?

Không phải chỉ là một cái Phiêu Miễu Huyễn Phủ thôi sao?

Chỉ cần ngươi không hối hận, coi như là cướp cô dâu ta cũng đem ngươi đoạt đi! Ngược lại ta còn muốn nhìn ai dám làm cho ngươi uỷ khuất!"

Tâm niệm đã định, Quân Mạc Tà lập tức khôi phục tâm trạng kiên quyết ngẩng đầu quát khẽ:

- "
Tiểu Đậu Nha, vào đi!"

Kít kít một tiếng, Tiểu Đậu Nha cơ hồ xông vào, nhanh chóng chạy tiến đến.

-"
Đóng cửa"

Tiểu Đậu Nha vội vàng đáp ứng một tiếng, coi chừng đóng cửa lại, sau đó mới nhẹ nhàng đi vào trước giường. Nhìn sắc mặt Miêu Tiểu Miêu rõ rang đã khôi phục phơn phớt hồng nhuận, không khỏi kinh hỉ vui vẻ nói:

-"
Tiểu thư đã ổn chưa?"

-"
Còn thiếu một chút, kế tiếp cần ngươi hỗ trợ …Khục hừ, khục hừ."

Quân Mạc Tà cẩn thận cân nhắc dùng từ một chút, nhưng vẫn có chút khó mở miệng, xấu hổ liên tục ho khan vài tiếng mà vẫn không nói nên lời…

-"
Hỗ trợ cái gì ngươi nói mau"

Tiểu Đậu Nha rất rõ ràng tính tình nôn nóng, gặp Quân đại thiếu bộ dạng khó xử chính mình ngược lại quay ra quay vào:

-"
Chỉ cần có thể để cho tiểu thư tỉnh lại, ngươi muốn ta làm gì ta cũng nguyện ý!…Ngươi… ngươi…Ngươi ngược lại mau nói đi nha."

-"
Ách" là như thế này"

Quân Mạc Tà hạ giọng tiến đến nói vào tai Tiểu Đậu Nha mấy câu.

-"À? Cái gìiiiiiiiiiiiiiiiiiii?

Tiểu Đậu Nha trợn con mắt xinh đẹp lên, sững sờ nhìn Quân Mạc Tà, đột nhiên khuôn mặt mắc cỡ đỏ ửng, vừa tức vừa thẹn sẵng giọng:"


- Dê xồm! Ngươi là đồ dê xồm!"

(DG: chuẩn không cần chỉnh ^^

NBV: Vậy ta khỏi chỉnh, để nguyên nha)

-"
Ngươi ngàn vạn lần phải nhớ kỹ, tuyệt đối không thể có bất kỳ sai lầm gì!"

Quân Mạc Tà trên mặt có chút phát sốt lại gượng gạo nói:

-"
Mặt khác không được ngạc nhiên, lại càng không được quấy nhiễu, không được…Đây chính là mấu chốt làm cho nàng tỉnh lại "

- "
Nhưng mà ngươi làm như vậy khác nào phá hư sự trong sạch của tiểu thư nhà ta? Về sau lại để cho tiểu thư nhà ta như thế nào đây? Ngươi lại đã lấy vợ!"

Tiểu Đậu Nha đỏ mặt chất vấn.

-"
Nói nhảm! Nàng muốn gả cho ai? Còn không phải gả cho ta?"

Quân Mạc Tà vừa trừng mắt nói:

-Đại trượng phu ba vợ bốn nàng hầu, có cái gì cùng lắm thì…Đừng quên, ngươi về sau còn là thông phòng nha đầu của ta đó, ngươi có thể tránh được sao? Đối với bổn thiếu gia đó là chuyện thiên kinh địa nghĩa!"


Quân đại thiếu lúc đâù nói còn lắp ba lắp bắp nhưng càng nói càng là trôi chảy, cuối cùng rõ ràng có chút hùng hồn táo bạo…, loại chuyện này khó khăn nhất khi mở lời nhưng một câu đã nói ra được thì chẳng còn cái gì phải ngại ngùng nữa cả…

(NBV: Khó là khó cái nút áo đầu tiên, chứ sau đó thì …)

-"Cái này, Cái này,… Cái này,"

Tiểu Đậu Nha không thể tưởng tuợng được da mặt hắn lại dầy đến như vậy, trực tiếp có thể đem loại sự tình đó nói một cách rõ ràng, mặt lập tức đỏ hơn. Lại nghĩ tới lời hắn nói:

-" Về sau ngươi còn là thông phòng nha đầu của ta,"

Không khỏi nội tâm như hươu chạy, toàn bộ thân thể mềm nhũn, trực tiếp bất động…

-"Cái này cái gì cái này? Hiện tại là lúc nào rồi, nhanh lên một chút chuẩn bị đi! Tiến hành sớm một chút thì Tiểu Miêu có thể tỉnh sớm một chút!"

Tiểu Đậu Nha trên mặt đỏ như quả táo giữa trời thu, hay như loại quả hồng Nhật Bản. Cắn hàm răng, con mắt gắt gao nhìn đôi giày thêu của mình chằm chằm, khẽ gật đầu tỏ vẻ đáp ứng, lập tức cần cổ đỏ ửng…

-"Tốt! Bắt đầu!"

Quân Mạc Tà hít mạnh nói ra.

Tiểu Đậu Nha liếc ngang hắn, mới mè nheo đi đến trước giường Miêu Tiểu Miêu, cái miệng nhỏ nhắm áp sát lỗ tai Tiểu Miêu nhẹ nhàng nói:

-" Tiểu thư, Mặc Quân Dạ công tử đến Miêu gia cầu thân rồi,. Ngài …Đáp ứng hay là không đáp ứng nha?"

Liên tục nói ba lượt, thân thể Miêu Tiểu Miêu tựa hồ giật giật, nhưng vẫn như cũ không có dấu vết tỉnh lại. Quân Mạc Tà thở dài một hơi, xem ra tất phải dùng một chiêu cuối cùng rồi, nhìn Tiểu Đậu Nhà thở dài liếc cảnh cáo sau đó chậm rãi cúi xuống hôn lấy cánh môi của Tiểu Miêu…

Tiểu Đậu Nha khiếp sợ mà quên tiếp tục lay tỉnh tiểu thư, có chút há hốc cái miệng nhỏ nhắn trố mắt giật mình nhìn cái tên dê xồm hỗn đản:

-" Hắn hắn, vậy mà nhẹ nhàng hôn lên bờ môi như đoá hoa nhỏ của tiểu thư nhà mình…Hơn nữa một khi hôn rõ ràng không có dấu hiệu ngừng lại. Cứ như vậy triền miên ôm sát thân, thậm chí dùng đầu lưỡi mở…Ai nha, thực sự mắc cỡ chết người ta rồi…"

Bề ngoài giống như Quân đại thiếu gia cũng không chịu nổi, bởi vì hắn hoàn toàn bị kích thích, mỗi lần niệm "Thanh Tâm Chú" đè tâm hoả xuống tức thì lại lần nữa bị thiêu đốt, còn cái thằng nhóc Tiểu Mạc Tà kia cũng tham gia náo nhiệt… Đây là bước đường cùng hoặc là Miêu Tiểu Miêu tỉnh lại trước khi mình bị dày vò bởi dục hoả quá lớn ah. Cố đè nén khoái cảm truyền đến từ trên môi, trừng mắt nhìn Tiểu Đậu Nha ý nhắc nhở ngươi còn không mau tiếp tục lay tỉnh. Tiểu Đậu Nha cắn chặt hàm răng trắng ngà, toàn thân có chút run rẩy xấu hổ mặt đỏ như máu, tiếp tục nhẹ giọng gọi:

-"Tiểu thư…Mặc Quân Dạ công tử đến cầu thân rồi. Tối nay chính là Đêm động phòng hoa chúc của hai ngươi, Tiểu thư…!

Quân Mạc Tà thở dài duỗi tay phải ra, dần luồn vào vạt áo của Tiểu Miêu…

Quân Mạc Tà muốn chính là phương pháp xử lý rất đơn giản, hiện tại Miêu Tiểu Miêu cơ năng thân thể hoàn toàn khôi phục bình thường, chỉ làm tâm môn đóng chặt.

Biện pháp duy nhất là dùng khát vọng lớn nhất của nàng đem tâm linh mơ màng của nàng cứu tỉnh lại…

Mà Miêu Tiểu Miêu chính là vì tình yêu bị khuất nhục mà bị kích thích hôn mê, như vậy nàng khát vọng nhất đơn giản là có được kết quả hoàn mỹ trong tình yêu của mình,"
Nói đến phương thức cứu tỉnh nàng không gì khác mang đến giấc mộng tình yêu trọn vẹn cho nàng.

Bất quá Quân đại thiếu bề ngoài giống như thật sự có chút ít bị xao động rồi…

Dị Thế Tà Quân

Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ

Quyển 5: Đoạt Thiên Chi Chiến.

Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật