Ở thời điểm Trì Tiểu Đao bận rộn kiếm tiền, mà Lý Thất Dạ ở lại bên trong Sư Hống môn tự nhiên
thưởng thức phong cảnh của Sư Hống môn.
Bất quá thời điểm ngày thứ năm, Trì Tiểu Đao thật sớm liền đi vay tiền
rồi, Lý Thất Dạ lưu ở trong đại viện nhưng là không nghĩ tới có một
người khách đến thăm, hơn nữa trực tiếp tìm đến Lý Thất Dạ.
- Mời rời khỏi Sư Hống môn!
Khách tới vừa thấy mặt, câu đầu tiên nói với Lý Thất Dạ là như thế, hơn nữa khách tới còn là một nữ tử.
Lý Thất Dạ ung dung tự tại, ngẩng đầu lên, nhìn nữ tử ở trước mắt. Nữ tử ở trước mắt một thân phượng thường, đây không phải là phượng thường như truyền thống, áo chính là như phượng hoàng giương cánh, xiêm ý giống
như hai cánh nâng lên bộ ngực cao vút của nữ tử, ở dưới áo lộ ra cái eo
thon nhỏ nhắn dịu dàng, eo thon trắng như tuyết, trơn mềm vô cùng.
Váy dưới chính là giống như phượng hoàng tuyết vũ, giống như đuôi phượng xòe ra, chập chờn phiêu động, hết sức xinh đẹp, hết sức phối hợp.
Nữ tử trước mắ chính là tụ tập một thân quý khí cùng ngạo khí, một đôi
mắt sáng của nàng động lòng người, mơ hồ là kim đồng, càng là cho nàng
có phong tình chính là tóc của nàng giống như từng sợi tơ vàng, nhất
thời để cho nàng thoạt nhìn tràn đầy phong tình dị vực.
Nữ tử trước mắt tựa như là một con chim hoàng yến, quý khí mà lại tràn
đầy ngạo khí, có mấy phần khí thế lăng nhân, nhưng mà thần thái vẫn là
trang trọng, cũng không phải là loại người nông cạn.
- Rời đi Sư Hống môn?
Nghe được câu đầu tiên của nữ tử trước mắt, Lý Thất Dạ không khỏi cười
một chút. Nhìn thấy mái tóc hoàng kim của nàng thì hắn liền biết thân
phận của nàng rồi, nhìn thấy một mái tóc màu hoàng kim này hắn liền nghĩ đến Phách Tiên Sư Vương, đầu của Phách Tiên Sư Vương cũng đều là tóc
vàng.
Nữ tử trước mắt này nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, hai mắt sắc bén, trầm giọng nói:
- Về chuyện tình của ngươi với đệ đệ ta, ta đã nghe nói qua, cải mệnh,
chuyện này không thể nào! Đệ đệ của ta có lẽ là bị ngươi lừa gạt, nhưng
mà Sư Hống môn đều không thể bị ngươi lừa gạt!
- Lừa gạt hắn?
Lý Thất Dạ không khỏi nở nụ cười, hắn hiểu được nữ tử trước mắt này tại
sao muốn đuổi hắn đi, nàng cho là hắn đang lừa gạt Trì Tiểu Đao.
Trên thực tế, chỉ sợ đa số người của Sư Hống môn đều cho rằng Lý Thất Dạ đnag lừa gạt Trì Tiểu Đao, chỉ bất quá mọi người không muốn đả kích
nhiệt tình của Trì Tiểu Đao mà thôi. Dù sao cho tới nay Trì Tiểu Đao đều chăm chỉ tu luyện, thiên phú của bản thân hắn không tồi, hơn nữa Sư
Hống môn trút lên trên người hắn không ít tâm huyết, nhưng mà đạo hạnh
của hắn hết lần này tới lần khác lại bị kẹt ở cảnh giới Dục Thần, một
mực không có cách nào trở thành Vương hầu.
Tất cả mọi người có thể hiểu được tâm tình khi tuyệt vọng thì cái gì
cũng có thể thử của Trì Tiểu Đao, cho nên sau khi Lý Thất Dạ tới, đa số
trưởng bối đều sẽ cho rằng Lý Thất Dạ đang lừa gạt Trì Tiểu Đao. Ở thời
điểm Trì Tiểu Đao vay mượn, trưởng bối của Sư Hống môn cũng nhắc nhở qua Trì Tiểu Đao, chỉ bất quá xa xa không làm quá mức như nữ tử trước mắt
này, trực tiếp đuổi Lý Thất Dạ đi.
- Chẳng lẽ không đúng?
Nữ tử ở trước mắt đánh gí Lý Thất Dạ một cái, nói:
- Cải mệnh, đó chính là học vấn thâm ảo nhất của dược đạo, chỉ bằng vào
một tên tiểu quỷ như ngươi, một tiểu mao đầu mới chỉ mười bảy mười tám
tuổi cũng có thể nắm giữ? Đệ đệ của ta bị bệnh đến loạn đầu rồi mới tin
ngươi, cũng không có nghĩa là ngươi có thể lừa gạt những người khác!
Lý Thất Dạ nở nụ cười, liếc nhìn nữ tử ở trước mặt một cái, nói:
- Thứ nhất, mặc dù ta trẻ tuổi một chút nhưng không có nghĩa là ta không thể nắm giữ thâm ảo của cải mệnh, đạt giả vi tiên, những lời này ngươi
nghe nói qua chưa; thứ hai, ở trong mắt các ngươi những dược liệu này là trân quý, nhưng mà ở rong mắt ta lại không coi là cái gì, điểm dược
liệu này còn không đáng để cho ta xuất thủ đi lừa gạt; thứ ba, lùi một
bước mà nói, cho dù ta muốn đi lừa gạt thì cũng sẽ không chọn Sư Hống
môn các ngươi, Sư Hống môn các ngươi không có bảo vật gì đáng giá cho ta đi lừa gạt.
- Nói khoác không biết ngượng!
Nữ tử trước mắt hừ lạnh một tiếng, nói:
- Dược sư có thể nắm giữ cải mệnh ở đương thời chỉ sợ đều là tiếng tăm
lừng lẫy, chỉ sợ chính là truyền kỳ dược sư! Ngươi một cái tiểu quỷ lông còn chưa đủ dài lại dám nói nắm giữ huyền ảo của cải mệnh! Khẩu khí
thật lớn.
Lý Thất Dạ nhìn nàng một cái, cười nói:
- Ngươi vừa rồi không có nhìn thân thể trần truồng của ta, làm sao ngươi biết được lông của ta còn chưa đủ dài. Nữ hài tử gia gia, đừng xuất
khẩu cuồng ngôn, chính mình kiến thức nông cạn nhưng cũng không có nghĩa là những người khác liền không có năng lực.
- Ngươi!
Nữ tử trước mắt nhất thời bị Lý Thất Dạ làm cho tức đến sắc mặt đỏ bừng, ngón tay ngọc chỉ vào Lý Thất Dạ cũng không khỏi phát run, bộ ngực sữa
rất tròn nhô lên phập phồng, một trận gợn sóng hết sức dễ nghe.
- Làm sao, á khẩu không trả lời được?
Lý Thất Dạ cười nói, hắn không cùng với người khác đấu võ mồm thì thôi,
nếu như đấu võ mồm với người khác, miệng lưỡi bén nhọn của hắn thì lại
có ai có thể đấu thắng hắn.
Nữ tử hít vào một hơi thật sâu, đôi mắt kim đồng mãnh liệt, lộ ra hàn ý, khí thế kinh người, trầm giọng nói:
- Nếu như ngươi không đi, đến lúc đó để cho Sư Hống môn ta đuổi ngươi đi chỉ sợ liền không dễ dàng rời đi như lúc này.
- Ta sợ quá!
Lý Thất Dạ vỗ vỗ lồng ngực, một bộ dáng sợ hãi, bộ dáng kia khiến cho nữ tử giận đến hộc máu.
- Tỷ tỷ!
Đang ở thời điểm nữ tử muốn nổi đóa, Trì Tiểu Đao vội vàng xông vào, vừa nhìn thấy thần thái của Lý Thất Dạ cùng tỷ tỷ của mình, Trì Tiểu Đao
lập tức biết không hay rồi, lập tức liền tách hai người bọn họ ra.
Trên thực tế Trì Tiểu Đao vừa nghe đến tỷ tỷ của hắn tới, liền lập tức
gấp gáp trở về, hắn liền biết rõ tỷ tỷ của hắn nhất định sẽ tìm Lý Thất
Dạ phiền toái, nhất định sẽ cho là hắn bị Lý Thất Dạ lừa gạt, tỷ tỷ của
hắn nhất định sẽ đuổi Lý Thất Dạ đi.
Chính là bởi vì như thế, Trì Tiểu Đao cũng chẳng quan tâm đến mượn tiền
nữa, lập tức chạy trở lại, để tránh cho tỷ tỷ của hắn cùng Lý Thất Dạ
đánh nhau.
Vì hóa giải không khí khẩn trương giữa Lý Thất Dạ cùng với tỷ tỷ của
hắn, Trì Tiểu Đao vội vàng giới thiệu hai người bọn họ cho nhau, cũng có ý đồ hóa giải ân oán của hai người.
Nữ tử trước mắt chính là tỷ tỷ Trì Tiểu Điệp của Trì Tiểu Đao, cũng là
công chúa của Sư Hống quốc, lấy thân phận của nàng mà nói, có thể nói là cành vàng lá ngọc cao cao tại thượng.
So với Trì Tiểu Đao, đạo hạnh của Trì Tiểu Điệp càng mạnh hơn một chút,
nàng đã bước vào cảnh giới Vương Hầu, đối với Sư Hống môn hôm nay mà
nói, Trì Tiểu Điệp đã là vương hầu cảnh giới huyền mệnh, điểm này cũng
đúng là không dễ dàng, tuyệt đối có thể được xưng là thiên chi kiêu nữ.
Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật