Trang chủ » Đế Bá » Chương 387: Tiên Huyết Mâu (1)

Chương 387: Tiên Huyết Mâu (1)

Sắc mặt của Tử Thúy Ngưng nhất thời ngưng trọng, hai mắt hàn quang chợt lóe, tựa như hãn hải nữ thần, khí lăng thiên vũ, dõi mắt cả Nhân Hoàng giới, thậm chí là cả cửu giới, có mấy người dám xuất khẩu cuồng ngôn tàn sát Trấn Thiên Hải Thành bọn họ! Cho dù là Đế Thống tiên môn, đối với Trấn Thiên Hải THành cũng đồng dạng là nhượng bộ lui binh, kiêng kỵ vạn phần!

Lý Thất Dạ nhìn Tử Thúy Ngưng một cái, cười cười, nói:

- Ngươi không cần phải kích động, cũng không cần phải tức giận, ta nói là sự thật! Lấy đạo hạnh hiện tại của ngươi, lấy cường đại hiện tại của ngươi, đầy đủ ngạo thị tất cả đồng lứa của Nhân Hoàng giới. Thậm chí là có thể khiêu chiến những nhân vật thế hệ trước, nhưng mà ở trong mắt ta, muốn giết ngươi lại rất dễ dàng, chỉ cần tâm ta vừa động, Tiên Huyết Mâu có thể trảm sát ngươi...

- ... Tiên Huyết Mâu chính là một kiện hung binh vô song trên đời, coi như là đối mặt với Tiên Đế chân khí cũng không kiêng kỵ chút nào, tại sao ta cho ngươi bảo vật như vậy, đó là bởi vì ta không cần! Tựa như ta không quan tâm Trấn Thiên Hải Thành các ngươi mạnh như thế nào! Ta không hi vọng Trấn Thiên Hải Thành máu chảy thành sông, đó là bởi vì tổ sư Hắc Long Vương các ngươi là một nhân vật rất giỏi, ta không hi vọng đồ tử đồ tôn của hắn bị tàn sát trong tay ta!

Những lời này Lý Thất Dạ nói đến gió nhẹ mây bay, mà trong lòng Tử Thúy Ngưng lại rùng mình.

Hắc Long Thương cũng tốt, Tiên Huyết Mâu cũng được, không nghi ngờ chút nào đây là binh khí vô địch, nhưng mà Lý Thất Dạ rõ ràng cho thấy không để nó ở trong lòng, nếu như đổi lại là người khác, hung binh tuyệt thế vô song như vậy sau khi tới tay còn nguyện ý trả cho nàng sao?

- Trở về đi thôi, lấy đồ của ta đưa cho ta!

Cuối cùng Lý Thất Dạ nói một câu như vậy với Tử Thúy Ngưng.

Tử Thúy Ngưng cuối cùng hít vào một hơi thật sâu, thu hồi Tiên Huyết Mâu, cuối cùng nói với Lý Thất Dạ:

- Ta sẽ thực hiện sứ mạng của ta, nhưng mà thứ ngươi muốn ta không dám cam đoan lúc nào mới có thể lấy cho ngươi.

- Ta có thể đợi, nhưng không nên bỏ qua sự kiên nhẫn của ta, ta không hi vọng tự mình đi Trấn Thiên Hải Thành một chuyến, ta càng không hi vọng lần tới ta đi Trấn Thiên Hải Thành là thời điểm nhấc lên tinh phong huyết vũ.

Lý Thất Dạ thong dong nói.

Tử Thúy Ngưng hừ lạnh một tiếng, rõ ràng là bất mãn đối với những lời như vậy của Lý Thất Dạ, đổi lại là người khác dám khiêu khích Trấn Thiên hải Thành như thế, nàng phải hảo hảo giáo huấn một chút!

- Nhớ kỹ một câu nói của ta, cẩn thận Cố Tôn!

Ở thời điểm Tử Thúy Ngưng đi ra khỏi cửa, Lý Thất Dạ nói.

Tử Thúy Ngưng thoáng cái xoay người lại, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, trầm giọng nói:

- Ngươi đây coi như là đang ly gián sao?

Cố Tôn, chính là sư tổ của Trấn Thiên Hải Thành, tồn tại mạnh nhất đương thời, đã từng vô địch Nhân Hoàng giới, cũng từng quét ngang cửu giới, đã từng là một vị vô thượng kỳ tài có tư cách thành tựu Tiên Đế! Hôm nay sư tổ Cố Tôn của Trấn Thiên Hải Thành mặc dù đã rất ít khi xuất thế, nhưng mà hắn vẫn là tồn tại có quyền lực cao nhất Trấn Thiên Hải Thành, thậm chí có người gọi hắn là tồn tại cường đại nhất hiện giờ của Nhân Hoàng giới.

Tử Thúy Ngưng là đệ tử của Trấn Thiên Hải Thành, là truyền nhân của Trấn Thiên Hải Thành, hiện tại Lý Thất Dạ muốn nàng cẩn thận với sư tổ của mình, chuyện như vậy thật sự là quá hoang đường.

Đối với thái độ của Tử Thúy Ngưng, Lý Thất Dạ không có một chút phản ứng nào, chỉ là bình thản mà cười một chút, nói:

- Ngươi có tin hay không, trong mắt ta Cố Tôn tính là cá gì, đối với Trấn Thiên Hải THành các ngươi mà nói, Cố Tôn lại tính là cái gì... Quên đi, những chuyện này nói với ngươi cũng là vô ích.

Tử Thúy Ngưng lại lạnh lùng nhìn Lý Thất Dạ, cuối cùng không nói một câu nào, xoay người lại, vội vã rời đi.

Sau khi Tử Thúy Ngưng rời đi, Lý Thất Dạ liền nhẹ nhàng thở dài một tiếng, đồ vật hắn để lại Trấn Thiên Hải Thành đâu chỉ là một kiện! Ở trong Trấn Thiên Hải Thành, hắn còn có một vô thượng bảo khố, nếu như thế nhân biết bảo khố như vậy, tuyệt đối sẽ vì đó mà phát điên!

Nếu như Lỗ Trường Tôn còn tại thế, hắn muốn mở ra vô thượng bảo khố cũng không phải là một việc khó, đáng tiếc Lỗ Trường Tôn với tư cách là đại đệ tử của Hắc Long Vương cũng đã không còn tại thế rồi, hiện tại người nắm quyền ở Trấn Thiên Hải Thành là Cố Tôn!

Hiện tại trừ phi là hắn huyết tẩy Trấn Thiên Hải Thành, nếu không hắn muốn mang đi vô thượng bảo khố, chuyện không phải là dễ dàng như vậy. Hắc Long Vương trả giá nhiều lắm, Lý Thất Dạ với tư cách đích thân bồi dưỡng hắn cũng không hi vọng có một ngày chính mình đích thân phá hủy Trấn Thiên Hải Thành đang không ngừng phát triển.

Về phần Cổ Thiết Thủ, đó là đã xuất ra một thân mồ hôi lạnh, truyền nhân của Trấn Thiên Hải Thành đích thân tới nha, đây là đại sự bậc nào, đối với thực lực hiện tại của Tẩy Nhan cổ phái mà nói, căn bản là không lọt vào pháp nhãn của cự phách như Trấn Thiên Hải Thành, nhưng mà hôm nay Trấn Thiên thần nữ đích thân tới, cái này cho hắn áp lực rất lớn, hắn thật đúng là sợ chọc giận tồn tại như Trấn Thiên Hải Thành.

So sánh với Trấn Thiên Hải Thành, vẻn vẹn là Thánh Thiên giáo lại tính là thứ gì? Cho nên sau khi tiễn đi Tử Thúy Ngưng, Cổ Thiết Thủ một mực nơm nớp lo sợ lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

- Trấn Thiên Hải Thành bên kia sẽ có phiền toái đi?

Sau khi tiễn Tử Thúy Ngưng, Cổ Thiết Thủ gặp Lý Thất Dạ, thử dò hỏi. Hắn cũng không biết Tử Thúy Ngưng với Lý Thất Dạ nói cái gì, càng không biết Tử Thúy Ngưng tại sao lại tìm đến Lý Thất Dạ!

- Chỉ có ta tìm người khác phiền toái, người khác tìm ta phiền toái, đó là chán sống!

Lý Thất Dạ phong khinh vân đạm nói.

Đối với lời nói kiêu ngạo như vậy của Lý Thất Dạ, Cổ Thiết Thủ im lặng, chỉ có cười khổ, đây nhưng là Trấn Thiên Hải Thành nha, nhưng mà hắn đã quen với sự khoa trương của Lý Thất Dạ rồi!

Lý Thất Dạ nhìn Cổ Thiết Thủ một chút, nhẹ nhàng lắc đầu nói:

- Tẩy Nhan cổ phái chúng ta, nội tình quá mỏng rồi.

- Trước kia tài nguyên của chúng ta không nhiều.

Cổ Thiết Thủ cũng bất đắc dĩ cười khổ nói, với tư cách đã từng là người thủ hộ của Tẩy Nhan cổ phái, như thế nào lại không hi vọng Tẩy Nhan cổ phái càng ngày càng lớn mạnh chứ, chẳng qua là tâm hắn có thừa nhưng lực không đủ.

- Cố gắng lên, hiện tại chúng ta cũng dần dần bắt đầu có tài nguyên rồi.

Lý Thất Dạ cũng chỉ có thể nói như vậy, ăn một ngụm không béo được, hôm nay Tẩy Nhan cổ phái còn cần một đoạn đường rất dài phải đi, càng trọng điểm chính là phải bồi dưỡng được thanh niên trẻ tuổi.

- Linh dược đan thảo hai ngày này ta đưa tới cho ngươi.

Cổ Thiết Thủ vì Tẩy Nhan cổ phái có thể nói là đem hết toàn lực.

Lý Thất Dạ gật đầu, nói:

- Chúng ta bắt đầu chiêu thu đệ tử đi, để cho Lạc Phong Hoa phụ trách bồi dưỡng đệ tử mới nhập môn, tiểu tử này có thiên phú về phương diện đó.

Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật