Theo cỗ khí tức nhàn nhạt mơ hồ có chứa chút âm hàn từ phía sâu bên trong Vạn Hạt Môn tràn ra, bất luận là chiến đấu trên bầu trời hay dưới mặt đất đều dần dần ngừng hết lại, cường giả hai phía đều kinh ngạc hoảng hốt nhìn về phía phát ra luồng khí tức đó, ngoại trừ một số ít người có lẽ không mấy ai biết, chủ nhân của khí tức này rốt cuộc có lai lịch như thế nào.
Kể cả một vài Đấu Hoàng cường giả sau khi cảm nhận được cỗ khí tức đó, sắc mặt cũng trở nên cực kỳ khó coi, bởi vì bọn họ phát hiện, cỗ khí tức này trình độ vượt xa bản thân, thậm chí gần như có thể so sánh với Tiểu Y Tiên và Hạt Tất Nham. Thời điểm này mà còn xuất hiện một vị cường giả khác mạnh mẽ đến như vậy, hoàn toàn đủ để xoay chuyển kết cục của trận chiến này. Xa xa trên bầu trời, hai bóng người vốn liên tục thay đổi vị trí đột nhiên dừng lại. Cuộc chiến giữa Tiểu Y Tiên với Hạt Tất Nham rốt cuộc cũng có chút tạm dừng. Trải qua chiến đấu kịch liệt, hơi thở cả hai đều có chút dồn dập, đấu khí mạnh mẽ bao trùm bên ngoài cơ thể khiến cho không gian xung quanh không ngừng run rẩy.
Ánh mắt Tiểu Y Tiên quét về phía phát ra cỗ khí tức mạnh mẽ, đồng tử trong mắt hơi co rút lại, trong lòng thầm nói:
"Rốt cuộc hắn cũng chịu hiện thân rồi sao.""Ha ha, Thiên Độc Nữ, không nghĩ tới phải không, Vạn Hạt Môn ta vẫn còn một Đấu Tông cường giả. Hôm nay lão phu thật muốn xem xem ngươi lấy một chọi hai bằng cách nào." Thanh quải trượng trong tay vung vẩy, Hạt Tất Nham ngạo nghễ cười nói.
Tiểu Y Tiên chậm rãi liếc về phía hắn, sau đó chuyển dời ánh mắt về phía dưới chỗ Tiêu Viêm, vừa vặn lúc hắn nhìn ngước lên nhìn, hai ánh mắt giao nhau, Tiêu Viêm khẽ gật đầu, ý bảo nàng không cần vì thế mà sơ ý mất tập trung.
Ngay khi ánh mắt Tiêu Viêm cùng với Tiểu Y Tiên giao nhau, sâu bên trong Vạn Hạt Môn, một đạo khói đậm màu đen đột ngột bay ra, chợt giống như yêu ma cưỡi mây đạp gió nhanh chóng lan tới khu vực chiến đấu bên ngoài, chỉ trong khoảnh khắc, lập tức dừng lại giữa bầu trời. Khói đen chậm rãi co rút lại, cuối cùng hóa thành một thân ảnh màu đen không thấy rõ được khuôn mặt.
"Khục khục, Hạt Tất Nham, không ngờ ngươi cũng không làm gì nổi nàng ta." Bóng đen nhẹ nhàng nổi trên không trung, một đôi mắt đảo qua khắp nơi, chợt cười quái dị nói một câu.
"Ha ha, Thiết hộ pháp nói đùa rồi, tông chủ Độc Tông dù gì cũng không phải là một ngọn đèn dầu, cho dù là lão phu cũng không thể không thừa nhận, ở tuổi nàng mà có thể đạt được trình độ như vậy, thực sự không đơn giản chút nào. Chỉ có điều trận đại chiến ngày hôm nay đối với Vạn Hạt Môn ta vô cùng quan trọng, cho nên, không thể không nhờ cậy Thiết hộ pháp ra tay giúp đỡ một chút." Hạt Tất Nham cười cười, trong giọng nói tỏ ra có chút kiêng kị đối với bóng đen thần bí kia.
"Bổn hộ pháp ta ra tay đương nhiên không thành vấn đề, nhưng phần thù lao sau này ngươi cũng nên tính đến chứ?" Không khí xung quanh bóng đen không ngừng gợn gợn dao động, âm thanh trầm thấp lạnh lẽo như được phát ra từ một nơi xa xăm.
Nghe vậy, Hạt Tất Nham hơi biến sắc, nhưng vẫn cắn răng, mỉm cười nói:
"Được sự giúp đỡ của Thiết hộ pháp, đương nhiên, đến lúc đó ngài cần gì ta đều dâng lên hết.""Được." Thiết hộ pháp nhẹ nhàng đồng ý một tiếng, sau đó ánh mắt chậm rãi quét về bãi chiến trường hỗn loạn, cười một cách âm hiểm. Thân hình chợt động, một loạt tiếng va chạm vang lên, hai sợi xích màu đen tựa như độc xà từ trong cơ thể mạnh mẽ bắn ra, sau đó liên tục xoay vòng quanh cơ thể.
"Không ngờ lại gặp ngươi!" Ánh mắt Tiểu Y Tiên lạnh như băng nhìn bóng đen, chậm rãi nói.
"Ta đã cho ngươi cơ hội, đáng tiếc ngươi lại không biết nắm lấy. Chúng ta vốn có thể hợp tác rất tốt, nhưng ngươi lại cố ý phá hoại điều này, ta chỉ còn cách đi kiếm kẻ khác làm đồng bọn mà thôi." Thiết hộ pháp liếc nhìn Tiểu Y Tiên một cái, lạnh nhạt nói.
"Chỉ sợ ngươi không có cơ hội đó mà thôi!" Tiểu Y Tiên cười lạnh.
"Vậy sao?" Gã Thiết hộ pháp cũng cười lạnh một tiếng, sau đó âm trầm ra lệnh cho Hạt Tất Nham:
"Trước tiên ngươi hãy bám trụ lấy nàng, ta thu hết linh hồn của đám cường giả Độc Tông rồi quay lại thu của nàng sau!" Lời nói vừa dứt, Thiết hộ pháp mạnh mẽ vẩy tay ra, hai sợi xích màu đen mạnh mẽ bắn ra, chỉ trong nháy mắt xé ngang trời, tốc độ nhanh đến mức khiến người khác hoa cả mắt.
Phốc! Thấy hai sợi xích mạnh mẽ bắn ra, hàng loạt cường giả Độc Tông vôi vã né tránh, nhưng hai sợi xích màu đen này giống như có linh trí, xoay tròn trên bầu trời vài vòng, sau đó hung hăng lao xuyên thấu qua lồng ngực hai gã đấu vương. Nguồn: http://truyenfull.vn
Xiềng xích màu đen nhẹ nhàng lay động, hai gã đấu vương kia còn đang trợn tròn mắt, vẻ mặt sợ hãi, hai cỗ linh hồn thể hư ảo đã trực tiếp bị mạnh mẽ hút ra, chui thẳng vào trong sợi xích, còn thi thể mất đi linh hồn nặng nề rơi thẳng xuống mặt đất.
"Linh hồn của cường giả tầm thường quả nhiên không thể nào so sánh được với Luyện dược sư. Nếu không có người của "Đan tháp
" ở Trung Châu cản trở, đi khắp nơi giết người, có lẽ nhiệm vụ sẽ hoàn thành một cách nhanh chóng." Đem linh hồn hút vào trong hai sợi xích, gã Thiết hộ pháp lại lắc lắc đầu tỏ chút tiếc nuối.
Trong khi Thiết hộ pháp còn đang lầm bầm, đám cường giả Độc Tông chứng kiến một màn khủng bố trước mắt đều sợ hãi vội vàng không ngừng lui về phía sau. Cường giả cấp bậc Đấu Tông, căn bản là không thể so sánh nổi, cho dù bọn hắn có đồng loạt xông lên, cũng chỉ trở thành mồi ngon cho hai sợi xích đen xì kia mà thôi.
Ánh mắt Tiêu Viêm nhìn Thiết hộ pháp đang lơ lửng ở trên trời hơi trầm xuống, từ cách xưng hô của Hạt Tất Nham đối với người này, tựa hồ hắn cùng với Vụ hộ pháp trước kia là cùng một cấp bậc, chỉ có điều, Tiêu Viêm bằng vào linh hồn cảm giác lực mẫn tuệ có thể thấy được, thực lực của gã Thiết hộ pháp này yếu hơn một chút so với Vụ hộ pháp. Nhưng nói thế nào đi chăng nữa đây cũng là một gã Đấu Tông cường giả hàng thật giá thật, hơn nữa Hồn Điện luôn có đủ các loại thủ đoạn quỷ dị, muốn đánh bại hắn hẳn không dễ dàng chút nào.
"Ha ha, tiểu tử, rốt cục cũng biết sợ hãi là gì hả? Ta đã nói rồi, hôm nay, dù thế nào thì Độc Tông cũng không thể thoát khỏi tay của Vạn Hạt Môn ta!" Nhìn sắc mặt âm trầm của Tiêu Viêm, Hạt Sơn nghĩ rằng hắn cũng bị thủ đoạn của Thiết hộ pháp làm cho kinh sợ, không khỏi cười đắc chí.
Cau mày hơi liếc nhìn gã đắc ý trước mắt, Tiêu Viêm chỉ cười lạnh một tiếng. Thấy đến thời điểm này rồi mà Tiêu Viêm vẫn còn ngạo mạn như cũ, trong lòng Hạt Sơn càng nổi lửa giận, lập tức ngẩng đầu hướng về phía Thiết hộ pháp cung kính nói:
"Thiết đại nhân, tên môn nhân Độc Tông này thân thủ không kém, đã giết chết hai Đấu Hoàng cường giả của Vạn Hạt Môn ta, thỉnh đại nhân ra tay xử lý!""Nham Kiêu tiên sinh, chạy mau!" Đám cường giả Độc Tông thấy Hạt Sơn nói như vậy, cuống quít nhắc nhở Tiêu Viêm.
"Môn nhân Vạn Hạt Môn quả nhiên không ít... vậy mà ngay cả một tên tiểu tử nhất tinh Đấu Hoàng cũng không thể giải quyết nổi sao." Thiết hộ pháp lơ lửng trên bầu trời hờ hững liếc về phía Tiêu Viêm một cái, trong giọng nói có chút trào phúng.
Nghe câu nói của Thiết hộ pháp, khuôn mặt Hạt Sơn trở nên trắng bệch, nhưng e sợ thực lực của người này, nên không dám cãi nửa câu, chỉ có thể đem lửa giận trong lòng dời về phía Tiêu Viêm, trong ánh mắt có thể thấy sự ác độc không nói nên lời.
Sau một câu trào phúng đó, Thiết hộ pháp cũng không nói gì hơn, ánh mắt quét ngang Tiêu Viêm, khẽ búng ngón tay, xiềng xích đen xì đang lượn lờ quanh thân lập tức mạnh mẽ lao ra.
Hai sợi xích hóa thành bóng đen từ phía xa bắn tới, âm thanh loảng xoảng giống như lưỡi hái tử thần đang cắt linh hồn ra khỏi thân thể vậy.
Chứng kiến xiềng xích màu đen đột nhiên phóng tới, Tiêu Viêm cười lạnh một tiếng, toàn thân phát ánh sáng bạc, thân hình hơi run lên, quỷ dị lui lại, trong quá trình lui lại liên tục tạo thành từng đạo tàn ảnh hư ảo.
"Xuy!"Xiềng xích lao tới, nhưng không trúng được vào Tiêu Viêm, mà chỉ đánh trúng một cái tàn ảnh.
"Ồ!"Thấy đòn công kích bằng sợi xích không ngờ lại bị Tiêu Viêm né được, Thiết hộ pháp nhất thời không nhịn được ồ lên một tiếng kinh ngạc, chợt cười lạnh, lại vung tay ra, sợi xích vừa vồ hụt con mồi lại giống như một con độc xà ngẩng đầu lên, như một tia chớp bắn tới Tiêu Viêm.
Thân hình Tiêu Viêm như một mũi tên màu bạc, trọng thước trong tay cũng cất vào trong nạp giới, hai chân tạo thành những bước kỳ dị, mỗi một lần dưới thế công mãnh liệt của xiềng xích đều hiểm hiểm tránh thoát được.
Trên bầu trời, đông đảo cường giả hai phía nhìn thấy Tiêu Viêm không ngờ lại có thể kiên trì lâu như vậy trước một cường giả Đấu Tông, tất cả đều lộ ra thần sắc kinh ngạc, kể cả Hạt Sơn cũng không thoát khỏi việc há mồm thở dốc, sắc mặt càng ngày càng trở nên âm trầm hơn.
Chứng kiến mình truy kích liên tục nhưng vẫn không thu được kết quả gì, sắc mặt gã Thiết hộ pháp cũng dần dần trở nên khó coi hơn. Hắn không nghĩ tới, gã Tiêu Viêm này lại trơn trượt đến như vậy, dưới thế công của bản thân mình, cho dù là cường giả Đấu Hoàng đỉnh phong cũng phải cực kỳ chật vật, thế mà tên kia lại có thể nhẹ nhàng tránh thoát được hết.
"Ha ha, tiểu tử này khá, quả nhiên là đã coi thường ngươi rồi, không hổ là kẻ có thể đánh chết hai gã Đấu Hoàng."Mặc dù giận dữ nhưng gã Thiết hộ pháp lại nở một nụ cười lạnh, hai tay động, màn khói đen bao quanh thân rung rung, chợt một loạt âm thanh loảng xoảng vang lên, nhất thời, ước chừng khoảng bảy tám sợi xích đột nhiên từ trong cơ thể mạnh mẽ lao ra, sau khi chuyển động quanh thân hắn vài vòng, tiếp tục lao như bão táp.về phía Tiêu Viêm đang tinh tế tránh né.
"Để ta xem ngươi còn tránh né kiểu gì nữa?"Cùng với tiếng quát mang theo đầy sát ý của Thiết hộ pháp, đám xích màu đen cơ hồ là bày ra một trận thế thiên la địa võng, đem tất cả các đường lui của Tiêu Viêm phong bế lại, để cho Tiêu Viêm chỉ có một cách là cứng rắn chống đỡ. Một gã Đấu Hoàng cứng rắn đọ lực với một gã Đấu Tông, kết cục như thế nào, đương nhiên không cần nói cũng biết.
Giống như cũng hiểu được mình không thể trốn tránh tiếp được nữa, Tiêu Viêm lập tức dừng di chuyển, khẽ cau mày nhìn thẳng vào đôi mắt đang dần dần phóng đại phía trong màn sương đen.
"Ài..."Chứng kiến Tiêu Viêm rơi vào tuyệt cảnh, đám cường giả Độc Tông nhất thời thầm thở dài một hơi, nhưng cũng chỉ bất lực mà thôi. Ngay khi gã cường giả Đấu Tông phía đối phương xuất hiện, sĩ khí của đám người này đã mạnh mẽ giảm sút, bởi vì họ cũng hiểu, cho dù Tiểu Y Tiên cũng là Đấu Tông, nhưng rất khó có thể lấy một địch hai, mà một khi nàng bị thua, kết cục của Độc Tông đương nhiên không cần nói cũng biết.
Nhìn thấy Tiêu Viêm rơi vào tình cảnh như vậy, trên mặt Hạt Sơn cũng hiện lên một chút dữ tợn. Cơ hồ hắn có thể đoán được thảm trạng của Tiêu Viêm sắp tới. Dưới ánh mắt của vô số tâm tư đang nhìn chăm chú vào mình, đám xích màu đen đang mãnh liệt lao đến, nhưng ngay một khắc sắp đánh trúng Tiêu Viêm, không gian xung quanh đột nhiên vặn vẹo, khiến cho quỹ đạo vốn cực kỳ hoàn mỹ của đám xích bỗng nhiên bị lệch lạc hết thảy, cuối cùng chỉ lướt nhẹ qua thân thể Tiêu Viêm mà lao đi.
Một màn bất thình lình xảy ra nhất thời khiến toàn bộ mọi người ồ lên kinh ngạc. Thiết hộ pháp sau một chớp mắt kinh ngạc lập tức lớn tiếng quát,
"Không biết vị Đấu Tông nào ẩn nấp quanh đây, thỉnh không nên xen vào việc của người khác, nếu không...""Nếu không thì sao, ngươi định làm thế nào đây?"Một giọng nói lạnh như băng vang lên, đồng thời một thân ảnh cũng chậm rãi hiện lên chắn trước mặt Tiêu Viêm.
Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật