Trang chủ » Đấu La Đại Lục » Chương 434: Rút ra thần khí Hải Thần Tam Xoa Kích

Chương 434: Rút ra thần khí Hải Thần Tam Xoa Kích

Dịch giả: hạothiên

Biên dịch: hạothiên (A Thiên)

Đạt tới bảy mươi phần trăm của Hải Thần chi quang có tác dụng thật lớn, mắt thấy, dưới sự cố gắng của Đường Tam, chiếc cán dài từ từ lên khỏi mặt đất. Mà máu tươi trong bàn tay hắn chảy ra ngày càng nhiều bao phủ hoa văn trên cán, biến thành hỗn hợp quang mang màu vàng đỏ.

Dần dần, Đường Tam thấy được vị trí nối liền của đầu kích và cán kích, đó là một đám hình vòng tròn liên tiếp, móc vào nhau dày đặc cùng một chỗ, càng gần tới đầu kích càng to.

Nơi kích tiếp nối với mặt đất đang lên, hiện ra hai bên đầu kích hình tam giác, hai bên đều có hoa văn hình lưỡi liềm. Lúc này,tiên huyết của Đường Tam đã lan tới chỗ đó, nhuộm đỏ hai mép lưỡi liềm. Từ vị trí này có thể thấy được, đầu kích rất lớn, mà càng rút lên, Đường Tam càng cảm thấy chiếc cán dài trong tay mình càng nặng nề, dĩ nhiên hắn bắt đầu có cảm giác suy yếu. Đồng thời hắn cũng cảm giác được, khi trước bàn tay mình vẫn đang chảy máu, nhưng bây giờ dường như là bị hút máu, bị hoa văn trên cán dài tham lam thôn phệ.

Cắn chặt răng, hai chân Đường Tam phát lực, hai khối xương đùi mười vạn năm cấp cho hắn trợ lực lớn lao, tiếng cọ xát chói tai vang lên, Tam Xoa Kích dần dần lên cao. Từ biên hình tam giác, kéo ra chừng ba tấc bề rộng mỗi bên, góc cạnh rõ ràng, đáy là đầu kích mang theo phần dưới nặng nề, phần đầu kích bắt đầu ra khỏi đất.

Tam Xoa Kích, tự nhiên là ba phần, tả hữu hai bên tương đối nhỏ, mà ở giữa đặc biệt rộng, cảm giác giống như một thanh kiếm. Trung tâm vị trí tiếp nối của phần lưỡi kích rộng lớn ở giữa với phần dưới có một lỗ hổng hình thoi rất lớn, làm cho Tam Xoa Kích tổng thể nhìn qua như thiếu chút gì đó. Đến vị trí này, đầu kích đã được rút ra một phần ba.

Dưới ảnh hưởng của tiên huyết chảy ra từ bàn tay Đường Tam, hoa văn trên cán Hải Thần Tam Xoa Kích bắt đầu thức tỉnh, mặc dù quang mang không mãnh liệt, nhưng kim sắc hoa văn nếu so với bộ dáng toàn thân ngăm đen khi trước thì nhu thuận hơn. Theo tiên huyết chảy xuống dưới, kim sắc vẫn ngập tràn, rót vào phần đầu Tam Xoa Kích, hoa văn trên hai lưỡi liềm bắt đầu đại phóng quang mang, cảm giác rằng, kim quang như núi lửa bạo phát từ trung tâm Hải Thần đài phóng xuất ra ngoài mặt đất, chiếu rọi bao trùm cả người Đường Tam bằng một tầng kim sắc lộng lẫy.

Nhưng Đường Tam lại phát hiện, Tam Xoa Kích trong tay ngày càng trở nên trầm trọng, dù hắn làm mọi cách dụng hết toàn lực, cũng không cách nào rút lên dù chỉ nửa phân. Mà tốc độ tiên huyết chảy ra vẫn không ngừng gia tăng, hiển nhiên không phải là một dấu hiệu tốt.

Bỗng nhiên trong đầu dường như có một cái gì đó bất chợt hiện lên, một ý niệm kỳ quái trong đầu khống chế Đường Tam cúi đầu xuống, ánh vàng nhạt từ dấu ấn Tam Xoa Kích trên trán phát ra Hải Thần chi quang từ từ di chuyển về phía dưới cán kích, trải qua cán kích dài hơn một trượng, rơi vào trong lỗ trống hình thoi trên Tam Xoa Kích lộ ra trên mặt đất. Vù vù trong chớp mắt, không khí phảng phất ngưng đọng lại, trong nháy mắt vòng kim quang mãnh liệt từ trên đầu Kim Xoa Kích bộc phát ra, Đường Tam cùng Hải Thần Tam Xoa Kích phảng phất câu thông thành một khối, kim sắc hoa văn giống Tam Xoa Kích như đúc từ trên người hắn chợt bộc phát ra, thân thể của Tiểu Vũ và Vinh Vinh bị tác dụng của một luồng cường lực đẩy lùi ra, rơi xuống khỏi Hải Thần đài.

Dưới đài Ba Tái Tây lập tức xuất thủ, đón các nàng hạ xuống. Hai nàng cơ hồ đồng thời phún ra một khẩu tiên huyết, nhưng Trữ Vinh Vinh vẫn không ngừng tăng phúc cho Đường Tam, Cửu Bảo Lưu Ly Tháp ngược lại quang mang càng mạnh hơn, toàn lực vì Đường Tam tăng phúc.

Tiểu Vũ vẻ mặt lo lắng nhìn chăm chú Đường Tam, nàng rất hận sao chính mình không thể giúp hắn như Trữ Vinh Vinh, nhưng hiện tại nàng không thể làm được gì cả, chỉ có thể lấy mắt nhìn Đường Tam giãy giụa trong thống khổ.

Ngay lúc này, kim sắc phún xuất trên trán Đường Tam là Hải Thần chi quang chuyển hoá thành lam sắc, là một khối lam sắc sâu rộng như đại hải, từng điểm kim quang dần tiêu thất trong lam sắc, chỉ còn lại một màu lam tinh thuần.

Một khối lam sắc hình tam giác từ mi tâm Đường Tam chậm rãi bay ra, quay tròn quay tròn,thông qua lam quang hình thành một cây cầu nối với lỗ trống hình thoi ở trên đầu Hải Thần Tam Xoa Kích. Chính là Hãn Hải Càn Khôn Tráo.

Dù là chính Đường Tam cũng không hiểu được tại sao xuất hiện tình huống như vậy, bởi vì hắn không có thôi động năng lực của Hãn Hải Càn Khôn Tráo, nó hoàn toàn tự động từ trong cơ thể bay ra. Nhưng từ trên Hãn Hải Càn Khôn Tráo, Đường Tam lại cảm giác được tâm tình hưng phấn mãnh liệt, tựa như chí bảo của Thiên Đấu đế quốc này cũng có sinh mệnh vậy.

Một màn thần kỳ xuất hiện, khi Hãn Hải Càn Khôn Tráo bay đến chỗ lỗ hổng hình thoi trên Hải Thần Tam Xoa Kích còn cách chừng ba tấc, nó dừng lại, ngay sau đó chỉ thấy quang mang của Hãn Hải Càn Khôn Tráo chuyển một chút, hình tam giác trong nháy mắt phóng đại gấp đôi, giống như hai cái Hãn Hải Càn Khôn Tráo liên tiếp ở cùng một chỗ vậy. Hình thái cũng đồng thời phát sinh biến hoá, đương nhiên tạo thành một khối lam sắc bảo thạch hình thoi, vừa bằng lỗ hổng trên Hải Thần Tam Xoa Kích.

Lam quang mãnh liệt trong khoảnh khắc thậm chí còn to hơn ánh kim sắc, Đường Tam cũng cảm nhận rõ ràng được hồn lực, tinh thần lực, Hải Thần chi quang, còn có tiên huyết trong cơ thể mình, tất cả đồng thời trôi qua với tốc độ kinh người. Cảm giác hư nhược không ngừng trùng kích vào đại não của hắn mãnh liệt, dù có Trữ Vinh Vinh từ sau phụ trợ, hắn cũng mơ hồ có cảm giác không thể chi trì được.

Tại sao có thể như vậy? Chẳng lẽ, Hãn Hải Càn Khôn Tráo này…, cho dù trí tuệ Đường Tam cao tới đâu, cũng không thể lường được trước mắt lại xuất hiện một màn này. Nhưng trong đầu hắn lúc này, mơ hồ có một cảm giác hiểu ra.

Sau khi chiếm được Hãn Hải Càn Khôn Tráo, tự mình không nhận thức được thay đổi trong thân thể, nhất là vì trên người hắn thường khởi lên cảm giác nóng rực từ các khối hồn cốt. Sau khi đến nơi đây, theo lời Hải Thần Đấu La Ba Tái Tây, chính nàng cũng chỉ được bát khảo là cao nhất, nhưng cuối cùng mình lại nhận được Hải Thần cửu khảo, không lẽ tất cả chuyện này đều do Hãn Hải Càn Khôn Tráo tạo ra sao?

Hoàng thất Thiên Đấu đế quốc khó có khả năng biết được bí mật như vậy, bằng không, dù cho bọn họ xem trọng chính mình cũng đâu có lý nào đem Hãn Hải Càn Khôn Tráo mà tặng cho mình chứ. Nếu như chính mình trên Hải Thần đảo được hưởng đãi ngộ là do Hãn Hải Càn Khôn Tráo nho nhỏ này mang đến thì hết thảy giải thích đều trở nên hợp lý.

Những nghi hoặc vẫn tồn tại trong lòng Đường Tam từ trước tới nay trong khoảnh khắc đã vì Hãn Hải Càn Khôn Tráo biến hoá mà giải trừ. Nếu như nói lúc trước thông qua Hải Thần lục khảo phần lớn là bằng vào tự thân thực lực cùng trí tuệ, thì Hải Thần thất khảo trước mắt, cùng với sự xuất hiện của Hải Thần cửu khảo, chỉ có thể giải thích là nhờ vào vận khí.

Có lẽ một người đạt đựơc thành tựu đều phải dựa vào nỗ lực hết chín mươi chín phần trăm, nhưng là, một phần trăm vận khí cùng kỳ ngộ nhiều lúc lại còn quan trọng hơn chín mươi chín phần trăm nỗ lực. Kỳ ngộ tới, bắt được sẽ thành công, nếu không chính là cả cuộc đời này tinh thần sa sút.

Không hề nghi ngờ, Đường Tam là một người có thể bắt lấy kỳ ngộ hơn nữa biết nắm chắc kỳ ngộ. Tuy rằng thân thể hắn lúc này đã hư thoát, tiên huyết trong cơ thể lại càng trôi đi quá độ, nhưng hắn vẫn như trước không có chút ý tứ nào buông thả. Hắn biết, nếu như không có sự xuất hiện cùa Hãn Hải Càn Khôn Tráo, dù là thực lực của Ba Tái Tây như vậy cũng không thể nào rút ra được Hải Thần Tam Xoa Kích. Đây là cơ hội của mình, chẳng những là cơ hội để sinh tồn, còn là cơ hội đánh thông tới thực lực của thần cấp, hắn làm sao có thể buông bỏ??

Một tiếng "đinh" nhỏ vang lên, Hãn Hải Càn Khôn Tráo chuyển hoá thành hình thoi sau cùng ăn khớp vào lỗ hỗng hình thoi trên Hải Thần Tam Xoa Kích. Tiếng cọ xát chói tai nương theo năng lượng vô cùng mênh mông mà bộc phát, cơ hồ trong nháy mắt cuốn sạch cả toà đại điện.

Đại điện vốn đen kịt, tựa hồ bị kim quang rọi khắp. Bất luận mặt đất hay là nóc điện, vách tường hay là bảy toà bình đài thủ hộ xung quanh Hải Thần đài, trong khoảnh khắc đều được một tầng hoa văn kim sắc tẩy lễ. Vốn nhìn qua đại điện thấy đơn giản cổ xưa, trong khoảnh khắc được ánh kim sắc phủ lên, kim quang cường đại làm cho nơi này trở nên thật xa hoa. Một cỗ khí tức thần thánh xưa nay chưa từng có từ chỗ Hải Thần Tam Xoa Kích phát ra, hoá thành cột sáng cự đại phóng lên cao, thẳng lên nóc điện.

"A". Đường Tam ngửa mặt lên trời nộ hống, bởi vì dùng sức quá độ, vùng cơ nhục sau lưng hắn cùng cánh tay cơ hồ đồng thời bạo liệt, nhưng Tam Xoa Kích này tượng trưng cho Hải Thần thần quyền, rốt cục cũng động, từ từ, từ từ, lên khỏi mặt đất.

Đường Tam vung đầu kích lên, dấu ấn Kim Xoa Kích vàng nhạt một lần nữa biến thành kim sắc chói lọi, thần quang mãnh liệt hợp cùng quang mang trên Hải Thần Tam Xoa Kích phóng ra thành một thể.

Dường như Tam Xoa Kích lấy trường kiếm là lưỡi ở giữa làm chủ, hai nhánh hai bên là phụ chậm rãi nâng lên, sau khi nhiễm phải tiên huyết Đường Tam tựa hồ tẩy sạch hắc sắc và bụi bặm ngoài mặt, kim quang như mặt nước nhấp nhô làm chói mắt người, tiếng long ngâm không dứt phát ra từ cán Tam Xoa Kích.

Hải Thần đài run rẩy lên kịch liệt, Hải Thần điện cũng đồng thời run rẩy, thậm chí động đến cả Hải Thần sơn.

Đứng dưới Hải Thần sơn, năm người Đái Mộc Bạch, Áo Tư Tạp, Mã Hồng Tuấn, Chu Trúc Thanh, Bạch Trầm Hương đều trợn to hai mắt nhìn về hướng đỉnh Hải Thần sơn.

Trên bầu trời mây đen dày đặc, làm cho cả toà Hải Thần đảo trở nên tối sầm, nhưng đúng lúc này, Hải Thần điện lại sáng lên, kim quang mãnh liệt phát ra từ thánh điện mênh mông. Quang minh xua tan hắc ám, chiếu sáng Hải Thần sơn, cũng tựa hồ chiếu sáng cả Hải Thần đảo. Kim sắc quang trụ cự đại phóng lên trời, xuyên thẳng qua mây đen.

Cùng lúc đó,Hải Thần thất thánh trụ trên Hải Thần đảo cũng đồng thời phát sáng lên, bảy luồng kim quang dày mỏng bất đồng từ các hướng khác nhau khởi lên, cùng kim sắc quang trụ từ Hải Thần điện phun ra ngưng tụ thành một cỗ.

Quang mang sung mãn kéo dài mười giây mới thu lại, đám mây đen giữa không trung bị kim sắc quang mang chiếu rọi đã hoàn toàn biến thành đám mây kim sắc. Vầng kim sắc trên không trung chậm rãi biến hình, dần dần hoá thành hình một người, ẩn ước có thể thấy được, hình người đó là hư ảo, thân mặc khải giáp hoàng kim, mái tóc dài loà xoà màu lam sẫm xoã trên vai, áo giáp cơ hồ che từng bộ phận một trên cơ thể hắn. Trọng yếu nhất là, trong tay quang ảnh đó, chính là một thanh phảng phất có thể nói thông thiên địa liệt chính là hoàng kim Tam Xoa Kích.

Đứng trước Hải Thần điện, bảy vị đấu la thủ hộ Hải Thần thất thánh trụ nhìn lên không trung, bọn họ cơ hồ đồng thời quỳ rạp xuống đất, quang mang nóng bỏng tràn ngập trong ánh mắt thành kính, lễ bái quang ảnh trên không trung nọ.

Cũng cùng tình huống xuất hiện trên Hải Thần đảo, ở mỗi địa phương có người, cư dân sống trên đảo chứng kiến dị tượng trên không tất cả đều không do dự bước ra khỏi nhà hướng về ảo ảnh cự đại nọ quỳ xuống lễ bái.

Hải Thần chi uy, ngàn dặm có thể thấy được. Trong đại hải tựa hồ tất cả sinh vật đều cảm nhận được khí tức của kim sắc hư ảnh, trong khoảnh khắc này, hải dương đột nhiên lâm vào tình trạng đình trệ, sóng dữ lặng yên, vạn vật trong biển ngừng di động, thân thể bọn chúng đều không tự giác mà hướng về Hải Thần đảo, run rẩy cung kính mà lễ bái. Ngay cả Thâm Hải Ma Kình Vương sắp sửa hoá long cũng kinh hãi mở độc nhãn thật lớn ra, trong ánh mắt lưu lộ sự kinh hãi và không cam lòng.

Nghìn vạn đạo kim quang thật nhỏ xuất hiện từ bốn phương tám hướng, quang mang này có phần cũng đến từ Hải Thần đảo, nhưng phần nhiều là đến từ hải dương. Nếu như Hải Thần Đấu La Ba Tái Tây chứng kiến một màn này, nhất định sẽ minh bạch, đây đúng như lời nàng đã nói chính là tín ngưỡng chi lực, tín ngưỡng đối với Hải Thần đến từ vạn vật trong hải dương.

Được thừa nhận quang mang tín ngưỡng, ảo ảnh cự đại của Hải Thần giữa không trung dần dần khởi lên thật rõ ràng, rõ ràng như một khối thực chất, Đái Mộc Bạch năm người đột nhiên giật mình phát hiện, khuôn mặt của Hải Thần ẩn tàng trong kim sắc khải giáp rất đỗi quen thuộc. "Tiểu Tam,đó,đó là Tiểu Tam". Không sai, khuôn mặt nọ rõ ràng là giống Đường Tam y như đúc, chỉ bất quá thần sắc lại là uy nghiêm thần thánh bất khả xâm phạm.

Bên trong Hải Thần điện, nơi Hải Thần đài, Đường Tam tay phải đã giương cao,toàn thân dài một trượng hai có thừa, chính là Hải Thần Tam Xoa Kích lóng lánh kim quang vô hạn, nằm trong lòng bàn tay phải của hắn.

Lúc này, hắc sắc trên thân Hải Thần Tam Xoa Kích đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại kim quang xán lạn, từng đám kim sắc hoa văn rõ ràng như nhau, cùng chạy thẳng lên tới đỉnh. Lưỡi kích của Tam Xoa Kích, lưỡi ở giữa dài đến hai thước, rộng nửa thước, Hãn Hải Càn Khôn Tráo hoá thân thành bảo thạch hình thoi cự đại đã bao quanh phần dưới của nó, lúc này, lam sắc đã hoàn toàn biến thành kim sắc, hoá thân thành một khối thuỷ tinh màu vàng cùng Hải Thần Tam Xoa Kích hợp thành một thể.

Hai bên lưỡi chính là lưỡi phụ, cũng gợn sóng kim quang lóng lánh như lưỡi chính, bên ngoài lưỡi phụ đều có thêm một cái móc câu. Cả ba lưỡi đều không thể nhìn thấy phong nhận, bởi vì bị kim quang hoàn toàn thay thế.

Đúng vậy, Đường Tam thành công rồi, hắn đã rút ra thành công Hải Thần Tam Xoa Kích, hoàn thành đệ thất khảo thành công rồi. Quang mang kim sắc từ mi tâm hắn phát ra một quầng sáng nghiền nát. Cùng lúc đó, trên trán Tiểu Vũ và Trữ Vinh Vinh ở dưới đài cũng tự xuất hiện một quầng hồng quang nghiền nát.

Tiểu Vũ được nghe nhắc nhở:" Giúp Hải Thần đệ thất khảo của đồng bạn hoàn thành,khen thưởng điệp gia(chất chồng)."

So với Trữ Vinh Vinh hoàn toàn bất đồng, vì đây là khảo cuối cùng của nàng, nên lời nhắc cũng đặc biệt dài hơn:" Đỉnh cấp thất khảo, đệ thất khảo hoàn thành. Bằng vào năng lực phụ trợ ưu tú, trợ giúp đồng bạn mỗi người một cửa ải khó, thể hiện thiên phú kinh nhân cùng năng lực tăng phúc cực kỳ xuất sắc. Thất khảo toàn bộ thông qua, thu được quyền hạn là Hải Thần đảo hồng cấp, hưởng đệ nhị tế tự quyền uy, khen thưởng hồn lực ba cấp, toàn bộ tu vi hồn hoàn tăng lên năm ngàn năm. Bởi vì hoàn thành khảo hạch sau khi cấp bậc đạt tới bình cảnh, nên đặc biệt khen thưởng thêm, thần ban cho một cái hồn hoàn, thông qua đỉnh cấp thất khảo, khen thưởng, thần ban cho một cái hồn hoàn nữa."

Nghe nhắc nhở, ngay cả Trữ Vinh Vinh tự mình cũng có cảm giác bất khả tư nghị, nàng so với Đái Mộc Bạch bọn họ chỉ là nhiều hơn một khảo, chính là một khảo này, nhưng lại làm cho thu hoạch của nàng so với người khác cũng cao hơn mấy bậc. Thần ban cho liên tiếp hai cái hồn hoàn. Đây là khái niệm gì chứ. Nàng hiện tại đã bảy mươi cấp, hồn hoàn cần thiết lại có tới hai cái, mà theo sự gia tăng của niên hạn tu vi hồn hoàn, bản thân nàng tự nhiên được tăng cường trên phạm vi lớn năng lực thừa nhận, hai cái hồn hoàn thần ban cho sau này cũng có cơ hội đánh sâu vào mười vạn năm hồn hoàn a!.

Trữ Vinh Vinh lúc này còn chưa thu hồi Cửu Bảo Lưu Ly Tháp, bảy cái hồn hoàn còn hiện ra bên ngoài thân thể. Vốn màu của hồn hoàn là tử,tử,tử,tử,hắc,hắc,hắc. Nhưng trải qua lần khen thưởng sau cùng, màu của hồn hoàn lần nữa phát sinh thay đổi, thành tử,tử,hắc,hắc,hắc,hắc,hắc. Đúng là hai cái ngàn năm hồn hoàn, năm cái vạn năm hồn hoàn. Lúc này rốt cục nàng hiểu được tại sao hồn hoàn của Hải Thần Đấu La Ba Tái Tây là bát hắc nhất hồng rồi, đúng là nhờ vào khen thưởng của đỉnh cấp khảo hạch a!. Ba Tái Tây là đỉnh cấp bát khảo, khen thưởng của niên hạn tu vi hồn hoàn tăng lên so với mình khẳng định phải cao hơn, cho nên mới có cảnh tượng đồ sộ hồn hoàn toàn là vạn năm trở lên.

Đường Tam lúc này đã hoàn toàn đắm chìm trong kim sắc quang mang nọ, Hải Thần Tam Xoa Kích trên tay cảm giác tựa hồ chỉ có hơn trăm cân mà thôi, so với chú tạo chuy(búa rèn) lúc trước hắn sử dụng nhẹ hơn không bao nhiêu. Nhưng ngay lúc này, Đường Tam giương cao Tam Xoa Kích cũng đã không có cách nào nhúc nhích, đứng tại nơi đó như một bức tượng huyết nhân, cơ hồ tất cả cơ nhục trên người đều vì dùng sức quá độ mà bạo liệt, hắn cũng chỉ có thể duy trì tư thế đứng thẳng này.

Trước khi hắn hoàn toàn lâm vào hôn mê, mơ hồ nghe được nhắc nhở trong đầu:" Hải Thần đệ thất khảo, rút ra thần khí, Hải Thần Tam Xoa Kích, thông qua. Khen thưởng,độ thân hoà Hải Thần tăng lên mười lăm phần trăm, tổng độ thân hoà tám mươi lăm phần trăm, được Hải Thần Tam Xoa Kích thừa nhận, có quyền sử dụng Hải Thần Tam Xoa Kích".

Bên ngoài Hải Thần điện, cự đại kim sắc quang ảnh đột nhiên co rút lại, sau khi hấp thu vô số lực trên đảo, hoá thành một đạo lưu quang từ đỉnh Hải Thần điện rót vào, xuyên qua đỉnh điện, trực tiếp rót vào trong Hải Thần Tam Xoa Kích Đường Tam cầm trên tay. Cùng lúc này, Đường Tam rốt cục không kiên trì được nữa, kêu lên một tiếng té trên đất rồi hôn mê.

Nương theo hắn ngã xuống,quang mang trong đại điện vốn loé sáng nhất thời ảm đạm đi rất nhiều, nhất là Hải Thần Tam Xoa Kích biến hoá lớn nhất, cơ hồ trong khoảnh khắc đó, khôi phục lại bộ dạng ngăm đen như trước khi Đường Tam rút ra, hơn phân nửa đè lên người Đường Tam, cán dài rơi trên Hải Thần đài, tiếng vang làm cho cả toà Hải Thần đảo run rẩy một chút.

"Tam ca", "Ca", cơ hồ Trữ Vinh Vinh và Tiểu Vũ phản ứng cùng một lúc, khi nhào tới, Tiểu Vũ đỡ lấy Đường Tam, Trữ Vinh Vinh nắm lấy Hải Thần Tam Xoa Kích lạnh lẽo muốn cầm nó lên, nhưng là,Hải Thần Tam Xoa Kích nằm trên người Đường Tam hoàn toàn bất động.

Phải biết rằng, Trữ Vinh Vinh hồn lực hiện tại sau khi được khen thưởng, nếu như hấp thu hồn hoàn hẳn là tám mươi hai cấp, còn không hấp thu thì hồn lực cũng là tám mươi cấp. Tuy nàng là phụ trợ hệ hồn sư, nhưng thân thể của hồn sư tám mươi cấp lợi hại đến bậc nào, dùng hết toàn lực, lực lượng cũng tuyệt đối không dưới ngàn cân, nhưng Hải Thần Tam Xoa Kích không lay động một chút nào, làm cho Trữ Vinh Vinh có cảm giác, đó không phải là một kiện vũ khí, mà là một toà sơn nhạc không thể rung chuyển.Tình huống này chứng minh rằng, thứ trước mắt này ít nhất phải nặng vạn cân trở lên mới đúng.

Nhưng làm cho nàng kỳ quái chính là, Hải Thần Kim Xoa Kích này đè trên người Đường Tam, nhưng chỉ hơi đè xuống da thịt bị tổn hại của Đường Tam mà thôi, nếu thật sự nặng hơn vạn cân, làm sao có thể chỉ như thế? Đường Tam đã mất đi năng lực chống đỡ, cũng bị đè chết.

"Ta tới đây". Thanh âm bình thản của Ba Tái Tây vang lên, khi Trữ Vinh Vinh quay đầu đã thấy nàng, phát hiện Ba Tái Tây đã ngồi xổm bên cạnh mình. Theo như nàng thấy, thực lực Ba Tái Tây là cao không thể với tới, chỉ là việc lấy Hải Thần Tam Xoa Kích trên người Đường Tam, hẳn là cách không thu lấy là có thể dễ dàng làm được mới đúng. Nhưng Ba Tái Tây hiện tại chẳng những ngồi cạnh người Đường Tam, hơn nữa vẻ mặt còn lộ sắc ngưng trọng, hai tay đồng thời nắm lấy Hải Thần Tam Xoa Kích, hồn lực ba động cuồn cuộn xuất ra, nàng lại phóng xuất võ hồn của mình. Bát hắc nhất hồng, chín cái hồn hoàn xuất hiện, để cầm Hải Thần Tam Xoa Kích nhấc lên, nhìn bộ dạng của nàng, dĩ nhiên là một phen dùng toàn lực ứng phó.

"Lên". Ba Tái Tây khẽ quát một tiếng, có thể chứng kiến rõ ràng, từ trong tay nàng phát ra hồn lực vô cùng cường đại bao lấy Hải Thần Tam Xoa Kích, chính là vậy, Tam Xoa Kích cũng không phải là bị nhấc lên nhẹ nhàng, mà là cực kỳ chậm rãi rời khỏi thân Đường Tam, Ba Tái Tây trên mặt thần sắc khẩn trọng, thậm chí có thể thấy gân xanh trên trán nổi lên, đúng là thật sự dùng toàn lực.

Thấy tình cảnh này, Trữ Vinh Vinh lập tức phóng xuất ra Cửu Bảo Lưu Ly Tháp của mình, không chút do dự một cái tăng phúc lực lượng một cái tăng phúc hồn lực, hai luồng ánh sáng chiếu lên người Ba Tái Tây.

Cửu Bảo Lưu Ly Tháp làm tác dụng của võ hồn phụ trợ đệ nhất thiên hạ lập tức hiển hiện ra, được hưởng hai đạo ánh sáng tăng phúc của Trữ Vinh Vinh, nhất thời thần sắc của Ba Tái Tây bình tĩnh rất nhiều, cầm Hải Thần Tam Xoa Kích lên rất nhanh, nhẹ nhàng đặt cạnh người Đường Tam. Lúc quay đầu lại nhìn Trữ Vinh Vinh, trong mắt có vài phần tán thưởng.

" Tiền bối, sao Tam Xoa Kích này nặng như thế?". Trữ Vinh Vinh không nhịn được hỏi. Ba Tái Tây nói:" Cứu Đường Tam trước rồi hãy nói".

Không còn bị Tam Xoa Kích đè, Đường Tam đã được Tiểu Vũ ôm vào lòng, mắt thấy da dẻ trên người Đường Tam cơ hồ không còn một chỗ nào lành lặn, nước mắt Tiểu Vũ trào ra, liều mạng đem hồn lực của mình rót sang cho Đường Tam.

Trên đùi phải Đường Tam, quang mang vàng lam chậm rãi lan ra toàn thân, phụ trợ kỹ năng Lam Ngân Hoàng xương đùi phải-dã hoả thiêu bất tẫn,xuân phong xuy hựu sinh-tự nhiên phát động. Nhưng tốc độ trị liệu cũng rất chậm, có thể thấy mức độ tổn hại của thân thể Đường Tam rất là nghiêm trọng.

Ba Tái Tây một tay ấn trên ngực Đường Tam, tinh thần lực cơ hồ trong nháy mắt bao phủ thân thể hắn, sắc mặt nhất thời càng trở nên nghiêm trọng:" Tình huống của hắn rất là không tốt, lực lượng của hồn cốt có lẽ có thể giúp hắn chữa trị thân thể, nhưng hắn vừa mới mất máu quá nhiều, nhất định cần phải kịp thời bổ sung mới được, nếu không, tính mạng sẽ nguy hiểm. Người bình thường máu tươi chỉ cần mất đi một phần ba là khó có thể giữ mạng, hắn vừa rồi cơ nhục cùng máu tươi vỡ tan trôi đi, sợ rằng đã mất quá sáu thành".

Tiểu Vũ không chút do dự nói:" Tiền bối,ta đem máu cho hắn".

Ba Tái Tây liếc mắt nhìn Tiểu Vũ một cái, sờ sờ đầu nàng ánh mắt từ hoà:" Ngươi thật sự là hài tử ngốc, Đường Tam có được hồng nhan tri kỷ như ngươi, thật sự là may mắn lớn nhất trong đời hắn".

Tiểu Vũ lắc đầu, nức nở nói:" Không, có thể gặp được hắn, là may mằn lớn nhất trong đời ta mới đúng. Tiền bối,ta phải làm như thế nào?".

Ba Tái Tây liếc Tiểu Vũ một cái thật sâu:" Đưa tay phải của ngươi cho ta".

Tiểu Vũ nghe vậy đưa tay phải của mình ra, Ba Tái Tây ngón tay khẽ bắn ra, uyển mạch Tiểu Vũ nhất thời vỡ ra một phá khẩu, máu tươi chảy ra.

Ba Tái Tây thì thào nói:" Hy vọng máu của ngươi không nên cùng máu của hắn phát sinh xung đột mới là tốt".

Tiểu Vũ khẳng định nói:"Ca hấp thụ hồn hoàn cùng hồn cốt của ta, cũng tương đương cùng với máu của ta hoà hợp nhất thể, khẳng định sẽ không có bài xích, tiền bối, mau cứu hắn".

Ba Tái Tây gật đầu, tay phải vừa dẫn, máu tươi của Tiểu Vũ nhất thời ngưng lại thành một luồng, tụ tập trên không trung thành một luồng máu đỏ. Ba Tái Tây trong mắt thần quang đại phóng, xuất ra một tầng lam quang tinh khiết, bao phủ trên thân thể Đường Tam, cũng không biết nàng như thế nào làm được, lúc lam quang rót vào, tốc độ chữa trị của Lam Ngân Hoàng xương đùi phải Đường Tam rõ ràng gia tăng. Ba Tái Tây tay phải liên tục điểm, từng đạo tơ huyết từ trong huyết cầu tách ra, rót vào những chỗ da dẻ bị huỷ trên cơ thể Đường Tam.

Huyết cầu tựa hồ trở thành cây cầu nối giữa Đường Tam và Tiểu Vũ, không ngừng đem máu của Tiểu Vũ truyền cho Đường Tam.

Gương mặt tựa như giấy vàng của Đường Tam dần dần khôi phục một phần huyết sắc, mà sắc mặt Tiểu Vũ ngày càng trở nên tái nhợt. Nhưng ánh mắt nàng rất vui mừng, Ba Tái Tây đem tinh thần lực dò xét tình trạng thân thể của Đường Tam cộng hưởng cho Tiểu Vũ, nàng có thể cảm giác được tốc độ khôi phục kinh nhân của thân thể Đường Tam, hiển nhiên là máu của mình đã phát huy tác dụng.

Nửa canh giờ trôi qua, Ba Tái Tây thở dài một hơi, tay phải vung lên, phong bế vết thương trên uyển mạch Tiểu Vũ cho máu ngưng không chảy nữa. Đồng thời điểm lên người Đường Tam vài cái, trong ánh quang mang vàng lam lan toả, những vết thương ngoài da của Đường Tam toàn bộ đều khép lại.

" Tiền bối, ngài đừng dừng lại a! Hắn còn chưa hồi phục lại đâu!.Ta còn rất nhiều máu, tiếp tục cấp cho hắn đi!". TiểuVũ cố nén cảm giác suy yếu mãnh liệt, lo lắng hướng Ba Tái Tây nói.

Ba Tái Tây cau mày nói:" Nha đầu ngốc này, ngươi đã cấp một phần ba máu cho hắn rồi, còn tiếp tục như vậy nữa, ngươi sẽ không duy trì được nữa đâu. Đừng quên, linh hồn của ngươi hiện tại chỉ là phụ thể, mà không phải chính thức tồn tại trong cơ thể mình, cho dù ngươi là mười vạn năm hồn thú, cũng không chịu được tiêu hao máu như vậy đâu"

Tiểu Vũ không thèm để ý nói:" Chỉ cần có thể cứu hắn, xin ngài đừng quản ta!"

Ba Tái Tây hơi giận nói:" Ngươi sao lại không chịu quý trọng thân thể mình, chờ hắn tỉnh lại, có thể cao hứng sao? Huống chi ngươi không cần phải lo cho hắn, thương thế trên người hắn nếu đổi là người khác khẳng định là trí mạng. Nhưng năng lực sinh tồn của hắn thực sự quá mạnh mẽ, thậm chí vượt hơn ta nữa. Có máu của ngươi rót vào nãy giờ, thêm vào khả năng hồi phục của chính thân thể hắn, đã không thành vấn đề. Nhiều nhất là nghỉ ngơi ba ngày, bằng vào năng lực mạnh mẽ của thân thể hắn, là có thể khôi phục lại. Nhưng là ngươi, ta thấy, thời gian linh hồn ngươi ở ngoài cơ thể đã quá dài, nên trở về rồi."

Nghe Ba Tái Tây nói Đường Tam đã thoát ly nguy hiểm, Tiểu Vũ lúc này mới buông lỏng, thân thể chao đảo, suýt nữa thì té xỉu. Trữ Vinh Vinh vội lấy một cây khôi phục đại hương tràng nhét vào miệng nàng.

Tiểu Vũ miễn cưỡng nuốt xuống nói:" Tiền bối, VinhVinh, khi hắn tỉnh lại, các ngươi ngàn vạn lần đừng nói cho hắn biết ta đem huyết truyền cho hắn, nếu không hắn sẽ khó chịu."

Trữ Vinh Vinh vành mắt đỏ lên:" Tiểu Vũ,ngươi…".

Tiểu Vũ cầu khẩn nói:" Vinh Vinh, ta van ngươi, ta không muốn hắn khó chịu, dù sao ta cũng không có chuyện gì mà, đáp ứng ta đừng nói cho hắn nha!".

Trữ Vinh Vinh còn có thể nói gì nữa,đành phải gật đầu,trong lòng chẳng những kính nể Tiểu Vũ, đồng thời cũng bị cảm động bởi cảm tình sâu nặng của nàng và Đường Tam. Khó trách Tam ca vì Tiểu Vũ nguyện ý nỗ lực hết thảy, chuyện giữa bọn họ, thật sự là…

Mục quang Tiểu Vũ chuyển về phía Ba Tái Tây, Ba Tái Tây thở dài nói:" Được vợ như vậy, chồng còn muốn gì hơn nữa. Ngươi nhanh trở lại trên người hắn đi, ta sẽ vì ngươi bảo mật, ngươi đem máu cho hắn có lẽ cũng là một chuyện tốt."

Tiểu Vũ cuối cùng cũng hoàn toàn thả lỏng, hồng quang chợt hiện, linh hồn lần nữa trở về cơ thể Đường Tam, ẩn vào trong hồn hoàn cùng hồn cốt của hắn, lập tức ngủ say. Thân thể hắn yếu đuối nằm trong lòng Trữ Vinh Vinh, đi vào hôn mê.

Đường Tam lần này hôn mê giằng co suốt một ngày thời gian mới tỉnh táo lại.

Ba Tái Tây phán đoán tình trạng thân thể hắn là không sai, tổn hại của Đường Tam khi trước không chỉ là cơ nhục cùng da dẻ bên ngoài, mà vì dùng sức quá độ, gân mạch, xương cốt và nội tạng cũng bị thương, quả thật phải chữa trị trong thời gian dài mới được.

Nhưng Ba Tái Tây không biết chính là, Tiểu Vũ từng ăn qua Thuỷ Tinh Huyết Long Tham cùng với tiên phẩm trong tiên phẩm-Tương Tư Đoạn Trường Hồng, tiên huyết bình thường sao có khả năng so sánh với máu của nàng được. Rót một phần ba vào cơ thể Đường Tam, dù đại bộ phận dược lực đều đã bị thân thể Tiểu Vũ hấp thụ, nhưng chỉ là trong máu dù chỉ chứa chút ít dược lực cũng gia tăng tốc độ hồi phục của Đường Tam. Tương Tư Đoạn Trường Hồng có thể làm người chết sống lại, xương trắng mọc ra thịt a!

Từ trong mê man tỉnh lại, Đường Tam chỉ cảm thấy toàn thân một trận bủn rủn vô lực, tinh thần dần dần thanh tĩnh, cảm thụ được mặt đá lạnh lẽo dưới thân mình, suy nghĩ dần dần trở về.

Bên trong Hải Thần điện không còn hắc ám như khi hắn đến, khắp trên nóc điện đều lan tràn hoa văn màu vàng nhạt thật hoa lệ, dù quang mang không mạnh, vẫn có thể chiếu sáng toàn đại điện. Hoa văn đó lan tràn từ trên tường xuống dưới, mà Đường Tam cũng cảm giác được chung quanh thân thể mình cũng có quang mang đồng dạng như vậy.

Cảm giác vô lực khẳng định là tác dụng phụ của kỹ năng chữa trị "dã hoả thiêu bất tẫn,xuân phong xuy hựu sanh" của Lam Ngân Hoàng xương đùi phải trước thân thể tổn hại nghiêm trọng. Bất quá, có thể thông qua đệ thất khảo, hắn vẫn cảm thấy mười phần hưng phấn. Nhất là hắn vẫn nhớ kỹ như in, những lời mình nghe được trước lúc hôn mê. Trọng yếu nhất chính là câu kia," đạt được sự thừa nhận của Hải Thần Tam Xoa Kích, có được quyền sử dụng Hải Thần Tam Xoa Kích", đối với Đường Tam mà nói, đây không thể nghi ngờ là một liều thuốc trợ tim.

"Tỉnh rồi thì đứng lên đi". Thanh âm Ba Tái Tây vang vọng bốn bề.

Đường Tam xoay người ngồi dậy, chỉ thấy Hải Thần Đấu La Ba Tái Tây an vị trước mặt mình không xa, lúc đó nằm ngang gần họ chính là Hải Thần Tam Xoa Kích suýt nữa làm chết hắn. Thân cự đại dài một trượng hai mang đến cảm giác nặng nề mà mạnh mẽ.

Sau khi ngồi dậy Đường Tam mới phát hiện, bên trong toà Hải Thần điện, hoa văn màu vàng nhạt lan tràn khắp nơi nơi, bao gồm cả Hải Thần đài dưới thân hắn cùng bảy toà bình đài chung quanh, làm cho đại điện vốn đơn giản nhìn qua cực kỳ hoa lệ.

" Chúc mừng ngươi, Đường Tam.Thông qua Hải Thần đệ thất khảo, ngươi đã bắt đầu chính thức được Hải Thần thừa nhận rồi". Ba Tái Tây hướng về phía hắn mỉm cười nói.

Đường Tam thở dài một tiếng nói:" Tiền bối, ta hiểu được. Ta có thể nhận được Hải Thần cửu khảo cùng sự thừa nhận của Hải Thần Tam Xoa Kích, sợ rằng đều là nhờ Hãn Hải Càn Khôn Tráo nọ, ngài hẳn cũng biết điểm này rồi. Nhưng là, tại sao khi trước ngài không lấy nó đi từ chỗ này của ta chứ? Ta tin tưởng, ngài nhất định là có biện pháp."

Ba Tái Tây nhẹ nhàng lắc đầu nói:" Không, ngươi chính là người mà Hải Thần đại nhân đích thân lựa chọn, dù là người khác sao có khả năng thay thế chứ? Ta cũng không có năng lực từ trên người ngươi lấy đi Hải Thần chi tâm, là nó tự động lựa chọn ngươi. Đây không chỉ là may mắn, mà là ngươi phù hợp với yêu cầu của Hải Thần đại nhân. Đây cũng là sự thật không ai có thể thay đổi được."

" Hải Thần chi tâm?". Ánh mắt Đường Tam rơi vào khối bảo thạch hình thoi nằm trên Hải Thần Tam Xoa Kích, lúc này Tam Xoa Kích một lần nữa biến thành màu đen, bảo thạch hình thoi nọ cũng biến thành trong suốt, nhìn không ra chút nào tôn uy của Tam Xoa Kích khi vừa rút lên.

" Hải Thần chi tâm? Đây mới chân chính là tên thật của Hãn Hải Càn Khôn Tráo sao?"

Ba Tái Tây vòng tay nói:" Không sai. Hải Thần chi tâm, không chỉ là hạch tâm của Hải Thần Tam Xoa Kích, cũng là hạch tâm của Hải Thần truyền thừa. Khi ngươi được nó cũng đã được sự thừa nhận của nó, từ ngày đó trở đi, khảo hạch của Hải Thần đại nhân với ngươi cũng bắt đầu rồi. Từ Hải Thần chi tâm, ta biết được rất nhiều chuyện. Ví dụ như nó không chỉ cứu ngươi một lần, ngươi còn nhớ trên đường tới đây đã gặp Thâm Hải Ma Kình Vương không?".

Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật