Dịch giả: dangneo
Vì chuẩn bị cho lần này, trong cơ thể Đường Tam đã bắt đầu xuất hiện cảm giác thống khổ.
Hắn đối với Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn đã chờ đợi trong một thời gian dài, mặc dù trong thời gian này hắn tận lực làm cho băng hỏa Lưỡng nghi nhãn với hai loại ôn tuyền đối lập giao hội với nhau, lại có mùi thơm tiên phẩm Khỉ La để khắc chế hàn độc, hỏa độc, Nhưng thân thể hắn lúc này vẫn xuất hiện phản ứng.
Nhất là lúc trước và sau khi lấy hai loại tiên phẩm đối lập này xuống, loại phản ứng này càng rõ ràng hơn. Nóng, Lạnh đột nhiên phát tác trong cơ thể khiến lúc này trên mặt Đường Tam thoạt xanh thoạt đỏ, trong cơ thể khí huyết mạnh mẽ di chuyển, huyền thiên công đã được vận dụng đến cực hạn để không ngừng khống chế cảm giác đau khổ này.
Chỗ lợi hại độc đáo của Băng hỏa Lưỡng Nghi Nhãn dĩ nhiên là Độc cô Bác biết, Hắn ngay cả Độc Cô Nhạn cũng chưa dám mang đến nơi này cho thử qua bởi vì hắn sợ sẽ gây tổn hại cho cháu gái. Mà chính hắn còn đang mang một thân kịch độc, băng hỏa lưỡng nghi nhãn tuy đang dần phá hỏng thân thể hắn nhưng cũng không phải không có chỗ tốt.
Lần này đem Đường Tam đến đây tuy lão quái vật này ra vẻ hào phóng, nhưng thực ra hắn muốn xem người có thể giải được độc của hắn chính là chàng trai trẻ Đường Tam này có thể có biện pháp gì để sinh tồn hay không ở nơi đây. Nếu Đường Tam có thể chống lại kịch độc của băng hỏa lưỡng nghi nhãn, điều đó chứng minh rằng Đường Tam hoàn toàn có khả năng chế tạo giải dược.
"" Thật là Tiên phẩm chí bảo" trong lòng Đường Tam thầm than một tiếng, hắn biết, nếu không phải do băng hỏa lưỡng nghi nhãn ở bên cạnh, sợ rằng xung quanh bất kỳ một loại tiên phẩm dược thảo nào cũng sẽ có một vật tuyệt độc đi kèm theo để bảo vệ theo lý thuyết tương sinh tương khắc.
Nhưng nơi này dù sao sinh vật cũng rất khó để mà sinh tồn, cho nên tiên thảo lại không có vật gì khác đi theo bảo vệ. Bất quá, tiên thảo cho dù tốt thì cũng phải hiểu rõ ràng đặc tính mới được phép sử dụng, nếu không chẳng những không có chỗ tốt mà ngược lại còn tự đưa bản thân vào chỗ chết. Cho dù là tiên thảo đại bổ mà không có phương pháp sử dụng đặc thù thì cũng giống như thuốc kịch độc sẽ gây chết người.
Hai gốc lam ngân thảo giống như trong lúc tập luyện bình thường đồng thời hướng tới hai chu tiên thảo, đầu tiên Đường Tam điều khiển lam ngân thảo bưng quấn lấy hai chu tiên thảo rồi trong nháy mắt phát lực đồng thời đem hai chu tiên thảo kéo bay về hướng mình..
Cùng lúc đó, hai tay hắn bỗng trong như Ngọc rồi nhanh chóng cắt chặt đứt hai gốc lam ngân thảo. Không có hồn lực cầm cự, sự cứng cỏi của lam ngân thảo là có hạn.
Lựa chọn của Đường Tam không thể nghi ngờ là chính xác tuyệt đối, cơ hồ ngay khi hắn chặt đứt hai gốc lam ngân thảo, nhánh lam ngân thảo bên trái đã biến thành băng côn, mà phía bên phải tích tắc biến thành que than. Nếu làm cho công hiệu của hai chu tiên phẩm dược thảo thông qua lam ngân thảo trực tiếp truyền vào trong cơ thể chính mình, Sợ rằng còn chưa hưởng thụ được sự tốt đẹp của Tiên Phẩm này thì chính mình đã gặp chuyện không may rồi.
Hai chu tiên thảo chẳng phân biệt được trước sau rơi xuống trước mặt Đường Tam. Nói cũng kỳ quái, lúc trước vẫn còn vô cùng lạnh và vô cùng nóng nhưng khi tới trước mặt Đường Tam thì hàn nhiệt, hai loại trạng thái lại đồng thời biến mất.
Phía trên bát giác huyền băng thảo bao phủ một tầng hồng quang nhàn nhạt, mà phía trên liệt hỏa hạnh kiều sơ lại bao phủ một tầng bạch khí nhàn nhạt.
Đường Tam biết. Lúc này không thể có chút do dự, tại thời điểm hai chu tiên thảo kết hợp với nhau, mặc dù trạng thái nóng lạnh đang khắc chế lẫn nhau nhưng tại khoảnh khắc này nếu không kịp sử dụng thì công hiệu của chu tiên thảo cũng sẽ hoàn toàn biến mất.
Mà trong vòng mười chu kỳ này, sử dụng chu tiên thảo sẽ đem lại hiệu quả cao nhất.
Không chút do dự, Đường Tam nhặt hai khỏa tiên thảo kịch độc từ trên mặt đất lên, từng miếng từng miếng nhét vào trong miệng mình.
Hai loại tiên phẩm tuy độc, nhưng lại khắc tinh khắc chế lẫn nhau, lúc trước vô cùng bá đạo, sau khi vào miệng Đường Tam lại hóa thành mùi thơm ngát tỏa ra bốn phía.
Mùi thật sự là không sai, Đường Tam trong lòng âm thầm thầm nghĩ, hy vọng kế tiếp bọn chúng không xảy ra biến hóa gì ngoài ý muốn mới tốt.
Suy nghĩ một lát, Đường Tam nhanh chóng xé bỏ quần áo trên người mình, đồng thời thu lại huyền thiên công, đem bát chu mâu sau lưng cùng lam ngân thảo chung quanh,toàn bộ thu vào trong cơ thể.
Cơ hồ chỉ là thời gian của ba lần hô hấp, thân thể Đường Tam bỗng kịch liệt run rẩy, ngay sau đó, một tầng băng màu lam từ dưới chân hắn trực tiếp dâng lên, trong chớp mắt, cả người đã hoàn toàn biến thành màu lam, ngay sau đó, lại là một tầng màu đỏ dâng lên, lúc này nhìn Đường Tam, tình trạng giống như hài tử mới sinh. Lam, hồng hợp thể, nhìn qua cực kỳ kỳ dị.
Trong quá trình này, tinh thần của Đường Tam lại gặp phải tình trạng nguy hiểm vô cùng. Hai loại cực đoan đánh sâu vào trong cơ thể, thống khổ thậm chí đã vượt qua nhiều lần so với lúc trước hắn hấp thu hồn hoàn của nhân diện ma chu.
Lúc này, hắn đối với thân thể thì vẫn miễn cưỡng có nửa phần khống chế, vội vàng hít vài hơi lấy sức, tập tễnh từng bước về phía trước động.
Phía trước tức là băng hỏa lưỡng nghi nhãn, chỉ thấy Đường Tam con mắt nhắm chặt, cả người theo hướng âm tuyền cùng dương tuyền giao hội ngã xuống.
Phốc một tiếng, Đường Tam cả người đã rơi vào dòng suối và chìm vào trong đó.
Sở dĩ hắn sau khi ăn hai loại tiên phẩm dược thảo liền lập tức tiến vào trong nước, chính là muốn dược hiệu phát tác ở mức cao nhất, nếu hắn chỉ rơi xuống nước sớm một chút chỉ sợ đến Xương Cốt cũng không còn.
Đường Tam sở dĩ quyết định hấp thu hai loại dược thảo này, tự nhiên là đã trải qua suy nghĩ kỹ càng. Hai loại tiên phẩm kịch độc chi thảo lại có băng hỏa lưỡng nghi nhãn chung quanh cũng không phải phẩm chất tốt nhất, chỉ có thể xem như là bình thường, nếu thiếu một thứ,sợ rằng nếu đi vào cũng sẽ lập tức lâm vào nguy hiểm cực độ.
Nhưng là, băng hỏa tương khắc, làm hai loại dược thảo tụ tập cùng một chỗ thì sẽ xuất hiện hiệu quả vừa rồi, đó cũng là cơ hội duy nhất để sử dụng hai loại dược thảo này.
Đương nhiên, hai loại dược thảo,băng hỏa đặc tính cũng không có bởi vậy mà biến mất, khi dùng tiên thảo,Đường Tam muốn nhờ nó để khiến cho cơ thể được mạnh mẽ hơn nhưng một khi thân thể chống đỡ không được, lập tức cơ thể hắn sẽ tự nổ mà chết.
Hắn lựa chọn dùng tiên thảo quan trọng nhất là vì bên cạnh còn có Băng Hỏa Lỡng Nghi Nhãn, bởi vì căn cứ trong huyền thiên bảo lục ghi lại, muốn tiến vào bên trong băng hỏa Lưỡng nghi nhãn, cơ hội duy nhất là đồng thời ăn vào bát giác huyền băng thảo cùng gia liệt hỏa hạnh kiều sơ.
Chỉ có trong trạng thái vừa phát sinh sau khi ăn hai loại tiên thảo mới có thể khắc chế uy lực kinh khủng của hai loại nước suối.
Đường Tam lúc này nhìn qua như lâm vào nguy cơ cực độ, nhưng trên thực tế, dưới tác dụng của băng hỏa hai nghi nhãn, tốc độ hấp thu công hiệu tiên thảo của Đường Tam tăng lên rất nhiều. Đồng thời băng hỏa năng lượng cũng được chuyển hóa vào.
Độc cô Bác lúc trước đã căn dặn Đường Tam không nên tiếp xúc với nước suối của băng hỏa lưỡng nghi nhãn cũng không phải là hư ngôn, cho dù hắn thân là phong hào đấu la nhưng nếu hắn bị đưa vào trong băng hỏa lưỡng nghi nhãn thì cũng phải cực kỳ may mán mới có thể thoát ra được.
Mà trong nước suối của băng hỏa lưỡng nghi nhãn thì tất cả kịch độc đều không có hiệu quả, không có độc tố gì có thể tồn tại.
Đường Tam lựa chọn hai loại đối lập này mục đích lớn nhất không phải là ở dược thảo, chủ yếu là muốn cho chính mình lưu lại một con đường để lui.
Vạn nhất sự tình không như trong lời của Độc cô Bác, như vậy trong lúc hắn hấp thu bát giác huyền băng thảo cùng liệt hỏa hạnh kiều sơ, thì sẽ có Băng hỏa hai nghi nhãn bảo vệ chính mình.
Đồng thời, Đường Tam còn muốn xem hai loại dược thảo này còn ẩn chứa tác dụng gì nữa không, hắn cũng không muốn giống như Độc cô Bác có một thân kịch độc, có thể không sợ khí thế cực kỳ nguy hiểm của băng hỏa lưỡng nghi nhãn ảnh hưởng, nhưng nếu không phục dụng hai loại dược thảo này sợ rằng không đợi được đến ngày mai cùng Độc cô Bác ước định, thì hắn cũng đã bị hủy diệt tại nơi này rồi.
Cho dù bây giờ hắn còn muốn chạy trốn nhưng bên trong cơ thể hắn năng lượng vô cùng của băng hỏa cũng sẽ làm hắn không cách nào trị khỏi bệnh, đừng nói tu luyện sau này, có thể giữ được mạng nhỏ này hay không cũng là vấn đề lớn rồi.
Bất quá, cho dù tư liệu có tốt thì hắn cũng không có cách nào đem toàn bộ kiểm tra rõ ràng, bên trong Huyền Thiên Bảo Lục ghi lại mặc dù tường tận, nhưng chỉ khi chính thức ăn hai loại cực hạn dược thảo, Đường Tam mới biết được tất cả những thống khổ trước đây mình đã trải qua chưa là gì so với lần này.
Băng hỏa hai loại năng lượng mặc dù lúc trước đã có dung hợp, nhưng lúc tiến vào trong cơ thể hắn, lại điên cuồng công kích, tiên phẩm dược thảo ẩn chứa dược lực kinh khủng, băng hỏa tương khắc, trong nháy mắt năng lượng bộc phát đánh sâu vào cơ thể,..., Đường Tam thậm chí ngay cả cơ hội dùng ý chí lực để chống cự cũng không có.
Ngã vào bên trong hàn nhiệt băng hỏa lưỡng nghi nhãn chỉ chốc lát sau hắn đã lâm vào trong trạng thái hôn mê.
Bên trong nước suối của Băng hỏa lưỡng nghi nhãn, chỗ Đường Tam ngã vào bốc hơi lên một lúc ngắn ngủi, rồi nước suối bắt đầu khởi động, trong lúc đó Đường Tam đã vô ý thức mà ngâm mình trong đó. Mặt nước một lần nữa khôi phục bình lặng, nhũ bạch cùng đỏ đậm vẫn như là gương soi. Hơi nước như trước tràn ngập trong không khí, tất cả lại trở về trong yên tĩnh.
Thời gian như nước chảy, từ sáng sớm đến đêm. Màn đêm một lần nữa phủ xuống, đêm đen bao phủ, trong phạm vi băng hỏa lưỡng nghi nhãn đã một lần nữa chìm vào trong bóng tối, mà Đường Tam lại không có trồi lên mặt nước, tựa hồ, hắn đã hoàn toàn biến mất.
Bên trong rừng rậm,mặt trời đã lặn, có ba người đang bay nhanh chóng xuyên qua rừng. Không ngừng đi tới.
Ba người này gồm hai nam,một nữ, trong đó hai gã nam tử,thần sắc trên mặt lộ vẻ cực kỳ lo lắng. Nữ tử mặc dù vẻ mặt bình tĩnh, nhưng cũng là cau mày.
Ba người này, đúng là người trong hồn sư giới.
Lúc trước, sau khi Đường Tam lặng yên biến mất không một tiếng động, đại sư lập tức tìm phất lan đức, gọi về Vũ hồn La Tam Pháo. Tam pháo này mặc dù thực lực không mạnh, nhưng lại có chỗ phi thường, đó chính là khứu giác của nó chính vì vậy đã tìm được địa phương Đường Tam biến mất
Hơn nữa, nó cùng đại sư vốn làm một thể, nó thấy cái gì Đại Sư cũng thấy được cái đó.
Ngắn ngủi sau khi khám sát, đại sư lập tức từ tam pháo phán đoán biết được địa phương Đường Tam bị lạc đến. Hắn đúng là đã bị bắt đi tại nơi hẹn gặp phong hiệu đấu la Độc cô Bác.
Vừa nghĩ tới một thân độc vật -lão quái vật, đại sư không khỏi lâm vào trong khủng hoảng, rơi vào trong tay lão độc vật, Đường Tam còn có thể có cái gì tốt đây? Hơn nữa, bọn họ căn bản là không biết nơi lão quái vật kia tọa lạc.
Phất lan Đức cũng cực kỳ lo lắng, Đường Tam mặc dù cũng không phải truyền nhân đệ tử của hắn,nhưng là một trong sử lai khắc thất quái, hắn cũng là đệ tử của sử lai khắc học viện, càng huống chi, lúc đầu Người mặc áo đen kia đã nói với hắn những thứ làm hắn không thể quên, Người mặc áo đen so với độc đấu la càng thêm kinh khủng hơn.
Nhưng là, lúc này, phất lan đức vẫn tỉnh táo hơn đại sư một chút.
Cẩn thận tự hỏi, Phất lan Đức đưa ra quyết định trở lại thiên nhật đấu hoàng gia học viện một chuyến.
Trước một ngày tại thiên nhật đấu hoàng gia học viện, lúc ba vị giáo kia dạy cách liên thủ đối kháng độc đấu la, rõ ràng là giống như nhận thức của hắn, có lẽ ba vị giáo kia sẽ biết nơi ở của Độc cô Bác,nếu bọn họ cũng không biết, có lẽ cũng chỉ còn cách đi tìm vị tuyết tinh Hôn Vương.
Đương nhiên, cùng một vị đế quốc hôn vương mặt trước đối kháng hiển nhiên là không khôn ngoan, nhưng nếu có chính sách hợp lýthì vẫn không phải là vấn đề gì.
Dù sao. Bất luận là đại sư cùng liễu nhị long, tông môn lam điện phách vương long, vẫn còn thất bảo lưu ly tông sau lưng Trữ vinh vinh, đều là một trong đương thời thất đại tông môn, cho dù tuyết tinh hôn vương kia quyền cao chức trọng, cũng không dám đắc tội khi đang ở trên lãnh thổ của hai đại tông môn.
Mà sự thật là ba người cũng không có vận dụng tới kế hoạch đi uy hiếp hôn vương. Gặp lại ba vị giáo viên của thiên nhật đấu hoàng gia học viện, ba vị Đấu La cảm thấy xấu hổ, vừa nghe Đường Tam đã bị Độc cô Bác bắt đi, ba vị đấu la nhất thời rất là giật mình.
Bọn họ nói cho hoàng kim thiết tam giác, độc cô bác làm người luôn luôn cô tịch. Mặc dù được hoàng thất sử dụng, nhưng chính mình lại không ở bên trong thiên nhật đấu thành, mà là trong rừng rậm, nghe nói là ở tại trên một ngọn núi, nhưng vị trí cụ thể bọn họ cũng không biết.
Ba vị giáo viên Đấu La này đối với việc Đường Tam bị mất tích đều tỏ vẻ tiếc nuối, nhưng bọn hắn cũng xác nhận là không cách nào trợ giúp sử lai khắc học viện đi đối phó với Độc cô Bác.Mặc dù không có nói rõ nguyên nhân,nhưng Phất lan Đức ba người tự nhiên rõ ràng.
Người nào lại nguyện ý đi đối mặt với một tên có một thân kịch độc kinh khủng lại còn là một vị Phong Hào Đấu La nữa chứ, động vào hắn để rồi chịu chết à? Cho dù cấp bậc phong hào đấu la là người mạnh nhưng đối với kịch độc kia cũng không có biện pháp.
Hoàng kim thiết tam giác không thích khẩn cầu người khác, cả ba nhanh như điện chớp rời đi thiên nhật đấu hoàng gia học viện, với sự dẫn đầu của Liễu nhị long lao thẳng tới rừng rậm âm u.
Rừng rậm âm u cách hướng đông của thiên nhật đấu thành khoảng trăm dặm. Chính là một trong vài địa phương thiên nhật đấu đế quốc mà hồn thú hoang dã cư ngụ. Diện tích mặc dù không lớn như Đại xâm lâm, nhưng trong đó cũng không thiếu hồn thú cao cấp.
Từ sáng sớm tiến vào rừng rậm. Ba người đã tìm kiếm suốt một ngày, chỉ còn thiếu nước lật ngược cả khu rừng mà thôi.
Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật