Trang chủ » Đấu La Đại Lục » Chương 147: Bích lân độc tử

Chương 147: Bích lân độc tử

Dịch: Hoanghaiha + atula23

Nguồn:

Ngay khi Đái Mộc Bạch lao lên không trung hướng hai gã huyền vũ quy hồn sư phát động tấn công, cũng là lúc Đường Tam ở trên mặt đất hành động. Tất cả Lam Tâm Thảo lấy hắn làm trung tâm, lúc này Đái Mộc Bạch đang được Lam Ngân Thảo của hắn quấn quanh lưng liền nhẹ nhàng kéo trở về mặt đất, như thế khiến cho lôi điện từ long trảo như tia chớp xẹt qua ngay phía trên đầu của Đái Mộc Bạch.

Lôi điện long trảo của Ngọc Thiên Hằng ở trên không trung bắn ra hơn hai mươi thước mới tiêu tán, chỗ nó đi qua, không khí vặn vẹo kịch liệt, âm thanh bạo phát ra khiến cho lòng người phải chấn động.

Chiến đấu cũng tại âm thanh này mà tạm thời dừng lại, Đái Mộc Bạch sau khi rơi xuống đất có chút khựng lại. Kiểu Đường Tam ở trung tâm phối hợp với toàn bộ Sử Lai Khắc thất quái còn lại, đây là một chiến thuật chính mà bọn họ không phải thực hiện lần đầu tiên thành công. Chính là muốn lực lượng của bảy người thu lại làm một khiến cho chênh lệch với đối phương giảm đi.

Đái Mộc Bạch vung chân, một cước xuất quét ngang ra, trực tiếp đánh đến hai chân của Thạch gia huynh đệ.

Lúc này Tiểu Vũ cũng Chu Trúc Thanh cũng đồng thời lao ra ngoài, phân biệt hướng ra hai bên sau lưng Thạch gia huynh đệ, tiến đến Hoàng đấu chiến đội ở phía sau.

Quy giáp của Thạch gia huynh đệ ầm ầm rơi xuống đất, do hai chân nhanh chóng co ngắn lại rồi thu vào bên trong quy giáp. Mắt thấy một cước này của Đái Mộc Bạch sẽ đá vào quy giáp, Lam Ngân Thảo quấn bên hông hắn đột nhiên phát lực, đưa hắn kéo lại phía sau một thước, khiến cho một cước này không trúng vào cái gì cả.

Nếu như Đường Tam chỉ có Lam Ngân Thảo vũ hồn, thì hắn cũng không có khả năng khống chế từng cây Lam Ngân Thảo tỉ mỉ chính xác đến như vậy. Dù sao lực lượng bị chia nhỏ, muốn khống chế thật chính xác tuyệt không dễ dàng, nhưng mà trong tay hắn lại có tuyệt học của Đường Môn là Khống Hạc Cầm Long, bằng cách dựa vào đặc thù của công pháp này, hắn hoàn toàn có khả năng khống chế toàn diện như vậy.

Lúc trước một kích của Đái Mộc Bạch đánh lên trên quy giáp của đối thủ Đường Tam thấy rất rõ ràng, hắn hiểu được lực phòng ngự của hai vị huyền quy hồn sư này tuyệt đối không có bất kì hồn kĩ nào của bọn họ trong giai đoạn này có thể công phá được. Một cước khi nãy của Đái Mộc Bạch mà đá trúng vào trên quy giáp đó, sợ rằng không đả thương được địch thủ mà đã tự gây tổn thương cho mình trước rồi.

Ngọc Thiên Hằng đang lơ lửng trên không trung mắt thấy lôi điện Long trảo của mình kích không trúng, trong giây lát ngẩn người ra, hắn một cước đạp lên trên quy giáp của huyền vũ quy hồn sư, thân thể trong nháy mắt tăng tốc, trực tiếp vượt qua Đái Mộc Bạch hướng đến Đường Tam ở phía sau vọt tới. Cánh tay của Lam điện phách vương long lại huy động, hình thành một cái lôi điện long trảo, bất quá lần này mục tiêu lại là Đường Tam.

Thân là đội trưởng của Hoàng đấu chiến đội, Ngọc Thiên Hằng đã nhìn ra nhân vật quan trọng nhất trong chiến đội của đối phương không phải là không phải là Đái Mộc Bạch có thực lực cực mạnh mà là gã đội viên khống chế hệ hồn sư, người dùng Lam Ngân Thảo quấn quanh trên người mỗi gã đội viên, Thiên Thủ Tu La.

Chỉ cần có thể tấn công thắng điểm này thì thế trận của đối phương không cần công cũng tự bị phá.

Ngay khi lôi điện long trảo của Ngọc Thiên Hằng xuất ra, hắn đã ngay lâp tức xuất hiện trước mặt Đường Tam, hắn kinh ngạc phát hiện khống chế hệ hồn sư trước mặt này hai mắt lúc này đã hoàn toàn biến thành màu tím, dưới chân khẽ nhúc nhích một chút, cả thân thể nhìn qua đã có chút mơ hồ.

Tại bộ pháp kì dị như vậy, phần thân trên của hắn tuy bất động nhưng thân thể đã di chuyển ra cách xa hơn tám thước, lôi điện long trảo chỉ có thể mạnh mẽ oanh kích lên trên mặt đất.

Đường Tam cước đạp Quỷ Ảnh Mê Tung, quang mang của đệ nhất hoàn hồn phóng xuất ra, vô số Lam Ngân Thảo từ dưới đất ùa lên, hướng lên không trung quấn quanh thân thể Ngọc Thiên Hằng, cùng lúc đó hắn chợt giữ chặt Lam Ngân Thảo đang quấn quanh eo đồng đội ra, rồi kéo mạnh về phía sau, trong phút chốc cả chiến trường xuất hiện một màn quỷ dị.

Ở bên Hoàng đấu chiến đội, Hắc báo hồn sư Áo Tư La đã đón đánh thân ảnh của Chu Trúc Thanh đang lao sâu vào trong.

Trên không trung, Phong linh điểu hồn sư cũng nhanh chóng xuất ra đệ nhất hồn hoàn, tiếng gió thét mang theo đao phong hướng về phía Tiểu Vũ, hai bên viền của đôi cánh do hai tay hắn biến hóa thành đã biến thành giống như đao nhận sắc bén. Đây chính là đệ nhất hồn kĩ của hắn.

Ngay khi hai vị mẫn công hệ hồn sư của Hoàng đấu chiến đội mắt thấy đối thủ đã đến gần sát, đột nhiên trong lúc đó đối thủ của bọn họ vô thanh vô tức biến mất. Trong nháy mắt biến mất, Tiểu Vũ còn nở nụ cười hướng đến Phong linh điểu hồn sư Ngự Phong khoát khoát tay, rõ ràng hết thảy đều nằm trong kế hoạch.

Hai đạo thân ảnh xinh đẹp liền tiến vào trong không trung, không phải vọt về phía trước mà là về sau lưng, các nàng cùng lúc bắn lên còn có Đái Mộc Bạch đang đứng trước huyền vũ quy hồn sư. Sử Lai Khắc thất quái ba gã chủ công cùng một lúc đồng thời lui về phía sau, mục tiêu của bọn họ chỉ có một.

" Không tốt, trúng kế rồi, đồ sâu bọ!" Độc Cô Nhạn sắc mặt đại biến, thân thể giống như linh xà cấp tốc hướng về phía trước phóng đi, những thành viên khác trong Hoàng đấu chiến đội cũng cảm thấy không ổn, nhưng phản ứng của bọn họ vẫn là chậm.

Một ngọn lửa màu tử hồng mênh mông từ trên người Mã Hồng Tuấn bạo phát, ngay sau đó hai cái hồn hoàn trên người hắn gần như đồng thời lóe sáng, một ngọn lửa tử hồng sắc to như một cột trụ lớn điên cuồng phun ra, trực tiếp phá không hướng đến Lam điện phách vương Long hồn sư Ngọc Thiên Hằng.

Những phát sinh trước mắt hết thảy đều có trong kế hoạch của Đường Tam, Đái Mộc Bạch công kích chỉ là để hấp dẫn đối thủ, đã biêt Thạch gia huynh đệ chính là huyền vũ quy hồn sư, bọn họ thế nào lại có thể cho rằng Đái Mộc Bạch trong thời gian ngắn giải quyết được đối thủ đây?

Mà Đường Tam dùng Lam Ngân Thảo không chỉ để trợ giúp Đái Mộc Bạch hóa giải đòn tấn công của Ngọc Thiên Hằng, chỉ lo lắng Đái Mộc Bạch bị công kích của đối phương gây áp chế, điều trọng yếu hơn là khiến cho Ngọc Thiên Hằng chú ý tới mình.

Ngọc Thiên Hằng thực ra đã có thể rút lui, hoặc là có thể do sâu bên trong nội tâm của hắn đối với đội ngũ trước mắt này nhìn qua đã thấy thực lực yếu hơn rồi nên sinh lòng khinh thường, hơn nữa Tiểu Vũ cùng Chu Trúc Thanh phóng đi không gây trở ngại cho hắn, khiến cho hắn phạm vào một sai lầm chí mạng, đơn độc xâm nhập vào đội ngũ đối phương.

Dưới chân, Lam Ngân Thảo dày đặc đang điên cuồng quấn quanh thân thể dần lên, mặt khác Phượng Hoàng Hỏa Tuyến mang theo nhiệt độ tăng cường từ Dục Hỏa Phượng Hoàng ngang nhiên đánh tới, sau lưng thì Tà Mâu Bạch Hổ, Nhu Cốt Mị Thỏ, U Minh Linh Miêu ba chủ công đã phong bế kín toàn bộ đường lui.

Lúc này Ngọc Thiên Hằng đã bị vây trong kết cục chỉ chờ chết.

Trước khi đoàn chiến bắt đầu, Đường Tam cùng đồng bọn đã cẩn thận thảo luận về đối thủ của bọn họ, bất luận phân tích thế nào bọn họ vẫn hiểu được thực lực so với đối phương còn thua kém nhiều lắm. Nếu chỉ bằng như vậy mà ngạnh kháng thì căn bản không có khả năng chiến thắng. Muốn từ trường đoàn chiến đấu hồn này thu được thắng thì phải tìm hiểu thật kĩ về lực lượng của đối phương.

Hoàng đấu chiến đội cực mạnh chính là cường công hệ hồn sư Lam điện phách vương Long vũ hồn Ngọc Thiên Hằng, hắn chẳng những hồn lực cao nhất lại là đội trưởng của Hoàng chiến đấu đội. Lực công kích của hắn chính là cây thương sắc bén nhât của Hoàng đấu chiến đội, tinh thần chiến đấu lại càng đứng đầu cả Hoàng đấu chiến đội. Nếu có thể đem trường mâu này chặt gẫy vậy thì trường đoàn chiến hồn đấu này sẽ không còn nhiều chênh lệch.

Đang ở trên không trung, Ngọc Thiên Hằng đối với Lam Ngân thảo của Đường Tam cũng không thể né tránh, đầu tiên khi bị quấn vào, hắn tựu không để ý thân thể mình đã bị Lam Ngân Thảo quấn quanh, cánh tay phải đánh ra, một lôi điện long trảo xuất hiện hướng đến Phượng Hoàng Hỏa Tuyến của Mã Hồng Tuấn đánh tới.

Giữa không trung một trận âm thanh như lôi đình nổ vang, vô số hỏa diễm màu tím toán loạn bay ra tứ phía, trong một khắc trở nên huyễn lệ tựa yên hoa nở rộ.

Mặc dù Ngọc Thiên Hằng mới thi triển đệ nhất hồn kĩ của hắn nhưng hồn lực lại so với Mã Hồng Tuấn lại không chênh lệch nhiều lắm, chỉ dựa vào lực lượng của lôi điện long trảo đã phá nát công kích Phượng Hoàng Hỏa Tuyến của Mã Hồng Tuấn.

Ngọc Thiên Hằng làm sao lại không biết chính mình đang lâm vào một trạng thái nguy cơ cực độ, trong nguy hiểm áp bức, hắn đồng thời bộc phát tất cả tiềm lực, đệ nhị đệ tam hai cái hồn hoàn đồng thời sáng rực lên. Vào giờ phút này, hắn căn bản không thể giữ lại nữa, chỉ cần có thế phá ta sát cục trước mắt của đối phương thì thắng lợi của đoàn chiến đấu hồn này sẽ thuộc về Hoàng đấu chiến đội.

Lam điện phách vương long ngàn năm, hồn kĩ Lôi Đình Chi Nộ phát động. Ngọc Thiên Hằng trên người trong nháy mắt bạo phát một đoàn lôi quang cực kì chói mắt, nương theo lực của một tiếng nổ mạnh, Lam Ngân Thảo đang quấn quanh người hắn trong nháy mắt hóa thành tro bụi, bay toán loạn khắp nơi.

Lôi đình chi nộ, hiệu quả: trong thời gian nhất định, Lam điện phách vương Long hồn sư ở trạng thái cuồng bạo, lôi điện tăng thêm một trăm phần trăm, hồn lực tăng thêm năm mươi phần trăm.

Nếu như hắn không chủ động đình chỉ kĩ năng, thì sẽ tiêu hao đến hết sạch hồn lực mới dừng.

Mà mỗi lần phát động Lôi Đình Chi Nộ, thân thể sẽ hao phí rất nhiều hồn lực, đối với thân thể sẽ sinh ra tổn thương không nhỏ, nếu không phải lâm vào nguy cơ thế này, Ngọc Thiên Hằng cũng sẽ tuyệt không dễ dàng phóng thích đệ tam hồn kĩ ra như vậy.

Lam Ngân Thảo vốn không dẫn điện, nhưng Lôi Đình Chi Nộ ẩn chứa năng lượng thật quá mức khổng lồ, Lam Ngân Thảo không cách nào ngăn cản được nguồn năng lượng đó nổ mạnh.

Nhưng đồng thời ngay khi Lôi Đình Chi Nộ bộc phát, thì ngọn lửa tử hồng sắc đã oanh kích ngay trước ngực Ngọc Thiên Hằng. Lôi điện long trảo của hắn dù sao cũng chỉ là đệ nhất hồn kĩ, mặc dù có thể đánh trúng Phượng Hoàng Hỏa Tuyến nhưng Mập Mạp vốn là vũ hồn biến dị, không thể dễ dàng đối phó như vậy. Phượng Hoàng Hỏa Tuyến cuồn cuồn không dứt, phát huy ưu thế hoàn toàn, thừa dịp Lam Ngân Thảo trên người đối thủ nổ tung, đã liền mạnh mẽ oanh kích lên trên người Ngọc Thiên Hằng.

Ngọc Thiên Hằng rống to một tiếng, hắn cũng không quản Phượng Hoàng Hỏa Tuyến đang oanh kích, thân thể tại không trung mạnh mẽ thay đổi, quay mặt hướng đến ba người Đái Mộc Bạch phía sau lưng, hét lớn một tiếng:" Lôi Đình Vạn Quân."

Vô số điện xà vốn đang bao phủ chung quanh thân thể hắn đồng thời phóng ra, một khắc sau đã hóa thành vô số lôi điện hướng bốn phương tám hướng bạo phát ra.

Đây mới chính là một kích toàn lực chính thức của Ngọc Thiên Hằng, với Lôi Đình Chi Nộ lôi điện tăng thêm một trăm phần trăm, đệ nhị hồn kĩ của hắn là Lôi Đình Vạn Quân bộc phát với lực công kích mạnh hơn vô cùng.

Trước tiên đã khiến Phượng Hoàng Hỏa Tuyến của Mập Mạp mạnh mẽ nổ tung, mà đại bộ phận lôi điện của Lôi Đình Vạn Quân đều hướng đến ba người Đái Mộc Bạch, Tiểu Vũ cùng Chu Trúc Thanh.

Chỉ cần có thể ngăn trở bọn họ thậm chí là đả thương bọn họ, Ngọc Thiên Hằng có thể tin tưởng trong trạng thái Lôi Đình Chi Nộ, hắn có thể mang đến cho đối phương những thương tổn thật lớn.

Mà khi đó hắn cũng chẳng cần lui bước, đồng bọn của hắn cũng sẽ tự động đến chiến trường bên này, cùng tập trung công kích đối thủ.

Sử Lai Khắc thất quái có thể tại Tác Thác đại đấu tràng thu được chiến tích hai mươi bảy trận thắng liên tục, sao có thể dễ dàng bị đánh bại như vậy được. Lam điện phách vương Long vũ hồn sư Ngọc Thiên Hằng cho dù là mạnh mẽ, nhưng hắn cũng chỉ là một thân một mình xâm nhập.

Chu Trúc Thanh cùng Tiểu Vũ thân thể yên lặng ẩn ra sau lưng Đái Mộc Bạch, các nàng ban đầu đều được Lam Ngân Thảo của Đường Tam quấn quanh lưng, ngay khi đến gần Đường Tam, ba người hiển nhiên hợp lại cùng một chỗ, thuận theo trước sau, tự nhiên là do Lam Ngân Thảo của Đường Tam điều khiển khống chế.

Đái Mộc Bạch ở trước mặt Ngọc Thiên Hằng, Chu Trúc Thanh cùng Tiểu Vũ ở vị trí thứ hai và thứ ba sau lưng hắn.

Mà ngay khi Ngọc Thiên Hằng xuất ra đệ tam hồn kĩ Lôi Đình Chi Nộ, Đái Mộc Bạch cũng lập tức phóng ra hồn kỹ của hoàn hồn ngàn năm của mình, Bạch Hổ Kim Cương Biến.

Vũ hồn Bạch Hổ phụ thể khiến cho thân thể hắn bành trướng trở nên hùng tráng, quần áo trên thân thể bị rách hoàn toàn, lộ ra cơ thể được phồng lên kinh khủng,...quỷ dị nhất là trên da tay hắn có xuất hiện một cái điều văn (hoa văn) màu đen.

Đôi hổ chưởng xoay một vòng, mặt trên xuất hiện những móng vuốt sắc bén như những ngọn đao màu bạc,... kì lạ nhất là toàn thân hắn từ trên xuống dưới đều bao phủ trong một tầng kim quang mãnh liệt, phảng phất như thân thể làm từ kim quang bình thường. Hai tròng mắt đỏ rực hiện ra quang mang màu máu, toàn thân đều mang theo khí phách của một vị vua trong loài thú.

Rồng cùng hổ đồng thời là một trong những vũ hồn mạnh nhất, cho dù hổ có yếu hơn rồng nhưng chênh lệch bất quá chỉ là một chút thôi, mà hồn lực của Đái Mộc Bạch còn cao hơn Ngọc Thiên Hằng cũng có một bậc mà thôi.

Cùng với tiếng hổ hống cuồng bạo, đôi mắt Tà Mâu của Đái Mộc Bạch trong nháy mắt hợp lại, quang mang màu vàng ở thân dưới của Bạch Hổ Kim Cương Biến hóa thành một đoàn quang mang chói mắt màu bạc chợt phóng ra, bạch quang trên không trung khếch tán, đạt tới đường kính hai thước, rồi tựa như một viên lưu tinh hướng đến trên người Ngọc Thiên Hằng đánh tới.

Đồng dạng là cường công hệ chiến hồn sư, cường lực vũ hồn cũng ngang ngửa, Đái Mộc Bạch cùng Ngọc Thiên Hằng hồn kỹ có chút giống nhau, Bạch Hổ Liệt Quang của trạng thái Bạch Hổ Kim Cương Biến gặp phải Lôi Đình Vạn Quân của trạng thái Lôi Đình Chi Nộ, sẽ xảy ra cục diện như thế nào?

Tia sét cùng liệt quang tại không trung ầm ầm va chạm, cả đấu hồn thai đều kịch liệt rung lên, lực nổ mạnh kinh khủng mãnh liệt được sinh ra, toán loạn bay khắp nơi

Người chủ trì đang lơ lửng trên cao quan sát xuống dưới chiến đấu, quang mang màu trắng chói mắt khiến trước mắt nàng một trận mở mịt, ngơ ngác tự nhủ:" Đây, đây thật sự chỉ là hồn tôn đấu hồn thôi sao?"

Sau khi phát động Lôi Đình Vạn Quân, thân thể Ngọc Thiên Hằng đã rơi xuống mặt đất, Đái Mộc Bạch cũng đồng thời hạ xuống, hồn lực cùng hồn kĩ toàn diện va chạm khiến cho hai người cơ hồ đồng thời lui về phía sau, Ngọc Thiên Hằng lui về phía sau ba bước, mà Đái Mộc Bạch chỉ lui về có hai bước, cả hai khóe miệng đều xuất ra một tia máu, hiển nhiên trong lần va chạm vừa rồi Đái Mộc Bạch chiếm thế thượng phong.

Cũng không thể nói Đái Mộc Bạch có thực lực mạnh hơn Ngọc Thiên Hằng, bởi vì Ngọc Thiên Hằng lúc trước đã phải ngạnh kháng ngọn lửa của Mập Mạp công kích, mặc dù Lôi Đình Vạn Quân đã triệt tiêu hết tác dụng của ngọn lửa, nhưng Phượng Hoàng Hỏa Diễm của Mập Mạp so với ngọn lửa bình thường nóng cháy hơn nhiều, đồng thời còn có tác dụng phụ, lúc này trước ngực Ngọc Thiên Hằng đã bị thiêu thành một mảng đen nhánh.

Càng huống chi Lôi Đình Vạn Quân mặc dù lực công kích vô cùng kinh khủng, nhưng phạm vi sát thương quá rộng, mà công kích của Đái Mộc Bạch lại rất tập trung, hồn lực được ngưng tụ. Hiển nhiên luồng Bạch Hổ Liệt Quang của Đái Mộc Bạch sẽ chiếm được thượng phong. Mặc dù như vậy, Ngọc Thiên Hằng cũng chỉ lui ra sau so với Đái Mộc Bạch một bước, có thể thấy được Lam điện phách vương long vũ hồn bá đạo đến mức nào.

Đáng tiếc Thất bảo lưu ly tháp của Trữ Vinh Vinh chưa có thêm hiệu quả tăng cường gì đối với hồn kĩ, chỉ mới có tăng cường về lực lượng cùng tốc độ. Nếu không có thể nói một kích này của Đái Mộc Bạch, có thể sẽ để lại cho đối phương nhiều thương tổn hơn nữa.

Đái Mộc Bạch mặc dù bên ngoài có ưu thế hơn một chút nhưng thực tế cả thân thể hắn giờ đã hoàn toàn run rẩy, Bạch Hổ Kim Cương hộ thân cùng với Bạch Hổ Kim Cương Tráo cũng không thể đem toàn bộ lực lượng của Lôi Đình Vạn Quân triệt tiêu hết được.

Chỉ là hướng đối thủ công kích cũng không chỉ có một mình Đái Mộc Bạch mà là toàn thể Sử Lai Khắc thất quái chiến đội. Khi tấn công của Đái Mộc Bạch chấm dứt cũng đồng thời với việc hóa giải toàn bộ uy lực của Lôi Đình Vạn Quân, ngay lúc này một thân ảnh linh động yên lặng lóe lên, từ sau lưng hắn lao tới.

U Minh Đột Thứ của Chu Trúc Thanh tốc độ được đề cao đến cực hạn, thân thể thậm chí tại không trung còn sinh ra liên tiếp tàn ảnh, hai cái hồn hoàn trên người đồng thời bạo phát. Ngọc Thiên Hằng thân thể còn chưa đứng vững, Chu Trúc Thanh đã như chợp vọt đến sát người hắn.

U Minh Linh Miêu đệ nhị hồn hoàn hồn kĩ, U Minh Bách Trảo phát động.

Vô số trảo ảnh hợp lại tạo thành một cái lưới dao sắc bén kinh khủng, Ngọc Thiên Hằng lúc này đang ổn định khí huyết như muốn sôi lên trong cơ thể, lúc trước Lôi Đình Vạn Quân đã phóng xuất ra quá nhiều lôi điện lực, khiến lúc này đang vị vây trong hiểm cảnh, không có cách nào thoát ra được.

Thời khắc mấu chốt này, tố chất trong cơ thể của Ngọc Thiên Hằng hiển lộ, không bởi vì nguyên nhân bị đối thủ công kích mà bối rối. Cánh tay Lam điện phách vương long hoành không hi vọng có thể hóa giải công kích của Chu Trúc Thanh.

Nhưng tốc độ công kích của Chu Trúc Thanh quả thật quá nhanh, phụ trợ của Thất bảo lưu ly tháp về lực lượng cùng tốc độ giúp U Minh Bách Trảo của nàng đều hoàn toàn đều đánh trúng mục tiêu. Vô số tia lửa từ trên cánh tay của Ngọc Thiên Hằng xuất hiện, đồng thời còn ẩn hiện một vài tia máu.

Ngọc Thiên Hằng cũng chỉ có thể phòng vệ những bộ phận yếu hại trên cơ thể mình thôi, còn lại cánh tay, bả vai, hai chân đều bị U Minh Bách Trảo đánh trúng, gây ra tổn thương không nhỏ.

Phải biết rằng Chu Trúc Thanh năng lực chủ yếu là ở tốc độ cùng công kích, mỗi lần nàng phát động công kích đều sinh ra hiệu quả, mặc dù nhìn qua vết thương không sâu, nhưng hồn lực đã thẩm thấu vào bên trong mà điên cuồng phá hoại kinh mạch bên trong thân thể Ngọc Thiên Hằng.

Lôi Đình Chi Nộ rốt cục cũng giúp Ngọc Thiên Hằng trì hoãn được một lúc, lôi đình chi lực lại mãnh liệt bộc phát, nhưng ngay khi lôi điện đến sát người thì thân thể Chu Trúc Thanh lại lướt sang ngang mấy thước, vừa vặn hóa giải sự phản kích của Ngọc Thiên Hằng. Điều này không thể nghi ngờ cũng là do Đường Tam dụng Lam Ngân Thảo khống chế tiết tấu trận đấu.

Đau đớn kịch liệt từ hàng trăm vết thương truyền đến, sau lưng nóng bừng, hiển nhiên là bị cháy bỏng do Phượng Hoàng Hỏa Tuyến vừa công kích sau lưng, mà trước mặt địch nhân lại xuất hiện một người nữa, Ngọc Thiên Hằng chỉ biết cố gắng bị động chống đỡ, hi vọng viện quân sẽ kịp tới nếu không hắn sẽ phải gục xuống ở chỗ này.

Đề thăng hồn lực một lần nữa, Ngọc Thiên Hằng trong miệng phát ra tiếng rống tức giận, đón tiếp thân thể mềm mại của Tiểu Vũ đang lao tới bằng một cái Lôi điện long trảo.

Dưới sự phụ trợ của Lôi Đình Chi Nộ, cường độ cùng phạm vi của Lôi điện long trảo đều tăng lên gấp đôi, Tiểu Vũ lúc này đang vọt tới rất nhanh, hiển nhiên không có cách nào né tránh được.

Cùng lúc này, lực chiến đấu của Sử Lai Khắc thất quái chiến đội mới hoàn toàn bộc phát, đón đỡ Lôi điện long trảo nhưng thân thể của Tiểu Vũ không có chút nào ngừng lại, lôi điện kích thích khiến cho thân thể nàng thoáng có chút run lên, màu tím của đệ tam hồn hoàn rực sáng như muốn tuyên bố chấm dứt chiến đấu của Ngọc Thiên Hằng tại đây.

Đệ tam hồn hoàn kĩ của Nhu cốt mị thỏ: Thuấn di phát động.

Ngọc Thiên Hằng chỉ cảm thấy mắt hoa lên một trận, thân ảnh của Tiểu Vũ đột nhiên biến mất, thân thể mềm mại thon dài chợt xuất hiện ngay trước mắt mình., một búi tóc thật dài ngay lập tức quấn quanh cổ hắn, Tiểu Vũ đằng thân nhảy lên, hai tay nắm lấy long tí của Ngọc Thiên Hằng để phụ trợ phát lực, cố nén ảnh hưởng của lôi điện lực, hai chân đồng thời đặt lên vị trí của Ngọc Thiên Hằng.

Đệ nhất hồn kĩ của Nhu cốt mị thỏ: yêu cung phát động. Ngọc Thiên Hằng thân thể to lớn cũng không thể nào chống cự lại lực mạnh vậy được, thân thể lập tức bị quăng lên. Dù hồn lực của hắn cũng cao hơn Tiểu Vũ đến tám cấp, mặc dù Lôi Đình Chi Nộ làm mất của hắn năm mươi phần trăm hồn lực, thân thể lúc này cũng đã đạt tới trạng thái cực hạn, hơn nữa lực lượng của Tiểu Vũ lại được Thất bảo lưu ly tháp gia tăng thêm hơn ba mươi phần trăm, khiến cho hắn đối với nhu kỹ của Tiểu Vũ không cách nào ngăn cản được.

Trong khi thân thể của Ngọc Thiên Hằng xẹt qua trước mặt của Đái Mộc Bạch, một đôi hổ chưởng của Đái Mộc Bạch cũng đồng thời hướng đến sườn của hắn mà đánh tới.

Không thể không nói, mặc dù Ngọc Thiên Hằng đã chịu rất nhiều thụ thương, nhưng kinh nghiệm khi chiến đấu của hắn lại cực kì phong phú, trong lúc miễn cưỡng dùng long tí che ở phần ngực và bụng, dụng cánh tay thật chắc chắn này ngạnh kháng đợt tấn công của Đái Mộc Bạch, âm thanh vỡ vụn của xương cốt truyền đến, hai chưởng này chỉ có ba mươi phần trăm lực lượng mà Đái Mộc Bạch từ trong run rẩy khôi phục được tích tụ đánh ra, sợ rằng long tí của Ngọc Thiên Hằng dù có phòng ngự xuất sắc đến mấy đi nữa cũng phải nhận lấy hậu quả gẫy xương tay. Cả thân thể được Đái Mộc Bạch " trợ giúp" nên tốc độ bay hướng đến phe Hoàng đấu chiến đội càng nhanh hơn.

Từ lúc Ngọc Thiên Hằng vọt qua huyền vũ quy hồn sư phát động công kích đến lúc Sử Lai Khắp thất quái phối hợp gây ra thương tích nặng nề cho Ngọc Thiên Hằng, tất cả cũng chỉ trải qua một thời gian cực kì ngắn ngủi mà thôi.

" Oanh..." Thân thể Ngọc Thiên Hằng mạnh mẽ đập lên trên quy giáp của hai đã huyền vũ quy hồn sư mới dừng lại được, toàn thân đầy vết máu tươi, trong miệng máu tươi cũng ào ạt phun ra. Dưới sự công kích liên tục, hăn đã bị thương nặng, ngay cả một thân Lôi Đình Chi Nộ cũng bị Sử Lai Khắc thất quái đánh cho tan tác. Đây là do Sử Lai Khắc thất quái không muốn giết người nên đã ra tay lưu tình, chứ nếu cả Đường Tam ra tay thì hắn không chỉ hộc máu như vậy thôi.

" Hỗn đản, ta sẽ giết các ngươi."

Ngọc Thiên Hằng trọng thương đã khiến cho cả Hoàng đấu chiến đội tức giận, nhất là đội phó Độc Cô Nhạn, ngày thường chính là tri kỉ của hắn, nhìn bạn của mình bị vây công đến trọng thương mà mình lại không thể cứu viện kịp, cảm giác này vô cùng thống khổ.

Giờ phút này, nàng đã hoàn toàn quên mất lời nói của Tần Minh, trong tiếng rít, đệ tam hồn hoàn trên người rực sáng. Hai tròng mắt bích lục nhanh chóng chuyển hoàn toàn sang màu tím, ngay cả bích lục lân phiến bao trùm trên đuôi rắn cũng phủ một lớp quang mang màu tím nhạt, hé miệng, phun ra một ngụm sương tím nồng đậm, nhanh chóng khuyếc tán trong không trung, hướng Sử Lai Khắc thất quái mà bay đến.

"Quay lại." Đường Tam hét loén một tiếng, đem Đái Mộc Bạch, Chu Trúc Thanh cùng với Tiểu Vũ đang xông lên công kích kéo về phía sau mình, lúc này, hắn đứng ở mũi tiên phong của Sử Lai Khắc thất quái. Mà Phong Linh điểu hồn sư cùng với Hắc Báo hồn sư bên phía đối phương vốn định lợi dụng tốc độ để phát động công kích, mắt nhìn thấy làn sương màu tím phun ra, đã cuống quít dừng lại, lùi về hai phía bên cạnh. Hiển nhiên, bọn chúng đối với làn sương tím do Độc Cô Nhạn phun ra cực kỳ kiêng kỵ.

Đường Tam sắc mặt ngưng trọng nhìn kỹ làn sương màu tím đang từ từ lan tới. Lúc này, sương tím giống như tấm bình phong, ngăn cách hai đội, hơn nữa lại hướng về phía Sử Lai Khắc thất quái chậm rãi tiếp cận. Ngoài việc rời khỏi đấu hồn thai, nếu không bọn chúng chắc chắn sẽ bị làn sương tím này bao phủ.

Độc vụ chưa tới, đã truyền đến mũi một mùi tanh tưởi, khiến cho người khác chỉ buồn nôn, đầu óc mê man. Sử Lai Khắc thất quái không chút do dự ăn một cây tiểu tịch tràng của Áo Tư Tạp, còn Áo Tư Tạp nhanh chóng chế ra thêm tiểu tịch tràng giải độc chuẩn bị cho mọi tình huống có thể xảy ra.

Hai tay đặt trên Nhị thập tứ kiều minh nguyệt dạ ben hông, Đường Tam thoáng suy tư trong chốc lát, lạnh nhạt nói: "Chẳng qua chỉ là Bích lân ngũ độc của Bích lân xà mà thôi. Xem ta phá xà độc của ngươi đây." Đường Tam hai tay giơ lên, xuất hiện hai túi nước rất lớn, mỗi một túi nước đựng mười cân nước, dưới tình huống bình thường, là đồ chỉ sử dụng cho những chuyến đi dài.

Đường Tam hai tay dùng sức vung lên, đem hai cái túi da vứt lên không trung, đồng thời hét lớn một tiếng: "Lão đại, Bạch hổ liệt quang ba, Mập mạp, Phượng hoàng hoả tuyến, phát động."

Sử Lai Khắc thất quái liên thủ không phải chuyện ngày một ngày hai, Mã Hồn Tuấn cùng với Đái Mộc Bạch nhanh chóng lĩnh hộ, mà lúc này Đái Mộc Bạch vẫn ở trong trạng thái Bạch hổ kim cương biến, không chút do dự phun ra một ngụm Bạch hổ liệt quang ba, bắn thẳng về phía cái túi Đường Tam vứt ra. Phượng hoàng hoả tuyến của mập mạp theo sát ngay sau.

Phanh.

Hai cái túi nước trước Bạch hổ liệt quang ba, không nghi ngờ bị nghiền nát trong nháy mắt, "nước" bên trong bị hồn lực mãnh liệt đánh sâu vào, hoá thành một màn hơi nước bay lên tản ra tứ phía, mà chính lúc này, Phượng hoàng hoả tuyến của tên mập mạp tới, trong phút chốc, hơi nước hoàn toàn biến thành hoả vụ, mang theo một cỗ mùi hương đặc thù lan ra tràn ngập toàn trường, hoàn toàn đem đám sương màu tím kia bao phủ bên trong. Đám sương mù dày đặc kia gặp hoả vụ tất nhiên bị thiêu đốt, phát ra chuỗi âm thanh phốc phốc liên tiếp, trong nháy mắt biến mất. Trên không, dưới ánh sáng của ngọn đèn, chỉ còn vỏ của hai cái túi nước sau khi bị nghiền vụn từ từ hạ xuống, bình chướng giữa hai đội đã hoàn toàn biến mất.

"Không, không có khả năng, ngươi làm thế nào có thể phá được Bích lân tử độc của ta?" Độc Cô Nhạn ngơ ngác nhìn Đường Tam phía đối diện, trong mắt ngập tràn thần sắc không tin. Không chỉ là nàng, từng thành viên trong Hoàng Đấu chiến đội rồi hơi chút ngây dại.

Đối với Bích lân xà độc của Độc Cô Nhạn bọn họ cực kỳ rõ ràng, cho dù là mạnh như Ngọc Thiên Hằng cũng không dám để bị nhiễm phải. Cái đệ tam hồn kỹ này của Độc Cô Nhạn là công kích chí độc, độc tố tác dụng cực nhanh, chỉ cần hơi chạm phạm phải một điểm sương mù màu tím, trong ba khắc sẽ hoá thành nước mà chết.

Tần Minh đứng xa tận cửa thông đạo lúc chứng kiến làn sương tím vốn trong lòng đã khẩn trương, định xuất ngôn ngăn cản, nhưng hắn chưa kịp mở miệng, tử vụ của Độc Cô Nhạn đã bị hoá giải, cũng nằm ngoài sự tưởng tượng của hắn.

Đường Tam mở miệng lạnh nhạt nói: "Bích lân xà độc chẳng qua chỉ là chút tài mọn mà thôi, nếu Bích lân ngũ độc tới đây, không chừng có thể khiến ta chú ý một chút. Bích lân xà độc của ngươi còn chưa đủ hoả hầu."

Độc, là thứ khiến Đường môn thành danh, chính thức khiến kẻ khác sợ hãi. Chơi độc trước mặt Đường Tam, giống như chơi đao trước mặt Quan Công, không khác nhau chút nào.

Phương pháp phá giải của Đường Tam kỳ thật vô cùng đơn giản, trong hai túi nước của hắn thực ra không phải là nước, mà là rượu có độ rất cao. Hơn nữa trong đống rượu này, còn có bột hùng hoàng (lưu huỳnh thì fải). Rượu có thể khiến cho hùng hoàng phát huy hiệu quả hơn rất nhiều, bình thường mà nói, mỗi khi tiến vào địa phương có nhiều rắn, thì phải uống một ít, đề phòng rắn rết chuột kiến cắn phải.

Đường Tam vứt túi nước ra, lợi dụng Bạch hổ liệt quang ba của Đái Mộc Bạch biến đem rượu tán thành hơi rượu trong không trung, lại dùng Phượng hoàng hoả tuyến của mập mạp, ngay lập tức đem xà độc thiêu đốt không còn một chút nào. Bích lân xà độc mặc dù là kịch độc, nhưng trước ngọn lưa vô tình kia cũng không các nào tồn tại. Đường Tam ngay khi biết vũ hồn của Độc Cô Nhạn là Bích lân xà, hắn đã chuẩn bị đối phó thật tối với nàng. Đương nhiên, hùng hoàng tửu vẫn mang ở trên người hắn, Nhị Thập tứ kiều minh dạ nguyệt không gian lớn như vậy, không dùng chẳng phải quá lãng phí hay sao chứ?

Kỳ thật Đường Tam ngoài mặt mặc dù tỉnh táo, nhưng trong lòng vô cùng giật mình, độc tố Bích lân xà độc của Độc Cô Nhạn so với tưởng tượng của hắn còn bá đạo hơn nhiều. Mà từ khi đến thế giới này, hắn vẫn chưa có thời gian đi kiếm độc vật cùng dược vật để phối chế Đường Môn độc dược và giải dược. Khi đó, hắn mới có thể đem thực lực chánh thức của Đường Môn phát huy ra.

Chính lúc này, một âm thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng từ sau lưng Hoàng Đấu chiến đội vang lên: "Các ngươi còn chờ cái gì nữa, một thất bại cỏn con thế đã khiến các ngươi e ngại đối thủ hay sao?"

Ngay sau đó, nương theo một cỗ hương thơm nhàn nhạt, một dạo quang mang màu trắng từ trên trời giáng xuống. Bạch quang kia nhìn cực kỳ quái lạ, hình thái giống cánh hoa, từ từ hạ xuống, trực tiếp rơi lên người Ngọc Thiên Hằng, phiêu phiêu dung nhập vào cơ thể của hắn.

Ngọc Thiên Hằng bị ngã vào lòng Độc Cô Nhạn, thân thể run rẩy một trận, vết thương bên ngoài của hắn như có kỳ tích nhanhchóng khép lại, sắc mặt và toàn thân nhìn qua đã trở nên khá hơn rất nhiều, trực tiếp đứng lên, lạnh lùng nói: "Linh Linh nói rất đúng, chúng ta còn đang chờ cái gì nữa? Động thủ."

Ánh sáng lôi điện lại hiện ra, nỗi đau bị Sử Lai Khắc thất quái đánh cho trọng thương khiến Ngọc Thiên Hằng công kích trước tiên, xà điện toàn thân kích động, ngay cả long tí mới bị rạn xương cũng lại một lần nữa giơ lên.

Đúng vậy, quang mang màu trắng tựa như cánh hoa kia đúng là từ trên tay Diệp Linh Linh, phụ trợ hệ hồn sư duy nhất trong Hoàng Đấu chiến đội, phiêu phiêu xuất ra. Lúc này, đội hình Hoàng Đấu chiến đội đã không còn chỉnh tề như ban đầu, Sử Lai Khắc thất quái rốt cuộc cũng có thể chứng kiến vũ hồn của Diệp Linh Linh, Cửu Tâm Hải Đường. Trên tay của Diệp Linh Linh là một đoá hoa hải đường màu hồng phấn, cánh hoa pha bởi màu trắng và màu hồng phấn khiến cho đoá hải đường trở nê diễm lệ hơn, hình dáng ưu mỹ hơn. Cánh hoa cùng với chi mạn (tua hoa, chả bít là cái j nữa) từ trên tay Diệp Linh Linh rủ xuống, nhu mạn đón gió, rung rinh phấp phới, như mái tóc rủ xuống che đi khuôn mặt của nàng thiếu nữ, nâng niu trìu mến, vẻ đẹp rung động lòng người.

Lúc này trên người nàng tử quang mới thu liễm, hiển nhiên quang mang màu trắng hình cánh hoa chính là hồn hoàn kỹ năng ngàn năm của nàng.

Mắt nhìn thấy Ngọc Thiên Hằng tràn đầy sức sống lại vọt lên, Sử Lai Khắc thất quái sắc mặt không khỏi đồng thời đổi.

Phải biết rằng, vừa rồi bọn họ tiến hành công kích Ngọc Thiên hằng, có thể nói là dự mưu từ trước, cũng là biện pháp giảm đi sự chênh lệch với đối thủ, dù sao, đối thủ cường đại không phải chỉ có một mình Ngọc Thiên Hằng, nếu có thể làm cho Ngọc Thiên Hằng trước tiên mất đi lực chiến đấu, dưới tình huống hơn một người, tự nhiên bên mình sẽ có cơ hội rất lớn.

Nhưng lúc này Ngọc Thiên Hằng lại vọt tới, đại biểu không chỉ Hoàng Đấu chiến đội vẫn có đầy đủ chiến lực, mà điều càng khiến sĩ khí của Sử Lai Khắc thất quái bị đả kích nghiêm trọng chính là, Cửu Tâm Hải Đường hồn sư bên đối phương tuỳ thời có thể trị liệu thương thế, vậy thì tràng chiến đấu này làm sao còn có thể có cơ hội nữa?

Lúc này mọi người mới chánh thức hiểu được rõ ràng tại sao Trữ Vinh Vinh đối với Cửu Tâm Hải Đường lại vô cùng coi trọng. Phụ trợ hệ vũ hồn đặc thù này quả thật có điểm độc đáo của nó.

Có bài học lúc trước, Hoàng Đấu chiến đội hiển nhiên sẽ không chủ quan như trước nữa.

Hai gã Huyền vũ quy hồn sư theo sát sau lưng Ngọc Thiên Hằng, Phong Linh điểu hồn sư Ngự Phong trực tiếp đánh về phía Thất Bảo lưu ly Trữ Vinh Vinh đứng sau cùng của Sử Lai Khắc thất quái, Hắc Báo hồn sư Áo Tư La nhằm thẳng về phía Chu Trúc Thanh.

Mà từ miệng Độc Cô Nhạn vụ khí màu lục phiên nhiên phóng ra, bao phủ xung quanh toàn trường, lúc này, thành viên của Hoàng Đấu chiến đội, từng người nhét một vật gì đó vào trong miệng, đứng trong làn sương màu lục không có chút nào bị ảnh hưởng.

Đoàn chiến lúc này mới chánh thức hoàn toàn triển khai, mà cục diện do Đường Tam thật vất vả khống chế từ đầu đã không còn hiệu quả gì nữa.

Không thể bối rối, đó là vấn đề đầu tiên Đường Tam ý thức được.

Đái Mộc Bạch gầm nhẹ một tiếng, nghênh đón Ngọc Thiên Hằng trước mặt, Bạch Hổ Kim cương biến của hắn bị thời gian hạn chế, lúc này càng không thể trì hoãn, mà Lôi đình chi nộ của Ngọc Thiên Hằng tựa hồ không có thu hồi, hai đại hồn sư long - hổ đồng thời va chạm nhau.

Chu Trúc Thanh thân hình chợt loé lên, tranh tài với Hắc Báo hồn sư Áo Tư La, công kích cùng với hồn lực của nàng đều không bằng đối thủ, nhưng tốc độ muốn nhanh hơn không ít, trong khoảng thời gian ngắn không bị rơi vào thế hạ phong. Đương nhiên, đây là nhờ sự trợ giúp của Thất bảo lưu ly tháp của Trữ Vinh Vinh, nếu không, kém một cái hồn hoàn, nàng hoàn toàn không phải là đối thủ của Hắc Báo hồn sư. Lúc này bên cạnh Đường Tam chỉ còn một mình Tiểu Vũ, mập mạp đứng sau lưng đang dùng Phượng hoàng hoả tuyến cùng Phong Linh điểu hồn sư của bên đối phương không ngừng dây dưa, ngăn cản công kích của hắn hướng đến Trữ Vinh Vinh và Áo Tư Tạp, căn bản không giúp được gì.

Lúc này Đường Tam cùng Tiểu Vũ phải đối mặt, không chỉ là làn sương mù xanh biếc đang lan đến, mà còn có hai gã Huyền Vũ quy hồn sư cùng Bích lân xà hồn sư tuỳ thời có thể thi triển công kích.

Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật