Trang chủ » Chúa Tể Chi Vương » Chương 437: Vương Giả Hư Thần Cảnh

Chương 437: Vương Giả Hư Thần Cảnh

Hư Không Hải vô tận, đỉnh núi kình thiên cự phong.

Ba đạo lực lượng vĩ đại không thể hình dung, giống như ba đoàn ánh sáng thần minh hư vô, chấp chưởng thiên hạ, trấn áp cả một phương thiên địa, thần ma tránh lui!

Khô Lâu hoàng kim tử khí dày đặc, nữ tử nguyệt bào thánh khiết đoan trang, Ma Đạo Vương Giả hắc khí lượn lờ.

Ba đại Vương Giả Hư Thần Cảnh đứng ở nơi này, nguyên khí thiên địa quanh thân phảng phất như đang bị giam cầm vậy, một loại áp bách đến từ linh hồn khiến cho tất cả sinh linh ngàn dặm phụ cận thậm chí ngay cả tư duy ý thức, đều bị áp chế, kinh sợ!

Theo thời gian trôi qua, trên đỉnh núi, một cái phù ảnh khổng lồ không ngừng diễn biến ra từng đoạn hình ảnh, không ngừng chậm rãi suy diễn, nghịch chuyển biến hóa.

Ba đại Vương Giả Hư Thần Cảnh, cùng với rất nhiều cường giả Đại năng, cũng đều gắt gao giương mắt nhìn về phía cảnh tượng bên trong một cái hạp cốc thần bí và các hình ảnh trong đó.

Dần dần, thần sắc trên mặt ba đại Vương Giả Hư Thần Cảnh đều trở nên ngưng trọng.

Nhất là khi lần đầu tiên Di Thiên Chi Mâu hiện lên bên trong hạp cốc, ba đại Vương Giả cũng đều đồng loạt động dung.

Một lúc sau, khi Lữ Thiên Nhất hiện thân, cường thế ra tay, rất nhiều cường giả Đại năng trên đỉnh núi, đều trầm trồ khen ngợi lẫn ủng hộ.

Nhưng mà, trải qua Di Thiên Chi Mâu khóa không tác chiến, sau đó Tiểu Tặc Miêu kỳ tích ra tay, Lữ Thiên Nhất sinh tử không rõ, khiến bầu không khí toàn trường nhất thời chìm xuống đáy vực.

- Đầu tặc miêu kia, không ngờ lại có được thiên phú Độn Không!

- Nếu như ta đoán không sai, trong nháy mắt kia, con mèo này đã trốn vào không gian Trữ Vật Giới chỉ của Lữ Thiên Nhất!

Khô Lâu hoàng kim và Ma Đạo Vương Giả liếc mắt nhìn nhau, đồng thời lộ ra vẻ kinh ngạc.

Hai người này chung quy vẫn là Vương Giả Hư Thần Cảnh, chỉ dựa vào một hình ảnh mơ hồ, liền có thể đưa ra một vài phán đoán.

Lữ Thiên Nhất trúng độc, sinh tử không rõ, đôi mi thanh tú của nữ tử nguyệt bào trong số ba đại Vương Giả, khẽ nhíu lại, toát ra sự sầu lo thật lớn.

Mặc dù Lữ Thiên Nhất, cũng không phải là đệ tử của nữ tử nguyệt bào, nhưng lấy thiên phú tiềm lực của Lữ Thiên Nhất, tuyệt đối là một trong những Đệ tử Chân truyền trung tâm nhất của Tịnh Nguyệt Linh Tông.

Nếu đánh mất một vị thiên tài như vậy, đối với Tịnh Nguyệt Linh Tông mà nói chính là tổn thất rất lớn.

Khô Lâu hoàng kim và Vương Giả Ma đạo, ngoài mặt có chút kinh ngạc, nhưng trong lòng thật ra còn có chút vui mừng khi kẻ khác gặp họa!

Trong hạp cốc thần bí, trong tràng đối kháng kia, thiên tài Chân Chủ Cấp mà Tịnh Nguyệt Linh Tông tổn thất, có đến vài người. Nếu so sánh thì tổn thất của Nguyệt Ma Điện và Hắc Nhai Cung lại nhỏ hơn một chút.

Đoạn hình ảnh ngắn ngủi trong phù ảnh suy diễn đến lúc cuối cùng, đột nhiên toát ra một trận mơ hồ không rõ, lóe lên chập chờn, vặn vẹo không chừng.

- Di Tích Bảo Điện!

Một ít các cường giả Đại năng ở đây đột nhiên kinh hô lên một tiếng.

Di Tích Bảo Điện, vừa lúc hàng lâm ở ngay vị trí của Triệu Phong!

Ngay sau đó…

Vụt vụt…

Lữ Thiên Nhất và Lý Hoành sinh tử không rõ, đã được đưa ra đến ngoại giới, đến trên không trung của kình thiên cự phong.

Ánh mắt nữ tử nguyệt bào đảo qua Lữ Thiên Nhất và Lý Hoành, sắc mặt chợt biến đổi.

Hiển nhiên, tình huống của hai đại thiên tài Chân Chủ Cấp thập phần nguy kịch, cường đại như Vương Giả Hư Thần Cảnh cũng cảm thấy có chút khó giải quyết.

- Trước cứu Thiên Nhất đã!

Ngọc thủ nữ tử nguyệt bào nhẹ nhàng vung lên, một đạo ánh trăng ngân bạch thánh khiết hoa mỹ, từ trên trời giáng xuống, bao phủ toàn thân Lữ Thiên Nhất.

- A…

Lữ Thiên Nhất dưới trạng thái hôn mê, phát ra một tiếng than nhẹ thống khổ.

Ngay sau đó…

Vụt…

Một đầu ấu thú Bò Cạp lớn cỡ bàn tay trẻ con, bị một đoàn ánh trăng ngân bạch giam cầm, rơi xuống trong tay nữ tử nguyệt bào.

Cũng không biết được vị Tiên cô nguyệt bào kia sử dụng thủ đoạn gì, trực tiếp lôi ấu thú Bò Cạp mắc ở cổ họng Lữ Thiên Nhất, thu vào trong tay mình.

- Ấu thú Bò Cạp này, không ngờ lại là trân thú Thượng Cổ biến dị cực kỳ hiếm có!

Nữ tử nguyệt bào đem ấu thú Bò Cạp giam cầm, sau đó lại lấy ra một bình thủy tinh trong suốt sáng ngời, từ trong đó bắn ra một giọt tịnh dịch tinh khiết trong vắt vô ngần, mang theo ánh trăng ngân bạch huyễn lệ chớp động, trực tiếp rót vào trong cơ thể Lữ Thiên Nhất.

- Thánh Linh Tịnh Dịch!

Khô Lâu hoàng kim và Ma Đạo Vương Giả có chút động dung.

Sau khu phục dụng Thánh Linh Tịnh Dịch, độc lực trong cơ thể Lữ Thiên Nhất rất nhanh đã được tịnh hóa sạch sẽ, không bao lâu liền thoát ly khỏi tình trạng nguy hiểm tới tính mạng.

Sau khi Lữ Thiên Nhất thanh tỉnh lại, liền đem tình hình lúc ấy cẩn thận kể lại một lần.

- Nếu ta đoán không sai, Triệu Phong kia nhất định là đã nắm giữ thời gian Truyền Thừa Bảo Điện hàng lâm!

- Xem ra, tình huống tệ hại nhất đã phát sinh! Tàn linh Tử Thánh kia đã xác định được người thừa kế di tích rồi!

- Người thừa kế di tích, hiển nhiên là một vị thiên tài ngoại lai khác cùng tiến vào truyền thừa!

Vẻ mặt ba đại Vương Giả Hư Thần Cảnh càng lúc càng ngưng trọng.

Người thừa kế di tích không gian này, có thể loại trừ Triệu Phong. Bởi vì hắn về sau mới tiến vào bảo điện, hơn nữa còn đau khổ kiên trì lâu đến như vậy.

Không khó đoán được, Triệu Phong đang vì một người thừa kế di tích khác mà tranh thủ thời gian, củng cố sơ hở của di tích.

Kết quả tệ hại nhất, chính là Di tích Tử Thánh rất có thể sẽ đổi chủ!

- Chúng ta cũng không cần phải quá lo lắng! Nếu như trong vòng mười mấy năm, người thừa kế kia không thể đột phá được cấp bậc Tôn Giả, liền không thể chân chính khống chế di tích được!

Khô Lâu hoàng kim trầm giọng nói.

Di tích Tử Thánh, dù sao cũng là một phương không gian độc lập to lớn vô cùng, cấp bậc Chân Linh Cảnh bình thường, cảnh giới hữu hạn, cho dù có Tàn linh Tử Thánh tương trợ, cũng không thể hoàn toàn luyện hóa cùng khống chế được.

- Đúng vậy! Tam Đại Tông Phái chúng ta liên thủ, nghĩ cách tiêu hao lực lượng của Tàn linh Tử Thánh, trong thời gian hơn mười năm, lực lượng Tàn linh Tử Thánh hầu như tiêu hao không còn, nếu như người thừa kế kia vẫn không thể hoàn toàn khống chế di tích, Tam Đại Tông Phái chúng ta liên thủ, đánh vào Di tích Tử Thánh cũng không có gì khó khăn!

Ma Đạo Vương Giả khặc khặc cười lạnh.

Đối với biến hóa của Di tích Tử Thánh, ba đại Vương Giả Hư Thần Cảnh cũng đều có phát hiện và phỏng đoán nhất định, hơn nữa cùng với chân tướng sự thật gần như không sai biệt bao nhiêu.

- Chỉ là tu vi Chân Huyền Cấp, muốn trong thời gian hơn mười năm, đột phá đến cấp bậc Tôn Giả, khả năng rất thấp! Lữ Thiên Nhất của bản Tông, cũng đều không làm được điều này!

Nữ tử nguyệt bào có chút cười nói.

Giữa cấp bậc Chân Linh Cảnh và Đan Nguyên Cảnh có một ranh giới khổng lồ, như cách biệt một trời một vực vậy!

Ví dụ như Đại quốc Thiên Bồng, tám đại thế lực che thiên, vô số Tông phái, Gia tộc… cường giả Chân Linh Cảnh san sát, Chân Chủ Cấp cũng không phải hiếm thấy, nhưng một quốc gia khổng lồ như vậy, trong vòng trăm năm cũng đều không thể sinh ra một vị Tôn Giả, có thể thấy được khó khăn trong đó ghê gớm đến mức nào.

Cho dù là tông phái Nhị tinh trong truyền thuyết, số lượng Tôn Giả Đan Nguyên Cảnh cũng rất ít, mỗi khi sinh ra một vị, cũng đều đáng được chúc mừng một phen.

- Hơn nữa, chúng ta cũng không phải là không có bất cứ manh mối gì!

Ánh mắt Tiên cô nguyệt bào chợt lóe lên.

- A?

Hai đại Vương Giả Hư Thần Cảnh còn lại đều nhìn về phía Tiên cô nguyệt bào.

Tiên cô nguyệt bào mỉm cười mà không nói, chỉ khẽ nhẹ nhàng nâng lên ấu thú Bò Cạp trong tay mình.

- Hóa ra là như thế!

Khô Lâu hoàng kim và Ma Đạo Vương Giả nhất thời giật mình hiểu ra.

Manh mối kia, chính là ấu thú Bò Cạp!

Ấu thú Bò Cạp là Linh sủng của Triệu Phong, giữa hai người có một loại liên hệ cảm ứng vi diệu.

- Đầu trân thú Thượng Cổ biến dị này, trước hết cứ giao cho Tịnh Nguyệt Linh Tông chúng ta bồi dưỡng. Thực lực của nó càng mạnh, khả năng cảm ứng cùng với Triệu Phong cũng càng trở nên mãnh liệt hơn. Đến khi cảm ứng đủ mạnh, chúng ta thậm chí rất có thể truy tra đến địa phương ban đầu của hắn!

Tiên cô nguyệt bào vừa dứt lời, liền đem ấu thú Bò Cạp thu hồi.

o0o

Đồng thời trong lúc này, tại Di tích Tử Thánh, bên trong một tòa đình đài hoa mỹ, Triệu Phong cùng với các đệ tử Tam Đại Tông Phái đều có mặt ở nơi này.

Đệ tử Tam Đại Tông Phái đều tràn ngập kiêng kỵ đối với Triệu Phong, không dám khinh suất ra tay.

Trên thực tế, trải qua một phen đại chiến, tâm lực Triệu Phong hao tổn rất lớn, không dám thường xuyên thúc giục Thần Linh Nhãn như trước nữa.

Trong không gian mắt trái, hàn đàm u lam kia gợn sóng dao động, kéo dài đến hơn chín trượng, lúc này dường như lại gặp phải bình cảnh.

Triệu Phong mơ hồ có cảm ứng, một khi đường kính u lam hàn đàm kia đột phá kích thước mười trượng, Thần Linh Nhãn rất có thể sẽ lại sản sinh dị biến.

Thần Linh Nhãn phát sinh dị biến, tiếp theo thức tỉnh sẽ xuất hiện biến cố gì, Triệu Phong cũng không thể đoán trước được.

Vút...

Âm Ảnh Phi Phong rung lên, thân hình Triệu Phong biến mất ngay tại chỗ.

Vẻn vẹn chỉ có một ít Chân Chủ Cấp như đám người Trang Quán Nhi, mới có thể bắt giữ được quỹ tích thân ảnh Triệu Phong rời đi mà thôi.

- Triệu Phong này, cho dù không sử dụng huyết mạch đồng thuật, thực lực so với Chân Chủ Cấp bình thường cũng đều mạnh hơn!

Trong lòng thiên tài Tam Đại Tông Phái ở đây, vẫn còn khiếp sợ không thôi.

- Các vị cứ tùy thời làm việc a!

Trang Quán Nhi theo sát sau đó chợt lóe lên rồi biến mất, xuyên qua lối ra ở phía Đông gian đình đài.

Mục tiêu mà Trang Quán Nhi truy tung, chính là Triệu Phong!

Nàng làm như vậy, không chỉ bởi vì trực giác bản thân mách bảo, còn bao gồm cả phân tích độc đáo khác nữa. Đi theo Triệu Phong, nói không chừng còn có thu hoạch ngoài dự liệu!

o0o

- Nàng ta không ngờ lại bám riết ta không buông, nhưng mà trên người lại không có đến nửa điểm sát ý!

Triệu Phong căn cứ vào bản đồ Tử Thánh Bảo Điện trong đầu, thân hình ở trong căn đền phức tạp như mê cung không ngừng lao đi.

Nhưng dù hắn có đi nhanh đến thế nào, Triệu Phong vẫn không thoát khỏi sự đeo bám của Trang Quán Nhi!

Thực lực Trang Quán Nhi và Diệp Yên Vũ tương đương nhau, so với Phó Giáo chủ Thiết Huyết Giáo còn mạnh hơn không ít. Triệu Phong hiện tại không có Mộc Linh Tinh Phách làm hậu thuẫn, không dám sử dụng Thần Linh Nhãn quá độ, chỉ dựa vào chiến lực bản thân, quả thật thật là không làm gì được Trang Quán Nhi.

Triệu Phong và Trang Quán Nhi biến mất không bao lâu, Diệp Yên Vũ cũng tiến vào Tử Thánh Bảo Điện.

Theo thời gian trôi qua, càng ngày càng có nhiều thiên tài Tam Đại Tông Phái tiến vào Tử Thánh Bảo Điện, không chỉ là đệ tử Tam Đại Tông Phái, còn có đệ tử thiên tài thuộc về trận doanh của Tam Đại Tông Phái nữa.

Tình hình bên trong Tử Thánh Bảo Điện, cho dù là ba đại Vương Giả ở ngoại giới, cũng đều không thể nhìn xem được.

Mấy ngày sau…

Vụt vụt…

Trước sau có hai gã thiên tài thuộc trận doanh Tam Đại Tông Phái từ trong Tử Thánh Bảo Điện truyền tống ra ngoài.

Một khi bị Tử Thánh Bảo Điện truyền tống ra ngoài, sẽ bị trực tiếp đưa đến bên ngoài không gian di tích.

Mấy gã thiên tài Tam Đại Tông Phái bị truyền tống ra ngoài này, có kẻ cúi đầu ủ rũ, có kẻ thần thái sáng láng.

Di Tích Bảo Điện, tổng thể chia làm ba tầng.

Tuyệt đại đa số thiên tài cũng chỉ luẩn quẩn ở tầng thứ nhất Vạn Tượng Bảo Điện.

Nếu như có thể gặp được truyền thừa thích hợp, ở tầng thứ nhất Vạn Tượng Bảo Điện này cũng đạt được những kỳ ngộ rất lớn.

Cái gọi là Vạn Tượng Truyền Thừa, nghe tên liền hiểu ý nghĩa, chính là bao quát vạn vật, bất luận kẻ nào cũng đều có thể ở trong đó tìm được truyền thừa thích hợp!

o0o

Ngoại giới, đỉnh núi kình thiên cự phong.

Vụt vụt…

Thiên tài trận doanh Tam Đại Tông Phái, ngẫu nhiên lại truyền tống ra ngoài một hai người.

Lần mở ra Di tích Tử Thánh này, số lượng thiên tài trận doanh Tam Đại Tông Phái tiến vào Di Tích Bảo Điện, so với các kỳ trong dĩ vãng thì tiến vào nhiều hơn rất nhiều.

Mà hết thảy những điều này, đèu là do biến cố phát sinh của chính bản thân Di tích Tử Thánh.

Ba đại Vương Giả Hư Thần Cảnh, đều chú ý những biến hóa của Di tích Tử Thánh, trước mắt cơ bản đã xác định, Di tích Tử Thánh đã có người thừa kế, hơn nữa đang kế thừa luyện hóa chỗ di tích không gian này!

Mỗi khi có một gã thiên tài đi ra, ba đại Vương Giả Hư Thần Cảnh đều sẽ đưa ra nghi vấn.

Nhưng không hề có ngoại lệ, tất cả các thiên tài từ trong Di Tích Bảo Điện đi ra, đều nói rằng sau khi đi vào Di Tích Bảo Điện, cũng không có gặp lại tung tích của Triệu Phong.

o0o

Chỉ trong chớp mắt, thời gian hai tháng đã trôi qua.

Di tích Tử Thánh mở ra, đã tiến vào giai đoạn kết thúc.

Thiên tài Tam Đại Tông Phái, tuyệt đại đa số đều bị truyền tống ra ngoài.

Chỉ còn lại một số ít những thiên tài như đám người Diệp Yên Vũ, Trang Quán Nhi, cùng với Triệu Phong là vẫn không bị truyền tống ra ngoài.

- Nếu Triệu Phong kia bị truyền tống ra ngoài, không biết sẽ hiện thân ở Quần Đảo vực Thiên Lô hay là địa phương ban đầu của hắn?

Trong đầu Tiên cô nguyệt bào đột nhiên thoáng hiện ra một ý niệm.

Dù sao thiên tài thuộc Tam Đại Tông Phái tiến vào Di tích Tử Thánh, cũng đều có Lệnh bài Truyền thừa tương ứng, nhưng mà Triệu Phong kia thì lại không có!

o0o

Giờ phút này, ở Đại lục Thanh Hoa, Thánh Vực Chân Long Hội, thời gian hai tháng rất nhanh đã trôi qua!

Trên Quyết đấu trường Phù không, ngẫu nhiên lại thoáng hiện ra một đạo quang hoa, đại biểu cho một gã thiên tài nào đó từ trong truyền thừa ngoại vực hiện thân!

Ô...ô...ô...n...g!

Một lúc nào đó, trong không trung hư không, đột nhiên xuất hiện một cái quang môn cổ thanh sắc.

- Đó là khí tức của Thiên Cơ Truyền Thừa!

Chín đại Tôn Giả cùng với cường giả Đại lục các phương, đều hô nhỏ một tiếng.

Vút...

Trong lối ra đại biểu cho Thiên Cơ Truyền Thừa, một gã thanh niên bước ra, một thân tu vi khí tức cao tới Chân Chủ Cấp tiểu thành!

- Vũ Thiên Ngô!

Toàn trường dấy lên một trận kinh hô khe khẽ.

Nhưng mà, các cường giả trưởng bối một phương Vạn Nguyên Tông, sắc mặt lại có chút khó coi.

Bởi vì tiến vào Thiên Cơ Truyền Thừa này, ngoại trừ Vũ Thiên Ngô ra, còn có Tân Vô Ngân nữa, nhưng Tân Vô Ngân cho đến giờ vẫn chưa đi ra.

Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật