Không trung giữa hạp cốc.
Quỷ vụ khói đen cuồn cuộn, khuếch tán khắp hư không, xoay tròn không thôi, khí âm quỷ lạnh lẽo mênh mông bao trùm, kinh nhiếp sinh linh vạn vật khắp phụ cận, trong phương viên mười dặm, bầu không khí trở nên tĩnh mịch.
Xích Quỷ ở giữa không trung, diễm quang màu trắng trong mắt dâng tràn, chậm rãi nâng tay lên, sát cơ như thực chất tiết ra.
Người của Hắc Nhai Cung lộ vẻ tàn nhẫn dữ tợn, hưng phấn đến mức hô hấp cả đám gần như ngừng lại.
Lúc này...
Cách ngoài hai dặm, Diệp Yên Vũ đang ngồi xếp bằng tĩnh dưỡng cũng cảm nhận được sát khí lạnh lùng lan tỏa.
Meo meo!
Tiểu Tặc Miêu ngáp dài một cái, dường như căn bản không hề quan tâm đến sống chết của “chủ nhân trước”.
- Tiểu Tặc Miêu, nếu như hắn bỏ mạng, ngươi cũng sẽ bị liên lụy đấy.
Trên mặt Diệp Yên Vũ hiện vẻ lo lắng.
Sinh tử của Triệu Phong, Diệp Yên Vũ căn băn không quan tâm, nàng chỉ lo lắng, nếu đối phương bỏ mạng thì sẽ liên lụy đến Tiểu Tặc Miêu đã ký kết Huyết khế ước với hắn.
Mức độ liên lụy có liên quan đến khoảng cách và tu vi thực lực của song phương thậm chí những nhân tố như phẩm cấp huyết mạch và cường độ linh hồn cũng có quan hệ rất lớn.
Chẳng qua, rất hiển nhiên, Triệu Phong và Tiểu Tặc Miêu hiện đang rất gần nhau, cho nên những phương diện khác cũng không nổi bật lắm.
Meo meo!
Tiểu Tặc Miêu vung trảo, lộ ra thần sắc lạnh lùng quyết tuyệt, tỏ vẻ cho dù mình bị liên lụy, trọng thương trí mạng hay rơi vào hoàn cảnh vạn kiếp bất phục thì cũng phải dồn tên “chủ nhân trước” vào chỗ chét.
- Không được, như vậy quá mạo hiểm, vạn nhất trước khi chết, tên Triệu Phong kia không cam lòng, hắn sẽ khống chế sinh tử của ngươi.
Diệp Yên Vũ không đành lòng, lập tức đứng dậy.
Khoảng cách hai dặm này, chỉ cần Triệu Phong có thể ngăn cản được giây lát, Diệp Yên Vũ có thể chạy tới cứu viện kịp.
Thế nhưng Triệu Phong lại xoay lưng về phía đám người Hắc Nhai Cung tốc độ rời đi lại hết sức chậm rãi.
Ngay cả sát cơ âm lãnh của đám người Hắc Nhai Cung hắn cũng hồn nhiên không cảm thấy.
- Tiểu tử này... Chẳng lẽ hắn cho rằng ta nhất định sẽ cứu hắn?
Đáy lòng Diệp Yên Vũ bừng lên phẫn hận, trực tiếp dậm chân một cái.
Triệu Phong cách đám người Hắc Nhai Cung quá gần, một khi đám người Xích Quỷ xuất thủ như lôi đình, Diệp Yên Vũ khẳng định không cứu viện kịp.
Thế nhưng
Vào thời khắc mấu chốt này, bất ngờ là Xích Quỷ đã giơ tay lên đến không trung nhưng vẫn không hạ xuống
Trên mặt hắn lộ ra vẻ do dự hiếm thấy.
Không sai, vẻ do dự giằng co này, Diệp Yên Vũ thấy rất rõ ràng
Ngay cả đám người Hắc Nhai Cung cũng rất kỳ quái, Xích Quỷ sư huynh từ trước đến nay vân sát phạt quyết đoán, tại sao bây giờ tiến công một tiểu tử lại có thể do dự chứ?
Giờ khắc này.
Chẳng biết tại sao, huyết mạch đồng tử “Tà Linh Nhãn” của Xích Quỷ lại sinh ra một tia trực giác bất an.
Hắn tham tu quỷ thi tà đạo, tạo nghệ tinh thần hơn xa những người cùng cấp, hơn nữa huyết mạch đồng tử cường đại, bình thường sẽ sinh ra trực giác dự cám.
Loại trực giác này, Xích Quỷ vẫn luôn tin tưởng không hề nghi ngờ, bởi vì nó đã từng giúp hắn mấy lần tránh được đại kiếp.
Lúc này, trong đầu Xích Quỷ chợt hiện lên một tràng cảnh:
Một đầu “Di Thiên Chi Nhãn” ẩn hiện phía chân trời, phảng phất đặt song song với thiên địa, đạm mạc quan sát hết tất cả mọi thứ bên dưới.
Cuối cùng, “Di Thiên Chi Nhãn” kia phảng phất nhìn xuyên thân thể hắn, thậm chí xuyên qua cả linh hồn.
Phù...
Xích Quỷ đột nhiên lắc đầu một cái, giật mình rung động
Bên tai truyền đến âm thanh của đám đồng môn Hắc Nhai Cung:
- Xích Quỷ sư huynh, nếu không ra tay thì sẽ không còn cơ hội.
Xích Quỷ ngưng mắt xem xét, Triệu Phong chỉ mới rời khoảng chừng trăm trượng dáng vẻ vẫn thành thơi vô cùng.
Ngược lại, Diệp Yên Vũ phía bên kia lại có chút tức giận, vội vàng chạy về phía bên này.
- Thu đội, chuẩn bị rút lui!
Xích Quỷ đột nhiên làm ra một quyết định khiến cho tất cả mọi người đều cảm thấy khó hiểu.
Đám thiên tài của Hắc Nhai Cung mặc dù vạn phần kinh ngạc, nhưng cũng không dám làm trái, không hề ra tay với Triệu Phong mỗi người đều trở về vị trí của mình.
- Xích Quỷ sư huynh, tiểu tử kia cách chúng ta rất gần, một khi ra tay thì Diệp Yên Vũ sẽ không kịp tiếp ứng.
Thanh niên khô gầy lộ vẻ khó hiểu.
- Tiểu tử này không phải cố gắng trấn định, mà là hắn căn bản không hề sợ chúng ta. Quan trọng nhất là... Ta không nhìn thấu hư thật của hắn.
Xích Quỷ trịnh trọng nói.
Phóng mắt khắp mười đại thiên tài Chân Chủ cấp trong “Di tích Tử Thánh”, Xích Quỷ đều hiểu rất rõ mỗi người, cho dù là Diệp Yên Vũ cực kỳ mạnh mẽ, thậm chí là thiên tài hạng nhất, hắn ít nhiều cũng nắm rõ chi tiết.
Nhưng thiếu niên trước mắt, càng tiếp xúc lại càng khiến Xích Quỷ cảm thấy đáng gờm, thâm bất khả trắc.
Bình thường mà nói, loại địch nhân không rõ này, so với kình địch cường đại càng đáng sợ hơn nhiều.
Cho đến khi Triệu Phong bay xa hơn một dặm, đám thiên tài của Hắc Nhai Cung vẫn không ra tay.
- Vốn đã chuẩn bị kỹ lưỡng, không ngờ tên Xích Quỷ này lại cẩn thận như vậy...
Triệu Phong khẽ lẩm bẩm, trong lòng hơi có chút tiếc nuối.
Thì ra.
Triệu Phong cố tình đưa lưng về phía đám người Hắc Nhai Cung, để bọn hắn phát hiện “sơ hở” mà có cơ hội tập kích.
Đồng thời, Triệu Phong cũng dự đoán rằng Diệp Yên Vũ sẽ không mặc kệ sống chết của mình.
Đến lúc đó.
Triệu Phong lại lợi đụng việc này, khiến cho đám thiên tài Hắc Nhai Cung gây chiến với Diệp Yên Vũ, như vậy sẽ dễ dàng thu lợi.
Một khi thành công, Triệu Phong có cơ hội rất lớn liên thủ với Diệp Yên Vũ và Tiểu Tặc Miêu, ít nhất lưu lại một nửa đám thiên tài của Hắc Nhai Cung, nói không chừng còn có thể chém rụng tên Xích Quỷ Chân Chủ cấp kia.
Dù sao thì thực lực của Xích Quỷ cũng đã giảm mạnh, còn Diệp Yên Vũ thì không những vốn mạnh hơn, mà sau khi đạt được hai giọt Nhật Nguyệt Thiên Duẩn Lộ, thực lực cũng đã khôi phục toàn diện...
Chính diện giao phong, có Triệu Phong và Tiểu Tặc Miêu ở bên cạnh tiếp ứng, với chiến lực khủng bố của Diệp Yên Vũ, có đến năm sáu thành hy vọng có thể lưu lại Xích Quỷ.
Cho dù không thể giết được Xích Quỷ, nhưng lưu lại đám thiên tài Hắc Nhai Cung và thu được chiến lợi phẩm trong đó, cũng có tác dụng rất lớn đối với Triệu Phong Phải biết rằng trong người bọn đó có không ít tài nguyên Quỷ Thi đạo.
Chỉ tiếc.
Vào thời khắc mấu chốt, Xích Quỷ lại thu tay, bởi vậy mọi tránh được một kiếp, đồng thời cũng khiến cho kế hoạch “dụ địch giết” của Triệu Phong thất bại.
Vì sao thất bại?
Triệu Phong mơ hồ ý thức được, có lẽ bởi vì mình biểu hiện quá mức bình tĩnh, đã hù dọa đám người Xích Quỷ, hoặc có thể là do đám người Xích Quỷ vẫn cố kỵ Diệp Yên Vũ và Tịnh Nguyệt Linh Tông
Đương nhiên.
Vẫn còn một loại nguyên nhân nữa, đó chính là trực giác mách bảo. Thần Linh nhãn của Triệu Phong vẫn thường xuyên xuất hiện cảm ứng báo động vào một số thời điểm, giúp hắn nhiều lần tránh được một phen đại kiếp.
Ví dụ như lúc ở thành Vũ Dương, sau Thiên Tài Đại Hội Đỉnh phong khi Triệu Phong rơi vào vòng tập kích của Trưởng lão Thu gia, hắn đã sớm cảm ứng được, nên lập tức đề phòng
Không lâu sau.
Triệu Phong và Diệp Yên Vũ hội họp với nhau.
Diệp Yên Vũ thở phào một hơi, đồng thời nghiêm mặt, lạnh lùng nói:
- Tốt nhất ngươi không nên nảy ra quỷ kế gì, càng không nên vọng tưởng hợp tác với đám người tà môn quỷ đạo như Hắc Nhai Cung
- Diệp tiên tử nói đúng vừa rồi giao dịch với đám người Hắc Nhai Cung không ngờ những tên tà đạo này lại sinh lòng sát ý, cũng may có Diệp Tiên Tử đã giải vây.
Vẻ mặt Triệu Phong trở nên hỏa hoãn, bình tĩnh nói.
Nếu như hợp tác, hắn tất nhiên sẽ lựa chọn Tịnh Nguyệt Linh Tông đầu tiên.
Đây là Tông phái mạnh nhất trong Tam Đại Tông Phái, còn là danh môn chính phái, dù sao vẫn an toàn hơn đám người Hắc Nhai Cung dám ăn tươi nuốt sống người khác rất nhiều.
Diệp Yên Vũ vừa chuẩn bị nói gì đó thì từ phía xa chợt truyền đến âm thanh xé gió.
Vụt vụt vụt...
Tám chín đạo thân ảnh phá không mà đến, đều hướng về phía bên này mà tiếp cận.
Trong đó, có một luồng khí tức Chân Chủ cấp cường hoành, thậm chí chỉ mạnh hơn chứ không yếu hơn Xích Quỷ và nam tử huyết bào.
- Chẳng lẽ là viện binh của Ma Càn sư huynh đã đến?
Đám người Hắc Nhai Cung đều không khỏi lộ vẻ chờ mong.
Trong mắt Xích Quỷ lóe lên một tia vui mừng.
Thế nhưng, đợi đến khi hắn phóng ra linh thức cảm ứng, thì vẻ mặt đột nhiên biến đổi.
- Mau rút lui!
Xích Quỷ ra lệnh một tiếng, mang theo đội nhân mã của Hắc Nhai Cung, chật vật rút lui.
Một lúc sau...
Vụt vụt vụt...
Thân ảnh của tám chín đạo lưu quang như ánh trăng, nam có nữ có, giáng lâm đến bên cạnh Diệp Yên Vũ.
Người cầm đầu là một thanh niên tuấn mỹ, mặc áo bào màu bạc, mái tóc đỏ phiêu dật.
Tu vi của thanh niên này đạt tới Chân Chủ cấp đại thành, khí tức mơ hồ mạnh hơn Xích Quỷ và nam tử huyết bào.
Thanh niên mặc áo bào màu bạc nhìn thấy thân ảnh thanh lịch linh hoạt kỳ ảo của Diệp Yên Vũ, ánh mắt khẽ sáng lên, mỉm cười vui vẻ:
- Diệp sự muội, bên chúng ta tìm được một ít kỳ ngộ cho nên bây giờ mới tới kịp, đã chậm trễ khiến sư muội chấn kinh rồi.
- Một mình ta là đủ rồi, thiên tài Chân Chủ cấp của Nguyệt Ma Điện và Hắc Nhai Cung còn chưa thể uy hiếp được ta.
Diệp Yên Vũ khoanh chân ngồi, hơi lộ vẻ lãnh đạm, dường như không hề nể mặt thanh niên mặc áo bào màu bạc.
Triệu Phong ngược lại nhìn ra, thanh niên mặc áo bào màu bạc Chân Chủ cấp này là một trong những người theo đuổi Diệp Yên Vũ.
Nhưng cũng không có gì ngoài dự liệu, thiên chi kiều nữ thanh lịch không dính bụi trần như Diệp Yên Vũ, há có thể không có tài tuấn trẻ tuổi truy cầu? E rằng, thiếu niên tài tuấn bình thường cũng không có đủ tư cách và dũng khí này.
Trong đám người, có hai vị sư muội có quan hệ không tệ với Diệp Yên Vũ, đi đến gần nàng, thân mật trò chuyện.
- Diệp sư tỷ, tỷ bị thương sao?
- Với thực lực của sư tỷ, phóng mắt khắp mười đại thiên tài Chân Chủ cấp, ngoại trừ Lữ sư huynh ra, còn ai có thể lực áp sư tỷ chứ?
Hai vị sư muội này, tu vi đều đạt tới Chân Huyền cấp đỉnh phong, hơi có chút ngạc nhiên.
Diệp Yên Vũ cười một tiếng, thoáng kể lại quá trình nàng tranh phong với Xích Quỷ và nam tử huyết bào.
- Thật không ngờ Diệp sư tỷ lại có kỳ ngộ như vậy, nơi hạp cốc này vẫn giữ lại nguyên trạng Thượng cổ, tài nguyên quý hiếm so với bên chúng ta còn mạnh hơn không ít.
Vài thiếu niên như hoa như ngọc, khí chất không tầm thường, nói chuyện với nhau như tỷ muội thân thiết, thoạt nhìn liền khiến người khác cảm thấy cảnh đẹp ý vui.
Những nam đệ tử của Tịnh Nguyệt Linh Tông không khỏi thầm tán thưởng, đặc biệt là tư thái không u nhẹ nhàng, tuyệt hào hoàn mỹ của Diệp Yên Vũ.
Chẳng qua, chúng nữ Diệp Yên Vũ, tuy rằng tư sắc khí chất tuyệt lệ, nhưng tầm mắt cũng rất cao, ngay cả thanh niên mặc áo bào màu bạc Chân Chủ cấp kia cũng không thể chen lời vào.
Triệu Phong cũng không mấy coi trọng chuyện này, ngược lại hắn cảm thấy rất kinh ngạc trước thực lực cường đại của Tịnh Nguyệt Linh Tông
Trọng đội ngũ, chỉ có Diệp Yên Vũ và thanh niên mặc áo bào màu bạc là hai đại Chân Chủ cấp, đám thiên tài còn lại, quá nửa đều là Chân Huyền cấp đỉnh phong
Với tu vi Chân Huyền cấp đại thành của Triệu Phong nếu xếp vào đội ngũ của Tịnh Nguyệt Linh Tông có lẽ chỉ xếp hàng kế cuối.
- Diệp sư muội, tiểu tử này là ai?
Đám người thanh niên mặc áo bào màu bạc, rốt cuộc cũng tìm được chủ đề, ánh mắt dừng lại trên người Triệu Phong trong mắt lệ quang ẩn hiện.
Trên người Triệu Phong không có khí túc của ba đại trận doanh, khiến cho bọn hắn không khỏi suy đoán.
Thiên tài tiến vào Di tích Tử Thánh, đều có lệnh bài truyền thừa của ba đại trận doanh.
- Hì hì, ta đoán hắn là tu binh của Diệp sư tỷ.
Một thiếu nữ thanh tú mỹ lệ trong đó nhoẻn miệng cười, đi đến bên cạnh Triệu Phong dò xét từ trên xuống dưới, thậm chí còn sờ thử mái tóc lam như mộng như ảo của hắn.
Triệu Phong đứng yên tại chỗ, hơi nhướng mày, nhưng cũng không phát tác, thực lực của trận doanh Tịnh Nguyệt Linh Tông này cũng không phải là khủng bố bình thường
Theo hắn biết, trong mười đại thiên tài Chân Chủ cấp, có năm người là xuất thân từ Tịnh Nguyệt Linh Tông trong đó, thiên tài đệ nhất cũng xuất phát từ Tông phái này.
- A! Con mèo này thật đáng yêu.
Một thiếu nữ khác muốn thò tay vuốt ve Tiểu Tặc Miêu, liền bị nó né tránh, dáng vẻ vô cùng cao ngạo.
- Diệp sư muội, một người một mèo này là sao?
Ánh mắt của thanh niên mặc áo bào màu bạc khẽ lóe lên.
Vài tên nam đệ tử cũng hơi cảnh giác, thậm chỉ nhìn về phía Triệu Phong với ánh mắt căm thù.
Dưới sự chất vấn của mọi người. Diệp Yên Vũ liền thoáng kể lại mối quan hệ ước định giữa mình và Triệu Phong
- Hừ, đối phó với loại tôm tép nhãi nhép này, cần gì phải thương lượng, cứ trực tiếp phong cấm hắn, ép hắn phải nói ra bí mật là được.
Sắc mặt thanh niên mặc áo bào màu bạc trở nên lạnh lẽo, uy năng Chân Linh trên người hạo nhiên rung chuyển, hư không lập tức bị một tầng ánh sáng mỹ lệ bao trùm, khí thế cường đại này, đủ khiến cho những cường giả Chân Linh cảnh bình thường cảm thấy hít thở không thông.
Thấy hay thì nhấn chia sẻ nha, cám ơn.
Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật