Mặc dù Tiểu Tặc Miêu “đổi chủ”, nhưng bản tính của nó rất khó thay đổi, lại lần nữa trình diễn khả năng tiểu thần côn của mình.
Hết lần này tới lần khác, Diệp Yên Vũ đều tin theo sự chỉ đường của nó, không hề nghi ngờ chút nào.
Từ khi gặp con Tiểu Tặc Miêu này, vận khí của Diệp Yên Vũ trong hạp cốc này cũng không tệ, tất cả đều nhờ vào sự chỉ dẫn của Tiểu Tặc Miêu.
Trong lòng nàng đã xem Tiểu Tặc Miêu như “con mèo may mắn” của mình. Triệu Phong mặt không biểu tình, theo sát một người một mèo phía sau.
Dựa theo lộ tuyến mà Tiểu Tặc Miêu đã chỉ, phía trước chợt xuất hiện một bãi cỏ tĩnh mịch thoáng đãng, nguyên khí thiên địa nơi này càng thêm sinh động, ngay cả một ít cỏ dại xung quanh cũng đã cao bằng hai ba thân người.
Grào...
Phành phành phành...
Sâu trong bãi cỏ truyền đến âm thanh thú rống, kèm theo đó là tiếng bước chân nặng nề, kinh tâm động phách.
Thần Linh nhãn của Triệu Phong lập tức quan sát, nhìn thấy tung tích của một vài đàn yêu thú cường đại.
Nếu như hắn chỉ có một mình một người, chắc chắn sẽ nhượng bộ lui binh.
Phải biết rằng, một vài đàn yêu thú bên trong Di tích Tử Thánh này, thậm chí có thể địch lại Chân Chủ cấp, huống chi là ở sâu trong hạp cốc thần bí này.
Chẳng qua, bây giờ đã có Chân Chủ cấp cường đại như Diệp Yên Vũ mở đường, tất cả mọi chuyện cũng không cần Triệu Phong phải quan tâm.
Vừa tiến vào bãi cỏ được chừng một trăm trượng, phía trước lập tức tràn ra một bầy Thiết Ngưu thể tích cực lớn, trên người mọc đầy gai sắt, khí lực mạnh mẽ không thể tưởng tượng, mỗi khi di chuyển đều khiến mặt đất chấn động.
- Thiết Tích Cuồng Ngưu, trân thú có một tia huyết mạch Thượng cổ mỏng manh, lực lượng cường hoành, tính tình cuồng bạo, bình thường có thể đè chết yêu thú cùng cấp. Đặc biệt là lúc nổi giận, kích phát huyết mạch mỏng manh của mình sẽ khiến chiến lực tăng gấp đôi.
Triệu Phong đột nhiên nhận ra lai lịch của loại trân thú hiếm thấy này.
Loại “Thiết Tích Cuồng Ngưu” này rất quý hiếm, trên Đại lục Thanh Hoa cơ bản đã tuyệt tích, chỉ còn được ghi chép trong thư tịch cổ, hoặc là một vài dị chủng có huyết thống không tinh khiết.
Bầy “Thiết Tích Cuồng Ngưu” trước mắt, chiến lực thấp nhất cũng ngang với Chân Chủ cấp, không ít con thực lực đạt tới Chân Huyền cấp.
Trong đó, đầu Thiết Tích Cuồng Ngưu mạnh nhất, chiến lực đạt tới gần Chân Chủ cấp, đây chính là “Vương” của bây Thiết Tích Cuồng Ngưu này.
Mấy người Triệu Phong xâm nhập vào lãnh địa của những Thiết Tích Cuồng Ngưu này, lập tức rơi vào sự công kích điên cuồng của bọn chúng.
Thiết Tích Cuồng Ngưu tính tình hung bạo, trong người lại có huyết mạch Thượng cổ, cho dù gặp phải sự xâm phạm của Chân Chủ cấp, cũng dám chiến một trận, vô cùng liều mạng.
Ầm ầm ầm...
Hơn trăm con Thiết Tích Cuồng Ngưu di chuyển khiến cho mặt đất sơn cốc chấn động, bụi đất cuồn cuộn, phóng tới trước mặt hai người một mèo Triệu Phong.
Diệp Yên Vũ cười nhạt một tiếng, cánh tay trắng nõn nà vung lên, ánh sáng tinh khiết nhàn nhạt như ánh trăng, tạo thành một làn sóng gợn, ẩn hàm hàn ý phong mang trí mạng, “vụt” một tiếng, lướt về phía trước.
Thoạt nhìn, công kích của Diệp Yên Vũ giống như dòng chảy thủy ngân, ưu nhã nhu hòa, không có nhiều uy thế lắm.
Thế nhưng, con ngươi của Triệu Phong lại co rụt lại, lóe lên một tia sợ hãi.
Ngày xưa, tại Chân Long hội, Vũ Thiên Ngô và Tân Vô Ngân giao phong, thoạt nhìn thì đơn giản mộc mạc, thế nhưng lực đạo ngưng luyện và trình độ khống chế đã đạt tới mức tận cùng, nhất cử nhất động đều ẩn chứa ý cảnh phi phàm, diệt sát cùng cấp như diệt sâu giết kiến.
Tình huống lúc này cũng vậy, Diệp Yên Vũ thi triển lại càng tự nhiên khoáng đạt hơn.
Phốc phốc phốc...
Phần lớn bầy Thiết Tích Cuồng Ngưu đang chạy như điên tới, liền bị ánh trăng nhàn nhạt như thủy ngân xuyên qua, thân thể bỗng nhiên khựng lại.
Khoảnh khắc tiếp theo.
Trong lỗ chân lông của vài chục con Thiết Tích Cuồng Ngưu chợt trào ra vô số máu tươi, thân thể nhuộm đỏ, trực tiếp ngã xuống đất bỏ mạng.
Người ngoài có lẽ không thể nhìn ra mánh khóe.
Nhưng Triệu Phong có Thần Linh nhãn, có thể nhìn thấy rõ bản chất trong đó, những tia ánh sáng mặt trăng như thủy ngân này, không chỗ nào là không xâm nhập được, trực tiếp xuyên qua lỗ chân lông bên ngoài làn da của bầy Thiết Tích Cuồng Ngưu, sau đó lại xuyên thủng nội tạng của chúng.
Nói cách khác.
Mỗi một đầu Thiết Tích Cuồng Ngưu đều bị tia sáng ánh trăng vô hình xuyên qua, chọc thủng trăm ngàn lỗ.
Cho dù tầng da bên ngoài có cứng rắn đến đâu, một khi tạng phủ bị xuyên thủng ngàn vạn lỗ thì cũng không còn sinh cơ nữa.
Một chiêu Diệp Yên Vũ thi triển ra, trực tiếp hủy diệt vài chục con Thiết Tích Cuồng Ngưu, bộ dáng nhàn nhã hời hợt vô cùng.
Nếu đổi lại là Triệu Phong, tuyệt đối không có năng lực làm vậy.
Bởi vì bầy Thiết Tích Cuồng Ngưu này có khí lực phòng ngự rất mạnh, một chưởng của hắn bổ ra giết chết một con thì còn có thể, hoặc là liếc nhìn miễu sát cũng được, nhưng muốn một chiêu mà miễu sát vài chục con, cho dù là Chân Chủ cấp cũng khó mà làm được.
Diệp Yên Vũ một chiêu giết chết một lượng lớn Thiết Tích Cuồng Ngưu, lập tức khiến cho bây Cuồng Ngưu này khủng hoảng tức giận.
Những con Thiết Tích Cuồng Ngưu này nhìn thấy một lượng lớn đồng tộc từ vong, ánh mắt cả bầy lập tức đỏ bừng, bên ngoài thân thể dâng lên một tầng huyết trạch đỏ sậm, điên cuồng khát máu, chiến lực tăng vọt.
- Thiết Tích Cuồng Ngưu nổi giận, chiến lực sẽ tăng gấp đôi.
Triệu Phong cảm thấy một luồng áp bách cường đại tản ra, khí huyết trên người mơ hồ cứng lại.
Bẩy Thiết Tích Cuồng Ngưu này một khi cuồng hóa, tuyệt đối có thể phát động trùng kích với Chân Chủ cấp.
Trong đó, con Thiết Tích Cuồng Ngưu Vương dài đến mười trượng, cao tới sáu bảy trượng, gào thét chấn động, tạo nên một trận cuồng phong, chiến lực cơ bản sánh ngang với Chân Chủ cấp.
Nếu là Triệu Phong, nhất định đã trốn thật xa, không thể chính diện chống lại.
Diệp Yên Vũ cười nhẹ nhàng, thân thể xinh đẹp mang váy bích không nhiễm bụi trận, trực tiếp bay lên người “Thiết Tích Cuồng Ngưu Vương”.
Ô... Ô... Ô... N... G!
Một tầng ánh trăng gợn sóng như lưu quang, bao phủ toàn thân Diệp Yên Vũ, phảng phất như nữ thân dưới ánh trăng, cùng tân tú Nhật Nguyệt chiêu rọi, tỏa ra hào quang mênh mông cuồn cuộn vô biên, trực tiếp ép “Thiết Tích Cuồng Ngưu Vương” phải nắm sấp xuống.
Meo meo!
Tiểu Tặc Miêu hưng phấn nhảy lên, huy động Huyền Xà Huyết Tiên, cuốn lấy thân hình khổng lồ của “Thiết Tích Cuồng Ngưu Vương”, hấp thu tinh huyết của nó.
- Thì ra là thế.
Triệu Phong chợt nghĩ tới chuyện gì đó.
Thiết Tích Cuồng Ngưu Vượng, dù bộc phát ra chiến lực sánh ngang với Chân Chủ cấp, thế nhưng nếu Diệp Yên Vũ muốn giết nó thì vẫn rất dễ đàng.
Chẳng quạ, Huyền Xà Huyết Tiên trong tay Tiểu Tặc Miêu có thể hấp thu một lượng lớn huyết mạch để tăng cường uy năng phẩm chất. Thậm chí hấp thu được huyết mạch càng cường đại thì năng lực và linh tính của Huyền Xà Huyết Tiên cũng tăng lên.
Hiện nay, uy lực phẩm chất của Huyền Xà Huyết tiên đã vượt qua Linh cấp Trung phẩm, thậm chí còn hơi vượt qua Hầu Cung Tiễn của Triệu Phong nữa.
Vụt...
Triệu Phong thò tay lấy ra Hắc Liên quỷ khí, tế ra hai bộ Thanh Đồng quỷ thi, để chúng hấp thu một ít tinh khí huyết nhục của Thiết Tích Cuồng Ngưu.
Lúc này, chiến lực của hai bộ Thanh Đồng quỷ thi cơ bản đã sánh ngang với Chân Huyền cấp đỉnh phong hấp thu được một ít huyết nhục, tinh khí, huyết mạch mỏng manh của Thượng cổ, rất có ích lợi cho chúng
Diệp Yên Vũ nhàn nhạt liếc nhìn, cũng không hỏi.
Đối với nàng mà nói, những con Thiết Tích Cuồng Ngưu này hay là Thanh Đồng quỷ thi của Triệu Phong đều giống như con sâu cái kiến, có thể bị diệt sát trong nháy mắt.
Một lúc sau...
Thiết Tích Cuồng Ngưu Vương mất hết tinh huyết mà vong chỉ còn lưu lại hơn trăm bộ thi thể Thiết Tích Cuồng Ngưu.
Meo meo!
Tiểu Tặc Miêu hấp thụ no nê, dáng vẻ vênh váo tự đắc, lại tiếp tục đi trước dẫn đường, khiến Diệp Yên Vũ cười rất vui vẻ.
Triệu Phong mặt không biểu tình, trên đường đi, Thần Linh nhãn của hắn thỉnh thoảng phát hiện ra một vài trân tài Thượng cổ, lập tức ra tay thu thập.
Diệp Yên Vũ đi trước mở đường, chém giết một vài yêu thú cường đại, Triệu Phong đi theo nhặt được một ít tiện nghi, rất thảnh thơi.
Những dị chủng trân thú cường đại này, một ít da lông trên thân thể, đặt ở Đại lục Thanh Hoa cũng là vật phàm trị giá liên thành.
Triệu Phong thu nhặt liên tục, chỉ ngại không gian trữ vật của mình quá nhỏ.
Diệp Yên Vũ vẫn giữ biểu hiện lạnh nhạt, chỉ có tài liệu cực kỳ trân quý thì nàng mới ra tay. Hiển nhiên, hoàn cảnh Tông phái của nàng có đủ loại tài nguyên vật chất, vô cùng phong phú, thậm chí còn ưu việt gấp mấy chục lần Thập Đại Tông Phái của Đại lục Thanh Hoa.
Lúc đi đến một nơi.
Mặt đất phía trước mơ hồ lắc lư, truyền đến âm thanh kinh hồn, gần như xuyên thấu sơn cốc và mây xanh, một loại khí tức đáng sợ đột nhiên xuất hiện.
Khí huyết trong cơ thể Triệu Phong mơ hồ run lên, Chân Linh khí có chút áp lực, lực lượng huyết mạch sinh ra cảm ứng.
- Khí tức huyết mạch Thượng cổ, thậm chí còn thuần khiết gấp mười lần Thiết Tích Cuồng Ngưu.
Triệu Phong thầm giật mình.
Từ khi tiến vào “Di tích Tử Thánh” đến nay, đây là lần đầu tiên hắn cảm nhận được khí tức và huyết mạch Thượng cổ của dị thú nào mạnh như vậy.
Sâu trong bãi cỏ, trước mặt một sơn huyệt cực lớn, hơn mười đạo thân ảnh đang vây quanh một con Bò Cạp màu đen, khổng lồ như tòa núi nhỏ.
Đinh đinh đinh...
Bò Cạp khổng lồ màu đen, toàn thân như Hắc cương đúc thành, hiện động một tầng ánh sáng kim loại lạnh lẽo, thừa nhận phần lớn công kích, bên ngoài lóe lên từng trận tia lửa.
Một vài Chân Huyền cấp đỉnh phong công kích, đều không lưu lại dấu vết rõ ràng trên người nó.
Mười đạo thân ảnh ở đây đều kiệt lực kéo giãn khoảng cách, cẩn thận dị thường
Dưới đất lưu lại bốn năm cỗ thi thể, xuất thân từ Nguyệt Ma Điện và Hắc Nhai Cung
- Mọi người hãy cẩn thận, đây là Bò Cạp Thượng cổ khổng lồ, ẩn chứa kỳ độc, dưới Đan Nguyên cảnh trúng phải chắc chắn sẽ chết, nhất định phải giữ khoảng cách.
Thiếu niên đeo khuyên mũi tên “Xích Quỷ”, chỉ huy thiên tài Hắc Nhai Cung dây dưa với Bò Cạp Thượng cổ khổng lồ.
Ngoại trừ Xích Quỷ ra, còn có thanh niên huyết bào của Nguyệt Ma Điện, hai đại Chân Chủ cấp liên thủ đối kháng với Bò Cạp Thượng cổ khổng lồ, vậy mà vẫn không áp chế nổi.
Nếu không phải thiên tài của Hắc Nhai Cung có đại lượng cương thi, khô lâu làm tốt thí, có thể miễn dịch độc lực, e rằng không ai có thể chính diện cận chiến với Bò Cạp Thượng cổ khổng lồ này.
Vụt vụt vụt...
Đúng lúc này.
Diệp Yên Vũ và Triệu Phong lặng yên đuổi tới, nhìn thấy tình hình trận chiến trước mặt.
- Con Bò Cạp Thượng cổ khổng lồ này, phẩm cấp huyết mạch rất cao, hai đại Chân Chủ cấp và nhiều thiên tài như vậy liên thủ mà vẫn không địch lại.
Triệu Phong bảo trì vẻ cảnh giác.
Con Bò Cạp Thượng cổ khổng lồ kia, ngay cả Chân Chủ cấp bình thường cũng không dám chính diện đối kháng Nếu như đổi lại là Triệu Phong e rằng có mấy cái mạng cũng không đủ dùng
Chỉ có Xích Quỷ của Hắc Nhai Cung khống chế một đầu Khô Lâu ngân văn Chân Chủ cấp và bốn năm đầu quỷ vật khác chiến lực tiếp cận Chân Chủ cấp, gắt gao bám chặt Bò Cạp Thượng cổ khổng lồ, dây dưa không dứt.
Chỉ có những tử vật quỷ vật này là không hề e ngại độc của Bò Cạp khổng lồ.
Sau khi Diệp Yên Vũ đến, không khỏi lộ ra một tia ngưng trọng:
- Con Bò Cạp khổng lồ này, phẩm cấp huyết mạch rất cao, thậm chí vượt xa toàn bộ thiên tài tiến vào Di tích Tử Thánh. Hơn nữa, nó hình như vẫn còn cố kỵ gì đó, không phóng thích toàn bộ thực lực.
Triệu Phong nghe vậy, trong lòng khẽ giật mình.
Bò Cạp khổng lồ có huyết mạch Thượng cổ này cường đại dị thường khiến cho huyết mạch trong cơ thể Triệu Phong cũng cảm thấy áp lực.
Bởi vì, đối phương chính là trân thú Thượng cổ thuần khiết chính thống không thể so với Thiết Tích Cuồng Ngưu lúc trước, chỉ có một tia huyết mạch Thượng cổ mỏng manh.
- Bò Cạp Thượng cổ khổng lồ này, thực lực cực mạnh, vô cùng hung hãn, cho dù Hắc Nhai Cung và Nguyệt Ma Điện liên thủ cũng rất khó chiến thắng vì sao nhất định phải liều mạng?
Trong lòng Triệu Phong nảy sinh nghi hoặc.
Làm như vậy có chỗ tốt gì cho hai đại Tông phái?
Sau đó...
Hắn mở ra Thần Linh nhãn, nắm rõ cục diện trên sân.
Rất nhanh...
Hắn đã hiểu được nguyên nhân.
Sau lưng Bò Cạp Thượng cổ khổng lồ, có một sơn huyệt cực lớn, bên trong mơ hồ tiết ra một vài tia khí tức.
Xích Quỷ và nam tử huyết bào của Nguyệt Ma Điện, mấy lần nghĩ cách dụ Bò Cạp Thượng cổ khổng lồ rời đi, thế nhưng đều thất bại.
Bò Cạp Thượng cổ khổng lồ một mực trấn thủ tại cửa vào sơn huyệt, chưa từng di chuyển đi.
- Tên súc sinh này, không ngờ lại không mắc mưu.
Xích Quỷ và nam tử huyết bào mấy lần dụ dỗ đều thất bại.
Chính bởi vì muốn trấn thủ cửa vào, cho nên Bò Cạp Thượng cổ khổng lồ mới không thể buông tay mà thi triển toàn lục.
Bằng không hai phe thế lực của Hắc Nhai Cung Nguyệt Ma Điện đã bị Bò Cạp Thượng Cổ khổng lồ điên cuồng công kích từ lâu, tuyệt đối có thể nói là không chết không dừng.
Diệp Yên Vũ cũng nhận ra điều này, đôi mắt đẹp khẽ động thỉnh thoảng nhìn về phía sơn huyệt sau lưng Bò Cạp khổng lồ.
- Bên trong sơn huyệt, khẳng định có thứ gì rất quan trọng cần Bò Cạp khổng lồ thủ hộ, ví dụ như Bò Cạp con hoặc là trọng bảo quý hiếm khiến cho Bò Cạp Thượng cổ khổng lồ có linh trí tương đối cao này chấp nhận tử thủ không rời.
Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật