Trang chủ » Chúa Tể Chi Vương » Chương 323: Lục vu trí giả

Chương 323: Lục vu trí giả

Có thể đoán trước, một khoáng thời gian rất đài từ nay về sau, vùng Thiên Thủy chỉ còn một thế lực có quyền lên tiếng.

Thân là Đà chủ phân đà Thiên Thủy, Triệu Phong trên cơ bản đã trở thành ông vua không ngai tại mảnh địa vực này.

- Đánh bại Phân tộc Vân gia, toàn bộ vùng Thiên Thủy này, sẽ do phân đà Thiên Thủy khống chế, ta cũng có thể an tâm tu luyện chuẩn bị cho Thánh Vực Chân Long Hội”.

Trong lòng Triệu Phong liền an tâm đôi chút.

Sau khi song phương ký kết Huyết khế ước, Triệu Phong suất lĩnh từ trên xuống dưới Thiết Huyết Giáo, đồng loạt quay trở về Phân đà.

Bên kia dòng sông, cao tầng của Vân gia, vẻ mặt người nào người nấy chán chưởng, nhưng lại càng có nhiều người âm thầm cảm thấy may mắn hơn.

Vẻ mặt Lão tộc trưởng Vân gia tràn đầy bi thương, thân ảnh càng già nua hơn, hắn đưa mắt nhìn phương hướng Triệu Phong rời đi, nói:

- Kẻ này thật đáng sợ, tuổi còn trẻ, đã tấn chức Chân Linh cảnh, tọa trấn một phương Thiết Huyết Giáo lại còn rất trọng dụng hắn. Thánh Vực Chân Long Hội nửa năm sau, nhất định Thiết Huyết Giáo sẽ đề cử hắn tham gia.

Ánh mắt hắn chợt chuyển hướng, nhìn về phía Thiên Vân Chi toàn thân cháy đen.

Thiên Vân Chi mặt không còn chút máu, khí tức sinh mệnh yếu ớt, đang mẻ man chưa tinh.

- Tình huống thế nào?

Lão tộc trưởng Vân gia nhìn về phía mấy vị Dược Sư cao minh.

- Chúng ta đã kịp trị liệu xong tạm thời không có nguy hiểm đến tính mạng chẳng qua một phần tổn thương rất nặng nề của hắn là đến từ phương diện tinh thần.

Một vị lão Dược Sư tóc trắng trịnh trọng nói.

- Bị thương tại phương diện tinh thần? Tộc của ta có không ít linh đan quý hiếm, có thể chữa trị tổn thương tại phương diện tinh thần.

Lão tộc trưởng Vân gia nói.

- Chúng ta đã cho hắn phục dụng linh đan, đồng thời tiến hành trị liệu tương ứng. Chẳng qua, tinh thần của hắn bị thương có liên quan đến “Đao Ý”, ngoại lực trợ giúp hữu hạn, chỉ có thể dựa vào chính hắn mà thôi.

Lão Dược Sư tóc trắng cười cay đắng

Tâm thần bị thương điều kiện và tài nguyên phong phú, vẫn có thể chậm rãi chữa trị.

Nhưng có quan hệ tới loại cấp độ như “Đao Ý”, cho dù là danh y cũng không cách nào nhúng tay được.

- Huyết mạch đồng tử của Triệu Phong rốt cuộc có thân phận địa vị gì, có thể đánh tan Đao Ý hình thức ban đầu của Vân Chi, điều này quả thật phiền toái.

Vẻ mặt Lão tộc trưởng Vân gia tràn đầy ngưng trọng và sầu lo.

Thiên Vân Chi là cường giả hậu đại dọ hai tộc Thiên, Vân kết hợp mà sinh ra, kế thừa hai loại huyết mạch hiếm thấy, thiên tư của hắn, cho dù phóng mắt khắp đại quốc cũng là số một số hai, e rằng chỉ có “Kim Thái Tử” của Hoàng thất mới có thể thắng được hắn.

- Vậy kết quá sẽ thế nào?

Lão tộc trưởng Vân gia hỏi.

- Kết quả xấu nhất chính là ý thức tinh thần nổ tung không khác gì tử vong tỷ lệ này khá lớn. Nhưng cũng có thể kết quả là phá rồi lại lập, chẳng qua tỷ lệ lại rất nhỏ.

Lão Dược Sư tóc trắng trầm ngâm.

- Không có phương pháp cứu vãn sao?

- Cơ bản là không có biện pháp, cho dù Tôn Giả Đan Nguyên cảnh đích thân tới cũng vô lực xoay chuyển càn khôn. Trừ phi là Vương Giả “Hư Thần cảnh” hiện thân, nghe nói Vương Giả Hư Thần cảnh tu luyện đã chạm tới tầng sâu linh hồn, thậm chí có thể ngao du khắp thiên địa vũ trụ.

Lão Dược Sư tóc trắng lắc đầu.

Khóe miệng Lão tộc trưởng Vân gia không khỏi cảm thấy có chút cay đắng

Thiên Bồng đại quốc, có tám đại thế lực siêu cấp, quá nửa đều không có Tôn Giả Đạn Nguyên Cảnh, về phần Vương Giả Hư Thần cảnh rõ ràng lợi hại hơn thì lại càng không cần nghĩ đến, trên toàn bộ đại lục này có lẽ đều không có.

- Đúng rồi, Lão tộc trưởng “Lục Vu Tháp” có một vị Trí Giả thần bí, tinh thông thiện văn địa lý, chiêm tinh, y đạo, trận pháp,... Học thức uyên bác như biển, không gì không biết. Nghe nói ngay cả Tôn Giả “Thiên Nguyên Tông” trong Thập Đại Tông Phái cũng từng đến bái phỏng ông ta.

Một vị lão Dược Sư trong đó đột nhiên lên tiếng.

- Lục Vu Tháp Trí Giả? Chẳng lẽ ngươi nói đến... Lão sư của Cầm Vương Phi?

Ánh mắt của Lão tộc trưởng Vân gia sáng lên.

Ngay cả “Vương phi khuynh thế” có danh xưng là “Cầm Vương Phi” cũng đều là đệ tử của vị Trí Giả kia, từ đó có thể thấy được năng lực của ông ta như thế nào.

Thế nhưng, thần quang trong mắt hắn chợt trở nên ảm đạm.

Hắn nghe nói vị Trí Giả kia, phần lớn thời gian đều ngao du khắp nơi, cho dù ở trong Lục Vu Tháp cũng không tiếp khách bao giờ.

- Bất luận như thế nào cũng phải thử một lần! Hi vọng lực lượng của Tổng hệ hai tộc Thiên, Vân có thể thỉnh động được vị Trí Giả kia, nếu không có thể nhờ “Cầm Vương Phi” ra mặt, như vậy thì hi vọng sẽ lớn hơn.

Ánh mắt Lão tộc trưởng Vân gia thoáng ươn ướt, hai nắm tay siết chặt, móng tay đâm vào trong thịt.

Mấy vị trưởng lão của Vân gia ở bên cạnh đều trầm mặc không nói, rất ít người biết được chuyện Lão tộc trưởng chính là ông ngoại của Thiên Vân Chi. Thậm chí ngay cả bản thân Thiên Vân Chi cũng không biết, mẹ của hắn mất sớm, đây vẫn là lần đầu tiên hắn chủ động tới Vân gia thăm người thân.

Chớp mắt, đã nửa tháng trôi qua...

Phân đà Thiên Thủy.

Triệu Phong khoanh chân ngồi, Chân Linh khí trong thể nội chảy xuôi như thủy ngân, hết sức thông thuận như ý.

Chân Linh khí trong thể nội thuộc hình thức trạng thái lỏng, càng thêm áp súc.

Đặc biệt là trong đan điền, nơi đó có một nguồn suối nước, đây chính là Chân Linh nguyên mà chỉ có cao nhân Chân Linh cảnh mới có.

Chân Linh cảnh không cùng một cấp bậc thì Chân Linh nguyên cũng sẽ lớn nhỏ không đều.

Nếu như đem Chân Linh nguyên của Chân Nhân cấp so với một chén nước, vậy thì của Chân Huyền cấp sẽ tương đương với một chậu nước.

Mạnh nhất là Chân Chủ cấp, Chân Linh nguyên của họ, cơ bản có thể tính bằng một vạc nước.

Chênh lệch giữa ba cấp độ này, vô cùng lớn.

Đặc biệt là Chân Chủ cấp, uy năng to lớn, mỗi cái giơ tay nhấc chân đều sinh ra uy năng lực lượng không thể địch nổi.

Với thực lực của Triệu Phong hiện nay, gặp phải Chân Huyền cấp có nhược điểm thực lực thì còn có thể chống lại, ví dụ như Lão tộc trưởng Vân gia chẳng hạn.

Nếu Chân Huyền cấp mạnh mẽ một chút, thậm chỉ còn mạnh hơn Lão tộc trưởng Vân gia vài lần, cùng cấp bậc như Thủy Nguyệt đạo tặc, vậy thì e rằng Triệu Phong ngay cả sức hoàn thủ cũng không có.

Về phần Chân Chủ cấp, ví dụ như Hồng HÒ Thành chủ hoặc là Phó giáo chủ Thiết Huyết Giáo càng mạnh hơn, bộn họ chỉ cần duỗi một ngón tay cũng có thể diệt sạch Chân Nhân cấp, không cần tốn bao nhiêu sức lực.

Cũng may là Triệu Phong được Thiết Huyết Giáo bao che, cũng không lo lắng Hồng Hồ Thành chủ sẽ tìm hắn báo thù.

- Chân Lịnh nguyên trong cơ thể của ta quy mô khá đơn giản, sau khi củng cố thành công, bước tiếp theo sẽ tinh luyện và mở rộng.

Triệu Phong quan sát Chân Linh nguyên trong đan điền của mình.

Chân Linh của hắn, hiện lên màu xanh đậm, hiện động một chút điện văn tinh vi, nếu không thu liễm thì trên người hắn sẽ xuất hiện một luồng khí tức hủy diệt tàn sát bừa bãi, khiến cho sinh linh ở gần đó cảm thấy bất an.

Bước vào “Chân Linh” không còn “Phàm”!

Cấp bậc sinh mệnh của Triệu Phong đã vượt qua sinh linh bình thường. Chân Linh nguyên trong cơ thể hắn có thể câu thông với nguyên khí thiên địa rộng lớn, có thể thâu nạp và tinh luyện ở một trình độ nhất định.

Trong đó. Nguyên khí Lôi Điện là phù hợp với Triệu Phong nhất, thu nạp cũng thoải mái nhất, tiếp theo đó là những loại nguyên khí như Phong, Thủy, Hỏa, tuy nhiên cảm ứng còn hơi mơ hồ chứ đừng nói đến việc hấp thu.

Tiếp đó.

Triệu Phong chỉ cần tinh luyện cho Chân Linh nguyên lớn mạnh là có thể hoàn toàn bước vào Chân Nhân cấp tiểu thành, ngắn thì nửa năm. Nhiều thì ba năm, không có bình cảnh.

Ngược lại từ tiểu thành đến đại thành thì lại có độ khó nhất định, cần phải tích lũy đủ, kỳ ngộ và thiên phú tốt.

Đại thành đến đỉnh phong cũng vậy, đều là một đường ranh tiểu cảnh giới.

Chân Nhân cấp đỉnh phong chính là cấp bậc như Huyết Sát, Đào Phiến phi tặc. Tuy nhiên thực lực lại có mạnh có yếu.

Cấp độ này, có thể thử trùng kích Chân Linh Nhị Cảnh Thiên, Chân Huyền cấp.

Chân Huyền cấp là một cánh cửa lớn, phải câu thông với huyền ảo thiên địa, ngưng kết thành hạt giống áo nghĩa bằng cảm ngộ của mình.

Trong tay ta có “Huyền Hoa Thánh Dịch” lấy được từ Thủy Nguyệt bảo tàng, có sự trợ giúp Chân Linh nguyên của Thủy Nguyệt đạo tặc, đến khi lĩnh ngộ ra hạt giống áo nghĩa, vậy thì xác suất tán chức “Chân Huyền cấp” sẽ tăng lên ba thành!

Trong lòng Triệu Phong khẽ động

Huyền Hoa Thánh Dịch, đây chính là thánh dịch quý giá mà Triệu Phong lấy được từ trong Thủy Nguyệt bảo tàng, chính xác là ở quan tài tử đồng tầng thứ ba.

Bây giờ nghĩ lại, nếu luận giá trị thì Huyền Hoa Thánh Dịch thậm chí còn có thể so với Thủy Nguyệt Tiên Đào Phiến.

Nếu như “thánh dịch” này đặt ở trên sân đấu giá của Thăng Long đấu giá hội, không biết sẽ có giá như thế nào.

Trải qua nửa tháng củng cố, Triệu Phong lại xuất quan một lần, hỏi thăm mọi chuyện trong Phân đà.

Hiện nay, Phận đà Thiên Thủy xưng bá một mảnh địa vực, rất nhiều tiểu gia tộc và tiểu thế lực dến đây đầu nhập, thậm chí cường giả đơn độc cũng đầu nhập không ít.

Hai vị Phó đà chủ Huyết Sát và Trần Mộng Chẩm đều cảm thấy đau đầu.

Triệu Phong chính là Đà chủ, nhưng phần lớn thời gian đều bế quan, không hỏi qua sự vụ.

Ngay cả một vài Chân Linh cảnh đến bái phỏng, Triệu Phong cũng không tiếp kiến.

- Đà chủ, ngài cuối cùng cũng xuất quan rồi.

Đám cao tầng như Huyết Sát và Trần Mộng Chầm lập tức tiến đến, báo lên một vài sự vụ quan trọng.

Hiện nay, việc khống chế vùng Thiên Thủy của phân đà vẫn còn rất nhiều vấn đề, cần cấp bách giải quyết.

- Tàn Huyết Ngốc Ưng, thủ lĩnh của “Tàn Huyết Thủy Tặc đoàn” tự xưng là quen biết Đà chủ, thậm chí còn là huynh đệ từng cùng kề vai sát cánh chiến đấu, muốn gặp đại nhân, thậm chí còn muốn nhận một chức vị cao tầng trong Thiết Huyết Giáo.

- Kỳ Vu Sơn “Sát Âm Đại ương”, tu vi cao tới Chân Huyền cấp, thống ngự một phương, trước kia có cừu oán với Hồng Hồ Thành chủ, nghe nói Đà chủ là bậc kỳ tài, vì vậy muốn mời đại nhân lên núi uống rượu, nghe nói lão có một đứa con gái, xinh đẹp như hoa như ngọc, có thể là muốn...

- Bên ngoài có một đạo sĩ có chút danh tiếng giang hồ, tên hiệu là “Bát Quái Tiên Nhân”, từng tính toán số mệnh cho Thiên Bồng Quốc Quân, hắn nói đại nhân thân mang Chân Long chi khí, muốn phụ tá Đà chủ trở thành chúa tể thiên hạ.

Nhất thời, đủ loại sự vụ rườm rà liền rơi vào tay Triệu Phong.

Triệu Phong không khỏi vuốt vuốt cái trán của mình, nhướng mày nói:

- Nếu không phải đại sự nguy cơ sinh tử, mấy chuyện gặp mặt này, ngươi hãy thay ta nhã nhận từ chối.

Hắn hất tay lên, đem toàn bộ sụ vụ ném lại cho đám Phó đà chủ và cao tầng trưởng lão như Huyết Sát.

Đợi đến khi trong lòng bình ổn lại, Triệu Phong mới nói với Điệp Diệp:

- Ta có một phong thơ, cần đưa cho “Thiết Càn đại sư”, mời hắn tới luyện khí cho ta.

- Thiết Càn đại sư? Lão nhân gia ngài là Luyện Khí Đại Sư nổi tiếp của đại quốc, đồng thời còn là trưởng lão vinh dự của Tổng đà, ta sẽ phái người đưa thư tới, nhưng không chắc là ông ấy sẽ đến.

Điệp Diệp thận trọng nói.

- Ta và Thiết Càn đại sư có giao tình cũng không tệ lắm đâu.

Triệu Phong mỉm cười.

Sở dĩ hắn muốn mời Thiết Càn đại sư, chính là muốn luyện chế vũ khí viễn trình, hoặc là dứt khoát dùng Ngũ Hành Duệ Tinh và Ngũ Hành Nguyên Tinh tăng cường uy lực của La Hầu cung Tiễn.

Ngoài ra.

Thủy Nguyệt Tiên Đào Phiến có bảy ngăn trữ vật, có thể giấu vào trong đó ám khí cường đại tùy theo nhu cầu của mình.

Sau khi an bài mọi chuyện thỏa đáng, Triệu Phong lại tiếp tục bắt đầu bề quan, dung nhập tinh túy của Huyền Hoa Bảo Điển chính là một quá trình trường kỳ chậm chạp.

Tại thành Hồng Hồ, phủ Thành chủ.

- Thành chủ, tin tức đã xác định được, Triệu Phong đang đám nhiệm chức vị chủ phân đà của Thiết Huyết Giáo, hôm nay quét ngang một vùng Thiên Thủy, thậm chí còn đánh bại đệ nhất thiên tài của Tổng hệ Thiên gia là “Thiên Vân Chi”.

Một bóng đen báo cáo xong, liền lóe lên rồi biến mất.

Hồng Hồ Thành chủ đứng chấp tay, mặt trầm như nước, ánh mắt thâm thúy như bầu trời đêm vô biên, trên người mơ hồ thiêu đốt một tầng quang diễm.

Một lát sau, ông ta chợt lên tiếng:

- Tâm nhi ngươi thấy thế nào?

Vụt!

Một bóng hình xinh đẹp ẩn trong tấm lụa mỏng trắng tuyết, thanh nhã như tiên, giống như từ trong tranh sơn thủy bước ra.

- Con gái đã quyết định, sẽ tham gia “Thánh Vực Chân Long Hội”.

Hàm răng trắng tinh của Liễu Cầm Tâm khẽ cắn, trong đôi mắt đẹp trong suốt tĩnh mịch như nước thoáng nổi lên chút rung động

- Ha ha, với huyết mạch và thực lực chân chính mà ngươi che giấu, cho dù phóng mắt khắp đám thế hệ trẻ của đại quốc, cũng khó gặp được địch thủ, nếu đi ra khỏi đại quốc, đến Bắc đại lục, sẽ tiến vào sân khấu Chân Long của toàn bộ đại lục.

Hồng Hồ Thành chủ mỉm cười khuây khỏa.

Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật