Đối mặt với sự trợn mắt phẫn nộ chất vấn của mọi người, Triệu Phong cũng không hề cảm thấy có chút áp lực nào cả. Hắn chỉ kỳ quái chính là, độ cứng của tấm bia đá này, tuyệt đối không phải là thứ mà mình có thể làm tổn hại nổi.
Cái chưởng ấn nông ở giữa vết rạn nhỏ kia, đến tột cùng là có gì mê hoặc?
Thần Linh Nhãn của Triệu Phong xác định, trước khi tay mình đặt vào, cái chưởng ấn nhàn nhạt kia đã tồn tại rồi, nếu như không tiến tới gần cẩn thận nhìn kỹ, rất khó có thể thấy được.
Sau đó lão đạo thanh bào và Bích Xảo Ngọc cũng tiến lại cẩn thận nghiên cứu kỹ lưỡng tấm bia đá kia, lần lượt đặt tay mình lên trên cái vết thủ ấn nông kia. Cả hai đều có một loại cảm giác kỳ quái, chỉ là không có sinh ra sự chấn động nghiêng ngã như lúc trước mà thôi.
- Tấm bia đá này, hẳn là một đầu mối mở cửa quan trọng nào đó bên trong bảo tàng này, có khả năng dẫn phát nguy cơ không thể dự đoán trước được!
Sau khi lão đạo thanh bào nói xong, ánh mắt trở nên âm lãnh, mang theo ý cảnh cáo nồng đậm, hung hăng liếc mắt nhìn về phía Triệu Phong.
Lão đạo này tinh thông các loại thủ đoạn bàng môn tả đạo, thủ đoạn phi phàm, ngay cả một phương thủy tặc cũng đều cảm thấy kiêng kỵ và kinh sợ đối với hắn.
Chuyện nhỏ xảy ra giữa chừng này, rất nhanh trôi qua, sau đó vẫn là lão đạo thanh bào và Bích Xảo Ngọc đi trước mở đường, dẫn đường cho đội ngũ của mình cùng tiến lên.
Bích Xảo Ngọc quả thật là thiên tài trong lĩnh vực Trận pháp Cơ quan, trên đường đi cũng khám phá ra không ít những thiết kế sắp đặt Cơ quan tinh diệu.
Chẳng qua, kinh nghiệm của nàng không đủ, có đôi khi cũng không thể quyết định được chủ ý.
Những thời điểm này, nàng cũng không đi trưng cầu chủ ý của mấy vị Trưởng lão Hoành Thủy Trại, hay là quan sát vị lão đạo thanh bào bên phía Thủy tặc đoàn Tàn Huyết, mà là quay sang nhìn về phía kẻ ngoại viện là Triệu Phong, trưng cầu ý kiến.
Triệu Phong đối với Trận pháp cũng có sự nghiên cứu nhất định, cộng thêm khả năng nhìn thấu rõ ràng mọi thứ của Thần Linh Nhãn, ngược lại có thể cùng Bích Xảo Ngọc nghiên cứu thảo luận một phen.
Mấy vị Trưởng lão của Hoành Thủy Trại nhìn Triệu Phong, trong lòng cũng có chút bất mãn, nhưng cũng không trực tiếp biểu hiện ra ngoài. Dù sao thì trước đó, Triệu Phong tại thời điểm phá giải Trận pháp xoáy nước thiên nhiên cũng đã phát huy tác dụng không nhỏ.
Qua dãy bậc thang xanh đen, đi đến một đoạn sườn dốc nào đó thì bộ pháp của lão đạo thanh bào chợt dừng lại, ánh mắt lập lòe, âm thầm truyền âm về phía thủy tặc một chút.
Mà Bích Xảo Ngọc cũng truyền âm cho đám người của Hoành Thủy Trại:
- Mọi người cẩn thận, phía trước có vài Cơ quan mai phục!
Những Cơ quan Trận pháp bên trong bí động này, có một số cái có thể giải khai, có một số cái căn bản không thể hóa giải được, chỉ có thể cứng rắn xông vào.
Mọi người mang theo vẻ mặt đề phòng, chậm rãi tiến về phía trước.
Vừa mới đi lên trên sườn dốc kia, dọc hai bên thạch bích đột nhiên truyền đến thanh âm ken két. Sau đó xuất hiện một đám những ống đồng kim loại lạnh như băng.
Bên ngoài những cái ống đồng kim loại kia, có vô số những lỗ nhỏ như đầu kim. Những cái ống đồng này không ngừng xoay tròn cực nhanh, bắn ra vô số những mũi ngân châm nhỏ như sợi lông trâu vậy.
Vèo vèo vèo vèo…
Sức bắn của những mũi ngân châm kia cực kỳ kinh người, đủ để xuyên thủng qua chân lực phòng ngự của cường giả Thoát Phàm Cảnh, hơn nữa bên ngoài còn toát ra một mảnh lục quang nhàn nhạt, hiển nhiên đều là độc châm!
- Đi nhanh lên!
Bên phía thủy tặc, mọi người đều vận chuyển chân lực hộ thể toàn thân, cật lực trốn tránh, phóng nhanh về phía trước.
Mà những người Hoành Thủy Trại thì lại kết thành trận hình phòng ngự, cùng nhau lao nhanh qua khu vực sườn dốc nguy hiểm này.
Đinh đinh đinh!
Mọi người dùng đủ các loại thủ đoạn, ứng phó với đám độc châm sắc bén phóng tới dày đặc từ hai bên. Những người tu vi Nửa bước Chân Linh Cảnh thì trực tiếp phóng ra từng trận cương phong chân lực, cuốn bay đi đám độc châm kia.
Những người thân pháp nhanh nhẹn, có thể thong dong né thoát hơn phân nửa đám độc châm, dùng một cái giá khá lớn, dốc hết chân lực ngăn cản lại độc châm.
Xung quanh thân thể Triệu Phong vờn quanh từng trận từng trận điện quang thanh sắc. Mỗi khi điện quang lóe lên, cực kỳ tinh chuẩn, chấn văng tất cả những độc châm tiếp cận thân thể xuống đất, chỉ lưu lại một đám ngân châm cháy đen bốc khói mà thôi.
Những mũi độc châm sắc bén kia, mặc dù phóng ra rất dày đặc, nhưng chỉ giới hạn trong khu vực mười trượng mà thôi, phần lớn mọi người đều thành công xông qua.
Quay đầu nhìn lại, tại vị trí sườn dốc, để lại mấy cỗ thi thể toàn thân tràn ngập ngàn vạn vết châm lở loét, chảy ra chất lỏng màu đen hôi thối, khiến cho người ta nhìn thấy cũng phải lạnh gáy.
Vừa mới đi qua khỏi khu vực sườn dốc kia, đi thêm một đoạn nữa, lại xuất hiện một đoạn hành lang dài với sàn nhà là từng khối đen trắng giao nhau.
Cơ quan Trận pháp ở khu vực này càng thêm tinh diệu, lão đạo thanh bào và Bích Xảo Ngọc trong khoảng thời gian ngắn cũng không có cách nào hoàn toàn phá giải được nó.
Két băng!
Sàn nhà dưới chân một gã cường giả Hoành Thủy Trại đột nhiên không hề báo trước, sụp đổ xuống dưới.
- Không tốt!
Gã cường giả Hoành Thủy Trại kia vừa mới định thúc giục chân lực, chuẩn bị bay lên không trung, thì bên dưới trong mảnh tối đen như mực chỗ sàn nhà sụp xuống kia, đột nhiên toát ra một cái vuốt thép kim loại cứng rắn, trực tiếp túm lấy hắn, kéo thẳng xuống dưới.
- A!
Thanh âm thê lương kêu la thảm thiết từ chỗ trống tối tăm của sàn nhà truyền đến. Ngay sau đó chỗ sàn nhà kia lại có một tảng đá dâng lên bít lại, thanh âm nhất thời im bặt.
Phiến khu vực này, mỗi khi sàn nhà sụp xuống, từ phía dưới liền có vuốt thép kim loại phóng ra, kéo thẳng người bên trên xuống nơi ác mộng hắc ám vô tận kia.
Cái vuốt thép kim loại này thập phần thần kỳ, biết tự động bắt lấy những sinh vật cách mình gần nhất.
Có một gã thủy tặc tự cho là thông minh, tung người lướt qua không trung, chân không chạm đất, kết quả là bị cái vuốt thép kim loại kia mạnh mẽ kéo thẳng xuống dưới bóng tối vô tận.
Bên trong bí động này, không gian trên đầu dù sao cũng có hạn, không thể bay lên quá cao được, bởi vậy cái vuốt thép kim loại kia bắt người, căn bản là không hề bị hạn chế độ cao.
Lộ trình đi qua khoảng sàn nhà đen trắng giao nhau này phi thường hung hiểm.
Tốc độ và lực kéo của loại vuốt thép kim loại kia cường đại vô cùng, bên phía Hoành Thủy Trại, một vị cường giả Nửa bước Chân Linh Cảnh suýt chút nữa đã bị lôi kéo xuống dưới, may mắn là có Bích lão gia ra tay cứu viện.
Triệu Phong bước đi cũng vô cùng cẩn thận. Thần Linh Nhãn của hắn miễn cưỡng có thể nhìn xuyên thấu qua sàn nhà đen trắng bên dưới, nhìn thấy những cấu tạo Cơ quan phức tạp kia.
Người sắp xếp Cơ quan Trận pháp này, tự nhiên cũng nghĩ đến linh thức cường đại của cường giả Chân Linh Cảnh, vì thế nên khi sắp đặt các loại Cơ quan, đều có lực ngăn cản linh thức rất mạnh.
- Coi chừng!
Triệu Phong đột nhiên vươn tay ra, nắm lấy cánh tay của Bích Xảo Ngọc, nhảy nhanh sang một bên.
Két băng!
Cái sàn nhà đen trắng trước mặt Bích Xảo Ngọc đột nhiên sụp xuống, vuốt thép kim loại từ dưới lao lên, mạnh mẽ chụp về phía trước. Sau khi thất bại, nó còn quay ngược lại, bắn về phía Triệu Phong.
Đinh xùy!
Thân hình Triệu Phong khẽ chuyển một cái, chênh lệch chừng nửa tấc, tránh thoát khỏi vuốt thép kim loại, khiến cho nó đập vào vách tường kế bên, chấn ra một đống tia lửa nhàn nhạt.
Triệu Phong khẽ mỉm cười, một cước đạp mạnh cái vuốt thép kim loại đè sát xuống mặt đất.
Cái vuốt thép kim loại kia, lực kéo lớn vô cùng, nhưng cuối cùng cũng mạnh mẽ thu hồi trở lại cái hố đen kia.
- Cảm ơn huynh! Vừa rồi chỗ Cơ quan kia thiết kế sắp xếp rất bí ẩn, ngay cả ta cũng không thể nhìn ra được!
Bích Xảo Ngọc thè lưỡi, nói.
Bích lão gia ở một bên, âm thầm gật đầu.
Triệu Phong này thân là một kẻ ngoại viện, nhưng tác dụng mà hắn tạo thành, tuyệt đối không thể đánh giá thấp được. Bằng không, tu vi Bích Xảo Ngọc khá thấp, kinh nghiệm không đủ, căn bản không thể chống lại lão đạo thanh bào được.
Bên phía thủy tặc, lão đạo thanh bào ánh mắt lóe lên vẻ âm lạnh, thoáng đảo mắt quét nhìn về phía Triệu Phong một cái.
- Cái gã tiểu tử tóc lam này…
Trong mắt Tàn Huyết Ngốc Ưng cũng lóe lên hàn ý hung lệ và sát ý nhàn nhạt.
Nếu không phải vì Triệu Phong, bên phía Hoành Thủy Trại tất nhiên sẽ tử thương nhiều hơn so với thủy tặc rất nhiều. Chỉ bởi vì có sự tồn tại của gã thiếu niên tóc lam này, khiến cho cục diện song phương mới bất phân thắng bại.
o0o
Chương 285: Túy Tiên Hương (2)
Bên trong bí động, dọc theo đường đi tới, vừa phải phá giải Cơ quan, vừa mạo hiểm tìm đường, có thể nói là cực kỳ gian nan.
Mỗi khi đi qua một đoạn hành trình, đều lưu lại mấy cỗ thi thể chết một cách thê thảm.
Triệu Phong mặc dù cũng không có nghiên cứu tạo nghệ Cơ quan, nhưng do có Thần Linh Nhãn giám sát và phát hiện nguy hiểm, ngược lại hữu kinh vô hiểm.
Sau chừng một canh giờ, trong đội ngũ song phương, những thành viên tu vi thấp hơn Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, cơ bản đều đã táng thân trong hành trình, ngoại trừ Bích Xảo Ngọc là đối tượng được trọng điểm bảo hộ, nên mới bình yên vô sự đi tới.
Lúc này, phía trước xuất hiện một đoạn hành lang bằng bích ngọc, nhìn có chút điêu lương, hai bên là hai đoạn tay vịn bằng cổ mộc, lộ ra hương vị cổ xưa nhàn nhạt, không hề có nửa điểm dấu vết có Cơ quan Trận pháp sắp đặt.
- Cái bí động này, chính là sắp xếp bố trí theo phong cách của một lăng mộ. Sau khi đi qua đoạn hành lang này, đại khái là có thể đi vào khu vực hạch tâm của bảo tàng lăng mộ rồi!
Lão đạo thanh bào khẽ vuốt râu cười nói.
Một đường đi tới, phá giải các loại Cơ quan Trận pháp, hắn đã lập không ít công lao cho phe thủy tặc.
Bích lão gia cũng mỉm cười hòa ái, khen ngợi Bích Xảo Ngọc mấy câu, đồng thời biểu đạt lòng biết ơn nồng đậm đối với gã ngoại viện Triệu Phong.
Đoạn hành lang cổ xa xưa cổ hương trước mặt, dựa theo thiết kế xếp đặt mà nói, cũng không tồn tại bất cứ Cơ quan Trận pháp nào cả.
Thần Linh Nhãn của Triệu Phong cũng nhìn lướt qua, không phát hiện ra bất cứ Cơ quan nào mai phục trong này.
- Có lẽ đã thoát ly hiểm cảnh rồi!
Trong mắt của Gia chủ Bích gia cũng lộ ra hỉ sắc.
Lão đạo thanh bào và Bích Xảo Ngọc, nhằm cẩn thận, đều kiểm tra một lượt, dùng tay gõ gõ nhẹ lên hai đoạn tay vịn bằng cổ mộc kia.
Bên trong hành lang bích ngọc cổ vận mười phần này, từ trên hai đoạn tay vịn cổ mộc đặc chế kia, còn phát ra một loại mùi hương thơm ngát, say đắm lòng người, khiến cho dư vị trong lòng mọi người cực kỳ sảng khoái.
Triệu Phong khẽ nhíu mày, cảm giác có chỗ nào đó không đúng lắm.
Bí động bảo tàng này, đã có lịch sử gần trăm năm, làm sao còn có hương thơm tươi mát như vậy?
- Không đúng!
Sắc mặt lão đạo thanh bào chợt có chút khẽ biến:
- Bên trong kiến trúc của đoạn hành lang này, ẩn chứa mê nhuyễn hương!
- Chúng ta không được vịn tay lên hai đoạn tay vịn bằng cổ mộc này!
Thân hình nhỏ nhắn xinh xắn của Bích Xảo Ngọc tựa hồ mềm nhũn ra, hai gò má ướt át đỏ tươi, bộ dáng có chút đứng không vững.
Đội ngũ song phương chỉ cảm thấy khí huyết trên người dâng trào lên, không khống chế nổi thân thể mình.
Ngay cả Triệu Phong, cũng cảm thấy trong cơ thể như có một luồng hỏa diễm nguyên thủy nào đó đang thiêu đốt rào rạt. Hắn nhìn về phía khuôn mặt hồng hào tươi diễm ướt át của Bích Xảo Ngọc trước mặt, trong cơ thể nhịn không được toát lên dục niệm bản năng nồng đậm.
- Không xong! Cái này chỉ sợ chính là Túy Tiên Hương, xuân hương nổi danh hoành hành thiên hạ của Thủy Nguyệt đại đạo năm xưa! Loại xuân hương này khiến cho thân thể người khác mềm nhũn, dục niệm bùng phát mạnh mẽ, không thể khống chế được lý trí, thậm chí còn có thể khiến cho người ta sinh ra tinh thần ảo giác! Hiệu quả đối với nữ nhân lại càng mạnh hơn gấp bội phần.
Bích lão gia biến sắc, nói.
- Túy Tiên Hương?
Mọi người chỉ cảm thấy đại não không ngừng xoay chuyển, các nam nhân đều cảm thấy ngọn lửa dục niệm trong cơ thể giống như núi lửa bùng phát dữ dội, không cách nào ngăn chặn nổi.
Hơn nữa, trong đầu bọn hắn còn sinh ra đủ các loại ảo giác hương diễm ướt át, càng tiến thêm một bước hỗ trợ cho ngọn lửa dục niệm.
Bên phía thủy tặc, có một nữ thủy tặc đi vào, hai mắt nàng lúc này đã mê ly, xuân ý nhộn nhạo, mềm nhũn nằm dài trên mặt đất, miệng không ngừng rên rỉ khêu gợi, chủ động lột bỏ xiêm y trên người.
- Rống rống!
Rất nhiều gã thủy tặc gào thét, bổ nhào lên trên người nữ thủy tặc kia, rất nhanh lột sạch xiêm y trên nàng, lộ ra từng mảnh da thịt như tuyết trắng, sau đó cởi thắt lưng trên người mình xuống, rất nhanh đã phát ra từng tiếng thở dốc liên hồi.
Còn có một vài gã thủy tặc, ánh mắt tham lam dục vọng, nhìn chằm chằm về phía Bích Xảo Ngọc bên cạnh Triệu Phong.
Hai gò má Bích Xảo Ngọc lúc này đã đỏ ửng ướt át, da thịt toàn thân đỏ bừng như hồng ngọc, trong mắt lóe lên vẻ mê ly mờ ảo, thân thể mềm mại nhẹ nhàng run rẩy, phốc một tiếng đã bổ nhào vào Triệu Phong, ôm chặt lấy không buông, thân thể không ngừng cọ xát lên người Triệu Phong.
- Trấn định lại!
- Dừng tay!
Thời khắc mấu chốt, uy áp Chân Linh Cảnh của hai đại cường giả Chân Linh Cảnh mạnh mẽ lan tràn, thẩm thấu khắp toàn trường.
Thế nhưng, lực lượng của Túy Tiên Hương kia đã thẩm thấu cả trên phương diện thân thể lẫn tinh thần. Phần lớn mọi người, động tác cũng chỉ thoáng cứng đờ lại chốc lát, sau đó vẫn không có cách nào khống chế được thân thể và ngọn lửa dục niệm trong tinh thần mình.
Bên phía Hoành Thủy Trại, hai gã trung niên và một vị Trưởng lão rống lên một tiếng như thú, cùng nhau xông về phía Bích Xảo Ngọc.
Soạt!
Xiêm y trên người Bích Xảo Ngọc rất nhanh bị xé rách ra, lộ ra một mảnh da thịt đỏ ửng như hồng ngọc, một đôi thỏ ngọc phấn hồng nhảy vút ra, phảng phất như hai ngọn đèn lóe sáng trong bóng đêm, dẫn phát thêm càng nhiều dục hỏa trong người đám nam nhân.
Lực lượng thôi tình của Túy Tiên Hương đồng thời ảnh hưởng đến cả nam lẫn nữ, đặc biệt càng khiến cho thân thể nữ nhân mềm yếu vô lực, dục niệm dâng trào càng cao hơn nam nhân gấp bội.
Triệu Phong chỉ cảm thấy thân thể mềm mại thanh thuần còn hoàn toàn chưa phát dục của Bích Xảo Ngọc không ngừng cọ sát lên thân thể của mình. Mùi thơm xử nữ phát ra mê hoặc lòng người, hơi thở như lan như ngọc. Cặp môi căng mọng mềm mại kia trực tiếp dán thẳng lên trên cổ chính mình, dần dần đảo nhẹ lên trên.
- Rống rống!
Bên phía thủy tặc và bên phía Hoành Thủy Trại, đồng thời có năm sáu người phóng tới phía Bích Xảo Ngọc ở trong lồng ngực của Triệu Phong.
Thế cục giờ phút này, chỉ có cường giả Nửa bước Chân Linh Cảnh mới có thể miễn cưỡng phong bế khí huyết tinh thần của mình, tuy nhiên dục vọng mãnh liệt trong cơ thể gần như đã đạt tới giới hạn bùng phát, bất cứ lúc nào cũng có thể bùng nổ.
Lực lượng của Túy Tiên Hương thậm chí cũng có tác dụng rất mạnh đối với cường giả Chân Linh Cảnh.
Nếu như Tàn Huyết Ngốc Ưng và Bích lão gia cũng là nữ nhân, hiệu quả gấp chục lần, liền có thể khiến cho bọn họ sụp đổ rồi. Chẳng qua, lúc này ngay cả bọn hắn cũng đều mềm nhũn ngồi đả tọa trên mặt đất, vận công đối kháng lại tác dụng của Túy Tiên Hương.
Cái mà bọn họ có thể làm, chỉ là phát động ra uy áp Chân Linh Cảnh, quát tháo mọi người, hoặc là cố gắng ngăn cản những người đã bị bùng phát dục vọng, không làm chuyện mất đi lý trí.
- Xảo Ngọc!
Gia chủ Bích gia không ngừng kinh hô gào thét, thế nhưng hắn tự bảo vệ chính mình cũng rất miễn cưỡng. Nếu như không cố gắng ngăn chặn tinh thần khí huyết của mình, chỉ sợ hắn cũng sẽ trở thành một thành viên trong đám cầm thú kia rồi.
Bích lão gia thì lại miễn cưỡng ngăn cản hai gã cường giả Nửa bước Chân Linh Cảnh của Hoành Thủy Trại đã bùng phát dục vọng bên cạnh mình, không cho bọn họ lao về phía Bích Xảo Ngọc.
Hai người chỉ có thể trơ mắt nhìn một đám lang sói tham lam lao thẳng về phía con dê con mềm mại trắng nõn Bích Xảo Ngọc, không nhịn được nhắm chặt mắt lại.
Cũng trong lúc này, nàng nữ thủy tặc kia đã bị bảy tám gã thủy tặc lột trần trụi, miệng không ngừng thở dốc, ánh mắt mơ hồ. Thân thể mềm mại như tuyết trắng thiếu chút nữa đã bị một đám sói đói xé nát.
Ngay cả Bích Xảo Ngọc, cũng sắp sửa lâm vào ác mộng vô tận.
- Rống rống!
Năm cái thân ảnh miệng chảy đầy nước miếng tham lam khao khát, hai mắt đỏ hồng, bổ nhào đến trước mặt nàng, gần trong gang tấc.
Triệu Phong khẽ thở dài một hơi, mở ra đồ bịt mắt ngân sắc, đồng tử lam nhạt băng u lập tức đảo quét qua những kẻ đang tiếp cận Bích Xảo Ngọc.
Thoáng chốc, một cỗ hàn ý tinh thần vô hình vô chất thẩm thấu lan tràn ra.
Thân hình đám tham lam khát khao kia, hoàn toàn cứng ngắc ngay tại chỗ, dục hỏa trong mắt hoàn toàn ngưng trệ lại, phảng phất như tâm linh đã bị ngưng kết lại vậy.
Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật