Trang chủ » Cầu Ma » Chương 820: năm tầng

Chương 820: năm tầng

Tô Minh biểu tình nghiêm túc nhìn Chu Khang, mới nãy hắn giúp đỡ đối phương trừ để kiểm nghiệm chỗ này kỳ lạ ra còn lại vì muốn từ chỗ Chu Khang có được một ít kinh nghiệm. Chuyện này rất có ích lợi cho hắn, ít nhất làm hắn bớt đi một ít đường vòng, mà ít đi đường vòng đại biểu dùng tốc độ nhanh nhất khiến bia đá trở thành mười vạn mét, do đó đi trước người ta.

Nhưng loại kinh nghiệm này trừ phi ở một vài hoàn cảnh đặc biệt ra thì không ai có thể báo cho người khác biết, dù sao người ta thành công cũng đại biểu xác suất bản thân chết càng lớn hơn chút. Đợt truyền thừa thần nguyên này thực tế là tỷ thí tranh đoạt.

Sẽ không ai dùng kinh nghiệm của mình nói cho người lạ biết, khiến người này dần đi đằng trước mình. Quan trọng hơn là những kinh nghiệm có thể nói là mỗi nguời dùng vô tận thời gian đổi lấy, là bản thân đi rất nhiều đường vòng lần mò ra, giá trị ở một vài mặt rất quý giá.

Tô Minh cần kinh nghiệm này, bởi vì hắn hiểu rất rõ nếu tại đây xuất hiện một người vì truy sát mình mà tiến vào dị địa thì chắc chắn là do thế lực trấn giữ bốn chân giới tăng giải thưởng, không biết lấy gì làm mồi khiến mọi người có gan liều mình xâm nhập nơi đây.

Có một người tiến vào thì đại biểu bốn chân giới treo giải thưởng, chắc chắn dẫn đến càng nhiều người bước vào dị địa. Càng nhiều người bước vào thì cái bóng chết chóc lần lượt bao phủ lên người Tô Minh.

'Đến một người thì xác suất chết là một chọi mười vạn, đến mười vạn người dù không nói mình chết chắc dù sao mỗi một lần tuyển chọn nằm trong số mười vạn người, vì không có quy luật, cho nên dù là người vừa mới đạt được bia đá cũng có khả năng bị chọn. Tuy nhiên uy hiếp chết chóc sẽ đạt đến mức độ cực kỳ đáng sợ, cách duy nhất là dùng thời gian nhanh nhất khiến bia đá của mình lên đến mười vạn mét, chỉ có như thế thì mới ở trình độ lớn nhất tránh đi lựa chọn chết chóc.' Tô Minh hít sâu, hắn biết chính mình thành công, lấy tính mạng bản thân biểu đạt thành ý đổi lấy kinh nghiệm của Chu Khang, đây là cuộc giao dịch.

"Nơi đây truyền thừa khảo nghiệm, cụ thể là cái gì? Lại như thế nào để bia đá của mình nhanh nhất đến bia đá?" Tô Minh từ từ nói, thanh âm không nhanh không chậm, không lộ ra một chút dao động suy nghĩ trong lòng.

Chu Khang không nói gì, chỉ yên lặng nhìn bia đá từng thuộc về Tư Mã Nguyệt. Hồi lâu sau dường như có tiếng người nỉ non khẽ nói.

" Ba ngàn năm trước ta chỉ là một tu sĩ trung kỳ vị giới, bởi vì phụ thân của nàng từng vào dị địa không trở ra, cho nên...ta cùng nàng tới đây. Nhoáng một cái đã ba ngàn năm, trong thời gian này chúng ta luôn giãy dụa, không phải truyền thừa chó chết gì, lấy thần nguyên có thể thành hiên tôn nhưng ta không thèm để ý, ta chỉ muốn cùng nàng sống sót đi ra ngoài. Chúng ta luôn cố gắng, vợ của ta, Nguyệt nhi có tư chất tốt hơn ta nhiều, nhưng tại đây tư chất vô dụng thôi. Ba năm trước bia đá của nàng chỉ đến hai vạn mét, vì cùng nàng, ta không muốn nàng cô độc ở lại đây một mình mà ba lần từ bỏ cơ hội bia đá trở thành mười vạn mét. Bởi vì xem như là đến mười vạn mét thì chỉ mình ta ra ngoài được, thời gian ngàn năm có nghĩa lý gì đâu? Vô dụng, ta thà rằng từ bỏ ba cơ hội, ở lại đây cùng nàng." Chu Khang không đáp lại vấn đề của Tô Minh mà lầm bầm.

Tô Minh nghe, không đánh gãy, hắn có thể nghe ra tình yêu của Chu Khang với Tư Mã Nguyệt đã vượt qua mạng sống của mình, cũng rung động gã có ba lần khiến bia đá đạt đến mười vạn mét mà thời gian... Chỉ là ba ngàn năm.

"Nguyệt nhi thông minh hơn ta, nàng nghiên cứu chỗ này sâu hơn ta, mới bắt đầu năm trăm năm chúng ta suy ngẫm kinh nghiệm trong thế giới bia đá của mình, từ từ lần mò ra những tiền bối chỗ này. Họ giữ kín như bưng, không lộ chút gì, thậm chí vui vẻ nhìn người đến sâu đi con đường sai họ từng làm. Chúng ta phát hiện dù hai người trải qua thế giới khác nhau nhưng đáp án cuối cùng như nhau, cái gọi là thần nguyên truyền thừa, trên thực tế chia làm mười cấp là thân thể mỗi người." Chu Khang thì thào, Tô Minh ở một bên lập tức tập trung lắng nghe.

"Thần nguyên là cái gì ta và Nguyệt nhi không biết, chỉ biết nó có thể khiến người có khả năng trở thành hiên tôn. Mắt, mũi, miệng, tai, tâm, đây là năm tầng hư. Tứ chi là năm tầng thực. Cộng cùng một chỗ chính là mười cấp, trong đó mỗi tầng đại thành sẽ khiến bia đá bản thân tăng lên mười vạn mét..." Giọng Chu Khang quanh quẩn, rơi vào tai Tô Minh khiến tinh thần hắn rung động.

" Gần như tất cả người đến đều bị cho biết rõ cần dùng tay đụng chạm bia đá có thể mở ra truyền thừa rèn luyện, lúc trước ta cùng Nguyệt nhi, cũng là như vậy. Mãi đến năm trăm năm sau chúng ta mới phát hiện manh mối nhưng đã muộn rồi, không thể quay đầu, chỉ đành đi tiếp con đường. Bởi vì chúng ta dùng tay chạm bia đá nên lựa chọn đường năm tầng trước, là năm tầng thực. Tay phải đụng bia đá trước thì đầu tiên rèn luyện chính là tay phải, sau đó tay trái rồi toàn bộ thân hình, có thể khiến bia đá đạt đến năm mươi vạn mét. Nhưng chúng ta suy đoán, người tới đây thật ra có thể không đi trước năm tầng thực tứ chi, bởi vì con đường này quá khó khăn, chẳng có ý thức, chỉ dựa vào thân thể lần mò. Con đường này khó khăn, người không trải qua sẽ không hiểu. Năm tầng hư thì khác, nó cần là cảm ngộ, hiểu ra, tương đối sẽ càng khó. Nhưng sự thật muốn có đại tạo hóa, như vậy nhất định phải đi trước năm tầng hư từ nay có ý thức, con đường phía sau sẽ ngày càng nhanh. "

Lời của Chu Khang khiến con ngươi Tô Minh co rút, bỗng mở miệng.

" Ý của tiền bối Chu Khang ta có thể hiểu là nếu thân hình trước tiên đụng chạm bia đá, như vậy chính là thân thể trước tiến hành thần nguyên rèn luỵen, cũng chính là khiến thân thể đi trước thích ứng. Hoặc là ghi nhớ thần nguyên, theo sau lấy thân thể làm cơ sở, chậm rãi cảm ngộ năm tầng hư, do đó khiến bia đá cuối cùng cao trăm vạn mét. Còn nếu không đi con đường này, như vậy chính là khiến ý thức cùng linh hồn đi trước đạt được thần nguyên thích ứng, ghi nhớ loại cảm giác này rồi thì lan tràn toàn thân. Hai con đường một cái từ ngoài vào trong, cái kia là từ trong ra ngoài. "

Chu Khang im lặng, lát sau thu lại tầm mắt nhìn bia đá thuộc Tư Mã Nguyệt chuyển sang nhìn Tô Minh.

" Đây chính là điều vợ chồng chúng ta đoán, mãi đến hai ngàn năm trước có một người dự vào ngộ tính của mình, ở bên bia đá tĩnh tọa ba trăm năm, tự ngộ ra điều này. Tên của hắn là Tinh Ngọc, hiện tại bia đá của hắn đã được hai mươi vạn mét. "

"Không cần dùng thân hình đụng chạm bia đá, dùng mắt, mũi, tai, miệng, tâm cùng bia đá sinh ra liên kết vô hình, khiến ngươi bớt đi đường vòng, có thành tựu càng lớn. Dù thời gian sẽ không rất nhanh, thậm chí rất có khả năng chậm chạp nhưng vợ chồng chúng ta quan sát hơn hai ngàn năm nay có nhiều người đến, có lẽ thành công đạt đến bia đá mười vạn mét. Hàng loạt việc này tất nhiên có nhiều người chết nhưng Tinh Ngọc vẫn còn đó. Vậy nên, Nguyệt nhi suy đoán kẻ tu năm tầng hư xác suất chết hơn người khác, này chỉ là suy đoán. Thời gian quá ngắn, người tu năm tầng hư quá ít, không thể nghiệm chứng thêm. Ngươi có thể tin, cũng có thể không." Chu Khang bình tĩnh nói, thanh âm vang vọng bốn phía.

" Đây là kinh nghiệm của vợ chồng chúng ta, ngoài ra dù ngươi dùng cách gì đụng chạm bia đá thì đều phải dung nhập vào thế giới trong bia. Đó là một thế giới ảo, mỗi người trải qua khác nhau, nó sinh ra dựa vào ký ức của ngươi. Thậm chí ký ức bản thân một số người không biết cũng hiện ra trong tấm bia đá này. Kinh nghiệm khác của ta là khi ngươi dung nhập bia đá nếu có thể định ký ức ở thời gian nào đó, vậy có lẽ thế giới ngươi thấy chính là đoạn thời gin đó. "

Đôi mắt Chu Khang lộ hồi ức, chậm rãi giơ tay phải ấn và bia đá. Ký ức trong đôi mắt dù Tô Minh không biết cụ thể nhưng đoná ra được chắc chắn trong đó có một cô gái tên gọi Tư Mã Nguyệt.

"Những điều này chính là kinh nghiệm của ta, toàn bộ kinh nghiệm của ta, toàn bộ nói hết cho ngươi... Ngươi... Tự giải quyết cho tốt." Chu Khang nhẹ giọng nói, thân thể dần mơ hồ.

Bia đá xuất hiện vòng xoáy hút đi thân hình mơ hồ của gã từ từ dung nhập vào, từ trong vòng xoáy bỗng có một bàn tay vươn ra bắt lấy tay phải của Chu Khang kéo vào bia đá.

" Cuối cùng là suy đoán bốn trăm năm trước của Nguyệt nhi, có lẽ đây là lý do nàng chết. Nàng nói với ta, nàng nghi ngờ dị địa là một âm mưu lớn! " Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Bóng dáng Chu Khang biến mất nhưng thanh âm còn quanh quẩn. Tô Minh ngơ ngẩn ngồi đó nhìn bia đá của Chu Khang, thật lâu sau thở ra hơi dài.

Xung quanh lại trở về yên tĩnh, trong đầu Tô Minh vẫn còtruyenfull.vng vọng tiếng của Chu Khang, mãi đến khi qua thật lâu thì trong mắt lóe tia sáng. Ánh mắt chậm rãi rơi vào bia đá thuộc về mình. Tấm bia đá này kích cỡ chỉ có hai ngàn mét, so với bốn phía thật sự rất nhỏ bé.

" Bất kể như thế nào, con đường này mình phải đi tiếp, lời của Chu Khang không thể tin hoàn toàn nhưng cũng có vài phần chân thật. Năm tầng hư ư... "

Tô Minh không chọn dùng tay chạm mà khoanh chân nhìn chằm chằm bia đá, dùng mắt nhìn, trừ điều đó ra tâm hắn bất động, thân thể bất động, tất cả cảm quan trừ đôi mắt ra đều không nhúc nhích.

"Năm tầng hư từ mắt của ta bắt đầu!" Tô Minh khoanh chân tĩnh tọa, thời gian chậm rãi trôi qua.

Một ngày, hai ngày, ba ngày... Trong nháy mắt một tháng qua đi. Trong một tháng này đôi mắt Tô Minh ít khi chớp, hắn nhìn chằm chằm bia đá, toàn thân tâm tập trung nhìn, bỏ qua mọi thứ bên cạnh. Hắn quên luôn cả thời gian, lúc đó thấy trên bia đá xuất hiện vòng xoáy, nhìn đến trong vòng xoáy truyền ra lực hút mãnh liệt hút hết ánh mắt hắn vào trong. Bên trong vòng xoáy xuất hiện một con mắt, con mắt nhìn Tô Minh, thân thể biến mơ hồ.

"Thời gian, sau khi ta trở thành Man Thần, địa điểm, Cửu Phong, lúc Đạo Thần Tông Đạo Nguyên đến! "

Khi thân thể Tô Minh mơ hồ thì mắt hắn lóe sát khí âm u.

Theo thanh âm vang vọng, Tô Minh biến mất!

Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật