Hạc trọc lông vừa kích động hét chói tai vừa bắt chặt cái túi, bên trong có nhiều tinh thạch mà đa số không phải tàn thứ, là thạch tệ có phẩm chất khá cao Tô Minh đạt được từ đất Âm Tử. Những thứ sáng lấp lánh này đối với hạc trọc lông là sinh mạng của nó, thậm chí còn quan trọng hơn cả mạng sống, là căn nguyên khiến nó phấn đấu, điên cuồng.
Đặc biệt là Tô Minh lấy nguyên cái túi trữ vật quăng cho hạc trọc lông, khiến nỗi lòng kích động của nó tăng vọt.
"Liều, liều, liều!" Hạc trọc lông mắt đỏ hồng, gầm lên.
"Hạc gia gia nó, lão tử liều vì những tinh thạch này, cái gọi là thú vì ăn mà chết, hạc vì tài vong. Tô tiểu tử chưa từng rộng rãi như vậy, hắn...hắn đúng là còn keo hơn cả ta, bây giờ chịu bung tiền thì ta tuyệt đối không thể bỏ qua!"
Hạc trọc lông hét lớn một tiếng, nhảy người lên lao hướng trời cao.
"Lão tử liều! "
Hạc trọc lông bùm một tiếng người tăng lớn gấp mấy lần, hó thành cỡ mấy chục mét, ngoài người xuất hiện vô số sóng gợn, những này sóng gợn nhanh chóng khuếch tán xung quanh, như muốn hòa vào trời sao.
Tô Minh nhìn hạc trọc lông, về trận pháp hắn chưa từng thấy có cái nào nó không phá được. Loại thiên phú này hắn chỉ thấy trên người Hổ Tử, giờ nhìn hạc trọc lông, tim hắn nhói đau. Cơn đau này không phải thể xác, hoặc là nó không phải đau mà là nhớ lại dĩ vãng, sinh ra chua xót. Tô Minh biết mình nhớ đến Hổ Tử, nhưng không còn tình, không còn đau, hồi ức này là không được cho phép.
Xích Hỏa Hầu ở một bên nhìn hạc trọc lông phát cuồng, trợn mắt há hốc mồm. Gã có thấy hám tài nhưng chưa từng thấy tham cỡ đó, vì hai túi tinh thạch mà bùng phát sức sống mạnh mẽ như vậy. Nhìn bộ dạng hạc trọc lông rõ ràng là kích động hưng phấn đến cực độ.
'Nó...chắc nó là vị kia trong truyền thuyết đi. Ta nhớ vị đại nhân kia dường như không ham tài giống vậy, lại nói lấy thân phận của vị đó chút xíu tinh thạch này...' Xích Hỏa Hầu hơi do dự về hạc trọc lông, đây là bí mật của gã, thậm chí không tuân hỏi Tô Minh.
" A!!! "
Hạc trọc lông hét to, người lại trướng lên biến thành cỡ trăm mét, ngoài người sóng gợn càng dày đặc, không ngừng mà khuếch tán khiến trời sao bị sóng tràn ngập.
Những sóng gợn này không khuếch tán quá xa mà càn quét trong phạm vi, dường như muốn dùng cách này dung nhập vào trời sao. Nhưng khung trời này dường như chẳng có một chút khe hở, khiến sóng gợn chí có thể dao động tới lui, vẫn không cách nào hòa vào. Khi hạc trọc lông phát uy định phá trận pháp không biết tồn tại ba nhiêu năm, bị cường giả bốn chân giới liên hợp bày ra, phủ lên thần nguyên phế địa trừ thần nguyên tinh hải sâu bên trong ra.
Trong vinh vực bốn chân giới trấn thủ, tồn tại chín viên nhân tinh có bốn tỏa ánh sáng chói lòa, có thanh âm lạnh lùng vô tình truyền ra.
"Tội nghiệt phế địa, Tây Hoàn tinh vực, có ba tầng lực lượng định dung phong ấn tỏa thần đại trận, lấy ba tầng lực lượng dung phong ấn tỏa thần đại trận cần chín ức bảy ngàn vạn năm mới có thể thành công. "
Thanh âm lạnh lùng truyền khắp phạm vi thế lực trấn giữ bốn chân giới, tất cả cường giả, chân vệ bốn chân giới trên từng viên tu chân tinh đều nghe thấy.
Nhưng không ai để ý đến nó, chỉ ngẫu nhiên ngẩng đầu nhìn lên trời mà thôi. Loại tính toán phó trận pháp này dù rằng không thường gặp nhưng cũng không ít. Bao nhiêu năm nay phong thần trận chưa từng bị dung nhập, thành công phá hỏng. Trong mắt tất cả chân vệ thì đó là hành động không biết tự lượng sức.
Chính lúc này, đột nhiên trên bốn nhân tinh chớp lóe ánh sáng lại lần nữa truyền ra thanh âm lạnh lùng.
"Tội nghiệt phế địa, Tây Hoàn tinh vực, có bốn tầng lực lượng định dung phong ấn tỏa thần đại trận, lấy bốn tầng lực lượng dung phong ấn tỏa thần đại trận cần bảy ức hai ngàn vạn năm mới có thể thành công. "
" Nhanh như vậy đã xuất hiện tứ tầng lực lượng? Nhưng muốn phá trận pháp là không thể nào, không biết là ai không biết tự lượng sức mình đang thử nữa. "
"Khu vực Tây Hoàn, là chỗ kẻ bị truy nã Mặc Tô? "
Trong vô số tu chân tinh ở trời sao thế lực trấn giữ bốn chân giới hùng vĩ có một só chân vệ đang tu hành bị thanh âm truyền khắp trời sao đánh gãy tu luyện, nhưng đa số không để ý.
.........
Tây Hoàn tinh vực nhìn hạc trọc lông trên trời sao, người nó trướng lên đến mấy trăm mét, từng tiếng gào vang lên, thật nhiều sóng gợn không ngừng quanh quẩn phạm vi vạn dặm.
"Chết tiệt, đây là trận pháp gì vậy, sao mạnh quá vậy! Bà nội nó, một trận pháp làm mạnh vậy làm chi, hố cha người ta mà!" Hạc trọc lông lớn tiếng chửi rủa.
Nhưng ngay sau đó, tiếng chửi ngừng bặt, thay thế là tiếng thở dốc nặng nề. Mặc dù ở trời sao nhưng hạc trọc lông vẫn có thể thở hồng hộc, bởi vì Tô Minh giơ tay quăng ra hai cái túi trữ vật.
Hạc trọc lông đôi mắt đỏ rực, nó phát cuồng ngửa đầu gào lên, thân hình lại lần nữa bành trướng. Thần hình nó trực tiếp tăng lên đến ngàn mét, vừa gầm rống vừa từ trong người tỏa ra sóng cuộn biển gầm, càn quét tám hướng.
Xích Hỏa Hầu nhìn tình hình này, con ngươi co rút.
"Hạc gia gia ngươi! Lão tử liều với ngươi thật, lần này là thật, chơi luôn!" Nó vừa gào vừa chớp mắt, cúi đầu liếc nhanh Tô Minh.
Khi nó thấy Tô Minh lại lấy ra một túi trữ vật thì hạc trọc lông điên cuồng. Tô Minh không có nhiều thứ, túi trữ vật là khi hắn giết chóc không quên nhặt, dù bên trong một cái không nhiều vật phẩm nhưng gom góp lại cũng là số tài sản không nhỏ.
Khi hạc trọc lông bùng phát thì trong trời sao thế lực trấn giữ bốn chân giới, lần này không phải bốn nhân tinh chớp động mà là năm cái vặn vẹo như thang, thiên thể nhân tinh do nhiều tu chân tinh tổ thành phát ra ánh sáng rực rỡ.
"Tội nghiệt phế địa, Tây Hoàn tinh vực, có lực năm tầng... "
Thanh âm chưa nói xong thì khựng lại, ngay sau đó khi nó vang lên thì đã thay đổi.
"Tội nghiệt phế địa, Tây Hoàn tinh vực, có sáu... " Nguồn truyện: Truyện FULL
Thanh âm lại ngừng, lát sau khi nó vang vọng, tất cả tu chân tinh trong tinh vực thế lực trấn giữ bốn chân giới, gần một nửa chân vệ cùng biến sắc mặt.
"Tội nghiệt phế địa, Tây Hoàn tinh vực, có bảy tầng lực lượng định dung phong ấn tỏa thần đại trận, lấy bảy tầng lực lượng dung phong ấn tỏa thần đại trận cần chín ngàn năm trăm vạn năm mới có thể thành công. "
........
Thân hình hạc trọc lông cỡ mấy ngàn mét, phạm vi sóng gợn ba phủ đã cỡ vài chục vạn dặm, toàn thân nó rung động, mắt đỏ rực.
"Chết tiệt, chết tiệt, đây là trận pháp biến thái nhất lão tử từng thấy. Nó...nó có đến hơn chín mươi vạn tầng, hạc gia gia nó, làm sao ta phá được!" Hạc trọc lông vừa nói vừa vội cúi đầu liếc Tô Minh, ra vẻ thở hổn hển.
Tô Minh hừ một tiếng, tay phải nâng lên lấy ra năm túi trữ vật, lắc lư trước mặt hạc trọc lông, mở cái túi ra, bên trong phát ra tiếng va chạm, quăng sang bên, chỗ đó đã có hơn hai mươi cái túi trữ vật.
Hạc trọc lông mừng như điên, kích động lên, dường như nó lại có động lực, thân hình bùng nỏ lên đến vạn mét. Trong trời sao đều là sóng gợn nó tản ra, những sóng gợn nhanh chóng di chuyển trên không trung, lần đầu tiên có dấu hiệu dung vào.
"Không được rồi, ta thật sự hết sức, nhưng trận pháp này biến thái quá, rất biến thái..." Hạc trọc lông nhân dịp Tô Minh không chú ý liếm mép, lại gào lên.
Tô Minh không nói hai lời, lại lần nữa lấy ra mười túi trữ vật, lộ tinh thạch bên trong xong quăng sang bên.
Hạc trọc lông toàn thân run run, ngửa đầu gầm, thân hình trực tiếp hóa thành cao gần hai vạn mét.
Tô Minh mắt chợt lóe, lại lấy ra mấy cái túi trữ vật ném sang bên, mắt hạc trọc lông sớm hơn bao giờ hết, lòng nó hưng phấn rống to.
'Giàu, giàu, ha ha! Tô tiểu tử, ngươi keo lắm mà, hắc hắc, Hạc gia gia mới thêm chút kế mà ngươi liền nộp ra hết thôi. Chắc hắn còn có chút ít, ưm, còn vắt được." Hạc trọc lông gào lên, thân thể lần nữa bành trướng, lần này gần đến ba vạn mét, sóng gợn lan đến đâu thì trời sao chớp động kịch liệt.
Xích Hỏa Hầu đứng bên nhìn đã hoàn toàn trợn mắt há hốc mồm, gã ngay ngốc nhìn hạc trọc lông, lòng chấn động biến thành hoảng sợ.
'Cứng rắn chống lại trận pháp phong ấn một góc trời sao, con...con hạc này...chẳng lẽ là vị đại nhân trong truyền thuyết kia thật ư?'
Hạc trọc lông thân hình to cỡ ba vạn mét lại gào rằng.
"Không được rồi, lão tử hết sức, ta cần có động lực, có kích tình, kích động..." Nó nói, vội cúi đầu, hưng phấn và mong chờ nhìn Tô Minh.
" Ngươi cần kích động thì ta làm cho." Tô Minh hừ lạnh một tiếng, tay phải giơ lên chộp hư không, lập tức hơn ba mươi túi trữ vật ở đó có ba cái bị hắn túm về.
"Trong mười giây, mỗi qua một giây ta sẽ thu lại ba cái, nếu phá không ra thì đừng miễn cưỡng." Tô Minh lạnh nhạt nói, lấy đi ba cái túi.
Một tiếng hét sắc nhọn thê lương phát ra từ miệng hạc trọc lông, đôi mắt nó lần này đỏ thật, không phải có ý giả bộ như trước. Lòng nó đang nhỏ máu, nỗi đau đứt ruột khiến nó thật sự điên cuồng. Đặc biệt nó thấy Tô Minh giơ tay lên định thu lại ba túi trữ vật khác, hạc trọc lông điên cuồng hét chói tai.
"Liều, liều, liều, hạc bà nội nó, liều cho lão tử!" Thân hình hạc trọc lông bùm một tiếng bùng phát, bốn vạn mét, năm vạn mét, mãi đến mười vạn mét.
"Phá, phá, phá!!!" Nó gào thét, ngoài người sóng gợn khuếch tán kịch liệt, đi qua đâu là trời sao như sắp tan vỡ. Một tiếng nổ kinh thiên, trời sao tầng tầng cuốn động, một trận pháp đỏ rực khổng lồ toát ra hơi thở cổ kính tang thương thay thế trời sao, vô biên vô hạn xuất hiện trước mắt Tô Minh.
Cũng khoảnh khắc đó, tất cả sóng gợn dung nhập trận pháp đỏ rực này, trận phát ra tiếng nổ chấn động cả trời sao. Phong thần trận pháp mà bốn chân giới bày ra năm đó bị bốn chân giới hoàn toàn hòa vào.
Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật